Đọc truyện Đơn Giản Là Yêu – Chương 44: Sợi dây chuyền anh em
Trên đường về nhà Nhật Thuận , Ái My không ngừng lo lắng hồi hộp . Nếu không phải là Mạnh Hải anh của cô thì sao ? Một lần nữa đau lòng à ?
Dù cho sự thật luôn phũ phàng cô vẫn nhất huyết tìm ra sự thật đó .
Anh Hải , anh hòa lẫn vào hình ảnh anh Thuận để báo hiệu em biết à ? Anh còn sống sao anh Hải ?
Dòng suy nghĩ kết thúc khi xe của Nhật Thuận chạy vào khuôn viên biệt thự . Căn biệt thự nguy nga rông lớn hiện ra trước mắt , không thua gì của Phạm Hoàng gia . Một lớp màu vàng nhạt bao phủ cả tòa nha . Nhìn giống như cung điện vậy . Tim Ái My càng đập hồi hộp hơn khi cô bước vào nhà .
Hôm nay cả nhà của Nhật Thuận đều có mặt tại nhà . Khi Ái My bước vào , cô chạm mặt với một cô gái thân hình nhỏ nhắn , mái tóc đen dài mướt lắm , dáng nhỏ con hình như trạc tuổi cô .
– Em chào anh hai
– Ngọc My , em chào mấy anh chị đi
– Dạ , em chào mấy anh chị
Ái My nghe Nhật Thuận gọi cô bé đó là Ngọc My cô càng thấy khó hiểu . Không phải đây là em gái anh chứ ? Nếu vậy chắc mọi thứ chỉ là trùng hợp thôi . Nghĩ đến đây nét mặt Ái My hiện rõ sự buồn bã . Thiên Như đặt tay lên vai cô nhằm ý muốn trấn an .
– Đây là em gái nuôi của mình , tên thật là Ngọc Chi nhưng do mình thích gọi nó là Ngọc My vì tên My nghe rất quen .
– Thật vậy sao ?_ Nghe Thuận nói , Ái My một lần nữa rơi thêm giọt nước mắt .
– Thôi lên phòng anh nào
Nhật Thuận dẫn đường cho mọi người vào phòng anh . Đập vào mắt mọi người là căn phòng màu đỏ chói chang . Phải , đó là màu Mạnh Hải từng thích . Ái My càng thêm hồi hộp hơn nữa .
Nhật Thuận lục lọi gì đó ở ngăn kéo tủ . Khoảng 5p sau anh lôi ra một chiếc hộp màu đỏ nhạt , anh mở ra và trong đo là sợi dây chuyền hình tròn có khuôn mặt của hai đứa nhóc .
– Phải cái này không ?_ Nhật Thuận quay sang đưa cho Ái My xem
Ái My to mắt nhìn trân trân vào sợi dây . Nước mắt cô ngày càng chảy nhiều hơn , tay cô run run cầm lấy sợi dây chuyền từ tay Thuận . Nhật Thuận vẫn chẳng hiểu gì , cho đến khi ……. Ái My móc từ trong túi đeo ra một sợi dây chuyền y hệt như vậy , Thiên Như , Nhật Thuận và cả Minh phong đều ngạc nhiên và bàng hoàng . Không ngờ Ái My lại có được sợi dây chuyền đó
Tay cô vẫn còn run run , cô không tin được nó lại ở đây . Mười mấy năm qua , cô chưa từng nghĩ sợi dây chuyền này nó lại xuất hiện . Cô chỉ nghe hàng xóm ,bạn bè thân thuộc của gia đình bảo là họ đã chết chứ không hề tồn tại hai chữ ” mất tích ” . Cô nắm chặt hai sợi dây chuyền lại , nước mắt tuôn ngày nhiều hơn , ánh mắt đầy nước ngước lên nhìn Nhật Thuận .
– Anh ……. anh ….. tại sao anh lại có sợi dây chuyền này ?
– Là đồ lúc nhỏ của anh , còn em ?
– Cũng là đồ lúc nhỏ của em .
Nhật Thuận bàng hoàng , lúc này anh nhìn kĩ Ái My có nét rất giống người anh từng gặp trong mơ .
– Anh ….. anh là Mạnh Hải đúng không ?