Bạn đang đọc Đừng Phản Bội Tôi, Nếu Không Cậu Sẽ Chết – Chương 8
Người phụ nữ trung niên ngồi đọc báo yên vị trên chiếc tràng kỉ đắt tiền. Cử chỉ của bà dù rất nhỏ nhưng cũng toát lên vẻ thanh cao, tao nhã của tầng lớp quý phái. Nhìn sơ qua cũng đủ để thấy bà ta sung sướng từ trong trứng nước, không bao giờ phải lo chuyện cơm, áo, gạo tiền, ngày ba bữa có người dâng tận miệng.
CẠCH.
– Còn sớm mà đã đến công ti rồi hả con, ngủ thêm chút nữa đi – Bà ngước mặt lên nói với người vừa bước vào.
– Mẹ, con có chuyện cần hỏi mẹ – Hắn ngồi xuống phía đối diện với bà, khuôn mặt tỏ ra rất nghiêm túc.
– Rồi, con nói đi.
– Mẹ có chắc chắn rằng đã kể cho con nghe hết toàn bộ quá khứ của con không – Đôi mắt hắn nhìn bà đầy hồ nghi.
– Con nói thế là sao – Sự nhạc nhiên lộ ra trên khuôn mặt người phụ nữ. Sau khi bị mất trí nhớ do vụ tai nạn năm mười lăm tuổi hắn hoàn toàn không quan tâm đến kí ức của mình, bà kể chuyện gì hắn cũng chấp nhận như thê. Vậy mà hôm nay tự dưng lại lôi chuyện này ra nói.
– Con chỉ hơi tò mò thôi, thực sự là mẹ đã kể cho con nghe toàn bộ mọi việc rồi sao.
– Đương nhiên là thế, con không tin mẹ sao – Bà nhíu mày khó hiểu.
– Không phải thế chỉ là . . . – Hắn không biết nên nói gì vào lúc này. Chẳng lẽ khai thật là hắn gặp một cô gái không quen biết mà lại gọi cái tên hồi nhỏ của hắn, cái tên à đúng rồi – Me, tại sao con lại chuyển từ họ bố sang họ mẹ.
– Đó là do ý nguyện hồi 10 tuổi của con, mẹ chỉ làm theo.
Ý nguyện của hắn, tại sao hắn lại muốn đổi họ, chắc chắn là có uẩn khúc gì. Thường con cái là phải theo họ bố, khyoong dưng hắn lại làm chuyện quái đản này.
– Mẹ à, ngày con còn nhỏ, con có người bạn thân nào không – Hắn dò hỏi.
– Bạn thân ?
– Vâng, một người bạn gái chẳng hạn, con có không ?
– Không có, hồi nhỏ con cũng rất trầm tính như bây giờ, con thường thích đọc sách và ở nhà chơi game hơn là ra ngoài cùng lũ bạn. Ban gái lại càng không, chỉ có lũ con gái bám theo con theo con thôi, chứ con có để ý đưa nào đâu. Con trai mẹ đào hoa từ bé mà. – Bà ta cười hiền rồi đưa tay lên vò nhẹ mái tóc bạch kim của hắn. Mỗi khi nhìn mái tóc này bà lại đau lòng, nếu hồi mang thai hắn bà chú ý giữ gìn sức khỏe hơn thì hắn đã không bị bạch tạng bẩm sinh, mái tóc của hắn cũng sẽ không trắng thế này. Nhưng điều đấy dường như lại càng tôn lên vẻ đẹp của con trai bà. Hắn không đẹp như người bình thường, cũng không thánh thiện như thiên thần mà đẹp một cách ma mị khiến người khác như bị mê hoặc.
– Vậy ạ, thôi con đi làm đây mẹ – Tuy ngoài bề ngoài thì gật đầu cho xong, nhưng trong thâm tâm hắn chưa hoàn toàn tin tưởng vào điều bà nói. Đừng trách hắn bất hiếu, sau những năm vật lộn trên thương trường niềm tin vào con người của hắn bị giảm đi đáng kể, và mẹ hắn cũng chẳng phải ngoại lệ.
” Trịnh Thanh Phong, 27 tuổi – vị chủ tịch trẻ nhất trong lịch sử, người điều hành KH pany đang làm mưa làm gió trên thị trường châu Á trong suốt 8 năm qua. Anh là một trong topten những doanh nhân thành có thành công sớm nhất trên thế giới. Tốt nghiệp trường đại học Kinh Tế danh tiếng cả nước, Trinh Thanh Phong còn vừa học vừa làm để lấy thêm bằng tiến sĩ về Quản trị Kinh Doanh.
Trong cuộc sống đời tư anh còn được biết đến với cái danh “Prince of girl”. Tuy là mẫu hình lí tưởng của triệu triệu cô gái, nhưng theo thông tin gần đây trái tim anh đã có chủ, và họ cũng hẹn hò được 7 năm rồi. Cô gái may mắn ấy là ai, đó vẫn còn là một ẩn số chưa có lời giải. Dù sao chúng ta cũng hãy chúc phuc cho tình yêu của họ.
Theo Báo doang nhân trẻ số 182″
” Không ngờ anh ta cũng thành công đến mức độ này, lại còn có cả người yêu nữa”, cô thầm nghĩ. Nhưng chợt cô cảm thấy khó hiểu sao lại là KH pany, phải là CM pany mới đúng chứ, chẳng lẽ hăn ta không nhận của thừa kế sao.
– Thư kí Dung, cô làm gì mà ngẩn người ra thế, giám đốc đến chưa, tôi cần đưa cho anh ấy tập tài liệu quan trọng. – Tường ai lại là cái cô nàng mắt xanh mỏ đỏ, trưởng phòng kế hoạch, đã làm đến chức này mà không biết làm gương cho nhân viên, suốt ngày ưỡn ẹo đến ghê cả người.
– Chị cứ để tôi giữ hộ cho, rồi tôi sẽ đưa lại cho giám đốc sau.
– Thôi khỏi, tôi sẽ chờ anh ấy đến – Bà chị già lại trúng phải phải tiếng sét của cậu rồi, khổ thân, biết tình yêu không được đáp thế mà cứ cắm đầu cắm cổ vào.
Lắc đầu ngán ngẩm nhìn theo “thị nở” cô lại thở dài khi nghĩ đến cậu. Giám đốc gì mà lười như hủi , một năm có 365 ngày thì cậu ta chỉ đến công ti có 200 ngày, còn 165 ngày thì dùng vào những việc vớ vẩn như luyện gảm chẳng hạn. Nhưng cũng không thể phủ nhận tài năng của cậu ta, dù chỉ giải quyết công việc trên internet là chủ yếu nhưng vẫn điều hành công ti đâu ra đấy. Trên thương trường có ai không biết danh tiếng của KB pany. Nếu KH giành vị trí đầu bảng về kinh doanh ô tô thì KB cũng phải sàn sàn như thế về lĩnh vực bất động sản. Hai tập đoàn lớn do hai mĩ nam quản lí thi nhau khuấy đảo thị trường khiến tình hình kinh tế lúc tăng lúc giảm làm các tập đoàn nhỏ khác cứ phải điêu đứng.
” Có một chàng trai vẫn luôn yêu em.
Chàng trai đó yêu em bằng cả trái tim mình
Từng ngày trôi, anh ấy vẫn bước đi theo em
Lặng lẽ như hình với bóng
Nước mắt sâu trong tim nhưng trên môi vẫn nở nụ cười “
– A lô, tôi nghe.
( Cô Dung, tôi có thể gặp cô một lát không )
– Xin lỗi, anh là . . .
( Tôi là nhân viên của KH pany, lần trước cô có đặt ở đây một chiếc BMW thể thao màu bac, xin cô đến thanh toán và lấy hàng )
– Anh có nhầm không, tôi đâu có đặt chiếc xe nào ở đó, mong anh kiểm tra lại.
( Chúng tôi không có nhầm, trong danh sách khách hàng có tên cô Trương Kim Dung, nếu cô không lấy hàng thì cô sẽ phải thanh toán tiền hủy hợp đồng )
– Thôi được rồi, tôi sẽ đến. – Cúp máy xong, trong lòng cô đầy nghi hoặc, liệu đây chỉ là một sự nhầm lẫn hay là có bàn tay ai nhúng vào.
– Chủ tịch, tôi đã làm theo đúng lời ngà rặn.
– Ừm, được rồi, anh đến phòng kế toán lĩnh tiền thưởng đi. – Vị chủ tịch ngồi quay lưng lại nhưng chất giọng uy quyền đã đủ để người khác nể sợ. Không nhìn rõ khuôn mặt anh ta nhưng có thể thấp thoáng thấy bóng mái tóc bạch kim trắng xoa.