Đọc truyện Đồ Đằng – Chương 59: Quý ông thì cũng phải nằm úp xuống cho ta!
Nếu nhất định cần thêm một định ngữ trước ‘đi chết đi’, vậy sẽ là: Con mẹ nó, đi chết đi!
Y tuy rằng sa sút, nhưng ngày trước cũng là anh hùng đế quốc nắm giữ mười vạn đại quân, dẹp bạo loạn, nhưng bạn hãy xem bộ dáng Giang Nam, lấc cấc cà lơ phất phơ, vỗ vai, còn mở mồm ‘huynh đệ’, ngậm mồm ‘quý ông’, đây là đang chế nhạo một vị từng là anh hùng đế quốc chăng?
Hơn nữa… Tên đốn mạt này không ngờ còn bận y phục nô lệ!?
Guilestone ta, khi nào đến lượt một tên nô lệ tới chế nhạo?
Guilestone khép hờ hai mắt, chỉ coi Giang Nam như không tồn tại.
Đáng tiếc, Giang Nam một chút giác ngộ mình không tồn tại cũng không có, hai tay hắn xuyên qua gông cùm, tóm lấy hai tay Guilestone, nặng nề cầm:
– Huynh đệ, kết bạn nhé, ta tên Roddy.
Guilestone hất đầu.
– Huynh đệ, cho ta thể diện đi mà! –Thanh âm Giang Nam nhỏ đi chút:
– Ngươi là tù phạm, ta là nô lệ, kết bạn, sau này có thể săn sóc lẫn nhau.
Đầu Guilestone càng hất cao hơn.
– Nói như vậy, ngươi khinh thường thân phận nô lệ của ta à?
Cái đầu lại hất lên thêm hơn 10 độ nữa.
Giang Nam bị làm cho bẽ mặt, cười tít mắt sáp lại gần bên tai Guilestone, nhỏ giọng nói:
– Hất thêm nữa, cẩn thận chất sinh xương tăng thêm, xương cột sống thứ tư nhân loại, vô cùng yếu ớt!
Guilestone bỗng mở mắt!
Trong mắt y lóe lên quang mang kinh ngạc, hỏi lại rõ ràng:
– Ngươi không ngờ hiểu kết cấu xương cốt!?
Giang Nam mỉm cười, tót xuống xe tù, đi mất!
– Nhớ kỹ tên ta, Roddy!
oOo
Giang Nam rất hài lòng với lần đầu tiên gặp mặt giữa hắn và Guilestone.
Hắn đã xác định Guilestone làm phạm nhân có năng lực lãnh đạo kia.
Sở dĩ Giang Nam nói ra chút đỉnh tri thức xương cốt là để Guilestone lưu lại ấn tượng mãnh liệt, tiếp đó hắn chỉ cần bí mật liên hệ với Guilestone là có thể hoàn thành một phần nhiệm vụ bóng đen giao phó.
Ngay lúc Giang Nam và Guilestone nói chuyện, ánh mắt Welen trở nên hết sức quái dị, hơn nữa càng ngày càng quái dị!
Nàng cảm thấy Giang Nam có chút khác lạ!
Huynh đệ!
Quý ông!
Những từ này giống lời Roddy nói ra ư?
Roddy hẳn phải miệng đầy tấm gương tốt, mở mồm bình tĩnh, ngậm mồm được rồi, vẻ mặt dạy dỗ người khác, đồng thời cũng là bộ dạng nô lệ biết nhẫn nhục chịu đựng!
Do đó Welen gọi tên Giang Nam:
– Roddy, ngươi lại đây cho lão nương!
Ngay sau khi Giang Nam tới, nàng lại nhìn chằm chằm Giang Nam không nói gì.
– Tiểu thư Welen, tôi đang chờ lệnh ngài đây?
Dưới sự đốc thúc của Giang Nam, Welen cuối cũng đã mở miệng, nhưng lại là đáp mà không phải hỏi, nàng lưỡng lự nói:
– Roddy, ngươi, hình như đã thay đổi.
– Thay đổi?
Giang Nam sờ mặt mình:
– Tiểu thư Welen, tôi mọc ba con mắt?
– Không!
– Tôi đột nhiên thêm ra một cái mũi?
– Cũng không!
– Vậy mà ngài nói tôi thay đổi? Ôi, tiểu thư Welen thân ái, chuyện hài của ngài chả buồn cười tí nào.
Nói xong, Giang Nam lẫn vào đội ngũ, từ chỗ một tên tay sai xin hai bình rượu lâu năm, nhảy lên xe tù, tán phét với Judi.
Chỉ lưu lại Welen ngơ ngác nhìn Giang Nam, giờ khắc này, nàng thực sự cảm thấy Giang Nam có chút khác lạ.
Rốt cuộc là thay đổi ở chỗ nào nhỉ?
Giang Nam biết mình thay đổi chỗ nào nhưng hắn sẽ không nói cho Welen.
Hắn thay đổi, là tâm tính!
Một người bạn tâm lý học của Giang Nam từng nói: “Loại động vật như con người, là sẽ tùy theo biến hóa của hoàn cảnh mà biến hóa theo.” Giang Nam chính là như thế: từ khi chuyển thế đến nay, hắn là một tên nô lệ thấp hèn, dấu ấn nô lệ, roi da của tay sai, đã chà đạp tất cả sự sắc sảo kiếp trước của hắn, khiến hắn biến thành một tên nô lệ từ đầu tới đuôi!
Nhưng hiện giờ…
Được rồi, hơi có chút mùi tiểu nhân đắc chí, Giang Nam đã nắm giữ vũ lực đỉnh cao thành Thái Dương, hắn đã có tư cách liếc xuống hơn chục vạn chúng sinh thành Thái Dương!
Theo một câu của quan sát viên: ‘Giáo Sư, đệ nhất cường giả thành Thái Dương!’ thì tôn nghiêm của Giang Nam, tự tin của Giang Nam, tính cách kiếp trước của Giang Nam… Hết thảy đều đã trở lại!
Giờ phút này, trở lại không vẻn vẹn chỉ là Giang giáo sư!
Còn cả Hoa Tử Nam!
Đúng vậy, Hoa Tử Nam! Đây là danh xưng tao nhã lăn lộn trong xã hội đen của Giang Nam trước khi trở thành giáo sư.
Đúng vậy, Giang Nam từng là một lưu manh phản động.
Chẳng ai vừa đẻ ra đã sinh hứng thú với xương cốt và nội tạng, càng chẳng có ai trời sinh đã thích làm bạn với người chết cả, trước khi trở thành chuyên gia đam mê giải phẫu, Giang Nam thực ra là một tên lưu manh phản động!
Giang Nam sờ thắt lưng mình, cây gậy chống giải phẫu cắm ở nơi đó.
Hắn sở dĩ có thể từ một tên lưu manh trở thành chuyên gia đỉnh cao của giới y học. Câu chuyện chính là bắt đầu từ cây gậy chống giải phẫu này…
Nói cụ thể chính là…
Giang Nam không có thời gian nghĩ tiếp. Lúc này, đội ngũ áp giải đã tới ngoài hai trăm dặm ngoại ô thành Thái Dương, phụ cận nông trường Wester.
Nhìn nông trường mịt mùng khói bếp, khóe miệng Giang Nam nhếch lên một tia tiếu ý thú vị.
Dì và Tố Tố… Ở ngay trong nông trường, cách hắn không đến bảy tám trăm mét.
Dì! Bất kể người từng sửa bao nhiêu bí tịch, bất kể người có phải Sí Thiên Sứ hay không, người đều là dì của con, không đúng sao?
Hãy chờ xem, hãy cho cháu một khoảng thời gian nữa, cháu sẽ lấy lại tôn nghiêm cháu từng có, để người trở thành quý tộc phu nhân cao cao tại thượng!
Còn về Tố Tố…
Con bé đáng thương, ta sẽ xây dựng một phòng thực nghiệm y học cỡ lớn, chữa khỏi bệnh câm của cô, cô tin không?
Lấy danh nghĩa giáo sư y học bậc nhất!
Nghĩ xong, tiếu ý nơi khóe miệng Giang Nam càng lúc càng nồng đậm.
Lúc này Welen gào to một tiếng:
– Không cho phép về nhà, trực tiếp tới thành Thái Dương, con mẹ nó, Julian sắp tới rồi!
oOo
Khi tới núi Longinus, Giang Nam đã quen thuộc đường, lộ trình đi hết một ngày rưỡi. Từ núi Longinus trở về, hắn đi theo đại đội nhân mã, đi đủ bốn ngày bốn đêm!
Nói cách khác, cách ngày Julian giá lâm chỉ còn lại một ngày!
Thành Thái Dương đã bao trùm lên một bầu không khí ngày hội vui tươi, trước cửa thành treo ba bức hoành phi, bức đầu là hoan nghênh Julian giá lâm, bức thứ hai là cuộc đối quyết giữa Giáo Sư và Sorent, mà bức thứ ba… mới là ‘Chúc mừng năm mới’!
– Năm mới tốt lành, năm mới tốt lành!
Trong bầu không khí vui tươi, Giang Nam về tới mục trường Lens, lúc này Tadrik đã trở về trước, đang tàn khốc dạy phụ đạo buổi cuối cùng cho đám đao công trước khi làm thịnh yến.
Chuyện tiếp theo không không có gì bất ngờ: Judi được thả ra, mà mười Tử Linh trọng phạm nọ bị áp giải vào trong địa lao của mục trường, do đám tay sai mục trường cai quản, mà Tadrik vừa thấy Welen lập tức truy hỏi tung tích Giáo Sư, kết quả bị Welen chửi rủa thậm tệ một trận…
Song, Giang Nam bất ngờ chính là: Hắn chẳng ngờ không thấy bóng dáng Victor đâu!
Con sói con kia không ở đây quấy rầy Welen, chạy đi đâu rồi?
Chẳng nhẽ gã ngã xuống núi chết rồi?
Đánh chết Giang Nam cũng không tin: hắn ít nhất có thể nghĩ ra năm biện pháp, dưới tình hình chạy trốn của Victor lúc áy thì… chỉ có thể nghĩ ra càng nhiều biện pháp hơn!
Một chuyện ngoài ý muốn khác chính là: phu nhân Susan dường như vì Julian mà bận bù đầu, liên tiếp vài ngày đều không lộ diện, chỉ phái người thông báo cho Welen:
– Cuộc quyết đấu giữa Giáo Sư và Sorent, thời gian cụ thể quyết định vào 9 rưỡi tối sau buổi yến hội hoan nghênh Julian!
Ngay trong khung cảnh bận rộn này, Giang Nam đón đêm trước năm mới.
Trong bóng đêm, mục trường Lens nơi nơi đều là cảnh bận rộn trước Đao công thịnh yến, Tadrik, Judi, 40 đao phủ, đao công, toàn bộ đều tập trung trước cửa mục trường, nghe Judi thét to.
– Các huynh đệ, ngày mai Julian sẽ đến! thành Thái Dương đang nhìn vào chúng ta, hoàng đế bệ hạ đang nhìn vào chúng ta, cả đế quốc, cả đại lục, đều nhìn vào chúng ta!
Y gào rống xé gan xé phổi:
– Julian vui vẻ hay không, bệ hạ vui vẻ hay không, thì phải trông vào biểu hiện ngày mai của chúng ta, các huynh đệ, nói cho ta biết, các ngươi có lòng tin không?
– Nguyện trung thành bệ hạ, lấy lòng Julian!
Đám đao công gào lên khẩu hiệu như một lời thề, tuy khẩu hiệu này khá khôi hài nhưng thử nghĩ đến tuyệt đỉnh vũ lực Yêu Nguyệt Nhất Đao, ngàn quân lui tránh, thay đổi lịch sử đại lục chỉ trong một ý niệm của Julian, không ai cảm thấy câu nói ‘lấy lòng Julian’ này có gì xấu hổ nói ra miệng! Ngược lại, ai có thể lấy lòng Julian, chính là thể hiện thực lực!
– Được, các huynh đệ có lòng tin, lão tử cũng không khách sáo nữa!
Judi giơ cao cờ lệnh, hệt như một vị tướng quân phát lệnh, giận dữ hét:
– Bây giờ, ta bắt đầu phân công nhiệm vụ! Tadrik, đao phủ của ngươi là nhóm đầu tiên ra sân, trước tiên mổ xẻ bốn mươi tên Tử Linh ti tiện! Những đao công khác, một khi thấy bọn Tadrik mổ xẻ xong, các người lập tức ra sân, dùng máu thịt đã mổ xẻ sẵn chế thành 120 cỗ rau trộn thịt, nhất định phải bày ra hình chữ ‘hoan nghênh Julian’…
Từng câu mệnh lệnh truyền đạt xuống, Judi phấn khởi đấm mạnh ngực, quát:
– Roddy, ngươi làm đội trưởng đội tổng dự bị, một khi… Chết tiệt, Roddy đâu?
Judi bỗng phát hiện Giang Nam thế nhưng lại không thấy đâu!
Lúc này Giang Nam đang ở địa lao của mục trường, sau lưng một tên thủ vệ, hắn mỉm cười, đánh ngất vệ binh này sau đó đẩy cửa sắt một nhà tù:
– Tiên sinh Guilestone, quý ông của ta, huynh đệ ta có một khoản giao dịch nho nhỏ, có hứng thú không?
Giang Nam đang sắp đặt hành động cứu viện ngày hôm sau!