Đọc truyện Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống – Chương 4: Hạo Thiên Ngươi Thích Ta
– Ta muốn tiền.
Lý Minh Nguyệt dùng sức hất tay hắn ra , sau đó ngẩng đầu lên , nói :
– Ngươi có thể cho ta sao ?
– Có thể.
Hạo Thiên rất tùy ý nói.
Đừng nhìn bình thường hắn ăn mặc tùy ý như vậy , nhưng tiền bạc vật này , hắn cũng có.
Nghe hắn nói vậy , Lý Minh Nguyệt đầu tiên là sững sờ , sau đó nàng trong mắt loé lên một tia ánh sáng.
– Ngươi muốn bao nhiêu.
Hạo Thiên vừa rồi qua nàng nói chuyện điện thoại cũng biết đôi chút , hình như là cha nàng bị bệnh nặng phải nhập viện.
Mà nhà nàng không đủ tiền chi trả.
– Hai …!Hai mươi triệu …!
– Được.
Lý Minh Nguyệt nghe hắn thoải mái như vậy đồng ý , nàng nháy mắt mộng.
Nhìn chằm chằm vào hắn khuôn mặt vài phút , sau đó nghi ngờ nói :
– Ngươi muốn lãi suất bao nhiêu ? Có thể hay không thấp một chút ?
– Không cần lãi suất.
Lý Minh Nguyệt lại lần nữa mộng.
Hạo Thiên nhìn nàng ăn mặc , trang điểm ….!Có thể nhìn ra là nhà nàng gia cảnh cũng không tốt chỗ nào.
Vì vậy hắn cũng không có ý định thu tiền lãi của nàng.
Hơn nữa , đối với hắn mà nói , tiền tài có thể là vật ngoài thân , chết cũng mang theo không được.
– Hạo Thiên , ngươi thích ta ?
Lý Minh Nguyệt có chút xấu hổ hỏi.
Ngoài lý do này ra nàng cũng không nghĩ tới vì lý do gì mà hắn thoải mái như vậy giúp đỡ nàng.
Hai người quen biết cũng chỉ là mười phút trước.
– Ta thích ngươi ?
– Đúng vậy ….!Nếu không tại sao ngươi lại tốt với ta như vậy ?
Lý Minh Nguyệt dung mạo rất đẹp , từ hồi học cấp ba nam sinh theo đuổi nàng số lượng cũng không ít.
Cho nên đối với bản thân dung mạo , nàng vẫn tương đối tự tin.
Vậy lên nàng nghĩ Hạo Thiên giúp đỡ nàng là vì thích nàng.
– Lý Minh Nguyệt.
Ta thừa nhận là ngươi khá xinh đẹp.
Nói ta thích ngươi , ngươi về ký túc xá tiếp tục mơ mộng đi thôi.
Ngươi nhưng đừng nghĩ bản thân mình đáng giá như vậy ? Ta thay đổi quyết định , ngươi sự tình , ta giúp không được.
– Ta lần đầu tiên vẫn còn.
Không phải nam nhân các ngươi thích trinh nữ sao ? Hơn nữa ta cũng có thể làm bạn gái ngươi.
Lý Minh Nguyệt cắn môi nói.
Ánh mắt đỏ sọng quật cường nhìn Hạo Thiên.
– Thật xin lỗi.
Ta không đồng ý.
Bán đi chính mình thân thể lại muốn làm ta bạn gái.
Lý Minh Nguyệt , ngươi mơ mộng ?
Hạo Thiên cau mày , vì tiền bán chính mình thân thể.
Như vậy cũng muốn làm hắn bạn gái , đơn giản là nằm mơ giống như.
– Hạo Thiên.
Ngươi …!
Lý Minh Nguyệt khuất nhục cắn răng , nàng xoay người rời đi.
Không phải nàng muốn như vậy , chỉ là nàng cũng đã hết cách.
Một trăm triệu đối với nàng mà nói là số tiền quá lớn.
Lý Minh Nguyệt tập tễnh bước đi , trên mặt từng giọt nước mắt rơi xuống mặt đất.
Nàng lúc này bị bất lực cùng tuyệt vọng bao phủ.
Hạo Thiên nhìn nàng bóng lưng nàng càng lúc càng xa , hắn lắc lắc đầu , chạy đuổi theo nàng , nói :
– Lý Minh Nguyệt.
Tiền có thể cho ngươi mượn.
Nhưng ta có điều kiện.
– Ngươi biết nấu ăn dọn dẹp sao ? Ngươi làm người giúp việc trả nợ cho ta.
Ngươi làm hay không ?
– Làm.
Lý Minh Nguyệt không chút do dự đồng ý.
Nàng lúc này đã gần như không có sự lựa chọn nào khác.
Cha bệnh tình nguy cấp , những nơi có thể vay mượn được lúc trước nàng đều đã đi.
– Rất tốt.
Vậy ngươi khi nào khỏi chân , có thể đến Liêu Ninh đường số 38 nhà bắt đầu làm việc.
Ngươi có hay không điều kiện gì ?
Lý Minh Nguyệt cũng không có nghĩ nhiều , nói :
– Ta chỉ cần hai mươi triệu.
Hạo Thiên gật gật đầu , nói :
– Được.
Ta đồng ý.
Như vậy ngươi có thể tới nhà ta làm việc , lương tháng 1 vạn.
– Tháng một vạn ? Như vậy ta phải làm người giúp việc cho ngươi đến lúc chết cũng chưa trả hết nợ ?
– Vậy ngươi muốn bao nhiêu ? Đầu năm nay sinh viên ra trường làm việc lương cũng không được cao như vậy.
Lý Minh Nguyệt nhất thời cũng không biết nói gì.
Hạo Thiên lời nói hoàn toàn đúng với sự thật.
Những năm gần đây bởi vì sinh viên ra trường mỗi năm số lượng đều rất lớn.
Hoàn toàn là quá nhiều so với thị trường yêu cầu , bởi vậy bình thường công việc lương lậu cũng rất thấp , gần như chỉ đủ sống.
Mặc dù như vậy nhưng cũng không có lựa chọn nào khác , ngươi không làm một giây sau sẽ bị người khác đoạt mất.
Một người giúp việc tiền lương một vạn một tháng , đã là cao gấp hai gấp ba bình thường công nhân.
– Vậy ta phải làm những gì ?
– Ngươi không phải cũng có điện thoại sao ? Lên mạng tìm hiểu một chút đi.
Hạo Thiên tùy ý nói.
Người giúp việc cụ thể phải làm những gì , hắn cũng không rõ ràng lắm.
Dù sao hắn từ nhỏ cũng chưa được trải nghiệm bao giờ.
Lý Minh Nguyệt dùng điện thoại lên mạng tra xét một chút , năm phút sau nàng khuôn mặt tái nhợt , nhìn Hạo Thiên , nói :
– Ta muốn thêm một điều kiện.
– Nói ?
– Ta chỉ phục vụ một mình ngươi , chỉ một mình ngươi được đụng chạm ta.
Không cho phép người khác đụng chạm ta.
– Là ý gì ?
Hạo Thiên có chút khó hiểu hỏi.
Người giúp việc không phải chỉ là nấu cơm quét dọn hay sao ? Lý Minh Nguyệt nói vậy là muốn chỉ nấu nướng cho một mình mình.
Vậy còn gia đình mình thì sao ? Ặc ….!Hình như chính bản thân mình không có gia đình ….!
– Hạo Thiên , ngươi có đồng ý hay không ? Nếu không lời nói , có chết ta cũng không làm.
Lý Minh Nguyệt lớn giọng nói.
Vừa rồi lên mạng tra xét , biết được người giúp việc hay còn được gọi là hầu gái ( này hư cấu vô lý ) bình thường cần làm là nấu cơm , dọn dẹp nhà cửa.
Nhưng một số nguồn thông tin nói người giúp việc trong tình huống đặc thù còn phải làm ấm giường , phục vụ nhu cầu tình dục của chủ nhân …!Đặc biệt gặp một số tên chủ nhân biến thái còn có sở thích trao đổi người giúp việc với người khác …!( Đoạn này thuần là hư cấu.
Không phải sự thật , viết ra chỉ để cho hợp với tình tiết )
Xem xong giới thiệu Lý Minh Nguyệt sợ hãi , nàng sợ hãi Hạo Thiên có đặc thù biến thái như vậy.
– Cần gì kích động như vậy.
Ta đồng ý còn không được sao ?
Hạo Thiên gật đầu nói.
Mặc dù hắn không biết Lý Minh Nguyệt lên mạng tra xét được thông tin như vậy.
Những này hắn hoàn toàn không biết , hắn nói nàng làm giúp việc chỉ đơn thuần là nấu nướng , dọn dẹp.
– Được rồi , trước tiên đưa ngươi vào phòng y tế xem xét một chút.
– Ngươi có thể hay không …!trước chuyển tiền cho ta.
Ta đang cần gấp để chữa bệnh cho cha ta.
Cha ta ở bệnh viện D.
Ngươi yên tâm ta tuyệt đối không lừa gạt ngươi.
Lát nữa ngươi có thể cùng ta đi xem xét.
Trên đường đi Lý Minh Nguyệt nhìn Hạo Thiên nói.
Nàng lúc đầu bởi vì có chút kích động cho nên không chú ý đến việc này , nhưng hiện tại đã có chút bình tĩnh trở lại.
Quan sát Hạo Thiên thấy hắn ngoại trừ là soái ca , còn lại cũng không có bất cứ điểm gì chứng minh là có tiền.
Nàng không khỏi có chút lo lắng.
Hạo Thiên cũng nhận thấy nàng vừa rồi quan sát mình , hắn hơi nhếch mép , lấy điện thoại ra , nói :
– Tốt.
Đọc cho ta số tài khoản của ngươi , ta cho ngươi chuyển tiền.
Còn về chuyện đến bệnh viện thì thôi đi , nếu có bị ngươi lừa thì xem ra bản thân ta ngu ngốc.
Hạo Thiên chuyển khoản cho Lý Minh Nguyệt năm mươi triệu , nói ra trong tài khoản của hắn có bao nhiêu tiền hắn cũng không biết , cũng chưa bao giờ xem xét thử.
Chỉ biết là có rất nhiều rất nhiều.
Lúc năm tuổi cha mẹ hắn bị tai nạn giao thông qua đời.
Lúc đó nhà hắn hình như là rất có tiền , sau khi cha mẹ qua đời quản gia trong nhà khi đó dùng hắn danh nghĩa bán hết toàn bộ trong nhà tài sản , công ty cổ phần ….!Chuyển hết tiền vào tài khoản này cho hắn.
Sau đó quản gia đưa hắn về nước , nuôi dưỡng hắn.
Có điều khi Hạo Thiên lên mười tuổi , quản gia cũng qua đời.
Từ đó chỉ còn một mình hắn tự lực sống.
Có lẽ bởi vì lão quản gia vài năm dạy dỗ nguyên nhân , Hạo Thiên từ bé đã đối với tiền bạc coi nhẹ vô cùng.