Đọc truyện [Đồng Nhân Harry Potter] Phù Thủy Hàng Đầu – Chương 26: Minh và tom riddle
Malfoy và Minh được nhận vào đội Quidditch của nhà Slytherin, tất nhiên là sau khi Malfoy tặng cho mỗi thành viên 1 cây chổi Nimbus 2001.
Sáng hôm đó là sáng thứ Bảy, và Minh đang chuẩn bị đi chơi với Hermione thì Malfoy ập vào, quơ quơ 1 tờ giấy gì đó
– Cái gì zậy – Minh cằn nhằn
– Đi tập Quidditch thôi – Malfoy kêu lên
– Hôm nay không phải là của nhà Gryffindor sao – Minh giả vờ hỏi
– Nhưng thầy Snape đã ký giấy này – Malfoy đưa cho Minh xem tờ
giấy – chúng ta có thể cướp sân của Gryffindor, nghĩ xem, điều
đó tuyệt làm sao – Malfoy hưng phấn kêu lên
Minh nhìn vào tờ giấy, bên trong có mấy chữ viết vội “Tôi, giáo sư Snape, cho phép đội Slytherin luyện tập ở sân Quidditch hôm nay vì
cần huấn luyện tầm thủ và truy thủ mới của đội”.
Minh không kịp nói gì đã bị Malfoy lôi vội đi. Khi bọn nó đến
sân bóng, đội nhà Gryffindor đã ở đó. Wood từ trên cao lao
xuống, lảo đảo trèo ra khỏi cây chổi. Harry, Fred và Geogre theo
sau hắn.
Wood hét vào mặt đội trưởng Flint của nhà Slytherin
– Flint! Đây là giờ tụi này luyện tập. Tụi này đã chuẩn bị đặc biệt! Tụi bây đi ra khỏi đây ngay!
Flint xảo quyệt đáp
– Thiếu gì chỗ cho tất cả chúng ta, hả Wood?
Angeline, Alicia và Katie cũng đã kéo đến. Minh khẽ mỉm cười và gật đầu chào. Luôn galanx với phụ nữ, cho dù đó có là đối
thủ, đó là thói quen của hắn từ kiếp trước. Tất nhiên, cả 3
cô nàng đều lờ tịt hắn.
Wood khạc ra sự tức giận một cách quyết liệt:
– Nhưng tao đã đăng ký sân tập! Tao đã đăng ký trước!
Flint nói:
– A! Nhưng tao cũng có một giấy phép đặc biệt do giáo sư Snape ký đây.
Wood cầm lấy tấm giấy đọc, lập tức bị phân tán, hỏi ngay:
– Tụi bây có cầu thủ mới hả? Đâu?
Flint chỉ Minh và Malfoy. Minh cười hiền lành, còn Malfoy thì
vênh vang, dương dương tự đắc, thậm chí còn ném ánh mắt khiêu
khích về phía Harry
Fred ngó Malfoy không ưa chút nào:
– Mày là con trai của Lucius Malfoy hả?
– Mày dám nhắc đến ông Lucius Malfoy thì hay thật.
Flint nói trong khi cả đội của hắn nhe răng cười toét:
– Để tao cho tụi bây coi món quà hào phóng mà ông đã tặng cho đội Slytherin.
Tất cả bảy cầu thủ của đội Slytherin đồng loạt giơ cao câu chổi của
chúng. Bảy cán chổi hàng hiệu mới toanh cực kỳ bóng loáng và bảy bộ chữ
bằng vàng xịn ráp thành nhãn hiệu Nimbus 2001 sáng lấp lánh dưới ánh
nắng ban mai trước mũi bọn Gryffindor. Minh không cần giơ ra, vì lúc
ở trang trại Burrow nhà Weasley đã biết nó có cây Nimbus 2001
rồi.
– Mô-đen tối tân nhất. Chỉ mới ra lò tháng trước.
Flint nói với vẻ hờ hững, tay phủi một hạt bụi ở cán chổi của hắn.
– Tao tin là nó bỏ xa lắc loại 2000 cũ, hơn đủ điều… Còn như mấy cây
Cleansweep cũ mèm, thì chỉ đáng đem quét ván. [(Clean:sạch; Sweep: có
hai nghĩa:quét, lướt nhanh. Ở đây Flint giễu cợt chỉ cho Sweep cái
nghĩa quét thôi)]
Nó nhe răng cười độc địa với Fred và George, cả hai đứa đều đang nắm chặt cán chổi Cleansweep 5.
Sự kiện càng lúc càng bị đẩy lên đến cao trào, khi Ron và
Hermione xuất hiện. Tuy rằng có sự có mặt của Minh, hai bên đều không quá nặng lời, nhưng quả thật, người tính không bằng trời tính, khi mà Hermione nói gì đó, Minh không quá nghe rõ, xung
quanh nó thật sự quá ồn mà. Nhưng Flint quay lại và nhổ ra 1
câu
– Ai hỏi tới mày, con nhãi ranh Mudblood bẩn thỉu.
Lập tức, không gian như bị hạ nhiệt độ, ai cũng cảm thấy rét
lạnh đến tận xương sống. Cả đám cầu thủ nhà Slytherin lẫn đám nhà Gryffindor đều tránh xa Flint như tránh tà. Flint cũng cảm
thấy phía sau lạnh gáy, và khi quay lại nó thấy Minh đang nhìn
nó, khóe miệng cong cong như cười mà lại không phải là cười.
Tiếp đó, Minh nhẹ nhàng, từ từ, bước đến giữa sân, hít 1 hơi thật sâu, nắm tay nhỏ bé nện xuống
RẦM!!! Một tiếng nổ vang lên, khói bụi mù mịt. Mặt sân nứt ra
từng vết, lan tỏa ra xung quanh những vết chân chim. Minh ung dung
rút đũa phép ra, làm phép hồi phục như cũ, phủi tay, quay lại
nhìn Flint. Tên này lắp bắp quay sang Hermione nói
– Xin lỗi… Granger… tiểu thư …
Flint dù to con thật, nhưng hắn không nghĩ xương cốt của hắn có
thể so sánh cùng với sàn của sân thi đấu Quidditch.
Nhìn hai đội đang trong tinh thần gươm đao đối chọi chan chát thế này, Minh cảm thấy cần phải cho cả lũ này 1 bài giảng về
tinh thần Fairplay. Nó hít 1 hơi rồi nói to
– Các người không cảm thấy xấu hổ hay sao?
– ??? – đám cầu thủ cả 2 nhà ngơ ngác nhìn Minh
– Biết tại sao người ta lại sáng chế ra môn Quidditch không hả?
– ???
– Trong cuốn “quidditch qua các thời đại” có nói, Quidditch là
bộ môn giải trí an toàn, nhằm phát triển kỹ năng bay cho các
phù thủy 1 cách toàn diện, đồng thời tăng sự đoàn kết, phối
hợp giữa các phù thủy. Trong cuốn sách hướng dẫn về thi đấu
Quidditch của liên đoàn Quidditch quốc tế cũng đề cập đến những hành vi, hành động cao thượng, hành động đẹp… ví dụ như
trận quidditch năm 1901, khi một tấn thủ của đội con rồng xứ
Wale ngã khỏi cây chổi của anh ấy, một tầm thủ của đội Ireland đã bỏ qua trái banh Snitch sắp bắt được mà lao tới cứu tấn
thủ nọ. Các người mới chỉ là đội bóng của trường mà đã thể hiện sự hẹp hòi, ích kỷ, xấu xa đến tột cùng rồi. Không
thấy xấu hổ sao.
Nói rồi Minh tức giận kéo tay Hermione nhảy lên chổi bay đi mất, để lại 1 đám cầu thủ sững sờ trên sân. Bay được một đoạn,
Minh mới thở phào nhẹ nhõm. Hermione nói
– Cậu nói nghe hoành tráng lắm, nhưng tất cả đều vì mục đích trốn tập Quidditch mà thôi
Bị bạn gái bóc mẽ, Minh không hề xấu hổ mà ưỡn ngực nói
– Tớ nói không đúng sao?
– Đúng sao?
– Không đúng sao?
– …
– … Được rồi, tớ trốn tập, để đi chơi với cậu, được chưa nào
———–
Trong phòng thí nghiệm, Minh lại 1 lần nữa làm nổ tung ống nghiệm máu rồng
“Đồ ngốc, thật là phí phạm tài liệu” Tom viết
“Ngươi có ý kiến gì không?”
“Đem máu rồng pha loãng” Tom viết
“Ta đã thử, nhưng nước vừa nhỏ vào đã bị bốc hơi”
“dùng thủy ngân”
“Ừ ha, sao ta không nghĩ ra. Cảm ơn nhé Tom”
Minh 1 lần nữa bắt tay vào thí nghiệm, lần này quả thực thành công.
“Nè Tom” – Minh viết – “Ma lực là gì nhỉ? Ta cố nghiên cứu bản chất của nó mà vẫn chưa rõ ràng lắm”
“Ma lực là gì?” – Tom cũng tỏ ra ngẩn ngơ – “Thật sự là ta chưa từng đặt câu hỏi này bao giờ. Ma lực tồn tại xung quanh chúng
ta, đó là điều ta được dạy”
“theo triết học cổ Hy Lạp, 4 nguyên tố: nước – lửa – khí – đất
tạo thành thế giới. Ta đang hướng nghiên cứu của mình về phía
đó”
“tại sao phải nghiên cứu cái này?” Tom hỏi
“Không có gì, ngươi nên hiểu, cái gì cũng có bản chất của nó. Muốn nắm giữ bất kỳ thứ gì, cần phải hiểu bản chất của nó mới được”
Tom im lặng, Minh cũng lặng lẽ đi ra ngoài, đóng cửa phòng “Cầu được ước thấy lại”
——–
Ron và Harry bị phạt cấm túc, và công việc của tụi nó là
đánh bóng Cúp trong nhà truyền thống cùng thầy Filch và viết
thư trả lời ái mộ cùng Lockhart. Minh và Malfoy thì bắt đầu
tham gia những buổi tập đầu tiên của tụi nó. Minh lượn lách qua những cây cột, né tránh những trái Bugger máu chiến, lúc thì
ngửa người ra sau, lúc nằm rạp trên cán chỗi, khi thì lộn 1
vòng, đủ mọi trò có thể thử nó đều thử hết cả. Sau khi làm
đủ trò rồi, Minh mới nhẹ nhàng đem trái Quaffle ném vào cột
gôn.
Trong lâu đài có chuyện xảy ra, thật vậy…
Vào đêm hội Ma, Harry cùng Ron đi dự lễ tử nhật của Nick suýt
mất đầu về, và chúng đã phát hiện con mèo Norris của thầy
giám thị Filch bị hóa đá. Đáng lẽ Minh cũng đi tham dự buổi
lễ này, nhưng nó không đi được. Dường như Thy bị ốm, cô bé xanh
xao hốc hác rất nhiều. Minh cố gắng chuẩn bị một số món ăn
thuần Việt cho nàng, như là bún bò Huế, hay cơm hến, hay là cơm thịt kho. Nó xuống bếp ăn và cố gắng chế biến món ăn đó,
mặc kệ đám gia tinh kêu la thảm thiết.
Nghe tin về vụ hóa đá, Minh ập vào phòng thí nghiệm, quyển sổ nhỏ vẫn còn ở đó
“Tom, có chuyện rồi”
“???”
“Kẻ thừa kế đã xuất hiện”
“Ngươi không nghĩ đó là ta sao?” – Tom hỏi
“Ta tin tưởng vào ma pháp trận của mình, và nhất là cái này” – Minh lắc lắc lọ thuốc diệt ma trong tay.
“Vậy ngươi nói với ta làm gì?”
“Bạn bè của ta đang gặp nguy hiểm, và ta cần sự giúp đỡ của ngươi, Tom”
“Chả liên quan đến ta. Thứ tình cảm ủy mị đó chỉ làm cho con người ta yếu đi mà thôi”
“Nhưng chẳng ai có thể sống mà không cần tình cảm cả”
“Muốn ta giúp ngươi thế nào?” – Trầm ngâm 1 lát, Tom hỏi
“Đầu phục cho ta, giúp ta phá giải phòng chứa bí mật. Ta cho ngươi tự do và 1 thân xác mới”
“Còn lâu ta mới đồng ý” – Tom viết
“Vậy thì cứ suy nghĩ tiếp đi”
———-
Minh để ý Ginny, thử xem có phải cô bé bị Trường sinh Linh giá
khống chế không. Nhưng dường như không phải. Ginny hơi ốm yếu do
bệnh Cúm, nhưng hoàn toàn không phải là nàng, cô bé không hề
có những biểu hiện đờ đẫn như kẻ bị khống chế. Thầy giám
thị Filch thì điên cuồng theo dõi, truy tìm hung thủ mà thầy cho là đã gây ra thảm án này.
Thầy Lockhart thì vỗ ngực tự xưng là giỏi chuyện này lắm, với cứ để tôi xử lí… Thật bó tay với tên lừa đảo lại bị bệnh
tự sướng này.
“Tom, rốt cuộc tại sao pháo lép không thể sử dụng được ma pháp?”
“Độ trung hòa của ma pháp chăng?”
“Hay là sự phù hợp với ma pháp nguyên tố”
“Vậy ma pháp nguyên tố là gì?”
Minh và Tom Riddle đối thoại nhiều lần, và cuối cùng, hai đứa
nó đã tìm ra câu trả lời. Ma pháp hiện tại là do câu thần chú kết hợp với ma lực mà tạo thành. Vấn đề có lẽ là ở ma
lực. Minh đã thử lấy máu của thầy Filch làm xét nghiệm, và
biết rằng lượng ma lực ẩn chứa trong máu của thầy là vô cùng
ít, không thể khiến ma pháp nguyên tố cộng hưởng. Đúng vậy, là cộng hưởng. Tom và Minh phát hiện rằng, khi Minh làm phép, thì trong máu của nó có 1 nguồn ma lực giao động tạo thành các
xung động, làm cho nguyên tố ma pháp cộng hưởng và thực hiện
theo câu thần chú mà phù thủy đọc ra.
Từ hướng này, Minh và Tom bắt đầu nghiên cứu một thứ gì đó
có thể chứa đựng ma lực, giúp pháo lép có thể phát huy được
ma pháp. Minh nghiêng về hình tượng ma trượng ở dị giới, dùng
ma tinh thạch các loại chứa đựng ma lực, nhưng Tom đã giội cho
nó 1 gáo nước lạnh, ở thế giới này không tồn tại thứ gọi là ma tinh thạch. Vì vậy Minh và Tom phải lái nghiên cứu sang 1
hướng khác.