Đồ Đằng

Chương 61: Tiền tiên sinh


Đọc truyện Đồ Đằng – Chương 61: Tiền tiên sinh

– Nói không nên lời sao? Vậy ngài thử xem có một khả năng như thế hay không… – Giang Nam hết sức nghiêm túc nói:
– Người chết là phải trân trọng, không ai hy vọng mình chết cực kỳ khó coi, càng không ai hy vọng mình trở thành món ăn, tiên sinh Judi, nhỡ đâu những người này không cam tâm mình chết vì mổ xẻ, tự sát trước khi diễn ra Đao công thịnh yến…
Judi cười ầm lên:
– Điều này không thành vấn đề, người chết ta cũng mổ xẻ như thường!
– Nhưng trước khi chết chúng phá hủy thân thể mình thì sao? Chẳng hạn như, chúngọ bất chấp cắn đứt ngón tay mình, rồi lại nuốt xuống…
Đây là một giả thiết vô cùng cực đoan, nhưng tuyệt đối có khả năng!
Judi biến sắc.
Nếu thực sự có Tử Linh trọng phạm liều chết, phá hoại thân thể mình, vậy Đao công thịnh yến… cũng toi theo hắn!
Nhìn vẻ mặt Judi, Giang Nam thương hại vỗ vai Judi:
– Bình tĩnh, tiên sinh Judi, tôi có thể nghĩ đến khả năng này, đương nhiên cũng sẽ nghĩ biện pháp giải quyết cho ngài, ngài chiếu cố tôi như vậy, tôi sẽ giúp ngài xử lý!
– Tiểu tử thối, biện pháp gì?
Giang Nam vân vê cằm nói:
– Ngài cho tôi ít kim tệ, tôi lập tức tới chợ nguyên liệu mua heo, ngộ nhỡ thực sự xuất hiện tình huống này, tôi sẽ dùng heo sống thay thế Tử Linh trọng phạm! Như vậy, tuy rằng Đao công thịnh yến sẽ phai nhạt đi chút ít, nhưng tuyệt đối sẽ không đi đứt, ngài nói có đúng không?
– Dùng heo thay thế Tử Linh trọng phạm…
Khuôn mặt phì nộn của Judi hơi run lên, y vỗ mạnh đùi:

– Roddy, ngươi nói đúng, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất! Ngươi lập tức đi mua heo, ngươi cũng lập tức truyền lệnh, bảo đám đao công làm tốt công tác chuẩn bị dùng heo thay người!
– Như ngài mong muốn!
Giang Nam cười tủm tỉm tiếp lấy một túi kim tệ lớn, xoay người rời khỏi đội ngũ.
Judi vẫn hơi không an tâm:
– Ê này, tiểu tử ngươi biết lựa heo không? Ta phái người cùng ngươi…
– Tiên sinh Judi, ngài quên tôi là ai rồi ư?
Giang Nam trợn trừng mắt, hai tay đặt bên tai, ra dấu một động tác như tai heo mập:
– Tôi chính là nô lệ chăn lợn tốt nhất trong nông trường Wester, người ta tặng tôi biệt hiệu: Roddy, chỉ cần có ngươi ở đây, thì sẽ không có dịch heo xuất hiện! Mua heo, một mình tôi là được rồi!
oOo
Mua heo, đương nhiên là cái cớ Giang Nam mượn để đi khiêu chiến Julian, có điều, nó không vẻn vẹn chỉ là một cái cớ.
Khoan đã, Đao công thịnh yến chắc chắn sẽ bị quái vật mắt treo phá hoại, đến lúc ấy, bất kể mắt treo thành công hay không, Judi đều sẽ mất một phần thậm chí toàn bộ Tử Linh trọng phạm, sau đó sẽ đối mặt với đợt trừng phạt nghiêm khác!
Cho nên Giang Nam chuẩn bị cho Judi một con đường lui, khiến y dưới tình huống xấu nhất cũng có cơ hội dùng heo lập công chuộc tội.
Quý ông Judi này luôn luôn không tệ với ta, huynh đệ ta cũng chẳng thể thật sự hại chết y, không đúng ư?
Giang Nam thực sự tập trung vào công việc mua heo.
9 giờ sáng, Giang Nam đã đặt mua đủ nhiều heo sống, sau đó hắn thay trang phục Giáo Sư…
Muốn dùng đao công níu Julian, Giang Nam buộc phải toàn lực phát huy tốc độ của Thốn Kim Đao, hắn không muốn để người ta biết Roddy có loại đao pháp này. Cho nên định giao việc níu Julian cho Giáo Sư!
9 giờ 50 phút sáng, Giáo Sư đầu đội mặt nạ bạc, xuất hiện ở chợ nguyên liệu thành Thái Dương, dùng số kim tệ còn dư thuê một cửa hàng mổ heo.
Mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đó, nhưng vào giờ phút này, trước cổng thành thành Thái Dương đã là một khung cảnh khác.
oOo
Trước cửa Đông thành Thái Dương là một đại lộ thênh thang, đủ cho mười hai tốp tuấn mã đi qua cùng lúc, con đường này kéo dài một mạch từ cửa Đông cho tới cuối con đường phẳng, địa thế rộng rãi, đưa mắt nhìn không thấy đầu cuối đâu cả.
Lúc này, thảm trải nền bằng vải nhung đỏ tươi cũng rải một mạch từ cửa Đông cho tới cuối đoạn đường phẳng, tương tự cũng nhìn không thấy đầu cuối!
Phu nhân Susan đứng ở trên tấm thảm đỏ, Welen và ả đứng sóng vai với nhau.
Điều này đại biểu cho cấp bậc thế lực thành Thái Dương, Susan và Welen đồng thời có được đệ nhất cường giả thành Thái Dương, nên hoàn toàn có thể ngang hàng!
Đằng sau hai người là đại diện 103 các phương thế lực, mà đằng sau đội ngũ đại diện chính là… đông nghìn nghịt những dân chúng cuồng nhiệt chen chúc nhau một mạch từ cổng thành cho tới khu vực nội thành!
Quay đầu liếc đám người, rồi nhìn qua vị trí đầu lĩnh mình đang đứng, Welen rất đắc ý!
Song nàng còn có chút ít nghi hoặc: Sorent phải bận cho cuộc quyết đấu hôm nay, sẽ không xuất hiện ở hội trường hoan nghênh, chuyện này có thể bỏ qua.

Nhưng…
Victor đâu?
Con sói con này luôn quấn quít lấy mình, hơn nữa hắn tới thành Thái Dương chính vì hoan nghênh Julian, Victor vì sao không xuất hiện ở đây!?
Vả lại, Victor từng nói qua, cha hắn một hai ngày nữa sẽ tới thành Thái Dương…
– Welen muội muội, đang nghĩ gì vậy?
Phu nhân Susan cắt ngang cơn suy tư của Welen.
– Lão nương đang nghĩ gì, có quan hệ với ngươi sao? –Welen hừ một tiếng:
– Nếu ngươi nhất định muốn biết, chờ Giáo Sư của lão nương tiêu diệt Sorent, lão nương sẽ nói cho ngươi!
– Ôi chao, tính tình của Welen muội muội ngươi thật là, ngươi nói như thế với tỷ tỷ thì chẳng sao cả, nhưng lát nữa Julian tới, ngươi ngàn vạn lần chớ nói như vậy nhé! – Ả đổi giọng:
– Bằng không, tỷ tỷ chỉ có thể mời ngươi ra khỏi đội ngũ hoan nghênh.
– Ngươi muốn đuổi ta? –Welen cười lạnh:
– Có gan ngươi đuổi ta thử xem? Mẹ nó, có tin lão nương bây giờ sai Giáo Sư đi đập phá nông trường của ngươi hay không?
– Hai vị nữ sĩ xinh đẹp, giữa các ngươi hình như tồn tại chút mẫu thuẫn? À, xin thứ lỗi cho việc ta xuất hiện đột ngột!
Một thanh âm đột nhiên tiếp lời.
Welen và Wester đều ngớ ra, quay đầu nhìn, không biết từ lúc nào, trong đội ngũ đằng sau các nàng lẫn vào hai thanh niên sáng sủa tuấn tú.
Thanh niên thứ nhất hai bảy hai tám tuổi, bận một bộ lễ phục quý tộc vàng rực, một mái tóc ngắn uốn cong màu vàng, vóc dáng phát tướng, vừa nhìn đúng là xuất thân con nhà giàu.
Mà thanh niên thứ hai lại có chút hom hem, sắc mặt gã trắng bệch, khuôn mặt hai bảy hai tám tuổi, không ngờ lại có dấu hiệu tửu sắc quá độ. Song, người thanh niên này đầu đội một vòng nguyệt quế khảm kim cương, rõ ràng là một vị thiếu gia quyền quý của thế gia đại tộc.
Nói chuyện là thanh niên mập mạp tóc vàng!
Phu nhân Susan khẽ cau mày, rồi lập tức bật cười:

– Hai vị là?
– Tôi mang huyết thống ngoại lai, họ Tiền, các vị có thể gọi tôi là Tiền tiên sinh.
Thanh niên tóc vàng cười tủm tỉm khom người chào:
– Hôm nay là ngày Julian xuất hiện, tôi cùng vị thiếu gia này tới để gặp mặt mỹ nhân đệ nhất đại lục, tới quá đường đột, xin thứ lỗi!
Gã chỉ vào thảm đỏ dưới chân mình:
– Nữ sĩ xinh đẹp, phải chăng chúng ta đứng ở đây chờ Julian?
Hai người này cũng tới vì Julian?
Phu nhân Susan rất không thích loại tình huống ngoài dự liệu này. Song, ả không rõ nguồn gốc hai thanh niên nên chỉ đành mỉm cười không tiếp lời.
Nhưng Welen ở bên lại nổi nóng:
– Hoan nghênh Julian là chuyện của thành Thái Dương, hai tên ti tiện các ngươi dám chào hỏi với lão nương ư, cút!
– Ngươi dám cả gan mắng ta? Con nhà quê thấp hèn này, lại dám mắng ta!?
Thanh niên đội nguyệt quế nọ bỗng trầm sắc mặt, chỉ vào Welen phân phó:
– Giết!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.