Độc Bộ

Chương 94: Vãn bối biết luyện đan


Đọc truyện Độc Bộ – Chương 94: Vãn bối biết luyện đan


“Được chứ.” Bộ Tranh gật đầu. Nhìn vào quan hệ giữa Lý Trí và Trần Dũng, gã không dám đưa ra từ chối với yêu cầu của Lý Trí. Huống chi, gã chỉ phải vẽ hình của trận pháp mà thôi, chẳng phải là việc gì quá khó khăn.
Vì vậy, Bộ Tranh nhanh chóng dùng than củi làm bút vẽ ra một trận đồ nguyên vẹn trên mặt đất. Vào lúc này, gã vẫn không hay biết, trận đồ này lại chính là hình vẽ của trận pháp mà Lý Trí vẫn luôn khao khát tìm kiếm.
“Đây, đây. . . quả nhiên là Du Long Trận, quả nhiên là nó. Này, anh bạn nhỏ, ngươi học được Du Long Trận này từ chỗ nào?” Lý Trí nhìn sang Bộ Tranh, thái độ thay đổi hẳn so với lúc trước, ngay cả cách xưng hô cũng thay đổi.
“Du Long Trận nào cơ?” Bộ Tranh khó hiểu hỏi lại. Gã hoàn toàn chẳng biết trận pháp này có tên là gì. Hầu như toàn bộ trận pháp gã đều không biết tên, trừ phi là đã từng nhìn thấy, đồng thời còn phải được người khác nhắc cho mình biết tên của nó.
“Chính là trận pháp ngươi vừa vẽ ra.” Lý Trí chỉ tay vào trận pháp trên mặt đất đáp lại.
“Trận pháp này hả, vãn bối nhìn thấy ở trong một quyển sách thôi.” Bộ Tranh nói.
“Sách gì, có thể cho ta mượn xem một chút hay không?” Lý Trí nôn nóng nhìn Bộ Tranh. Ánh mắt đó giống hệt như đang muốn nói, nếu như ngươi không cho xem, ta sẽ chết cho ngươi xem.

“Không có vấn đề gì!” Bộ Tranh lập tức đồng ý, sau đó lấy ngay quyển bí kíp không chữ từ bên trong Càn Khôn Giới ra rồi đưa cho Lý Trí.
Đối với Bộ Tranh, có thể nói quyển bí kíp này do người khác biếu không cho mình, thêm vào đó gã lại chẳng hề thấy nó có điểm nào quá mức quý giá, so với những quyển bày bán trên vỉa hè thì cũng chẳng khác nhau là bao.
Nếu không phải như vậy, người khác làm sao có thể tặng không cho mình.
“Tại sao một chữ cũng không có. Nhưng trận pháp vừa rồi quả thật đích xác là có vẽ ở trong này, chẳng trách ngươi lại không biết đến tên của Du Long Trận.” Sau khi mở bí kíp ra, Lý Trí lập tức phát hiện ra đặc điểm kỳ lạ của nó.
Đến lúc này, Lý Trí đương nhiên cho rằng, nguyên nhân Bộ Tranh biết vẽ trận pháp này chủ yếu là sao lại bản chính ở trong bí kíp. Một quyển sách trận pháp như vậy, căn bản không cho người ta cơ hội tìm hiểu trận pháp ở bên trong, thậm chí ngay cả lão ta cũng không ngoại lệ, gã nhóc con Bộ Tranh này xem mà không hiểu gì cũng là điều đương nhiên.
Mặc dù vậy, quyển bí kíp này vẫn thực sự rất có giá trị. Bên trong có một vài trận pháp hoàn chỉnh, mặc dù một số trong đó lão ta cũng xem mà chẳng hiểu nổi, nhưng có lẽ sau này sẽ vỡ lẽ ra.
Đứng trên lập trường là một người nghiên cứu trận pháp, nếu ai gặp một quyển bí kíp như vậy sẽ tìm mọi cách thu về tay mình, cho dù xem không hiểu cũng không sao, sau này biết đâu có lúc phải dùng tới, chỉ cần giá cả phù hợp là không có vấn đề gì.

“Có chữ viết cũng chả có tác dụng gì với vãn bối. Vãn bối mù chữ.” Vào lúc này, Bộ Tranh vừa gãi gáy vừa có phần ngượng ngùng nói.
“Thì ra là như vậy! Có thể nhượng lại quyển sách này cho ta không?” Đến lúc này, Lý Trí hầu như đã có thể khẳng định, Bộ Tranh biết vẽ trận pháp không phải vì gã hiểu được, mà là vì gã sao chép lại từ trong sách. Nếu đúng là như vậy, quyển bí kíp này nằm trong tay Bộ Tranh chỉ lãng phí.
“Không được, vãn bối chỉ có mỗi quyển sách này là có thể xem được, không thể nhượng lại cho ngài.” Bộ Tranh lắc đầu. Thú tiêu khiển duy nhất của mình là xem quyển sách này, gã làm sao có thể nhượng nó cho người khác. Hơn nữa, vẫn còn có một vài trận pháp gã chưa hiểu được. Cứ mỗi lần xem sách, gã lại cảm thấy vỡ ra được một ít, đương nhiên sẽ không muốn rời nó.
“. . .” Lý Trí không còn biết nói gì. Là bậc tiền bối, là một người có thân phận cao hơn Bộ Tranh rất nhiều, lão làm sao có thể vứt hết thể diện để chiếm đoạt đồ vật của Bộ Tranh. Nhưng lão lại rất thích quyển sách này, quan trọng nhất là bên trong sách có trận pháp mà mình cần. Lão đã quyết định sẽ phải thu nó vào tay để nghiên cứu một thời gian.
“Ờ. . . Bộ Tranh đúng không!” Cuối cùng Trần Dũng cũng nhớ ra tên của Bộ Tranh, “Vị này thực ra không phải là một người bình thường, lão là người của thế lực cấp Hoàng, Linh Bảo Tông. Nếu ngươi nhường lại bí kíp của mình cho lão, lão đương nhiên sẽ đền bù xứng đáng cho ngươi.”
“Ừm, ngươi muốn gì thì có thể nói thẳng!” Lý Trí gật đầu, coi như xác nhận lời Trần Dũng.

“Vật mà vãn bối muốn thì rất nhiều, nhưng quyển sách này cũng là vật mà vãn bối rất yêu thích. Vãn bối chỉ muốn thế này, lúc nào cần vãn bối cũng có thể xem nó, hoặc là ngài dùng một quyển sách cùng loại để trao đổi.” Sau khi suy nghĩ một lúc, Bộ Tranh nêu ra hai điều kiện.
“Sách như thế thì ta có, nhưng ngươi hiểu được nội dung bên trong sao?” Lý Trí không dấu được khinh thường nói. Ý của ngươi chẳng phải là muốn đi theo ta hay sao, xem ra tiểu tử nhà ngươi cũng chỉ là khôn vặt mà thôi.
Điều kiện thứ nhất của Bộ Tranh, sách nhường lại cho Lý Trí, nhưng bất cứ lúc nào muốn gã cũng có thể xem, thế thì có khác gì phải theo ngay bên cạnh lão. Một ý định không tệ một chút nào! Từ một thế lực không ra hồn tiến thẳng vào thế lực cấp Hoàng. Mặc dù không phải được chiêu mộ nhờ vào thiên phú, nhưng đối với một đệ tử tạp dịch như gã, có thể nói cách thức gia nhập hoàn toàn không quan trọng. Chỉ cần có thể chen chân được vào thế lực cấp Hoàng sẽ tốt hơn rất nhiều so với hiện tại.
Nhưng trên thực tế, Bộ Tranh lại chưa từng suy tính đến vấn đề này. Nếu như bản thân có ý nghĩ này, gã nhất định sẽ nói thẳng tuột ra rồi. Thậm chí gã còn nghĩ xa hơn, nếu như có thể đi theo Lý Trí, vậy bản thân không cần phải lo lắng đến vấn đề an toàn nữa. Hơn nữa, sau này mình có thể kiếm được nhiều tiền hơn, đãi ngộ của thế lực cấp Hoàng khẳng định phải cao hơn Thanh Vân Kiếm Phái.
“Vãn bối biết một số trận pháp. Khi Lai Phúc ca dạy luyện đan, vãn bối đã học được vài cái.” Bộ Tranh trả lời.
“Luyện đan?” Lý Trí ngớ người ra một thoáng, nhưng ngay sau đó đã nghĩ ra, luyện đan đích thật là cần phải dùng tới một vài trận pháp. Trên thực tế, trận pháp có ứng dụng rất rộng, kể cả vũ kỹ sau này cũng phải sử dụng tới trận pháp. Chỉ có điều, loại vũ kỹ có thể phối hợp với trận pháp vẫn còn rất hiếm có tại thế lực cấp Hoàng, ngoại trừ những thế lực cấp cao nhất trong hàng ngũ này.
“Ngươi biết luyện chế đan dược gì?” Lý Trí hỏi.
“Luyện Khí Đan, Giải Độc Đan. . .” Bộ Tranh bắt đầu liệt kê ra. Nhưng gã chỉ kể ra những đan dược căn bản, còn loại do bản thân sáng tạo ra thì làm gì có tên, gã sẽ không nhắc tới. Hơn nữa, Lý Trí đâu có kiên nhẫn nghe gã kể ra cho bằng hết.

“Những đan dược này chỉ là loại cơ bản nhất. Ngươi có biết luyện chế Bồi Nguyên Đan không?” Lý Trí cắt ngang. Bồi Nguyên Đan mới là loại lão cần. Thông thường, thế lực cấp Hoàng chỉ sử dụng mỗi Bồi Nguyên Đan, nhu cầu của lão về loại đan dược này thực sự là rất lớn, chủ yếu là dùng để bồi dưỡng thủ hạ của chính mình.
“Không biết, vãn bối chưa từng học.” Bộ Tranh lắc đầu.
“Chưa từng học?” Lý Trí có phần khó hiểu. Nói chưa từng học là có ý gì, là muốn nói gã chỉ cần học sẽ biết, hay là muốn nói gã hoàn toàn không có thiên phú về phương diện này nên không học.
“Lão tiểu tử, có lẽ ngươi không biết, Luyện Đan Phong của Thanh Vân Kiếm Phái chúng ta chỉ là đồ trang trí theo đúng nghĩa của nó. Tiểu tử này biết luyện chế Luyện Khí Đan đã là không tệ lắm rồi, gã mới chỉ nhập môn chưa đầy một năm thôi.” Trần Dũng lên tiếng. Tình hình Thanh Vân Kiếm Phái ra sao, lão ta vẫn nắm bắt được tương đối, kể cả một nơi bé xíu như Luyện Đan Phong cũng không nằm ngoại lệ.
Đồng thời, thời gian gia nhập môn phái của Bộ Tranh là bao nhiêu thì bản thân đã biết từ trước. Mặc dù lão ta nhất thời không nhớ tên của Bộ Tranh là gì, nhưng vẫn thừa biết, trong hàng ngũ đệ tử tạp dịch tham gia kỳ luyện võ này, Bộ Tranh nhỏ tuổi nhất, đồng thời cũng là người có thời gian gia nhập môn phái ngắn nhất.
“Ngươi hãy cho ta xem cách thức luyện đan của ngươi, chỉ cần dùng động tác để mô phỏng là được.” Lý Trí ngẫm nghĩ một lát rồi nói. Xét trên thực tế, năng lực nắm bắt và vận dụng là hai tiêu chí quan trọng nhất của công việc luyện đan. Nếu như động tác của Bộ Tranh thuần thục thì có nghĩ là gã vẫn có thể tiếp tục học lên cao, luyện chế được Bồi Nguyên Đan là việc nằm trong tầm tay.
Bộ Tranh lập tức thể hiện ra cách thức của mình một lượt. Mặc dù không thể nhìn ra được năng lực nắm bắt, nhưng ít nhất vẫn có thể nhìn ra độ thuần thục. Với loại đan dược đẳng cấp tương đối thấp như Bồi Nguyên Đan, yêu cầu không đến mức quá khắt khe.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.