Đọc truyện Đông A Nông Sự – Chương 29: Diên Hựu Tự 2
Lời còn chưa dứt, Bách bỗng nghiêng mạnh cơ thể, duỗi tay ra, chụp về phía cổ tay vị công tử.
Khoanh tay chịu chết? Đó không phải là tác phong của Bách.
Hắn thuận thế vòng ra sau, bẻ ngoặt tay công tử lại, một tay vồ lấy trước ngực.
Thanh kiếm choang một tiếng rơi xuống đất.
“Hoá ra tên này làm màu, mang kiếm chỉ để khoe mẽ”.
Công tử ca bị hắn ra tay bất ngờ, nàng đúng là có chút võ vẽ, nhưng thường thì là nàng đánh người khác không dám phản thủ.
Tên này lợi dùng nàng không để ý mà bị bất ngờ.
Lại bị hắn nắm vào ngực, nàng thảng thốt rơi cả kiếm.
Bách thì đang thấy có gì không đúng “Có cái gì trong tay mình nhể, bánh bao à?” Thôi chết CM rồi, thằng này là yêu nhân, thảo nào đẹp trai như thế?”.
Đang thất thần thì trước ngực đau điếng, hắn bị nàng giật cùi chỏ rất mạnh.
Lại lộn một vòng nhặt lấy thánh kiếm, định bụng đâm chết tên khốn này.
Đúng lúc này bỗng nghe choang một tiếng, thanh kiếm của nàng bị đánh bật ra xa.
Chỉ nghe thấy một tiếng gọi:
– Tứ thúc!
Đinh Đang đã chắn trước người hắn và cô gái:
– Ngươi định làm gì?
Rồi quay lại nhìn Bách.
Bách vội nói:
– Ta không sao đâu.
Cô gái thấy Đinh Đang tuổi nhỏ mà khí lực cực lớn, định so vài chiêu thì nghe thấy đằng sau có tiếng nói:
– Đinh Đang không được vô lễ với trưởng công chúa.
Quay lại thì thấy Đinh Tú và Đinh Nhu đang vội vã chạy tới.
Đinh Tú nhún chân thi lễ:
– Bái kiến Trưởng công chúa!
– Ra là Thần toán tiên tử.
Đinh Tú cau mày quay sang hỏi Bách:
– Ngươi làm gì mà lại thất lễ với Trưởng công chúa rồi.
Bách tỏ vẻ vô tội:
– Ta đang ngâm thơ thì công tử ca này từ đâu nhảy ra, rồi cầm đoản kiếm uy hiếp ta.
Ta đâu biết ai là trưởng công chúa.
Đinh Tú quay sang thì hôm nay Công chúa giả nam trang, quả thật Bách không thể nào vì dung mạo của nàng mà thất lễ được.
Đinh Tú quen biết Trưởng công chúa Thái Đường ở thi đàn, nàng khi đi ra ngoài cũng thường xuyên giả nam.
Đang bối rối thì Thái Đường nhếch miệng:
– Tên ngông cuồng này ai?
– Hắn là sư đệ của ta, được cha ta nhận là đệ tử! Hắn có gì không phải xin trưởng công chúa bỏ qua cho.
Đinh Tú cũng không ưa gì Bách, nhưng khi giao tế với người ngoài thì hắn cũng là người họ Đinh.
Tự nhiên nàng phải bênh vực hắn một chút.
Đinh Nhu lúc này mới chạy tới, kéo tay hắn:
– Ông giời ơi! gây ra chuyện gì vậy hả?
Nguyên lại hôm nay Đinh Tú dẫn Đinh Nhu và Đinh Đang đi vãn cảnh, thắp hương ở chùa Diên Hựu.
Ba người đang chơi vui vẻ, ra đến hậu viện vãn cảnh thì Đinh Đang nhìn thấy Thái Đường đang vung kiếm về phía Bách.
Cô bé sợ hãi giậm chân, đánh bay kiếm của Thái Đường.
Đinh Tú thấy vậy cũng chạy lại thì nhận ra Thái Đường.
Nàng cũng chỉ quen biết sơ sơ với Trưởng công chúa.
Nhưng Thái Đường lại quay sang Đinh Đang khen ngợi:
– Thân thủ khá quá! Cô bé học võ với ai vậy?
Đinh Đang dẩu môi lên:
– Ta không nói đâu!
– Nhìn thân pháp của nàng thật cao siêu, tuổi nhỏ mà một thân khí lực thật lớn.
Có muốn làm thị nữ cho ta không?
Đinh Đang dẩu môi:
– Không thèm!
Thái Đường cũng không lấy làm giận:
– Thôi được! Nếu là người nhà của Thần toán tiên tử thì chuyện hôm nay dừng lại ở đây.
Nếu lần sau ta lại nghe ngươi nói lời khinh bạc, sẽ tự tay cắt lưỡi ngươi.
Mặt Đinh Tú sầm lại khi nghe vậy, nàng nghĩ trưởng công chúa nói vậy thì chắc tên này trêu hoa ghẹo nguyện gì rồi.
Ánh mắt nhìn Bách lại kém đi mấy phần.
Bách thì nhơn nhơn đắc ý, hắn cậy có Đinh Đang ở đây, xoa đầu cô bé:
– Đinh Đang ngoan, hôm nào dạy thúc thúc vài chiêu võ công.
Tránh để ra đường gặp mấy tên yêu nhân bắt nạt.
Đinh Đang ngây thơ hỏi lại hắn:
– Yêu nhân là ai vậy Tứ thúc?
Thái Đường căm tức nhìn hắn, quay mặt bỏ đi.
Nàng nữ cải nam trang cũng không muốn rùm beng chuyện này.
Thầm nghĩ lần sau gặp lại, nhất định cho tên tiểu tử này nếm mùi đau khổ.