Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Chương 70


Đọc truyện Độc Sủng Điền Viên Man Thê – Chương 70

Dưới sự chỉ đạo chăm sóc của Bạch Tiểu Mễ, lúa nước phát triển khá tốt,
thời tiết dần nóng lên, một tháng nữa là có thể thu hoạch, Bạch Tiểu Mễ
bỏ xuống mọi chuyện, tìm đến Lão Tứ, cùng Lý Ngọc Nhiên bắt đầu nghiên
cứu chế tạo máy tuốt lúa cùng máy xay thóc.

Bởi vì người cha làm nông nghiệp nên Bạch Tiểu Mễ đối với mấy thứ này có chút hiểu biết, chỉ là chân chính làm ra nó vẫn có chút khó khăn, mà Lý Ngọc Nhiên ở phương diện chế tác lại đặc biệt có thiên phú.

Bạch Tiểu Mễ thiết kế ra giấy máy tuốt lúa và máy xay thóc mà nàng từng
xem qua ở hiện đại, sau đó tìm Lý Ngọc Nhiên nói nguyên lý hoạt động cho hắn, Lý Ngọc Nhiên đối với thứ thần kỳ này thì phi thường hứng thú,
liền bắt đầu cùng Bạch Tiểu Mễ tìm một số thợ mộc bắt đầu làm.

Đừng xem nhẹ trí tuệ của cổ nhân, đây là kết luận sau khi Bạch Tiểu Mễ
hiểu biết Lý Ngọc Nhiên qua nửa tháng làm máy tuốt lúa, Bạch Tiểu Mễ cảm thán đồng thời cũng cao hứng, dù sao sắp đến thu hoạch, đoán chừng thời gian làm xong cũng vừa kịp, nguyên lý của máy tuốt lúa và máy xay thóc
cũng không khác nhau là mấy, cuối cùng Lý Ngọc Nhiên cùng nhóm thợ mộc
đã làm xong toàn bộ máy tuốt lúa và máy xay thóc.

Tháng bảy có thể nói là tháng nóng nhất trong năm, nhưng dù nóng đến mấy cũng không ngăn được nhiệt tình của mọi người trong Hắc Phong trại, lúa nước đã chín, hơn nữa hạt nào hạt nấy đều to chắc vô cùng.

Người trong Hắc Phong trại đều biết, thu hoạch như vậy quả thực trái ý
trời, bởi vì bọn họ chưa từng thấy qua lúa nước thu hoạch tốt như vậy,
nếu không phải tận mắt nhìn thì bọn họ nào dám tin tưởng.

Lần thu hoạch này khiến địa vị Bạch Tiểu Mễ được đề cao trước nay chưa
từng có, quả thực sắp vượt qua cả Đại đương gia, Bạch Tiểu Mễ thật không ngờ tới.


Bạch Tiểu Mễ chỉ xuất hiện ngày đầu tiên rồi sau đó cũng chưa từng đi
qua xem, máy tuốt lúa máy và xay thóc nhóm thợ mộc cùng Lý Ngọc Nhiên
đều đã hiểu cách dùng, cho nên Bạch Tiểu Mễ không tham dự, đương nhiên
nàng tuyệt đối không thừa nhận là nàng sợ nóng nên lười ra ngoài nhìn.

Kết quả nàng đã thấy, tuy rằng không bằng cha nàng, nhưng nghe người trong Hắc Phong trại nghị luận, Bạch Tiểu Mễ cũng yên tâm.

Với nàng đây chỉ là thu hoạch bình thường, nhưng thật ra đối với việc
gặt hái thời cổ đại chỉ trông vào thời tiết này, như vậy đã là không thể tốt hơn rồi.

Gieo trồng ở cổ đại chỉ mong vào mưa thuận gió hòa, nếu thời tiết không
tốt, gặp phải khô hạn hay châu chấu, thu hoạch quả thực là ít lại càng
ít, khốn khổ vô cùng, cho nên nông dân cổ đại gặp rất nhiều khó khăn là
điều miễn bàn.

Mà Bạch Tiểu Mễ cải biến chỗ thiếu hụt này, tích trữ nước, không cần lo
lắng khô hạn, có thuốc trừ sâu, không cần lo lắng châu chấu hay các loại côn trùng khác phá hoại, hơn nữa còn vận dụng các loại phân bón vô cơ
như phân lân, phân đạm, cho nên thu hoạch mỗi thửa đều lớn hơn các nơi
khác không chỉ gấp đôi.

Lần thu hoạch này đã giải quyết hoàn toàn vấn đề lương thực của Hắc
Phong trại trong hai năm tới, đợi đến khi thu hoạch xong, thống kê lại,
ai nấy đều không nhịn được mà hưng phấn.

“Không nghĩ tới nữ nhân kia còn có chút bản lĩnh?” Tam đương gia Lý Thụy Nhiên bĩu môi khinh thường, ai cũng biết, nếu không có nàng chỉ điểm kỳ quái lần này, thì sẽ không có khả năng thu hoạch tốt như thế, đây là
điều mọi người không ngờ tới, không nghĩ tới phương pháp lạ như vậy lại
có thể thành công.

Hiện giờ trong Hắc Phong trại còn thành lập một tổ chuyên môn về gieo
trồng lúa nước dưới sự chỉ đạo của Bạch Tiểu Mễ, không biết nữ nhân kia
nghĩ thế nào, vừa mới thu hoạch lại bắt đầu gieo trồng ruộng lúa thí
nghiệm, còn nói cái gì mà tháng sau còn muốn tiếp tục gieo trồng lúa
nước, bọn họ chưa từng nghe qua một năm lại có thể gieo trồng hai mùa
lúa nước.

Mà chuyện này, hắn cũng hỏi qua nông dân, bọn họ cũng chưa từng nghe
qua, chẳng qua tuy chưa từng nghe thấy, nhưng bởi vì từng có kinh nghiệm thành công một lần, cho nên toàn bộ mọi người lần này đều phi thường
nguyện ý nghe theo sự sắp xếp của nàng.

“Tam huynh, đó là đại tẩu!” Lý Ngọc Nhiên không ngẩng đầu, thản nhiên nhắc nhở.


Hai lần tiếp xúc với Bạch Tiểu Mễ khiến Lý Ngọc Nhiên coi như hiểu biết
một ít về nữ tử mặt ngoài nhìn kiêu ngạo mãnh liệt kia, nàng thiết kế ra thứ đó đã đem sức lao động của mọi người giảm bớt hơn phân nửa.

Lý Ngọc Nhiên có hỏi qua anh em từng làm nông dân, nghe bọn họ nói, nếu
không có máy tuốt lúa và máy xay thóc, thì riêng việc tuốt lúa đã là
chuyện cực kỳ phiền toái chứ đừng nói đến việc xay thóc là chuyện rườm
rà đến cỡ nào.

Vì thế hiện tại Lý Ngọc Nhiên có ấn tượng khá tốt với Tiểu Mễ, hắn cảm thấy nữ tử này xứng đôi với Đại ca hắn.

“Mới chưa lâu, không nghĩ tới ngươi đã thừa nhận nàng!” Lý Thụy Nhiên có chút mất hứng, nhưng tận trong thâm tâm hắn vẫn bội phục nữ nhân kia,
nhìn thay đổi Hắc Phong trại trong mấy tháng là hắn đã nhận ra.

Lần thu hoạch lúa nước này lại khiến Hắc Phong trại giảm được chi phí
mua lương thực, giảm chi cho Hắc Phong trại, lúc trước nàng nói muốn Hắc Phong trại an ổn qua ngày, xem ra nàng đã làm được.

Tuy rằng trong lòng minh bạch điểm ấy, nhưng Lý Thụy Nhiên là người kiêu ngạo, tâm lý vẫn còn bóng ma bị Bạch Tiểu Mễ đả bại lúc trước, cho nên
mỗi lần nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ đều cố gắng trốn tránh, hắn cảm thấy bản
thân không có mặt mũi nên mới cố ý nói những lời này.

“Tam ca, chuyện đã qua, huynh còn so đo làm gì?” Lý Ngọc Nhiên biết
trong lòng Tam ca đang vướng bận điều gì, nhưng Lý Ngọc Nhiên có thể
nhìn ra, Đại ca cưới một Đại tẩu cũng cường đại không phải rất tốt sao?

Hơn nữa hắn cảm thấy Đại tẩu là nữ tử tốt, nếu không đã … trong mắt Lý
Ngọc Nhiên thoáng qua tia hoảng hốt, có chút kinh hãi lắc đầu.

“Ai so đo, lão tử là loại người đi so đo với nữ nhân sao?” Lý Thụy Nhiên là người đặc biệt sĩ diện, tuy rằng hắn thật để ý chuyện kia nhưng hắn
tuyệt đối sẽ không để người ta biết, người khác biết lại nói hắn lòng dạ hẹp hòi, hơn nữa hiện giờ địa vị của Bạch Tiểu Mễ còn cao hơn so với
hắn, hắn không muốn để mọi người khinh bỉ.


Lý Ngọc Nhiên ngẩng đầu liếc nhìn Tam ca nhà mình, lại lắc đầu, Tam ca
quá yêu mặt mũi, tính tình dễ xúc động, hy vọng hắn không tìm Đại tẩu
gây phiền toái, bất quá nghĩ đến Đại tẩu từng đánh bại Tam ca, Lý Ngọc
Nhiên lại yên tâm không ít.

“Đệ đang làm cái gì vậy?” Thấy Lý Ngọc Nhiên không nhìn mình, Lý Thụy
Nhiên đi qua xem thứ trong tay hắn, đây là cái gì nha! Hắn không hiểu
khi nào thì Tứ đệ nhà mình lại thích mấy thứ kỳ quái này.

“Guồng nước thô sơ!” Lí Ngọc Nhiên thản nhiên trả lời.

“Dùng thế nào!” Lí Thụy Nhiên tò mò, guồng nước là cái gì? Hắn chưa từng nghe nói tới?

“Đại tẩu thiết kế! Vẫn chưa biết tác dụng cụ thể!” Nhìn bản thiết kế có
chú thích rõ ràng, Lý Ngọc Nhiên đã đoán được guồng nước này có tác dụng gì, không thể không thừa nhận rất hữu dụng, như vậy có thể giảm bớt
được sức lao động, đối với ý tưởng của Đại tẩu, trong lòng Lý Nhọc Nhiên bội phục, cho đến giờ là thản nhiên tiếp nhận rồi.

“Đầu óc nữ… Đại tẩu đến cùng chứa gì vậy, thế nào lại luôn nghĩ ra mấy
thứ kỳ quái này?” Lý Thụy Nhiên cảm thán nói, tuy rằng mấy thứ này kỳ
quái nhưng rất hữu dụng.

“Mặc kệ thế nào? Không phải nàng đã thay đổi Hắc Phong trại sao?” Thay
đổi này hắn xem trọng, hơn nữa chính Đại ca đã tiếp nhận sự thay đổi này rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.