Đọc truyện Đông Ấm (12 Chòm Sao) – Chương 20: Dọn hồ Bơi
“Nè, có khi nào tụi mình bị đuổi thật không?”
Mãi một lúc sau khi đã bình tĩnh lại, Cự Giải mới rụt rè hỏi. Ban nãy cô cũng quá khích trắng trợn luôn, giờ nghĩ lại còn không tin mình dám nói ngang hàng với thầy giám thị mà đòi công bằng. Cô thật không dám nghĩ đến viễn cảnh của hai từ “đuổi học” chút nào…
“Còn lâu,” Sư Tử đi cạnh quả quyết nói. “Ai đuổi được tụi mình, thách luôn!”
Thiên Bình không khỏi quay sang nhìn nó, ánh mắt có chút phức tạp. Giờ thì cô mới hiểu, cái cách gọi là “một đứa nhóc sôi nổi hoạt bát nhưng đôi khi ít nói và trầm lặng” mà Song Tử từng dùng để nói về cô em họ của cậu. Cả lúc còn ở hành lang đến lúc lên văn phòng, số câu Sư Tử nói hoàn toàn rất ít.
“Sao cậu chắc được?”
“Đương nhiên, tụi mình đâu có vô lễ với giáo viên,” Bạch Dương cười tươi mà nói một cách hùng hổ. “Tụi mình chỉ bênh vực bạn bè, với dù có hơi lớn tiếng, thầy giám thị xúc phạm bọn mình trước đấy thôi!”
“Nhưng sợ là sợ Ma Kết này,” Thiên Bình chợt quay sang cô bạn trầm tính đang đi cạnh. “Lỡ bị cách chức khỏi hội học sinh thì…”
“Thì khoẻ,” Ma Kết thay vì lo lắng, cô vừa cười vừa thản nhiên. “Vậy mình còn mừng, đỡ mệt à!”
Thiên Yết nhìn mấy đứa bạn, không khỏi bật cười. Cứ tưởng sẽ bị té tát một trận, dù sao cũng là cô làm liên luỵ cả đám, liên luỵ đến cả tập thể lớp (vụ này để sau) Thiên Yết đương nhiên có chút khó xử.
“Mà không ngờ Thiên Yết dám tát Hạ Mai nha! Dễ sợ hà!! Mà mình có hơi bực đấy, dám hất tay trên của Bạch Dương này!!”
Nghe Bạch Dương nói mà Thiên Yết chỉ có thể cười trừ. Đúng là lúc đó, bàn tay này của cô đã đẩy Mỹ Oanh sang bên và vung lên tát thẳng vào khuôn mặt ngước trời của Hạ Mai, hoàn toàn không chút đắn đo do dự. Chẳng biết nếu việc này đến tai Xử Nữ thì sẽ ra sao, nhưng mà lúc này đây, cô lại cảm thấy vui vui.
“Nhưng mà này,” Sư Tử mặt méo xệch, nhăn nhó khó coi. “Tụi mình thật sự phải dọn đống hỗn độn này á?! Lại còn phải cực sạch nữa!!”
“Tao cũng chết đây!! Gần đến giờ trưa rồi còn gì!! Tao đói!!”
Lúc này đây, xét về tinh thần thì khá vui, nhưng xét về thể lực thì tụi nó đứa nào đứa nầy cũng gần như cạn kiệt cả. Gần hết hai tiết học, dưới cái trời nắng chang chang không dứt, sáu đứa con gái “chân yếu tay mềm” phải nai lưng lau dọn cái hồ bơi khốn kiếp. Ban đầu tụi nó còn tưởng là hồ bơi sau cũng như hồ bơi của trường thôi, lau vài cái là sạch, ai dè… còn hơn con sông ô nhiễm nữa!!! Nước thì xanh lè, đống rong đống rêu, còn rác nổi lềnh bềnh đang trong giai đoạn phân huỷ nữa, cả xác động vật thối!!! Kinh tởm!!! Đã gần hết hai tiết mà chẳng đâu vào đâu cả!!! Hình như, còn bảo tụi nó sau khi dọn cho nước mới vào… Thánh chắc!!
“Mình đuối quá!”
Ngay cả Cự Giải hay Thiên Bình, thậm chí cả Ma Kết và Thiên Yết, đều cảm thấy toàn bộ sức lực của mình đang rút đi nhanh chóng. Dưới cái nắng chang chang không chút thương xót, với cái hồ bơi cực kì dơ bẩn, và ưu tiên hàng đầu là mấy cái bụng rỗng tuếch tưởng chừng sắp chết đến nơi vì đói. Ban đầu còn có tinh thần mà chạy tới chạy lui cầm cây lau nhà kì cọ, gioè thì hết sức rồi!!
Tụi nó mệt!! Ông trời nỡ lòng nào đối xử với số phận tội nghiệp của tụi nó như vậy cơ chứ!!!
Sư Tử và Bạch Dương chống cây chổi xuống, bám vào làm điểm tựa như những bà già cao tuổi đi không vững, cùng lúc đưa mắt nhìn cái hồ bơi chết bầm. Gần tiếng rưỡi mà chả thấm tháp vào đâu!! Hình như tụi nó càng dọn thì cái hồ bơi quỷ quái này càng dơ hay thì phải!!!
“Đáng ghét!! Đói!! Đói!! Đói!!!”
Chuyện quan trọng phải nhắc lại ba lần, Bạch Dương như đang kêu cho nỗi lòng của cả năm đứa còn lại. Dù cho việc dọn dẹp chỉ là chuyện nhỏ, nhất là với Thiên Yết và Ma Kết, nhưng hai cô cũng chẳng còn đủ sức nếu không nạp thêm năng lượng đâu! Giờ thì chẳng để tâm đến hình tượng làm quái gì nữa, Cự Giải và Thiên Bình, cả Thiên Yết và Ma Kết đồng loạt ngồi sụp xuống chỗ là đáy hồ bơi mà tụi nó đang dọn như những con điên này giờ, dưới trời nắng!! Bạch Dương và Sư Tử thì đã ngồi bao giờ. Đương nhiên là ngồi vào những chỗ sạch sẽ số ít mà tụi nó đã dọn, không thì bẩn quần áo à!!
“Trời ơi tao chết mất! Mèo con tao đói!!”
“Cái đầu, tao cóc phải thức ăn!! Nhả ra mau!!”
Bạch Dương mặc kệ Sư Tử xua đuổi đánh đập vẫn cứ kiên trì ngoạm lấy cánh tay của nó, đùi gà đùi mèo gì mặc kệ. Giờ thì nó đói đến ảo tưởng luôn rồi!!
“Chúng ta sẽ chết ở đây sao?”
Tụi nó trừ con cừu nào đó đều đồng loạt dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về một phía, và thật bất ngờ làm sao khi câu nói đó xuất phát từ cô nàng ưa sĩ diện Thiên Bình. Giờ thì đến cô nàng này đói đến nói sảng! Tụi nó bất hạnh quá mà!!
“Bớt than giùm cái!! Các hiệp sĩ đến đưa lương thực cho các công chúa đây!!”
Là tụi nó đói đến nghe nhầm, hay thực sự vừa rồi là tiếng của tụi con trai, cụ thể hơn là tiếng của Song Tử và Kim Ngưu?! Một cách ngờ vực, cả sáu đứa đưa đôi mắt dè chừng lên trên hồ bơi, nơi có mấy cái đầu đang không ngừng lấp ló.
“Nhân Mã ca ca!! Song Tử ca ca!! Hai vị cứu tinh của tiểu muội!!”
“Mày nói sảng nè!! Con dở hơi!!”
“Kệ cha tao!!”
Nhân Mã và Song Tử nhìn nhau, rồi lại nhìn Sư Tử và Bạch Dương đang chí choé nhau bên dưới, cả hai đôi mắt ánh lên sự ái ngại. Thôi kệ hai đứa nó!
“Sao mấy cậu lại ở đây? Sao biết mà tới thế?”
Ma Kết đứng dậy, không khỏi thắc mắc. Dù mệt, nhưng cô vẫn giữ được sự bình tĩnh vốn có. Làm sao tụi con trai ở đây được nhỉ?
“Lên đây rồi nói tiếp! Mấy người không đói hả?”
Nhìn Kim Ngưu và mấy tên kia vừa nói vừa phe phẩy đồ ăn trong tay, tụi con gái nhà này đồng loạt sáng rỡ cả mắt. Đứa này nắm tay đứa nọ kéo lên. Ban đầu có chút ngài ngại, nhưng rốt cuộc vì cái ăn, Ma Kết đành dẹp bỏ suy nghĩ cá nhân vớ vẩn mà nắm lấy tay Kim Ngưu bên trên. Dù vậy cô nàng vẫn nuôi ý nghĩ, chỉ đơn giản vì sống thôi!
Bạch Dương có chút khinh bỉ. Sư Tử nó cũng biết trèo mà, một tên đủ kéo lên rồi, việc gì cả Nhân Mã và Song Tử đồng thời kéo con nhỏ lên, rồi để nó ở đây một mình dưới trời nắng mà đợi?! Rõ thiên vị còn gì!! Còn thằng em họ chết bầm kia nữa, kéo xong mèo con thì chạy biến mà bỏ Bạch Dương ở lại, thằng nhóc Nhân Mã khốn kiếp!!
“Không định ăn sao?”
Nhìn bàn tay đang vươn ra và khuôn mặt cứ quay đi vì lí do nào đó của Song Tử, Bạch Dương không hiểu sao có chút ngập ngừng trong việc nắm lấy tay để cậu kéo lên. Bất giác, cô nhìn sang Song Ngư bên kia đang cố kéo Cự Giải lên mà mắt cứ nhìn đâu đâu. Bạch Dương có chút khó chịu, tưởng nó không biết, tưởng nó không để ý chắc!
***
“Các cậu cũng gan trời lắm, nghe nói cãi lại thầy giám thị luôn nhỉ?”
Khi Xử Nữ vừa nói vừa cười, Thiên Yết không khỏi xấu hổ. Cô cứ im lặng cầm cái bánh kẹp mà cắn mà nhai.
“Ai bảo thầy ta xúc phạm Thiên Bình trước?!”
Nói một cách tức giận mà quên luôn nữ tính, Cự Giải bực dọc cắn một miếng bánh kẹp mà nhai khí thế, khiến tụi con trai chỉ biết trố mắt lên nhìn. Tụi con gái lớp này quá ghê gớm luôn!
“Còn Thiên Yết thì tát Hạ Mai nhỉ?” Bảo Bình vừa nói vừa bụm miệng cười. “Ghê ghê! Mình phục cậu sát đất luôn!”
Lại thêm xấu hổ, Thiên Yết chỉ biết cúi gầm mặt. Này, đừng có nhắc nữa mà! Tại lúc đó cô mất kiểm soát mà thôi! Cả Xử Nữ cũng cười, mấy người rõ ỷ đông hiếp yếu mà!!
“Hồi nãy tụi này cố nghe mà chả nghe được bao nhiêu, nè hình phạt là gì vậy?”
Không chỉ Nhân Mã mà hầu hết đám con trai đều thắc mắc. Tụi nó làm loạn như vậy, chẳng lẽ chỉ lau hồ bơi thôi, vậy thì ít quá! Nhưng đương nhiên, có bán mạng tụi nó cũng chẳng dám nói ra trước mặt mấy cô nương đây…
“Thì cái này,” Ma Kết vừa ăn vừa thong thả chỉ ra cái hồ bơi. “Bị cấm bữa trưa, bị bắt viết kiểm điểm, bị đình chỉ nữa.”
“Đình chỉ á?!!”
Thay cho đám con trai trợn tròn mắt nhìn tụi nó, lũ con gái dường như chẳng hề cảm thấy sự việc hệ trọng ở mức nào. Thậm chí cả Cự Giải và Thiên Bình, trố mắt ngây ngô vừa ăn vừa nhìn tụi nó như chẳng có chuyện gì xảy ra. Mãi một lúc, Bạch Dương mới giở giọng bực dọc.
“Ban đầu thì không đình chỉ, nhưng mà so với việc lếch xác đi xin lỗi mấy con nhỏ đó, tao thà để bị đình chỉ còn sướng hơn!!”
Nhìn Bạch Dương hùng hổ như vậy, tụi nó cũng chẳng biết nói gì. Đám con gái thì tụi nó cũng phần nào đoán được lý do, nhưng không thể không ngạc nhiên.
“Thời hạn?”
“Một tuần, đúng hơn là hết tuần sau, nhưng mà vẫn được phép đi dự dạ hội.”
Song Ngư nhìn Sư Tử thản nhiên vừa cắn vừa nhai miếng bánh mà phì cười. Tụi nó thật là, bị đình chỉ mà nói như chuyện thường. Mà, cậu vẫn chưa hỏi chuyện hôm thấy con nhỏ này từ bệnh viện đi ra. Cậu còn nhớ hôm đó hình như nó về khá muộn, còn nói gì đó với tụi Song Tử. Cứ định hỏi mà chẳng có dịp, Song Ngư tự dưng quên béng luôn.
Cậu nhìn sang Sư Tử, con nhỏ đang thoải mái nói chuyện cùng Nhân Mã. Chợt nhìn thấy mẩu bánh dính bên khoé môi, cậu bất giác đưa tay gạt đi, khiến Sư Tử vì ngạc nhiên mà quay sang. Hai đôi mắt đồng màu nâu nhưng khác sắc chạm nhau.
Tụi nó vừa ăn, vừa dùng ánh mắt soi sét nhìn hai anh chị nào đó. Mãi sau, Bảo Bình hơi ho khù khụ.
“Đây là nơi công cộng, lãng mạn thì mời ra chỗ khác thể hiện!”
Song Ngư sực tỉnh, vội rút tay khỏi Sư Tử. So với sự bối rối của cậu, con mèo nào đó lại hoàn toàn bình thản, như vừa rồi chẳng có chuyện gì, nó tiếp tục ăn cái bánh kẹp của mình, thỉnh thoảng đưa tay chùi chùi miệng. Riêng Bảo Bình thì bị Song Ngư cho một đạp vì cái tội lanh chanh nhiều chuyện.
“Có gì sao Cự Giải?”
Khi nhận ra Cự Giải có chút thất thần, Bảo Bình không khỏi ngạc nhiên mà lên tiếng hỏi. Cô nàng cứ nhìn sang phía này, đôi mắt màu sáng như có chút thất vọng. Bị Bảo Bình hỏi, Cự Giải hơi giật mình, vội chuyển mắt nhìn ra chỗ hồ bơi như cố đánh trống lãng, dù cậu đã thấy cả, và thậm chí còn hiểu ý nghĩ trong đôi mắt kia.
“Không… Không có gì, chỉ là cậu nhìn kìa, hai tiết của bọn mình đấy! Rốt cuộc chẳng thấm vào đâu hết!”
“Không dọn xong thì không được về à?”
Nén cảm giác khó chịu lại, Nhân Mã đã “giành” lại mèo con từ bao giờ, bắt đầu quay sang tò mò, và lập tức nhận được sáu cái đầu gật rụp. Cái hồ này vừa bẩn vừa rộng, bảo tụi con gái tụi nó dọn không phải là hơi bị quá đáng sao!
“Mà nhắc mới nhớ, sao các cậu mua được đồ ăn vậy? Còn biết cả chỗ tụi mình ở đây? Căng tin đâu có cho bán trong giờ học đâu!”
Khi Thiên Yết ngạc nhiên lên tiếng hỏi, thì tụi con trai lại nhe răng cười ranh mãnh.
“Nhờ thầy Vinh quản sinh ấy! Thầy dữ mà dễ thương bỏ bà! Thêm cả lớp Toán nữa! Nhờ cái đám loi nhoi đó vừa đánh lạc hướng vừa thực thi kế hoạch đấy!!”
“Ai vừa nhắc lớp Toán dễ thương nè!!”
Song Tử vừa dứt lời thì tiếng của Thu Hà chẳng biết từ đâu vang lên. Ngay sau đó, cánh cửa dẫn vào hồ bơi bị xô đẩy ra, nhường chỗ cho một đám khoảng mười sáu học sinh chạy ùa vào.
Và cái đám mười sáu học sinh đó còn ai ngoài lớp 10 Toán, với cầm đầu là Thu Hà và Ái My!
“Hà Hà! My My! Ủa mà mấy đứa bây làm quái gì ở đây nhở?”
Ái My lập tức cho Bạch Dương một cốc cho cái tội lanh chanh lóc chóc, mặc kệ con cừu nào đó la oai oái cả lên.
“Tụi này được ra sớm, tiết của Như mẫu hậu mà!”
Thu Hà vừa mỉm cười vừa chạy lại thản nhiên lấy cái bánh trong tay Sư Tử bỏ vào mồm, khiến con mèo nào đó tự dưng đứng hình vì bị cướp mất đồ ăn.
“Yên tâm! Lớp Toán ở đây để giúp đỡ các “công túa” một tay mà!”
“Thế Đạt, đang khen hay đang chê hả?”
Cái lườm của Thiên Yết nhất thời khiến cậu bạn lạnh gáy, chỉ biết cười trừ.
Lớp Toán hai mươi tám học sinh nhào vào dọn dẹp hồ bơi một cách đầy vui vẻ, tiếng cười vang lên khắp, vừa dọn vừa đùa nghịch điên cuồng. Khi đã dọn xong thì đổ nước sạch vào, rồi đứa này đẩy đứa kia, rốt cuộc thành nguyên bãi chiến trường cho tụi nó nghịch nước phá hoại. Kết quả là phải dọn dẹp lại lần nữa và tận chiều mới có thể ra về với bộ dạng chẳng khác nào chuột lột…