Bạn đang đọc Đồ Lém Lỉnh … Bắt Được Em Rồi – Chương 9
Tụi nó ngồi trong phòng hậm hực
– Cái đồ chết bằm thấy gái tươm tướp_Suny mắng
– Cái đồ vong ân bội nghĩa có mới nới cũ_Nó mắng
– Nắm chân nắm tay thấy ớn_Zumy mắng
– Cái đồ chăng hoa_Suny chửi
– Cái đồ phản bội_nó chửi
– Cái đồ xấu xa_Zumy chửi.
– Vợ ơi?_hắn và Bun đồng thanh mở cửa bước vào. Tụi nó thấy thế không ai bảo ai chùm chăn lên ngủ. Bun hất chăn ra kéo Zumy đi. Bin thì kéo Suny đi.
Tại chỗ Bun.
– Vợ giận chồng đấy à?_Bun kéo Zumy xuống gốc cây ở sân trường hỏi
– Xí. Ai thèm giận sao chồng không đi với nhỏ hồi chìu đi xang đây làm gì.
– Thế mà kêu hông giận tại nhỏ đó cứ theo chồng chứ bộ chồng có mún thế đâu. Chồng chỉ iu mình vợ thôi. Vợ đừng giận chồng nữa nhé.
– Thật hổng
– Thật mà vợ không tin chồng à?
– Nhớ đấy nhé chồng mà xí xớn là chít với vợ.
– Rồi rồi chồng nhớ mà không chít dưới tay vợ thì cũng chít dưới tay Bi thôi ck hổng giám đâu.
– Bít thế là tốt.
Tại chỗ Bin.
Bin kéo Suny đi dọc hành lang ký túc.
– Anh kéo tui ra đây chi?
– Thế cô định làm kỳ đà à?
– Vậy anh đi đâu thì đi đi không cần phải đi theo tui. Hix.
– Cô sao đấy ghen à?
– Ai…ai ghen chứ
– Làm gì mà lắp bắp thế tui tưởng thấy tui đi với nhỏ kia thì cô ghen chứ.
– Xí! Anh đừng có mơ. Mắc mớ gì tui phải ghen chứ anh đâu có là gì đối với tui_Suny mồm nói 1 đằng lòng nghĩ 1 nẻo.
– Vậy à_Bin trả lời bùn thật ra Bin đi với nhỏ kia để thử xem Suny có ghen không vậy mà nhỏ nói vậy.
Tại phòng nó.
– Vợ ơi?
– Ơ sao anh lại nằm giường em?
– Giường vợ anh thì anh nằm ai cấm được anh
– Hix anh đi mà lên giường nhỏ Ân nằm ý, đi ra.
– Hehe. Em đang ghen đấy à?
– Xí ai ghen chứ anh mún đi với ai ôm ai là quyền của anh liên quan gì đến em.
– Hì ui vợ anh đáng iu quá cơ, iu thế.
– Không phải nịnh.
– Thôi ngồi yên nghe anh kể nè cách đây 2 năm anh có iu 1 người con gái hồi đó anh hay cười như bây giờ.
– Gớm anh làm ngang giờ anh ít cười lắm ý.
– Lặng yên, nghe anh kể cô ấy cũng hay cười đùa đi chơi với anh rồi 1 hum anh tỏ tình với cô ấy nhưng cô ấy không chấp nhận rồi hum sau cô ấy đi đâu biệt tăm lun, anh cho người điều tra thì họ nói cô ý ra nước ngoài lấy ông việt kiều nhà giầu ú ụ nhưng già anh bùn lắm từ đấy anh trở nên lạnh lùng căm ghét con gái vì anh nghĩ họ cũng như nhau chỉ yêu tiền thôi. Rồi 1 ngày ông Việt kiều bồ bịch bỏ cô ấy, cô ấy về gặp anh khóc lóc van xin anh quay lại nhưng anh bỏ đi vì anh không còn iu cô ấy nữa cô ấy chạy theo anh và bị xe ô tô đâm rồi qua đời. Anh cũng hối hận nếu anh không bỏ đi thì cô ấy đã không chết nên anh đã chăm sóc em cô ấy là Thiên Ân bây giờ như em mình. Thiên Ân hiền ngoan lắm chỉ tội hay bám theo anh thôi. Nhưng anh chỉ coi Ân như em gái thôi._hắn kể 1 chàng dài
– À_nó gật gù.
– Chuyện là vậy nên vợ đừng có giận anh nha.
– Sao anh không nói sớm làm từ sáng tới giờ em tức mún ói máu lun.
– Thì anh có được gặp vợ đâu nên giờ anh mới qua đây giải thích với vợ nè
– Thôi được rồi anh nói vậy thì tạm tha sau có gì là phaỉ kể hết cho em pít chưa?
– Tuân lệnh vợ, Vợ anh đáng iu thế._hắn cười tươi véo mũi nó
– 2 người xong chưa tui bùn ngủ rũ cả mắt oy nè._Suny từ ngoài cửa bước vào
– Tui cũng zậy_Zumy theo sau nói.
– À ơ ngủ thui_nó đỏ mặt tía tai.
Hắn mỉm cười bai bai nó rồi bước ra cửa miệng hắn và Bun cười tươi như hoa còn Bin thì bùn rười rượi.
– Ê sao zậy nhìn mặt mày như bánh bao thiu thê?_hắn hỏi Bin
– Tụi mày thì zui rồi còn tao thì…hix_Bin bùn bã trả lời
– Mày yêu Suny?_Bun hỏi
– Cãi nhau riết giờ thì yêu lun chứ chi_hắn khẳng định hộ
– Ờ nhưng cổ đâu có iu tao_Bin bùn thảm
– Sao mày bít?_Bun hỏi
– Thì nãy tao hỏi cổ có ghen hông cổ nói tao có là gì của cổ đâu mà cổ ghen…ui da…_Bin kể hậu quả là ăn 2 cái cốc đau điếng của Bun và hắn.
– Ngu. Chẳng lẽ cô lại bảo ừ tui ghen đấy à khác nào thú nhận là cổ iu mày nhỡ mày hổng iu cổ thì sao?_Bun mắng
– Nhưng tao iu cổ mà._Bin cãi lại
– Nhưng cổ đâu có bít. Trời ơi sao mày ngu thía thế mà đòi là tay sát gái có tiếng._hắn não nề
– Thì từ hồi bé tới giờ toàn gái tán tao chứ tao đâu có tán gái gái nào nhìn thấy tao cũng đổ la liệt mỗi nhỏ thì không_Bin bức xúc
– Thế cổ mới đặc bịt_hắn khẳng định
– Thôi mai mày gặp cổ nói rõ hết lòng mình ra đi tao nghĩ cổ cũng có tình cảm với mày đấy_Bun nói
– Thật hả?_Bin mừng rơn hỏi lại
– Ừa thui ngủ đi mụn rồi._Bun kêu
Thế là tụi hắn đi ngủ còn Bin Cứ chằn chọc mãi suy nghĩ xem mai phải nói thế nào.
Sáng hum sau vừa bước ra khỏi cửa Bin đã bị Ái Vân kéo đi ra sau trường:
– Em kéo anh ra đây làm gì_Bin nhăn nhó khó chịu khi mới sáng sớm đã bị kéo đi xềnh xệch.
– À em có chuyện mún nói với anh_Vân vừa nói vừa ngó nghiêng như tìm ai đó.
– Có chuyện gì em nói đi anh còn đi có việc_Bin hỏi
– À …_Vân ngó nghiêng rồi tự nhin ôm chầm lấy Bin – Em thích anh. Anh làm bạn trai em nha_Vâu nói. Bin bị ôm bất ngờ nên đơ như cây cơ vài phút sau mới hoàn hồn vội đẩy Vân ra.
– Nhưng anh đã thích người khác rồi_Bin hơi bực vì Vân tự tiện
– Anh thích Suny?_Vân hỏi lại
– Ừm
– Nhưng em vẫn sẽ thích anh, anh thích ai em mặc kệ em vẫn sẽ đợi anh_Vân khẳng định
– Tùy em_Bin lạnh lùng rồi quay đi tìm Suny.
Suny đang ngồi ở gốc cây sân trường cố ngăn cho dòng nước mắt khỏi chảy ra. Sáng Suny tới lớp sớm thì có giấy viết trong ngăn bàn bảo ra sau trường có chuyện mún nói vậy mà ra lại bắt gặp cảnh Vân ôm Bin. Đau con tim nhỏ cảm tưởng như bị ai bóp nghẹt vậy.
– Suny em làm gì ở đay vậy anh tìm em nãy giờ_Bin từ đâu chạy đến hỏi
– Anh tìm tôi có chuyện gì?_Suny lạnh lùng.
– Suny! Anh thích em làm bạn gái anh nha_Bin ngồi đối diện với Suny lấy tay đặt lên vai Suny nhìn thẳng vào mắt nhỏ nói.
Suny nghe những lơi Bin nói nước mắt kiềm chế từ nãy giờ trào ra bằng sạch ” gì chứ anh nói anh thích tôi mà anh lại đi ôm ấp người con gái khác giờ anh lại bảo anh thích tôi anh xem tôi ra cái gì? Anh coi thường tôi đến vậy sao.”
– Ơ em đừng khóc nếu em không thích anh thì thôi vậy coi như anh chưa nói gì chứ em đừng khóc anh đau lắm_ Bin thấy Suny khóc bối rối, người con gái anh yêu khóc sao anh thấy nhói đau trong tim không lẽ cô ghét anh đến vậy sao.
– Đau ư? Phải tôi không thích anh. Tôi ghét anh._Suny bức xúc thét lên. ” đau ư anh thấy tôi khóc mà anh đau ư nếu thế thì anh đã không làm vậy thật nực cười” Suny nghĩ rồi vùng chạy.
Lời nói của Suny như nhát dao đâm thẳng vào tim Bin đau, đau lắm – Tách_ giọt nước mắt lăn dài trên má anh đang khóc vì người con gái anh yêu.
Suny cứ chạy chạy mãi mà không pít chạy về đâu mắt cô đã nhòe đi không dịnh được hướng.
– Bốp_Suny va vào ai đó – Xin lỗi, xin lỗi_cô cúi đầu
– Suny mày sao thế, tao Bi và Zumy đây, sao mày khóc ai làm gì mày hả?_Nó nhìn Suny khóc lo lắng hỏi.
– Bi ơi. Huhuhuhuhu_nhỏ ôm chầm lấy nó khóc nức nở.
– Được rồi tao ở đây ngoan nín đi có gì kể tao nghe_Nó vỗ vai bạn dỗ dành.
– Thôi đi ra sau trường nói chuyện đi._Zumy đề nghị. Tụi nó lôi nhau ra sau trường
– Được rồi có gì kể tao nghe_Nó lên tiếng khi thấy Suny đã chấn tĩnh lại.
– Bla…bla…bla…chuyện là thế đấy mày xem hắn coi tao ra gì chứ_Suny kể trong nước mắt.
– Không tao không tin_Nó nói
– Mày không tin lời tao nói_Suny giận dữ
– Không phải ý tao không phải thế_Nó vội vàng giải thích
– Ý nó là trong chuyện này nhất định là có hiểu nhầm ông Bin không phải là người như thế đâu_Zumy lên tiếng giải thích giùm nó.
– Hiểu nhầm gì chứ chính mắt tao trông thấy còn gì_Suny phản bác
– Thôi để tìm hiểu sau giờ lên lớp thôi chuông báo nãy giờ rồi_nó nói.
Tụi nó kéo nhau về lớp.
– Thưa cô cho tụi em vào lớp_Zumy xin cô giáo
– Mấy em đi đâu mà giờ này mới vào?_cô giáo quắc mắt hỏi
– Dạ hiệu trưởng cho gọi bọn em ạ_nó nói lòng thầm nghĩ ” Ba ơi con xin lỗi ”
– Ừm mấy em vào đi nghe cô thông báo lại._Cô giáo cho tụi nó vào
– Cô thông báo lại cho cả lớp nghe nè để giúp các em bớt căng thẳng trong việc học nhà trường đã chọn được địa điểm lý tưởng tại bìa rừng cho các em tổ chức cắm trại vui chơi vậy nên ngày mai nhà trường cho các em nghỉ 1 hôm để chuẩn bị đồ đạc sáng ngày kia sẽ lên đường._cô giáo nói 1 lèo.
– Ôh yeah_Nó và Zumy reo lên còn Suny chán nản gục đầu xuống ngủ. Cả lớp thì bàn tán xôn xao cho buổi đi chơi.
Giờ ra chơi Nó và Zumy rủ Suny xuống căn tin nhưng nhỏ không mún đi thực sự nhỏ không mún gặp Bin. Nó và Zumy đành đi mình ra hành lang thấy tụi hắn đang đứng đợi có cả tụi Thiên Ân.
– Suny đâu?_Bin thắc mắc hỏi khi không thấy nhỏ.
– Nó bảo nó không mún ăn_Zumy lạnh lùng trả lời khiến Bin mặt bùn hơn đưa đám. Nó liếc xéo Bin rồi quay ra nhỏ Ân
– Bạn có thể tự xuống căn tin không mình có chuyện mún nói với mấy ảnh_nó cười tươi đề nghị vì qua nghe hắn kể nó không còn khó chịu nữa.
– Nhưng…_Ân lưỡng lự rồi kéo 2 nhỏ bạn mình đi không quên ném cho nó ánh mắt căm thù.
– Mấy người đi theo em._Nó lạnh lùng nói khi Ân đi thật sự nó không tin Bin là người như thế nhưng Bin đã làm cho bạn nó khóc nó không thể tha được. Cả bọn lủi thủi theo nó ra gốc cây táo sau trường.
– Bin anh vừa tỏ tình với Suny?_Nó hỏi
– Ừm nhưng cô ấy không đồng ý._Bin trả lời mặt bùn so.
– Anh pít tại sao nó không đồng ý và nói ghét anh không?_Zumy hỏi
– Không chắc cô ấy không yêu anh_Bin não nùng
– Nó đã nhìn thấy anh với Vân ôm nhau_Zumy giải thích.
– CÁI GÌ?_Bin sửng cồ hét
– Rồi anh lại đi tỏ tình nó sau khi ôm Vân._Zumy nói
– Nó nghĩ anh không coi nó ra gì, anh chêu đùa nó_nó nói
– Trời ơi sự việc thật sự không phải như bọn em nghĩ đâu tự nhin Vân kéo anh ra đấy rồi Vân nói thích anh ôm anh chứ anh có ôm đâu._Bin giải thích
– Em cũng nghĩ là có hiểu lầm nhưng Suny không pít điều đấy._Zumy nói
– Để anh đi tìm cô ấy giải thích._Bin định đứng dậy thì bị nó kéo lại
– Giờ nó không mún gặp anh đâu anh tìm nó cũng vô ích_nó nói
– Để nó có thời gian bình tĩnh lại lúc nãy nó khóc nhìu lắm._Zumy kể
– Thế giờ anh phải làm thế nào đây?_Bin than vãn
– Anh yêu Suny thật lòng chứ?_nó hỏi
– Ừm anh yêu cô ấy thật mà._Bin khẳng định
– Rồi em có cách qua đây._nó ngoắc tay gọi cả bọn xúm đầu bàn tán chuyện gì đó rồi cười gian.
– Vậy có được không?_Bin lo lắng
– Đương nhin là được rồi. Mai được ngỉ tiến hành lun. ok_nó tự hào
– Em/ Vợ lắm mưu thật đấy_Bun và hắn đồng thanh.
– Chuyện Bi mà lị_Zumy tự hào thay nó
– Hehe_nó khoái trí cười.
– Thôi đi ăn thôi còn mua ít đồ ăn cho Suny nữa. Thế là cả bọn kéo nhau về căn tin.
– Anh Kin anh đi đâu lâu zậy làm em đợi nãy giờ đói meo cả bụng nè_Ân chạy ôm cánh tay hắn khi thấy hắn rồi nũng nịu.
– Bỏ tay ra, làm gì mà sờ mó nhau thế, tụi mình đi có chút chuyện bạn đói thì ăn trước đi chờ đợi làm gì._nó giằng tay Ân ra khỏi người hắn nhỏ nhẹ nói,tuy là nghe hắn kể rồi nhưng nhìn Ân cứ ôm khư khư lấy hắn như thế nó thấy tức lắm.
– Tụi đợi anh ấy về ăn chung cho zui chứ bộ._Ân sửng cồ.
– Thôi giờ ăn được chưa?_Bun xen vào. Cả bọn ngồi ăn Ân kéo hắn ngồi gần mình Vân thì ngồi cạnh Bin Thảo thì ngồi cạnh Bun thi nhau đút.
– Há mồm ra em đút nào_Ân lấy miếng piza đưa gần miệng hắn.
– Anh tự ăn được rồi_hắn cau có
– Anh ăn đi_Thảo e dè
– Kệ anh_Bun lạnh lùng
– Anh không ăn à?_Vân hỏi Bin
– Ăn hay không là quyền của tôi_Bin trừng mắt nhìn thấy mặt Vân Bin lại tức Vì Vân mà Suny phải khóc, hix
Tụi nó ngứa mắt đứng dậy đi.
– Ơ vợ không ăn à.?_Bun và hắn đồng thanh
– No rồi_nó và Zumy lạnh lùng đáp rồi đi.
– Lần sau em đừng có cư xử như vậy nữa_hắn quát Ân
– Em…em chỉ mún đút cho anh ăn thôi mà hukhuk._Ân dưng dưng. Hắn không nói gì cùng Bun và Bin bỏ đi.
– Bực mình thật mày với Bun thế nào rồi?_Ân búc xúc rồi quay xang hỏi Thảo.
– Chẳng thế nào cả ổng lạnh lùng quá tao không tiếp cận được._Thảo nhăn mặt
– Ừm tao cũng thấy vậy. Thế còn mày Vân_Ân quay xang Vân
– Sáng tao để nhỏ Suny nhìn thấy tao với Bin ôm nhau chắc giờ đang gây nhau oy_Vân kể
– Tốt, cứ thực hiện từng bước nhỏ cho họ gây nhau đã rồi tống cổ mấy nhỏ đó đi sau yên tâm trò chơi còn dài_Ân nhếch mép cười thâm độc,
Tụi nó lên lớp đưa đồ ăn cho Suny rồi ngục xuống ngủ hết tiết cả bọn thu xếp đi về chuẩn bị. Tụi nó về trước còn tụi hắn về sau vì còn bận cắt mấy cái đuôi.
Buổi tối tại nhà Bun.
– Ơ em không ăn à?_Bun hỏi khi thấy Suny đứng dậy
– Em no rồi mọi người cứ ăn đi_nói rồi Suny bỏ lên phòng. Bin nhìn theo lòng bùn rười rượi cũng đứng dậy về phòng. Cả bọn nhìn nhau lắc đầu. Ăn xong Zumy mang chút thức ăn lên phòng Suny.
– Cốc…cốc..tao Zumy đây tao vào được chứ_Zumy gõ cửa phòng Suny
– Ờ mày vào đi_Suny lau vội nới mắt.
– Lại khóc hả? đói không ăn đi nè_Zumy hỏi rồi chìa đồ ăn ra
– Ừm đói quá hì_Suny cười trừ.
– Thế mà nãy kêu no rồi_Zumy trách
– Tai tao nhìn thấy cái mặt ổng là hết mún ăn lun lên đây mới cảm thấy đói. hì_Sunny giải thích
– Sao mày không nghe ổng giải thích?_Zumy hỏi
– Giải thích cái con khỉ gì? Có gì mà giải thích. Thôi mày đừng nhắc tới ổng nữa không tao nuốt hổng trôi_Suny xua tay
– Hì thế mày ăn đi tao về phòng đây_Zumy nói rồi đứng dậy ra ngoài.
Tại phòng nó:
– Vợ đang làm gì đấy?_hắn mở cửa bước vào hỏi
– Em đang đọc truyện có chuyện gì không?_nó dặt quyển truyện xuống hỏi
– Không có chuyện gì đâu anh nhớ vợ nên vào thăm vợ không được à?_hắn nũng nịu nịnh
– Thôi đi ông nhớ gì chứ vừa mới gặp cách đây 5′ mà_nó mắng
– Thật mà vợ không nhớ anh à?_hắn xụ mặt đáng iu.
– Trời ơi em tự hỏi anh có phải là hoàng tử lạnh lùng thật không đấy như con nít 3 tuổi vậy._nó nhăn mặt than vãn
– Hì anh chỉ như thế này trước mặt vợ thôi. Mà mắt vợ dính gì kìa nhắm mắt vào để anh lấy ra cho_hắn vừa nói xong nó nghi hoặc rồi cũng nhắm mắt vào hắn cười gian rồi từ từ chiếm chọn môi nó nó mở to mắt nhìn khuôn mặt hắn đang được phóng to hết cỡ trước mắt mình. Hắn tham lam hôn nó ngấu nghiến cho đến khi nó hết không khí cựa mình hắn mới chịu thôi. Nó ngồi thở dốc hắn khoái trí ngồi cười.
– NỤ HÔN ĐẦU CỦA EM._nó lườm hắn cháy áo rồi gằn từng chữ
– hì Không phải nụ hôn đầu mà là thứ 2 hehe._hắn cười tươi ngoác hết cả miệng.
– Là sao?_nó ngây ngô hỏi
– Hì trước lúc anh chưa tỏ tình, vợ ngủ ngoài bãi cỏ anh bế vợ vào hun vợ rồi nên đây là nụ hôn thứ 2 không phải đâu. hì_hắn vừa kể vừa cười.
– Phan Vũ Hoàng Anh, anh chết với em aaaa_nó lấy gối đập ngay vào mặt hắn rồi nhảy lên người hắn chọc lét.
– Hahahahaha vợ ơi tha cho anh hahaha_Hắn dãy dụa cười
– Chít nè, cho anh chít cái đồ dê xồm._nó vừa chọc vừa nói
– Hahahaha tha cho anh tha cho anh đi mà haha anh không chịu nổi nữa rồi hahaha_Hắn vừa cười vừa van xin rối rít.
– Cho anh chít đi hehe_nó cứ chọc. Được 1 lúc cả 2 nằm vật ra giương thở hổn hển hắn lấy tay quệt nước mắt rồi vòng tay qua eo ôm nó. Cảm giác lúc này thật hạnh phúc đối với cả 2.
– Vợ ơi?_hắn gọi
– Hứ_nó trả lời
– Anh iu vợ lắm, vợ có iu anh không?_hắn thủ thỉ vào tai nó. Nó quay lại đối diện với hắn mỉm cười hạnh phúc kẽ đưa tay vuốt nhẹ tóc hắn. Nhìn vào mắt hắn nó thấy sự chân thành 1 cảm giác bình yên ấm áp đến lạ, thật sự lúc này nó đang rất hạnh phúc và nó tin chắc rằng hắn cũng vậy nụ cười của hắn cho nó thấy điều đó. Nó hôn nhẹ lên môi hắn và nói.
– Ngoan về phòng ngủ đi em bùn ngủ rùi
– Hì thế anh về phòng đây vợ ngủ ngoan nhé. Iu vợ._hắn mỉm cười đứng dậy đắp chăn cho nó hun nhẹ lên chán nó thủ thỉ rồi đi về phòng ngủ. 2 con người 2 phòng khác nhau nhưng con tim cùng chung 1 nhịp đập chìm vào giấc ngủ sâu nhưng trên môi họ vẫn mỉm cười 1 nụ cười hạnh phúc.
Sáng hum sau khi 3 nàng dậy 3 chàng đã ra ngoài từ sớm 3 nàng ngồi ăn sáng xong ra phòng khách xem ti vi.
– Suny mày có mún ra ngoài đi dạo với tao 1 chút không?_Zumy đề nghị
– Ừm ý hay đấy mày ra ngoài chơi cho khuây khỏa_nó thêm vào
– Mày có đi không?_Suny hỏi nó
– À không tao không đi tao đang nhâm nhi đau bụng chắc đến ngày ngại ra đường lắm._nó lắc đầu nói.
– Ừm vậy thôi mày ở nhà nhé_Suny nói
– Ừm bọn mày cứ đi chơi đi bai bai_nó vẫy tayu chào 2 nhỏ bạn. Khi 2 nhỏ bạn đi nó gọi điện cho hắn – Suny đi rồi thực hiện theo kế hoạch nha_nói xong nó dập máy đóng cửa đi đâu đó.
Zumy và Suny đi dạo trên đường phố im lặng chẳng nói câu nào.
– Ba bà đi bán lợn con bán đi chẳng đuộc lon ton chạy về_chuông điện thoại của Zumy reo lên
– Alo…CÁI GÌ…. được tao và nó sẽ đến ngay._Zumy hét lên rồi vội vàng nói
– Có chuyện gì vậy?_Suny thắc mắc hỏi.
– Suny ơi! Bin…Bin bị tai nạn đang cấp cứu trong bệnh viện XYZ_Zumy lắp bắp nói.
” Đoàng ” như sét đánh ngang tai nước mắt Suny tuôn rơi lã chã tim đau như bị ai bóp nghẹt vùng chạy tới bệnh viện mặc kệ cho Zumy ú ớ hét với theo.
– Cạch Suny mở cửa bước vào nhìn người con trai cô yêu đang nằm bất động băng cuốn khắp người trắng toát cô run run bước đến
– Bin! Anh tỉnh lại đi Suny đến rồi nè anh tỉnh dậy nói chuyên với nó đi huhuhuhu nó ngồi mép giường nức nở lay lay người Bin.
– Anh…anh ấy?_Suny lắp bắp.
– Bác sĩ bảo do va đập quá mạnh ca phẫu thuật thành công nhưng tỉnh dậy hay không là phải tùy thuộc vào lý trí của anh ấy huhuhuhuhu_nó vừa khóc vừa nói
– Sao…sao…lại vậy_Suny hỏi nước mắt tuôn ra như mưa
– Em nói em ghét nó, nó bùn quá nên đã đến bar uống rượu nó uống nhiều lắm anh ngăn mãi mà không được thế là anh nói cho nó là em đã nhìn thấy Vân ôm nó thế là nó đòi về gặp em giải thích đó chỉ là hiểu nhầm nó say rượu phóng xe như bay trên đương nên bị tai nạn_Bun sụt xùi kể
– Nó còn nói nó iu em lắm, nó mún xin lỗi em vì nó đã làm cho em phải bùn phải khóc._hắn kể mặt bùn rười rượi,
– Huhuhuhuhu, anh Bin anh tỉnh lại đi tỉnh lại đi mà em mới phải là người xin lỗi em đã không nghe anh giải thích, huhu, anh tỉnh lại đi tỉnh lại thì mới nghe được lời em nói chứ, em thích anh, mà không em yêu anh mới đúng em đã ghen khi thấy anh bên người con gái khác, em đã khóc khi nhìn thấy anh ôm người con gái khác vì em đã quá yêu anh rồi.huhuhuhuhuhuhu._Bấy giờ Suny mới khóc thành tiếng lao vào ôm chầm lấy Bin mà khóc vừa nói nước mắt ràn rụa. Nhỏ cảm thấy hối hận lám thật sự hối hận nếu nhỏ nghe Bin giải thích thì Bin đã không sảy ra chuyện gì.
– Huhuhu. Ối anh Bin ơi là anh Bin ơi. Anh nghe thấy Suny nói gì chưa? Nó nói là nó thích anh yêu anh đấy anh còn không mau dậy đi còn nằm đó làm gì? ối anh Bin ơi_nó nói to trong khi Suny vẫn gục đầu vào thành giường khóc nức nở.
– Hì. Em nói gì hả Suny nói lại đi anh không nghe rõ._Bin mở mắt thao láo chồm người dậy hỏi Suny miệng cười tơ toét
– Ơ anh…anh…._Suny nghe thấy tiếng giật mình ngước lên ngồi phệt xuống đất mắt trợn tròn tay chỉ vào người Bun lắp bắp.
– Hì hì, em vừa nói gì thế nhỉ nói lại anh nghe coi?_Bin cười toe
– Anh Bin sướng rồi nhé. Ơ Suny giầy mày đâu sao lại đi chân đất thế kia?_Nó cười gian hỏi
– Nó vứt rồi_Zumy dựa tường thản nhiên trả lời miệng cười thích thú
– Ui trời Suny mày chạy bộ không thấy đau chân ? Hazz không uổng phí lọ thuốc nhỏ mắt của tao_nó thở dài rồi lôi trong túi lo thuốc nhỏ mắt đã hết ra.
– Mấy….mấy….người lừa….lừa….tui hả?_ Suny lắp bắp chỉ tay vào cái lo trên tay nó
– Bọn tao là bất đắc dĩ thôi ai bểu mày cứng đầu chi ệt._nó thản nhiên nói
– NGUYỄN HOÀNG THIÊN ANH. TAO GIẾT MÀY….ĐỨNG LẠI_Suny nổi xung rượt nó chạy vòng quanh phòng ( nhà giàu nên thuê phòng vip rộng )
– Á tao chỉ mún giúp mày thôi mà sao mày đuổi tao hai ơi cứu em anh Bin em giúp anh mà anh để vợ anh nó hành hạ em vầy à huhu chồng ơi_nó vừa chạy vừa xin cứu viên. Nghe nó gọi chồng ơi hắn tít mắt kéo lun nó ôm vào lòng Bin cũng kéo Suny vào ngồi ở giường.
– Sao em đuổi vợ anh thế, vợ anh sợ_hắn ôm nó nhẹ nhàng xoa đầu nó.
– Nó mà sợ cái mỗi gì chứ._Suny hằm hằm
– Anh ơi em sợ_nó vùi đầu vào ngực hắn trả vờ run sợ
– Đấy em thấy chưa vợ anh sợ rồi nè_hắn cười tươi
– Mày…mày…._Suny lắp bắp.
– Thôi xong nhiệm vụ rồi về thôi để cho 2 vợ chồng nhà nó tâm sự_Zumy nói với nó
– Còn cả mày tao chưa xử đâu_Suny uất ức. Cả bọn kéo nhau đi ra chỉ còn mỗi Bin và Suny
– Vợ anh làm gì mà nóng thế?_Bin ghẹo
– Anh còn nói nữa à, cho anh chít nè…giám lừa em_Suny vừa nói vừa đánh bùm bụp vào người Bin
– Á vợ ơi đừng đánh anh mà anh là bệnh nhân đấy aaaaa_Bun la oai oái
– Bệnh nhân cái con khỉ gì chết đi._Suny càng đánh tợn hơn véo tai Bin
– Á bớ người ta vợ hành hung chồng ối làng nước ơi_Bin la
– Xin lỗi 2 bạn yên lặng cho đây là bệnh viện_1 ông từ ngoài đi vào nói.
– Dạ tụi cháu xin lỗi ạ?_Bin xin lỗi Suny đỏ mặt tía tai.
– Hì về thôi vợ._Bin cười tít mắt nói. Suny liếc xéo Bin rồi 2 đứa đi về.
Vừa về đến nhà Bun thì 2 người đã bắt gặp ánh mắt rất chi đểu của tụi nó.
– Ái chà, anh chị đi hú hí về rồi đấy à?_nó sỏ
– Về rồi thì đi nấu cơm đi từ sáng tới giờ vì sự nghiệp vĩ đại của người khác mà tụi này đói meo cả bụng oy_Zumy nói thêm
– Sáng tụi mày ăn rồi còn gì?_Suny cãi
– Thế mày bít bây giờ là mấy giờ rồi không? Nấu cơm xong là ăn tối là vừa nhanh lên mai còn dậy sớm đi cắm trại đấy_nó nhắc nhở.
Thế là Bin và Suny lủi thủi vào nấu cơm 2 nàng với 2 chàng thì người ăn bimbim nàng thì đọc truyện, chàng thì chơi game chang thì xem phim rung đùi thỉnh thoảng lại bốp chát nhau vài câu. Ăn xong cả bọn chuẩn bị đồ đạc rồi đi ngủ chuẩn bị ai đi cắm trại.