Bạn đang đọc Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa: Chương 41
Thời gian này hắn bận làm người lương thiện !!! Những mối quan hệ cũ … hắn đột nhiên quên sạch !
Chỉ đến khi mấy chiến hữu đã từng cùng hắn vào vũ trường ra khách sạn đến tìm . Hắn mới ớ ra !!!
Bọn này toàn con cháu các đại gia lớn trong thành phố ! Một tên nhìn khuôn mặt sưng vều của thiếu gia họ Nguyễn thắc mắc :
– Mày bị làm sao vậy ??? Đá con gái nhà người ta nên bị đánh à ???
– Vớ vẩn !!! Trình độ cưa rồi đá của hắn thuộc loại bậc thầy ! Làm gì có chuyện đó được ! Thằng khác phản đối .
– Chắc là hắn bị ông bà bô đánh đó mà ! 2 cụ thân sinh nhà đó dã man lắm …
Trước những ý kiến nhao nhao của các chiến hữu hắn gãi đầu :
– Đâu có !!! Tao … mới đi học võ …
– Hả ?????????
Không hẹn mà bọn kia đồng thanh . Cả bọn ngó Đình Dương trân trối . Một thằng không không tin hỏi lại :
– Mày bảo … mày … đi … học võ hả ???
– Ừ !!! Tao bị thương do lúc tập !!!
Mấy chàng công tử vỗ vỗ trán . Cái thằng phá gia chi tử nhất bọn này , hắn lặn không sủi tăm một thời gian . Đến khi gặp lại hắn bảo hắn … đi học võ !!!
Một thằng lẩm bẩm :
– Mình có nằm mơ không nhỉ ??? Cái từ ” học thốt ra từ miệng nó nghe sao … nguy hiểm quá !!!
Sau một hồi ngạc nhiên , mấy chiến hữu của hắn cũng trấn tĩnh được . Chúng rủ rê :
– Tới vũ trường Cánh Sen Hồng với bọn tao đi ?? Mấy em ở đó nhớ mày lắm đấy !!!
Hắn nhìn đồng hồ . Đã sắp tới giờ làm việc tại Go Home . Đành phải từ chối bọn nó vậy ! Hơn nữa hắn cũng chẳng còn hứng thú với mấy trò đó !!
– Không được !!! Bây giờ tao phải đi làm thêm !!!
Lời hắn vừa thốt ra hình như hơi khó hiểu . Hai tên trong bọn đột nhiên … vả vào mặt nhau bồm bộp !!! Đến khi 2 khuôn mặt chi chít dấu tay chúng mới dừng lại hỏi nhau :
– Nó bảo nó đi lằm thêm hả mày ???
Thằng bên cạnh ngạc nhiên đến nỗi đánh rơi cả điếu xì gà Habana đang hút dở !!
Người yếu tim nhất trong bọn , do không chịu nổi đã nhẩy lên xe … chạy mất dạng !!!
Biểu hiện của tụi chiến hữu khiến hắn vừa buồn cười vừa bực mình .
– Tụi mày làm sao thế ??? Đi làm thêm thì có gì lạ ???
– Không lạ với người ta nhưng lạ với mày !!! Bộ mày … bị ma nhập hả ??? Chúng gân cổ .
Cứ cù nhây với bọn này thì muộn mất ! Hắn bỏ đi sau khi vứt lại một câu :
– Thôi nha !!! Hẹn hôm khác !!! Tao đi làm đây !!!
Những chiến hữu nhìn bóng hắn xa dần . Một tên lẩm bẩm :
– Hắn … có phải là Nguyễn Đình Dương không ???
********
Tên : Phan Ái Linh
Tuổi : 13
Biệt danh : Ngón Tay Vàng
Sở trường : Móc túi !!!
Gia đình : Không có
Cấp bậc : Thành viên dự bị của Phe Nước Mặn
Tình trạng : Đang – Mất – Tích !!!
Đã hai ngày nay , Ngón Tay Vàng đột nhiên biến mất . Dung Cà Chua và Tâm Mắt Nai túa đi tìm . Tung tích của thằng nhóc vẫn biệt tăm !!!
Chỉ có 2 người thì hơi khó hành động . Cà Chua liền gọi điện cho Hà Điên , Tùng Baby và … hắn tới trợ giúp !
Bỏ qua sự phản đối của Mắt Nai , nó thản nhiên :
– Có còn hơn không !!! Đông người càng dễ tìm !!!
Sau khi gói gém đồ đạc , hắn vác va li lên vai . Cuộc đấu tranh đã lên tới cao trào . Trở về lấy vật dụng cá nhân là lời chống đối thẳng thừng về cuộc hôn nhân không mong đợi !
Tốn hết 3 tiếng cầu xin lẫn cả tháng tiền lương sắp tới . Con bé Hải Yến mới hé lộ giờ giấc ông bà bô vắng nhà cho hắn ! Dĩ nhiên hắn phải tận dụng ngay cơ hội tiến đánh đồn địch !!!
Ngang qua sau vườn , hắn thấy 2 tên vệ sĩ của Mỹ Trang đang đứng nói chuyện . Không muốn mất thời gian , ĐÌnh Dương bỏ qua bọn này . Trước khi đi khỏi , hắn còn kịp nghe mấy câu .
– Bắt được thằng nhóc rồi hả ??? Tiểu thư muốn giải quyết nó thế nào ???
– Không giết !!! Nhưng chắc sẽ biến mất !!!
Vô cùng ngạc nhiên , hắn thắc mắc :
– Chúng nói về thằng nhóc nào nhỉ ??? Sao lại ” không giết ” với ” biến mất ” ???
Nhưng dù sao đó cũng không phải là việc của hắn !!! Hắn không muốn quan tâm !!!
Vừa vòng được về nhà Đức Tuấn thì điện thoại đổ chuông . Nhóc lùn đang gọi hắn . Tất nhiên !!! Nhóc đã gọi là hắn … tới !!