[Đồng Nhân Naruto] Cánh Sen

Chương 8


Đọc truyện [Đồng Nhân Naruto] Cánh Sen – Chương 8

Bệnh viện làng Lá, phòng bệnh đặc biệt:

– Hokage sama.

Thấy Hokage Đệ Tam tiến vào, bác sĩ trong phòng bệnh giật mình cúi chào.

Hokage Đệ Tam nhìn Hasu được cuốn băng trắng xóa khắp người (mọi người có thể liên tưởng với hình tượng xác ướp Ai Cập – chính là cô ấy), bị mộc thuật ghim cố định trên giường, gật đầu hỏi:

– Tình trạng con bé thế nào?

– Thưa ngài, khi được đưa tới, toàn thân cô bé đều là máu, khắp người đều là vết rách, nghiệm trọng nhất là vết rách ở đùi và cánh tay trái, lại thêm ngâm trong nước quá lâu, mất nhiều máu, dẫn đến thể trạng suy yếu nhiễm trùng và sốt cao. Các vết thương bên ngoài đã được xử lý ổn thỏa, tuy nhiên cô bé còn chưa hạ sốt.

– Tại sao cậu ta (anh chàng thực hiện nhiệm vụ tìm Hasu về ấy, chắc mọi người đoán ra là ai rồi nhỉ?) lại dùng mộc thuật trói con bé như vậy.

Đệ Tam nhíu mày hỏi.

– Cô bé được đưa tới trong tình trạng tinh thần không ổn định, có xu hướng tự làm hại chính bản thân mình. Nếu không làm vậy, chúng tôi không tài nào giữ nổi cô ấy.

– Con bé bị sử dụng ảo thuật?

Mày ông càng nhíu chặt.

Bác sĩ ngượng ngùng cúi đầu nói:


– Rất xin lỗi, ngài Hokage. Chúng tôi vẫn chưa tìm ra nguyên nhân ảo giác của cô bé.

Hokage Đệ Tam lại gật đầu, trầm ngâm suy nghĩ. Liệu có phải là nó?

Lúc này chàng thanh niên đưa Hasu về cũng xuất hiện trong phòng bệnh. Đệ Tam lập tức ra lệnh:

– Cậu đi tìm Aburame Shibi tới đây.

– Rõ!

Anh nghiêm người nhận lệnh rồi biến mất, 5 phút sau đã quay lại cùng với Aburame Shibi. Một người đàn ông đeo cặp kính râm có dây treo hai bên, mái tóc ngắn đen trông như những chiếc gai nhọn, cùng với bộ ria mép. Ông mặc một chiếc áo cao cổ, hai tay đút túi áo, nhìn phong cách ăn mặc của ông thì có thể hình dung ra hình dáng một bạn nam nhân nào đó trong lớp Hasu khi trưởng thành. Aburame Shibi – cha của Shino. Ngoài sử dụng bọ trong chiến đấu, tộc Aburame còn tiến hành nghiên cứu chuyên sâu về côn trùng học. Đây chính là lý do mà ngài Hokage muốn mời Shibi tới đây.

Lúc này trong phòng chỉ còn lại Hokage Đệ Tam đang ngồi trên ghế quan sát Hasu, cô bé nằm trên giường bệnh, tuy đã được tiêm thuốc an thần nhưng vẫn liên tục nhíu mày bất an khó chịu.

– Hokage sama.

Đệ Tam không có cử động gì nhiều chỉ nhàn nhạt nói.

– Cậu đã từng nghe nói về đom đóm Luminosa?

– Đúng vậy thưa ngài, Luminosa là vua của thế giới ảo thuật. Chỉ cần tiếp xúc trực tiếp với nó thì sẽ sinh ra tâm ma, ảo giác khiến cho người tiếp xúc sống trong những kỷ niệm đau buồn nhất cho tới khi kết thúc sinh mệnh.

Anh chàng đeo mặt nạ thoáng cứng người lại, quay đầu ánh mắt lo lắng nhìn cô bé nằm trên giường. Cô còn nhỏ như vậy, sóng gió to lớn gì mà dằn vặt cô tới nông nỗi kia?

Lúc này ngài Đệ Tam cất tiếng:

– Cậu có thể nhận biết được người trúng độc Luminosa? Ta nghi ngờ con bé…

– Không thể nào… Luminosa đã tuyệt chủng từ hàng trăm năm trước. Làm sao cô bé có thể…

Vừa nói, chú Shibi vừa tới cạnh giường Hasu, cho bọ Kikai hút máu trên người cô. Những con bọ sau khi hút máu Hasu chúng bắt đầu nổi điên rồi lăn ra chết. Chú Shibi giật mình, vẻ mặt không thể tin nổi nói.

– Làm sao có thể là nó được? Thật không thể tin được, vậy mà lại xuất hiện đom đóm Luminosa ở đây?

– Liệu có thể truyền chakra vào cơ thể cô bé giải ảo thuật hay không?

Anh thanh niên đeo mặt nạ hỏi.

– Vô phương. Đây là tâm ma, không phải ảo thuật thông thường. Chỉ có một cách duy nhất đó là dựa vào ý chí của cô bé. Nhưng ta chưa từng nghe nói có người nào thoát ra được. Đặc biệt là những người nặng tâm như cô bé này.


– Việc chúng ta có thể làm bây giờ chỉ là chờ đợi sao?

– Đúng vậy. Chỉ có thể chờ đợi.

[Cạch] Shikamaru nghe tới đây thì không giữ nổi bình tĩnh được nữa, cậu không hề để ý rằng hai tay mình đã nắm chặt từ bao giờ, ngay cả khi cậu bóp vụn viên ngói trong tay mà vẫn không hay biết.

– Shikamaru, không cần ở trên đó nữa. Xuống đây đi!

Ngay từ khi bắt đầu Hokage Đệ Tam đã biết Shikamaru theo sau ông nhưng ông không ngăn cản. Shibi và anh chàng kia cũng nhận biết được có người trên nóc nhà nhưng Hokage không có ý kiến gì nên hai người cũng để im. Hóa ra chỉ là một cậu bé.

Shikamaru mặt đực ra như trứng thối từ trên nóc nhà nhảy vào phòng qua đường cửa sổ.

– Hokage sama, chú Shibi.

Nói rồi cậu nhìn Hasu, lúc trước ở trên nóc nhà cậu chưa nhìn rõ được tình trạng của Hasu, giờ mới có cơ hội nhìn kỹ. Chân tay em ấy đều bị trói, đôi lông mày nhíu chặt, đôi môi thường ngày hay cười kia lúc này nhợt nhạt không sức sống.

– Tại….

Shikamaru còn chưa mở được lời thì cửa phòng bật mở. Sasuke đạp cửa xông vào.

– HASU! HASU! EM ĐANG Ở ĐÂU?

Giọng Naruto oang oang phía sau gọi, bên cạnh là Chouji, Kiba và chú chó nhỏ Akamaru đang ngồi chồm hỗm trên đầu Kiba sủa. – GÂU. GÂU….

Sasuke vừa tiến vào phòng nhìn thấy Hasu bị trói trên giường. Đôi mắt cậu long lên sòng sọc, gằn từng tiếng nói.

– Các người đã làm gì cô ấy?


Naruto, Kiba phía sau cũng chạy tới cạnh giường Hasu, muốn cứu cô bé ra.

– Thả em ấy ra, tại sao các người lại trói em ấy?

Shikamaru hô lên:

– Để yên đi Naruto, Kiba. Nếu như hai người không muốn làm hại đến em ấy.

Lúc này Hokage Đệ Tam mới bắt đầu chứng minh sự tồn tại của mình với bọn nhóc con ồn ào, không biết phép tắc này.

– Khụ, khụ. Yên lặng nào các cháu.

*********

Lật lại khoảng thời gian trước đó.

Sau khi Shikamaru đánh tiếng với Choji rồi rời đi, Choji tuy không phải là người thông minh nhưng cậu lại rất hiểu bạn thân mình. Vì vậy cậu lập tức đoán ra được sự việc liên quan đến Hasu. Choji tìm được nhóm ba người Sasuke, Naruto và Kiba thì lập tức báo tin với bọn họ. Nhờ có thính giác của Akamaru và Kiba, bốn người tìm được tới bệnh viện làng Lá. Từ đó mới có màn đạp cửa lỗ mãng bên trên.

*********

Sau khi biết được tường tận mọi chuyện và bệnh tình của Hasu. Cả phòng trở lại yên tĩnh, người lớn tất cả đều rời đi trước, chỉ còn lại đám trẻ con trong phòng. Chúng ríu rít tới bên cạnh Hasu kể những câu truyện cười, còn không tiếc nói xấu chính bản thân mình, hy vọng cô trở lại bình thường, nói cười vui vẻ với bọn họ như trước đây.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.