Bạn đang đọc Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi: Chương 23
Sáng sớm tại nhà Kelvin
Tinh…tinh…tinh
– Sáng sớm mà ai bấm chuông vậy ?_Jenny vừa ra mở cổng vừa lẩm bẩm
– Ủa, mọi người đến đây làm gì sớm thế?_Jenny nhìn Ken, Mary và Henry hỏi
– Hỳ, hôm nay là chủ nhật mà._Ken
– Ờ, hi, thôi vào nhà đi._Jenny
– Jenny ơi, nhà này có bao nhiêu con sâu ngủ vậy?_Henry hỏi khi vào nhà mà không thấy Kelvin, Emily và Jun đâu
– Hỳ, tối qua đi chơi về muộn quá nên 3 người kia vẫn chưa dậy. Để em lên gọi._Jenny
Jenny lên gọi 3 người kia thì Henry, Ken và Mary ngồi nói về chuyện tối hôm qua. Hôm qua sau khi về nhà Mary mới bết quán bar Sam có người đến làm loạn. Và đó cũng chính là lý do tối hôm qua Kelvin bỏ chơi giữa chừng. Không biết Kelvin có sao không nên hôm nay cả 3 mới sang đây sớm. Với cả chủ nhật nhóm Kelvin lúc nào cũng đi chơi trừ khi có việc bận. Một lúc sau Jenny bước xuống.
– Anh Henry, anh Ken, Mary ăn sáng chưa?_Jenny
– Chưa._Cả 3 đồng thanh
– Vậy để em đi nấu bữa sáng._Jenny
Jennny vào bếp chưa bao lâu thì 3 con sâu ngủ xuống. Kelvin thì đã lấy lại đước phong độ còn Emily và Jun vẫn ngáp ngắn ngáp dài bước xuống.
– Thế nào? Giả quyết được chứ?_Mary quay sang hỏi Kelvin
– Vẫn chưa xong đâu._Kelvin
– Tay anh Kelvin bị sao vậy?_Emily và Jun đồng thanh
– Không sao?_Kelvin
– Mọi người vào ăn sáng đi, em nấu xong rồi đó._Jenny ở trong bếp nói vọng ra
Bữa sáng trôi qua khá nhanh. Jun cười không ngớt từ lúc bắt đầu ăn đến khi ăn xong vẫn cười, đơn giản chỉ vì được ở gần Kelvin. Ngược lại với Jun, Jenny cảm thấy buồn khi thấy Jun và Kelvin như vậy. Suốt bữa ăn một dấu hỏi chấm to đùng ngự trị trong đầu Jenny về mối quan hệ của Kelvin và Jun liệu có phải giống như bên ngoài không. Jun luôn tỏ ra rất thân thiết với Kelvin, nhưng Kelvin vẫn lạnh lùng đáp lại như bình thường, điều này khiến Jenny cảm thấy vui vì nghĩ Kelvin chả có tình cảm gì với Jun cả. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ lúc ban đẩu thôi, sau thì Jenny đã phải thay đổi suy nghĩ hoàn toàn. Dù Kelvin vẫn lạnh lùng đáp lạ Jun nhưng tất cả yêu cầu của Jun Kelvin đều đồng ý. Rôi lại nghĩ Kelvin là người lạnh lùng vậy nên đâu thể thay đổi trong ngày một ngày hai được. Chính cái suy nghĩ này khiến Jenny lúc nào cũng buồn từ khi Jun về. Tuy là buồn nhưng Jenny vẫn cười rất tươi. Thế mới nói đằng sau những nụ cười là những giọt nước mắt, cười thì rất tươi đấy nhưng có ai hay trong lòng đang rất buồn. Đấy không phải là tính cách của Jenny trước kia. Có lẽ chính số phận đưa đẩy đã giúp Jenny biết cách che dấu cảm xúc của mình một cách chuyên nghiệp mà rất khó để nhận ra. Tinh..tinh..tinh. Jenny ra mở cổng.
– Ôsin gì mà chậm chạp vậy? Đứng mỏi chân luôn rồi nè?_Lily bắt bẻ Jenny(chuyện Jenny làm ôsin là Jun nói cho Lily biết)
– Cô vào nhà đi._Jenny. chả biết cô ta đến đây làm gì nhỉ. Sáng sớm đã thấy con rắn độc đó mở
– Cô vào nhà đi._Jenny. chả biết cô ta đến đây làm gì nhỉ. Sáng sớm đã thấy con rắn độc đó mở miệng rùi. Thật là xui xẻo mà.
– Chào mọi người._Lily cười tươi như hoa
– Ơ Mary, Emily ở đây làm gì?_Lily(Jun tưởng Lily biết nên không nói)
– Tôi mới là người hỏi cô đến đây làm gì đấy._Mary và Emily đồng thanh
– Ơ hay, tôi đến chơi. Hai người là gì mà đến đây vậy? Đến làm ôsin cùng Jenny à?_Lily
– Cô nên biết mình là ai. Ở đây không có chỗ cho cô lên mặt đâu. Cô muốn biết tôi là ai hả? Vậy trả lời câu hỏi của tôi cô sẽ biết. Cô có biết anh Kelvin có em gái không?_Emily
– Còn nữa, Ken đính hôn rồi đó, cô biết không?_Mary
– Chẳng lẽ 2 người là…._Lily. Trời ơi, chẳng lẽ Emily là em gái Kelvin sao? Mary là vợ vủa Ken á? Chết rùi, đắc tội với 2 người này là không xong rồi.
– Giờ biết rồi chứ gì? Lần sau tìm hiểu kĩ rồi mới lên mặt nhé._Mary
Những người còn lại đứng như trời chồng nghe 3 cô nàng đấu khẩu. Cảm thấy ngọn lửa trong Mary và Emily đang bùng cháy nên Jenny xen vào dập lửa. Không dám chắc là dập được nhưng đành liều vậy, đứng vậy mãi lửa cũng lan đến.
– Thôi được rổi, vào ăn trái cây đi, mình gọt sẵn rồi._Jenny
– Hừ._Emily hừ lạnh không thèm nói gì nữa
– “Phù”._Jenny thở phào nhẹ nhõm
– Sao vậy Jenny?_Mary
– À à không sao. Hỳ ăn trái cây đi._Jenny