Bạn đang đọc Độc Sủng Tiểu Thỏ: Chương 111
Chương 111: Người lao động nhỏ mạnh mẽ (1)
Lau thì lau, Agger Las cho rằng cô là tiểu thư sống an nhàn sung sướng từ nhỏ ư, nhầm rồi!
Làm việc nhà chính là sở trường số một của Tiểu Thỏ. Ban đầu, lúc mới tới Đế Quốc, có một thời gian, Irenaeus còn ép buộc không cho phép cô đụng tay vào những công việc vất vả, khiến cô khó mà tự khống chế được.
Irenaeus tốn bao công sức mới khiến cho bàn tay thô ráp của Tiểu Thỏ dưỡng thành trắng trẻo mềm mại, hắn vẫn luôn cảm thấy khâm phục chính mình đâu. Đôi mắt sáng ngời của cô khẽ cong lên, vừa lau nhà vừa suy nghĩ đến vài chuyện vui vẻ trước đây.
“Rầm!”
“A – “
Trong đại sảnh chợt vang lên một tiếng thét chói tai.
Tiểu Thỏ bò đi qua, cái đầu nhỏ quay lại, đập vào ánh mắt là hình ảnh tiểu thư Kaka Lucy ngã chổng vó ngay trước cửa, ngay cả chiếc quần nhỏ màu phấn hồng cũng lộ ra.
Một đàn quạ đen bay qua đầu Tiểu Thỏ, cô sững người nhìn chằm chằm Lucy.
Cô ta vừa lẩm bẩm xoa xoa thắt lưng, vừa vất vả đứng thẳng dậy, nhíu mày, hét chói tai vẩy ra những giọt nước đang bám trên người, ánh nhìn đầy hung tợn thẳng tắp bắn về phía Tiểu Thỏ đang trợn tròn mắt ngồi bất động.
“Tiểu súc sinh!” Cô ta bước nhanh vọt về phía Tiểu Thỏ.
“A!” Tiểu Thỏ hét lên một tiếng, cuống quýt bỏ xuống chiếc khăn lau nhà, xoay người bỏ chạy.
Có điều, cô lại quên mất mình đang bị sợi dây thừng buộc chặt vào chiếc cột ở một góc đại sảnh, cho nên chẳng mấy chốc liền bị Kaka Lucy khập khiễng đuổi kịp, hung hăng giật lấy tóc cô.
Kaka Lucy tức giật giơ tay đánh mạnh vào đầu Tiểu Thỏ, “Là cố ý phải không? Đổ nhiều nước trong đại sảnh như vậy? Nhìn cô cũng có vẻ đơn thuần đáng yêu, ai ngờ tâm tư lại ác độc đến thế, muốn ta ngã chết sao?”
“A!” Tiểu Thỏ vươn hai tay vội vàng che đầu của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Trong lúc xoay người sang hướng khác, Tiểu Thỏ liền nhìn thấy thân ảnh thon dài cao ngất của Agger Las ở chỗ rẽ cầu thang đang thong thả đi xuống.
Hắn cứ như vậy, dừng bước, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy tay vịn, từ trên cao chăm chú nhìn xuống dáng vẻ chật vật vô cùng của Tiểu Thỏ.
Ánh nhìn lạnh lẽo mà sắc bén bắt được đôi mắt ngập nước của cô, phát ra tín hiệu nguy hiểm: ‘Cầu xin ta! Ngay lập tức cầu xin ta! Ta sẽ giúp cô!’
Tiểu Thỏ hung tợn trừng trở lại: ‘Đừng có nằm mơ! Có chết tôi cũng không cần đồ biến thái như anh hỗ trợ!’
“A…” Sợi dây thừng trên cổ bị Kaka Lucy siết chặt, trong người Tiểu Thỏ chợt dâng lên một trận buồn nôn, cô vội vã ôm lấy cổ họng ho khan liên tục.
Agger Las nhíu mày, tức giận trừng mắt Tiểu Thỏ không biết điều, thật muốn khiến cho cô ta bị như vậy, nếm thử đau khổ nhiều một chút. Sao lại có thể cho dù chết cũng không chịu mở miệng cầu xin hắn? Chẳng sẽ van nài một câu sẽ mất mạng sao?
“Đủ rồi!” Chỉ vài bước, Agger Las đã lao xuống ngăn lại bàn tay của Kaka Lucy, dùng sức hất sang một bên.
Cả người Lucy lảo đảo, không cam lòng quay ngoắt lại, dán sát vào thân mình Agger Las, nũng nịu kêu lên, “Bệ hạ, tiểu súc sinh này làm cho khắp nơi đều là nước, hại em ngã một cái thật đau! Xương cốt sắp nứt ra hết rồi!”
Agger Las hơi cúi đầu nhìn cô một cái.
Kaka Lucy lập tức thức thời im miệng.
“Trước bữa tối phải dọn dẹp đại sảnh sạch sẽ, nếu như còn có chút nước nào ở trên sàn, tối nay cô đừng hòng ăn cơm.”
“A!” Kaka Lucy bị Agger Las ôm ngang người lên, sợ hãi kêu lớn một tiếng.
Cô ta hờn dỗi khẽ quơ bàn tay mềm mại, “Bệ hạ, người thật là xấu a…”
“Ọe
~” Tiểu Thỏ thè lưỡi hướng về phía đôi cẩu nam nữ kia.
Ai ngờ Agger Las đột nhiên quay đầu lại, vì thế Tiểu Thỏ trừng lớn mắt, đầu lưỡi hồng hồng không biết nên thu lại hay vẫn cứ tiếp tục để như thế…
Agger Las khiêng Lucy đang cười khúc khích trong lòng bước thẳng lên lầu.
Tiểu Thỏ nghiêng đầu nhìn theo chỗ cầu thang, liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sau đó liền làm một cái mặt quỷ, hướng nơi bọn họ rời đi phun mấy ngụm nước miếng.
‘Tốt nhất là để cho đôi cẩu nam nữ kia chết ở trên giường đi!’
Tiểu Thỏ quỳ trên mặt đất lau nhà, không quên nguyền rủa họ như vậy!
******
Sau một hồi mây mưa, Kaka Lucy thỏa mãn cuộn tròn trên giường lớn, đôi mắt mê luyến di động heo từng bước chân của Agger Las.
“Cộc cộc cộc!” Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
Agger Las đang đứng rót rượu, nghe thấy vậy liền quay đầu ra.
“Cạch!” Nắm đấm cửa nhẹ nhàng bị người xoay mở.
Mái tóc xoăn dài màu nâu thấp thoáng xuất hiện sau cánh cửa.
Đôi môi Agger Las chậm rãi nổi lên nụ cười thập phần hứng thú, nhìn chằm chằm cánh cửa đang chậm rãi mở ra, cuối cùng đem ánh mắt sâu thẳm như ngọc dừng lại trên người Sasar.
Công chúa mặc chiếc váy ngủ màu đỏ, cổ áo thiết kế chữ V đầy gợi cảm, để lộ ra khe rãnh sâu hút mê người.
Công chúa cúi đầu, trên mặt hiện lên một mảng đỏ ửng, bất cứ người đàn ông nào khi nhìn thấy cảnh tượng lúc này cũng đều tình nguyện đắm chìm trong đó.
Agger Las cười khẽ, tiến về hướng sô pha, bắt chéo chân, vươn tay hướng về phía công chúa đang đứng ở cửa phòng nhẹ nhàng vẫy vẫy.
Công chúa cúi đầu tiến vào phòng, từng bước một đi đến bên cạnh Agger Las.
Agger Las vươn ra cánh tay phải sáng bóng như ngọc.
Công chúa ngay lập tức đổ nhào lên người Agger Las, nắm chặt tay hắn, hôn lên đôi môi gợi cảm trước mặt.
Nhìn thấy công chúa nhu thuận nghe lời như vậy, Agger Las vừa lòng giơ tay nâng cằm cô lên.
Công chúa giang hai tay ôm chặt hắn, khiến cho hơi thở đặc trưng mê người của hắn bao phủ lấy chính mình…
Cô biết cô điên rồi.
Từ ngày lần đầu tiên gặp nhau, cô đã điên cuồng vì người đàn ông này…
Mấy ngày qua, thanh âm rên rỉ của Kaka Lucy quả thực đã bức công chúa muốn phát cuồng.
Cuối cùng cô cũng quyết định lờ đi cái gì gọi là rụt rè, cái gì gọi là kiêu ngạo, cô thầm nghĩ bị người đàn ông này giữ lấy thật chặt, ngoài việc đó ra, tất cả những thứ khác cô đều không muốn.
Vì hắn, cô tình nguyện vứt bỏ tôn nghiêm, vứt bỏ tất cả, dù chỉ một phần một giây cũng không muốn rời khỏi…
Công chúa biết.
Giờ khắc này…
Cô đã đắm chìm quá sâu, không bao giờ có thể quay đầu lại được.
******
Niềm hạnh phúc ngọt ngào khi được bệ hạ ôm trong ngực, khiến công chúa tạm thời quên đi bên cạnh còn có một người đàn bà chướng mắt đang tồn tại – Kaka Lucy.
Cô thẳng thừng bỏ qua ánh nhìn đầy ghen tỵ của Lucy, tao nhã bước theo Agger Las đi xuống lầu.
“Thế nào? Cũng đến lúc nên đi nhìn xem con chó nhỏ kia đã làm xong hết mọi việc chưa.”
“Vâng, thưa bệ hạ.” Người quản gia mập mạp hơi mím môi, hồ hôi đổ ra như tắm, “Tiểu Thỏ tiểu thư thực sự là rất có tài năng, ách, bệ hạ hẳn là nên tự mình đi nhìn một chút, dường như Tiểu Thỏ tiểu thư một chút cũng không cho rằng đây là một loại tra tấn, ngược lại còn… còn… Ách, rất thích thú khi làm việc đó…”