Độc Sư Đa Nghề

Chương 27: Bái Sư


Đọc truyện Độc Sư Đa Nghề – Chương 27: Bái Sư


Hai ngày liên tiếp, Ying cứ ở tỏng phòng không ra ngoài mọt chút nào cả.
Đến ngày thứ ba.
Ying lấy đồng hồ ở Thần Minh ra xem, nhìn thấy ba cây kim chẳng bị chỉ đến con số 12, Ying liền ngồi dậy, đi ra ngoài.
Bên ngoài những tân sinh đều đã xếp hàng ngay ngắn.
Ying đi ra, có một vài tân sinh xì xầm nói chuyện to nhỏ về nàng.
Ying mặc đồ thì vẫn như trước một bộ đồ đen, cao cổ che đi nửa khuôn mặt của mình.
– Được rồi, chúng ta đi đến Thần Minh thôi.
Lấy ra chiếc đồng hồ, ném lên không trung một cánh cổng ma pháp xuất hiện, mọi người lần lượt đi vào.
Ying là người cuối cùng đi vào, những thị vệ đi theo bên cạnh nàng.
Vừa đi ra, một thứ gì đó ném về phía các tân sinh, Ying chạy đến, chụp lấy cái vật đang bay đó.
Nhìn thấy vật này, Ying liền đoán ra được, hai người Yan và Sai lại cải lộn, cái ly thủy tinh này chỉ có hai người bọn họ là ném đi mà thôi.
Vật nào thì trả về chủ đó, Ying hơi dùng sức, ném nó về phía Sai.
Sai bị trúng phải cái ly, một bên chảy máu, tức giận nhìn về phía cái ly bay tới, quát:
– Kẻ nào ném cái ly này về phía Phong Thần ta?
Vừa quát xong, Sai nhìn lại thấy Ying, liền lập tức nói:
– Xin lỗi, không có gì, ta té trước.
Sai chạy biến đi ngay lập tức.
Yan đến gần Ying, lên tiếng:
– Huyết Thần à, ngươi cứ như con trai thế này thì chẳng có ai yêu…

Lời chưa nói hết đã bị Ying một cú đấm vào bụng.
– Sao có vấn đề?
Ying hỏi, đi kèm theo từng chữ phát ra là từng cú đấm liên tục đánh về phía Yan.
– Không…có…
Cố gắng lắm nói ra được hai câu, Ying dừng lại, Yan cũng bỏ chạy.
Những người nhìn thấy Ying như vậy, cùng theo lời nói thì mới biết được, Ying chính là con gái.
– Ân nhân.
Từ trong đám tân sinh, một cô gái với mái tóc trắng, đôi mắt huyết sắc lên tiếng.
Ying nhìn thấy cô gái này như làm lo bỏ đi.
Đi được vài bước lại nhìn thấy nhóm tân sinh và Akuma đi ra từ cổng không gian.
Akuma vừa thấy Ying, liền chạy tới siết lấy cổ nàng, hỏi:
– Ying có phải ngươi đã xuống tầng hầm hay không hả?
Đang bị siết cổ thế này có là thần cũng chẳng nói được.
Chỉ có một cách để Akuma thả cổ mình, Ying lấy chân mình móc lấy chân của Akuma, quật ngã hắn, lạnh nhạt đáp:
– Phải, lấy rồi và cũng tiếp thu rồi!
Akuma bị quật ngã, đứng dậy, lên tiếng:
– Ying người có biết bên trong 10% tri thức đó còn cái gì không?
Ying đang định đi về phòng của mình, nghe được câu hỏi của Akuma, đứng lại đáp:
– Đau khổ, nối tiếp khổ đau.
– Vậy là ngươi đã lấy lại…
– Một chút.
Nói xong, Ying biến mất đi.
Nhìn nhóm tân sinh, Akuma thở dài, đành phải đưa bọn chúng đi theo mình về chỗ của bọn chúng.
Để nhóm tân sinh nghỉ ngơi ba ngày.
Ba ngày sau, bắt đầu thi đấu với nhau để chọn ra những người mạnh nhất và xếp hạng của bọn họ.
Thời gian thi đấu diễn ra mười ba ngày, các vị thần đều xem những tân sinh thi đấu, chỉ riêng Ying là không đến.
Trong thời gian này, Ying đi điều tra một số việc,cuóio cùng nàng cũng phát hiện ra những việc mình nghi ngờ là đúng.
Quay về phòng, nàng chỉ có ở trên giường mà ngủ đi, nàng thì thầm:
– Quả nhiên, Akuma chính là người sáng lập ra tổ chức Sát Thần.
– Những kẻ mạnh hơn cả thần chính là các sát thần, bọn chúng rất mạnh, ta thật sự đoán không sai, Akuma chính là người sáng lập ra sát thần.
– Chắc phải đi đến nơi này đó thôi!
Ying cảm thấy thật mệt mỏi, nàng nhắm lại đôi mắt ngủ đi.
Bên trong giấc ngủ, một âm thanh của một người phụ nữ vọng ra:
– Không chỉ có mình Akuma đâu, ngươi cũng là một trong ba người sáng lập ra sát thần đấy Ying.

– Ba người sáng lập ra sát thần chính là Akuma, Ying và Yan.
– Ngươi tự phong ấn ký ức của mình nên ngươi không hề hay biết gì về chuyện này cả.
– Bây giờ, Akuma và Yan vì ngươi mà mới chở thành Thần, để ngươi mạnh lên, vì cái ngươi ham muốn là sức mạnh, chính vì thế mà hai người đó đang giúp ngươi đấy!
– Ying, nếu như ngươi không ham muốn sức mạnh, có lẽ hai người bọn họ đã ẩn nhẫn từ lâu, nhưng vì ngươi mà bọn họ mới lộ diện ra ngoài.
– Ta khuyên ngươi, không nên đến thế giới khác.
Ying nghe những lời nói này, nàng đáp lại:
– Ngươi chẳng phải là ta hay sao? Ying quá khứ?
Âm thnah kia chẳng còn lên tiếng nữa.
Ying cũng chẳng quan tâm, tiếp tục ngủ đi.
Ngày các tân sinh thi đấu kết thúc, Ying cũng là đồng thời tỉnh dậy, đi ra bên ngoài.
Nhìn thấy các vị thần đang tập trung với nhau, không biết là vì chuyện gì.
Thấy Ying đến, Thủy Thần kéo nàng lại, nói:
– HuyếtThaanf ngươi hãy chọn ra vài người để họ trở thành đệ tử của ngươi đi!
Ying cảm thấy khó chịu, nhìn Akuma, thấy Akuma lạnh nhạt hơn những ngày bình thường, nhìn sắc mặt như muốn bỏ đi, Ying hỏi:
– Tà Thần không chọn sao?
Thủy Thần đáp:
– Hắn ta phải chọn cuối cùng?
– Tại sao?
– Đó là quy định!
Ying chẳng hề muốn hỏi nữa, nhìn vào những hình ảnh, Ying tùy tiện chọn ra hai người, một người thân hắc sắc, một người thì có mái tóc bạch kim, đôi mắt huyết sắc.
Hai người này chính là Lâm Khương Hắc và Ngọc An.
Những người khá nhìn thấy nàng chọn liền kinh ngạc, lên tiếng:
– Huyết Thần, hai người này có lẽ ngươi không nên chọn.
– Tai sao?

– Bởi vì bọn họ không nhận ai là sư phụ cả.
– Hai đứa nhóc con đồng dạng hạng nhất này, chẳng xem các vị thần bọn ta vào trong mắt gì cả!
Ying kéo lấy Akuma đi, những người kia thấy vậy đi theo sau.
Ying đi đến phòng của hai người Lâm Khương Hắc à Ngọc An, nhưng đến giữ hoa viên là đã thấy hai người đang ở với nhau.
Ying đế gần lên tiếng:
– Lâm Khương Hắc, Ngọc An hai người khác ngươi có muốn nhận ta là sư phụ không?
Hai người không biết đang nói chuyện gì với nhau, nhưng khi nghe Ying hỏi, cả hai đồng dạng gật đầu, đáp:
– Đồng ý!
Ying gật đầu, nhìn Akuma, nói:
– Vậy kể từ bây giờ, Tà Thần chính là sư phụ các ngươi.
Không chỉ hai người bọn họ ngạc nhiên, mà ngay cả những vị thần kia cũng ngạc nhiên không ngớt, Akuma đồng dạng cũng ngạc nhiên không ngớt.
– Nhưng tại sao?
Lâm Khương Hắc không hiểu, hỏi, một bên Ngọc An cũng gật đầu đồng quan điểm.
– Bởi vì Tà Thần là sư phụ của ta, ta bận rất nhiều việc, nên phiền các ngươi theo Tà Thần học tập, ta đảm bảo với các ngươi, Tà Thần sẽ làm tốt hơn là ta.
– Ta lên làm thần cũng là vì Tà Thần, không có Tà Thần thì bây giờ ta vẫn chỉ là một người bình thường mà thôi.
Nói xong, không quan tâm việc bọn nhóc này có đồng ý hay không, Ying cũng đều đẩy bọn chúng qua cho Akuma.
Ying lại bỏ đi về phòng của mình, hai đứa nhóc nhìn Akuma, cúi đầu đáp:
– Sư phụ!
Akuma cũng chấp nhận thu hai đứa nhóc này là đồ đệ của mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.