Bạn đang đọc Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa: Chương 21
Lương Dưa Lê buồn thiu . Đã mấy ngày hôm nay nó chưa có gì để đưa lên báo . Một con người sống vì công chúng như nó xem nhàn rỗi là kẻ thù số 1 ! Ngày nào không có chuyện để buôn là nó thấy bứt rứt tay chân . Ăn không ngon . Ngủ không yên ! Đêm nằm … lệ rơi ướt gối !
Căn bệnh ” Buôn Dưa Lê , Bán Dưa Chuột ” này được phát hiện từ khi nó còn bé xíu . Mẹ nó vô cùng hoảng hốt khi thấy con mình nói nhiều gấp 10 lần những đứa trẻ cùng tuổi ! Sau khi đưa đến bác sĩ , ông ta khám cho nó đúng 1 buổi rồi tiễn 2 mẹ con ra về mà không lấy 1 xu ! Mẹ nó hỏi có chữa được không thì ông ta bảo :
– Cha mẹ sinh con trời sinh tính ! Con gái của bà , nếu không trở thành phát thanh viên thì cũng phải làm … chính khách !!!
Lên cấp 3 , tài năng của nó được Trần Đức Tuấn phát hiện . Nghiễm nhiên nó trở thành cộng tác viên số 1 của tờ Những Kẻ Thích Đùa !!!
Mọi bí mật động trời của cả học sinh lẫn giáo viên đều do 1 tay nó tìm ra .
Cũng có lần , nó bị mấy bà lớp trên chặn đường xử lý vì cái tội nói nhiều ! Họ bụp nó thế nào , ngay hôm sau được đáp trả … trên mặt báo . Lâu dần thành quen , không ai muốn dính tới nó cả ! Họ chỉ cầu trời khấn phật , thầm van vái cho bí mật của mình đừng lộ ra ! Nhưng có mấy khi trời cho ai toại nguyện đâu …
Dực Bự – thằng bạn chí cốt của nó vẫn đang ngồi nhai bim bim .
– Ê Dực Bự !!! Ông làm ơn đừng ăn nữa được không ???
– Ừng… ầu … in … ô … ích ( đừng cầu xin vô ích ! ) . Hắn liên tục bốc bim bim . Câu trả lời thốt ra lúng búng .
– Ông .. đúng là chết vì bim bim ! Sau này có con nào thích ông . Nó chỉ nhìn cảnh ông ăn bim bim là bỏ dép mà chạy !!!
Dực Bự nuốt cái ực , trợn mắt nhìn nó :
– Bà chỉ nói vớ vẩn !!! Con gái so thế quái nào được với … bim bim !!!
Lương Dưa Lê nhìn hắn thở dài :
– Bó tay !!! Tôi không còn gì để nói !!!
– Bà có vẻ buồn nhỉ ? Sao không đăng vụ vợ chưa cưới của Đình Dương mò tới lớp ta ??? Hắn đưa ý kiến .
– Ông điên à ? Đình Dương là em họ anh Tuấn ! Ông muốn bị anh ấy đuổi cổ thì cứ việc đăng !!!
Dực Bự gật gù :
– Ừ nhỉ ??? Tôi quên mất …
– Không tới lượt anh ta đâu !!! Các người mà dám đưa nỗi nhục của tôi lên báo . Tôi sẽ xé xác mấy người !!! Vị hôn thê của Đình Dương từ trên trời rớt xuống đột ngột . Cô ta vẫn rất xinh đẹp với bộ đầm đỏ bó sát .
Dực Bự suýt nghẹn bim bim . Lương Dưa Lê sáng mắt nhìn người mới xuất hiện . Nó lao tới theo thói quen nghề nghiệp .
– Xin hỏi bạn tên gì ? Bao nhiêu tuổi ??? Nhà ở đâu ??? Là vợ chưa cưới của Đình Dương từ bao giờ ??? Nổi trứng cá từ năm mấy tuổi ? Đình Dương là cuộc tình thứ mấy ???
Đang liến thoắng , nó chợt lạnh gáy . Ánh mắt con nhỏ như muốn bảo :
– Mày có im mồm không ??? Hay để tao khâu lại ??? ( ^ ^ )
Lương Dưa lê rùng mình lẩm bẩm :
– Trông con nhỏ dám giết người chứ chẳng chơi !!!
Dực Bự nhìn con bạn thân đầu hàng vô điều kiện mà hết hồn . Hắn ôm chặt gói bim bim như sợ vợ chưa cưới của Đình Dương sẽ lao tới giật mất .
Hắn thót tim khi thấy người đẹp từ từ tiến lại .
– Trần Chính Dực ! Biên tập viên của tờ Những Kẻ Thích Đùa . Tôi cho cậu 3 ngày để tìm ra tất cả thói quen , thân thế , sở thích , điểm yếu , điểm mạnh … của con nhỏ lùn hôm nọ !!!
– Con … nhỏ … nào ???
– Con nhỏ Hoàng Thu Dung – người đã hạ nhục tôi hôm nọ chứ còn ai nữa ???
– Sao lại là tôi ??? Sao cô không nhờ người khác ??? Hắn phản đối yếu ớt .
Bằng vị thế kẻ mạnh , vợ chưa cưới của Đình Dương trợn mắt đe dọa :
– Phải !!! Chính là cậu chứ không phải ai khác ??? Cậu là hàng xóm của con nhỏ đó , lại học cùng với nó từ bé . Không ai hiểu nó hơn cậu ! Đúng 3 ngày !!! Cậu phải có câu trả lời cho tôi !
– Nhớ đấy !!! Nếu không xong cậu sẽ được thế chỗ con bé đó !!!
Người đẹp kết thúc cuộc nhờ vả bằng 1 nụ cười mĩ mãn . Không hiểu sao , Dực Bự lại cảm thấy nó giống với nụ cười của quỷ sa tăng hơn !!!
Bóng dáng của cô ta vừa khuất khỏi cửa . Lương Dưa Lê lập tức phục hồi phong độ .
– Ông tính làm theo lời cô ta sao ??? Ông định bán đứng Dung Cà Chua à ???
– Tôi còn sự lựa chọn nào hơn không ??? Hắn nói đầy đau khổ !
Nó chép miệng :
– Cũng đúng !!! Vợ chưa cưới của Đình Dương đáng sợ thật . Phen này Cà Chua đi đứt với cô ta !!!
Dực Bự thở dài :
– Thôi thì ta đành phụ thế nhân chớ không để thế nhân phụ ta !!! Dung Cà Chua à ! Bà hãy tha thứ cho tôi . Tôi còn muốn ăn bim bim tới năm … 80 tuổi !!!
Nó nhìn thằng bạn thân thương cảm . Khổ thân thằng bé bị kẹp giữa hai đầu . Dung Cà Chua mà biết chuyện cũng đừng hòng bỏ qua cho hắn . Mà chống lại con nhỏ vừa rồi thì hắn … không dám !!!
Than ôi … đúng là trâu bò đánh nhau , người xem chết !!! Buồn thay ! Buồn thay!