Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa

Chương 22


Bạn đang đọc Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa: Chương 22

Chiếc xe địa hình đang bon 1 cách êm ru trên đường thì :
– Bụppppppp!!!!!!!!!!!
Sau tiếng nổ , cái lốp 30s trước còn căng cứng nay xẹp lép !
Nó nhảy xuống xe tức tối . Nguyên nhân khiến con ngựa sắt của nó dở chứng là đây : 1 chiếc đinh nhọn hoắt !!!
Con bé lầm bầm :
– Ta mà biết kẻ nào rải đinh thì ….
Chưa hết ! Môt con mèo đen lù lù xuất hiện giữa đường . Giương mắt nhìn nó .
– Xùy ! Xùy !! Đi đi !!! Tao là con nhà nghèo khó … có gì đâu mà mày nhìn …
Mặc cho nó đuổi . Con mèo vẫn nằm im . Đôi mắt xanh lè trông thật rùng rợn !
Con bé cáu tiết , toan nhào tới sút cho vật cản đường 1 cú thì …
– Ọa … Ọa … Ọa !!! Tiếng quạ ở đâu vang lên báo hiệu một tương lai không mấy tốt lành !
Dung Cà Chua rùng mình . Nó nhớ lại câu nói kì quái của bà bán xôi lúc sáng :

– Ấn đường trên trán cháu hơi đen ! Có lẽ cháu đang bị người ta nguyền rủa … Hãy cẩn thận !!!
Vốn không mê tín , con bé lắc đầu , gạt phắt đi .
– Mình rõ lẩn thẩn !!! Mèo đen xuất hiện thì đâu có gì lạ ? Không nhanh lên thì muộn học mất …
( Tác giả : Đúng là mèo đen xuất hiện thì không có gì lạ . Nhưng nó đi kèm với quạ kêu và xe hỏng thì cần phải xem xét lại … )
– Mày sao vậy ??? Hà Điên hỏi khi nó bò vào lớp .
– Trông mày cứ như vừa đánh nhau về ấy ???
– Hừ ! Mày cứ thử vác xe chạy bộ hơn 2 km tìm chỗ sửa . Sửa xong lại bị một bầy chó hoang rượt theo chối chết như tao xem ? Lại chả giống từ dưới mồ bước ra ấy chứ ??? Nó càu nhàu .
Mở to đôi mắt , Hà Điên nhìn nó thông cảm :
– Thế bầy chó có làm sao không ???
– Hả ???
– Chúng thật dại dột mới rượt theo mày ! Chắc không phải bị đưa vào cầy tơ bảy món rồi chứ ???
– Mày !!! Đứng lại …. !!!!
Nó hằm hằm đuổi theo con bạn thân . Bụng thầm nghĩ :
– Giờ mà để tao bắt được ! Nhất định tao sẽ đem mày làm … cầy tơ bảy món !!! Đồ đểu !!!
…………………
Nó lê tấm thân tàn tạ đi khắp các lớp lấy sĩ số . Tráng miệng bằng 1 màn maraton vác xe . Hết bị chó đuổi rồi lại đi rượt người . Cơ thể nó muốn long lên sòng sọc .
Băng qua vườn trường , nó hốt hoảng khi nhận được 1 món quà từ trên trời rớt xuống .
– Xoảng …!!!!!!!!!!!!!!
Một chậu hoa , không rõ là gió thổi hay người thổi mà rớt ngay xuống đầu nó . Gần – trúng – đầu !!! Nếu không nhờ phản xạ được trui rèn từ năm 3 tuổi . Chắc nó đã về với tổ tiên !
Trên tầng thường không hề có lấy 1 bóng người . Mặc dù nó đã lao lên nhanh chóng . Kẻ thủ ác đã biến mất . Chỉ để lại 1 chiếc khăn tay thơm nức và … đỏ chóe !!!

Lời nói của bà bán xôi 1 lần nữa vang lên :
– Cháu đang bị nguyền rủa !!! Hãy cẩn thận !!!!
*******
Nó thẫn thờ suy nghĩ .
– Tất cả nhừng gì xảy ra trong mấy ngày vừa qua thật tệ hại . 1 lần bị chậu hoa rớt xuống đầu . 3 lần bị ( đẩy ) ngã cầu thang . Chưa hết ! Những bức thư đe dọa liên tục xuất hiện . Lần nào cũng chỉ gồm 1 câu : Mày sẽ phải hối hận !!!
Nó – đội trưởng đội GTT – Hoàng Thu Dung … đang bị khủng bố !
Nó thấy lạ ! Từ trước đến giờ chỉ có nó khủng bố người ta chứ có ai dám đối đầu với nó đâu ?
Người đầu tiên nó nghĩ tới là … hắn !!! Nhưng có điều gì không đúng lắm . Thằng cha băm trợn ấy tuy quậy phá thật nhưng cũng đâu thể ra tay độc ác đến thế ? Mà những trò vừa qua , ít nhất 4 lần .. nó suýt hi sinh !
Những Kẻ Thích Đùa lại càng không ! Nhân vật chủ chốt Trần Đức Tuấn chỉ có hiềm khích với Quạ Mổ . Nếu có gì xảy ra , đối tượng phải là gã mới đúng !!! Huống chi mấy thành viên còn lại chỉ là lũ chết nhát . Nghe thấy tên nó đã sợ rồi chứ đừng nói gì đến việc … khủng bố !
Vậy thì ai nhỉ ???
Nó chợt nhớ tới chiếc khăn tay màu đỏ . Tang chứng duy nhất tại hiện trường ! Chiếc khăn này là của con gái ! Mà nhắc đến ” con gái ” và ” hối hận ” , trong óc nó hiện lên hình ảnh 1 con nhỏ xinh đẹp nhưng hơi có vấn đề !
Con nhỏ cũng mặc toàn màu đỏ và tự xưng là vợ chưa cưới của hắn ! Chẳng nhẽ điều đó là sự thật sao ??? Nếu đúng như vậy thì việc bị mình hạ nhục , con nhỏ chắc chắn không bỏ qua . Liệu tác giả có phải là nó không ???
Vợ chưa cưới !!! Vợ chưa cưới !!! Hắn có phải đang sống ở thời trung cổ không nhỉ ??? Nó hét lên bực tức !
Nhưng … khoan đã … !!! Hắn có vợ chưa cưới thì đã sao ? Điều đó cũng đâu liên quan gì đến nó ? Tại sao nó lại cảm thấy khó chịu trong người ? Chả nhẽ …

Lắc mạnh đầu ! Con bé gặt phắt những ý nghĩ vừa nhen nhúm .
– Không thể nào ! Mình bị căng thẳng đầu óc sinh ra hoang tưởng mất rồi …
*******
– Không ! Không ! Không !!! Hắn gào lên uất ức trước 2 đấng sinh thành .
– Con không phải là con rối !!! Để 2 người thích giật dây như thế nào thì giật !!!
– Ta không hiểu ? Con không vừa ý Mỹ Trang ở điểm gì ? Bà Nam nhìn hắn dò hỏi.
– Tiền tài , dung mạo , gia thế , địa vị … con bé đều rất chuẩn ! Trên đời này muốn tìm 1 người hơn nó không dễ đâu !!!
– Con không quan tâm những thứ đó ! Điều quan trọng là : con – không – yêu – cô – ta !!!
– Đình Dương à ! Sau này thành vợ chồng , hiểu nhau rồi . Con tự nhiên sẽ có tình cảm với con bé thôi !!!
– Trời ạ !!! Con quá hiểu cô ta ấy chứ ! Nếu yêu được , con đã yêu lâu rồi . Chẳng phải chờ đến sau này …
– Đủ rồi !!! Ý ta đã quyết ! Cả 2 đừng nói gì nữa ! Cha hắn – một người đàn ông lạnh lùng và quyết đoán lên tiếng


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.