Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa?

Chương 32


Bạn đang đọc Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa? – Chương 32


– Thưa cô chủ , theo quá trình theo dõi , Hoàng phu nhân sẽ có lịch nghỉ vào tuần sau tại khách sạn X, vậy cô chủ ….
Hiểu rõ đầy tớ của mình định nói gì , Mã Vy phát ra một giọng lạnh băng khác hẳn thường ngày :
– Tiếp tục theo dõi , đến hôm đó , chúng ta sẽ bắt cóc, chơi đùa một chút.
Liền cụp máy rồi vội vàng chỉnh lại trang phục , Mã Vy chạy cuống chân xuống tầng đi học.
Quái lạ ,
phòng khách , phòng ăn đều chẳng có ai cả, Mã Vy nhún vai bất cần rồi quay đi ra cổng. Chợt khựng lại, 1 ý nghĩ loé lên trong đầu cô ” có bao giờ tên biến thÁi lại bắt mình cuốc bộ đến trường không nhỉ ?”
Vội vàng đứng ra sân ,quả nhiên , ai kia đã thu sạch các loại xe để cô lần nữa chạy mất xác đến trường. Mặt Mã Vy tối sầm lại , hét lên tức tối :
– NGUYỆT PHONG !!! ĐỒ CHẾT DẪM!!!
Chạy như tinh tinh xổng chuồng đến trường và một lần nữa được “chuyện trò” với bác bảo vệ. Mã Vy nài nỉ bác rủ lòng thương :

– Bác à , bác ơi !!!
Lần này bác bảo vệ thân mật vừa uống cốc trà đá , vừa nguây nguẩy lắc đầu :
– Lần này không được , cả tên “chồng” của cháu cũng không có ở đây ra lệnh nữa , ta không làm trái quy định được.
Lại lần nữa chán nản quay đi , gì mà đầu ngày đã bị tên Nguyệt Phong này chơi xỏ , rõ bực. Lôi điện thoại ra , bấm một dãy số từ bao giờ cô đã thuộc lòng , chỉ chờ bên kia bắt máy , cô gầm lên :
– Anh xuống mở cổng cho em !!!
Bên kia nghe rõ cả tiếng cười đắc chí , Mã Vy tức tối giận chân thình thình. Nguyệt Phong khoái chí ra vẻ dậy dỗ vợ hiền :
– Vợ à ! Dạo này vợ hư quá phải dạy lại thôi . Sorry vợ nhé.
“tít … Tít” tên yêu nghiệt tắt ngấm máy. Đau lòng trước phận mình bị gán vào tên “chồng” “vô cùng” “yêu quý” , Mã Vy chẳng biết đi đâu , ngó quanh bỗng Mã Vy nhìn thấy một , không tận 2 dáng người rất đỗi thân quen, tiến lại gần vẻ trinh thám , sau khi nhìn rõ mặt hai đối tượng , Mã Vy liền bật tiếng vừa giận vừa ngạc nhiên lại còn vui mừng ( =.= )
– Hai người … ! Này ! Sao 2 người lại ở đây ? Mà bộ dạng nghi lắm nhá !
Hai con người bị “bắt quả tang” liền quay phắt lại , Kim My giật mình , vô ý nói một câu xanh rờn :
– Vy , ngươi cũng trốn học hả ? Vui ghê.
Vừa phát biểu đã bị Dạ Vũ thân mật cốc đầu quở trách làm Mã Vy rùng mình một cái rất tự nhiên.
Dạ Vũ nhìn Mã Vy thắc mắc :
– Em làm gì ở đây đấy ?
Thở dài ngao ngán , Mã Vy nhân cơ hội mà mách tội với anh trai :
– Tên Nguyệt Phong để em quốc bộ đến trường rồi không mở cổng cho em vào.
Xoa xoa đầu thương cảm nhìn Mã Vy , Dạ Vũ ân cần :
– Thôi , thế thì về đi , ngoài này lạnh lắm. Lấy xe anh mà đi.

Tay chỉ về chiếc xe màu đen , cạnh đường bên kia , liên có giọng phản đối :
-Không cần. Vợ tôi tự tôi giải quyết.
3 cặp mắt quay về kẻ thứ 4 , Mã Vy mắt hung hăng hẳn , như chực bổ nhào mà cấu xé :
– Bây giờ mới chịu ló mặt biến thái của anh ra.
Nguyệt Phong “cười hiền” rồi kéo cô vào trong chiếc xe BMW khác đỗ ở gần đó. Không quên chào hai người kia , đồng thời vạch mặt kế hoạch mờ ám của họ :
– Chào ! Đi Pháp vui vẻ với nhau nhé.
Nhấn mạnh chữ “với nhau” , Nguyệt Phong chui tọt vào xe , phóng ga mất hút. Hai kẻ còn lại một lòng ấm ức nắm tay nhau đi Pháp =.=.

Không khí lạnh lẽo ngập tràn trong chiếc xe đen đang phòng với tốc độ cao kia , Mã Vy còn bực tức nên không biết nói gì , Nguyệt Phong cũng y chang. Hai tâm trạng giống nhau cứ ám cả xe chìm trong im lặng , Mã Vy thấy cảnh vật xung quanh bí hiểm hẳn , tỏ ý làm hoà với Nguyệt Phong , nhỡ cái tên biến thái kia vì muốn trả thù vụ dậm chân tối qua mà..bán cô sang Lào thì tội cho cô.
– Ừm … Hừm … NGuyệt Phong , anh đang đi đâu vậy ?
Liếc xéo Mã Vy , Nguyệt Phong vẫn lạnh băng , phả giọng nguy hiểm nhưng không đúng chủ đề :
– Chân anh vẫn còn đau.

Hiểu ý tứ trong câu nói đó , Mã Vy cúi mặt thấp mặt , lí nhí :
– Em …. Em xin lỗi mà cũng tại anh , biến thái quá mức.
Phanh kít lại làm đập đầu Mã Vy vào phía trước , hằn đỏ lên. Nguyệt Phong kệ , giọng muốn giết người đến nơi :
– Anh hôn vợ mình là biến thái ?
Chầm chậm lắc đầu , tay xoa xoa chán , Mã Vy bỗng túm tay áo Nguyệt Phong , van nài khẩn khoản :
– Em biết lỗi rồi đừng bán em sang Lào nhá , chồng yêu.
Tất nhiên hai chữ cuối cô nói thật rõ ràng cho ai kia vừa lòng. Quả thực cái ý nghĩ bị bán đi càng ngày càng to dần khi mà tên Nguyệt Phong cứ phi vào rừng âm u.
Khẽ cười với hành động ấy , Nguyệt Phong nhẹ giọng nhưng làm Mã Vy muốn bị bán sang Lào hơn :
-Bình tĩnh đi vợ. Chỉ là gặp mặt bố mẹ anh thôi mà.
Nhấn ga , chiếc xe đen sang trọng dần khuất sau những cành cây rậm rạp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.