Bạn đang đọc Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần – Chương 123: Đội Hình Mới
“Checkmate.” Charlos ôm tay đứng vững ngay trung tâm sân đấu, đôi mắt tím hấp háy ánh sáng khi cô ấy mỉm cười: “Lại gặp nhau rồi, thưa tiểu thư.”
“Nhìn từng người một đội mình ngã xuống như vậy…!vui không?”
Trận đấu quyết định đã chạm đến thời điểm đếm ngược
Giữa tiếng hò reo của tất cả những kẻ xung quanh, hai đối thủ lại như đã hoàn toàn làm lơ với mọi thứ
“Một vị quân vương.” Đáp lại câu nói đầy tính mỉa mai của Charlos, Minerva hất tóc, chống hông nhếch môi cười: “Là phải biết buông bỏ những quân cờ đã vô giá trị.”
“Vô giá trị?” Câu nói này khiến Charlos lặng đi một thoáng, cuối cùng thở dài: “Cố gắng hiểu các người là việc ngu nhất tôi từng làm.”
Thế rồi, không hề báo trước, tóc đen khẽ dẫm một chân ra sau nửa bước, lấy đà
Và lao tới
“Kết thúc đi.”
“Biết tại sao ta là vương không?” Minerva nhìn thân ảnh đang dần tiếp cận mình, đột ngột nâng cao cả hai tay mình, cười đến dữ tợn: “Bởi vì ma pháp không gian chính là ma thuật vĩ đại nhất!”
“Và ta mới chính là kẻ thống trị vùng đất này!” Hàng vạn vụ nổ đột nhiên tràn tới ầm vang cả một vùng trời, khiến cho toàn đấu trường rung lắc khủng khiếp
“Đây…!chuyện gì lại đang xảy ra vậy?” Giọng của bình luận viên như đang nói lên tiếng lòng của tất cả
“Minerva không hổ là ma đạo sĩ đứng đầu của Sabertooth.” Yajima hơi liếc mắt, gật gù, nhưng hoàn toàn chẳng hề lo lắng: “Cô ấy rất mạnh.”
Khán đài xôn xao
Cát bụi mịt mù xen lẫn cả mùi không khí bị nướng cháy khét lan tỏa dần trong không gian thoáng đãng, như có như không vuốt ve cánh mũi từng người
Với số lượng “những quả bom khí” dày đặc như thế này
Người kia…!đâu?
“Biết tại sao tôi lại khinh thường cô không?” Và rồi, giữa cảnh tĩnh lặng và tiếng cười vang của loài hổ ác, giọng nói đạm nhiên kia, như vừa lần nữa đốt nóng bầu không khí điên cuồng: “Bởi vì cô chỉ có thể trông mèo vẽ hổ.”
Bóng người cao gầy bắn ra để lại mớ khói mù sau lưng, tiến về phía trước với một tốc độ mắt thường không cách nào theo kịp
“Quân vương trong mắt cô là gì?” Câu hỏi đột nhiên rơi xuống trên tai khiến Minerva cảm thấy như có một luồng khí lạnh buốt chạy dọc sống lưng, ngay lập tức dịch chuyển đến một nơi khác
Ngẩng đầu
Người kia dường như không có ý định đuổi theo, chỉ cắm đôi bàn tay mình trong túi quần, nhếch môi nhìn cô ta
“Một kẻ ăn trên ngồi trước, ngoại trừ mạnh ra cái gì cũng không cần chăng?”
“…” Minerva sẽ không thừa nhận là mình đọc hiểu sự nhạo báng trong câu nói đó, một sự cười nhạo tràn ngập tính miệt thị kẻ thiểu năng: “Vụ nổ lãnh thổ!”
Nữ hoàng Sabertooth vung tay
“Lãnh thổ hư vô!” Tiếp đón người đồng nghiệp bằng những vụ nổ với tầm ảnh hưởng cực lớn và hoàn toàn không thể đoán biết trước
Một cuộc tấn công mà né tránh nó là việc không tưởng
Đó là với những người khác
Lần này các vụ nổ không hề dày đặc như trước và bụi mù cũng không nhiều như vậy, cuối cùng, người ta cũng thực sự có thể chứng kiến cách mà cô gái kia làm thế nào lướt qua tất cả
Và há hốc mồm càng to hơn trước
Không phải ẩn dụ đâu, Charlos đang bước đi trên chính đôi chân của mình, nhẹ nhàng né tránh hết chừng vậy các vụ nổ, lướt qua chúng, và lao về phía trước với tốc độ kinh hoàng hơn cả trước
Một khả năng mà dường như không còn thuộc về thế giới này
“Cái đống đó dù dừng được thời gian cũng đâu có qua dễ như vậy chứ?!” Ai đó hoang mang thì thầm
“Làm cách quái nào mà cô ấy né được cú đó???”
“1cm! Không, 10mm nữa!! Bộ cô ấy có mắt sau gáy à?!”
Những quả cầu liên tục nổ tung không hề có dấu hiệu sẽ dừng lại, nhưng toàn bộ những tia lửa và mảnh băng được biến đổi để bắn ra từ chúng đang lướt qua vạt áo người kia cứ như thể chúng mới thực sự là những kẻ đang phải né tránh
Tốc độ, cách di chuyển, phản xạ, trực giác và độ tập trung tối đa
Charlos đang sử dụng chính mình làm mẫu và đập vào mặt Minerva một sự thật là…
Nếu như chính não bộ của cô ta cũng không thể theo kịp được đối thủ
Ma thuật lại mạnh hơn nữa cũng chẳng có nghĩa lý gì cả!
“Đây là khoảng cách đẳng cấp tuyệt đối.
Charlos đã bắt thóp tất cả điểm yếu của đối thủ, và cô ấy thậm chí còn áp đảo mọi điểm mạnh của Minerva.”
Sân đấu bây giờ là một cảnh tượng kỳ lạ
Nơi mà Charlos cong môi cười như cố tình trêu ngươi- hoàn toàn không có ý định chạy thẳng về hướng đối thủ để ra đòn, mà dùng những bước di chuyển nhìn như nhẹ nhàng, lướt qua một lần rồi lại một lần sau lưng cô ta với những tiếng thầm thì chỉ hai người nghe thấy
“Quân vương đích thực là kẻ lo trước cái lo của thiên hạ…”
“Đau chung cái đau của thiên hạ…”
“Chết đi! Chết đi!” Minerva liên tục vung tay rồi cắn răng rít lên nguyền rủa, hay chính xác hơn là, lầm bầm cầu nguyện
Trúng đi trúng đi! Tại sao không trúng? Tại sao lại không trúng?!
“Trí tuệ của họ là để loại bỏ tối đa thiệt hại quốc gia…” Giọng nói đè nặng đầy từ tính vẫn như trước chuẩn xác tiến đến bên cô ta, không nhanh không chậm, nhưng ngày một gần ngày một gần
Cơn gió lạnh băng ẩn chứa hơi nước nhẹ nhàng phẩy qua những sợi tóc tơ nơi sau gáy.
Một cơn ớn lạnh kinh khủng dần dâng lên tận não bộ Minerva
“Sức mạnh của họ thuộc về toàn dân tộc…”
“Tàn bạo của họ hướng về những kẻ xâm lược lẫn phản bội…”
“Và nhân từ của họ…”
Có một bàn tay rét buốt cứng ngắc vỗ lên vai cô, tử khí âm trầm trầm phả vào tai băng giá
“Ban phát cho tất cả người dân…”
“Dừng lại! Dừng lại! Dừng lại điiiii!” Không trúng! Vẫn không trúng! Cô ta đang đến đây! Cô ta đang đến! Cô ta đến đây rồi!
Có cái gì đè nặng trong lòng ngực vỡ òa ra, hãi hùng đột nhiên tràn về khiến Minerva không kìm được ôm đầu quỳ rạp: “Aaaaaaa! Tha cho thiếp đi! Tha cho thiếp! Xin người! Cầu xin người mà!!!”
“Đứng dậy.” Nhưng giọng nói kia vẫn không dừng lại, đây là đâu? Địa ngục hay sao?
Đây là đâu?!!
“Minerva Orland.”
Ngươi là con gái ta mà đúng không?
“Aaaaaaaaa!!!!”
Bao nhiêu ký ức tủi nhục của tuổi thơ trong chốc lát đều trở về vào ngày hôm đó, khiến tiểu thư của Sabertooth chỉ muốn cuộn chặt mình lại run rẩy, trốn đi, trốn đến đâu cũng được
Cha…!cha…!con xin lỗi…!đừng đánh con…!đừng đánh…!đừng…
Trong tiếng cầu nguyện của Minerva, gió xung quanh bỗng lặng thinh
Trận đấu này, kết thúc được rồi
“Tầm nhìn hạn hẹp và tinh thần yếu ớt cỡ đó…” Charlos yên tĩnh đứng trước mặt đối thủ của mình một lúc lâu, nghiêng người.
Cô thu hết phản ứng của cô ta vào đáy mắt lạnh lẽo, chỉ cảm thấy mạc danh mệt mỏi: “Nói cô trông mèo vẽ hổ, hẵng là còn nhẹ.”
Tinh thần chiến, hiện tại Charlos Dreyar có thể tự tin để tuyên bố: không ai trên thế giới này có thể vượt qua được cô ấy!
Nhưng chưa được vài phút như thế này…!cũng quá yếu một chút…
“Fairy Tail! Fairy Tail! Fairy Tail!”
Kẻ bị tổn thương, sao lại cứ muốn đi tổn thương người khác?
Hyperion quay người, hoàn toàn không còn ham muốn tiếp tục trận chiến.
Cô ấy giơ cao một cánh tay trong tiếng reo hò của tất cả, kéo ra một chiếc áo choàng từ không khí
Quân vương…!từ trước đến nay tôi chỉ nể phục một người duy nhất.
So với cô ấy, ích kỷ lại thiếu cương quyết như tôi quả nhiên chỉ phù hợp để làm một ma đạo sĩ mà thôi…
Buông tay, chiếc áo thản nhiên rơi xuống bờ vai mảnh khảnh, chuẩn xác không kém lấy mili nào che khuất những vết thương đã dần kết vảy, sẫm màu trên làn da trắng nõn
Chẳng có gì đáng để tự hào ở đây cả
Kẻ gây chiến lần nữa đặt hai tay trong túi quần, hơi hạ mắt, rồi sải rộng bước chân
“Thật thảm hại.”
Để lại sau lưng từng luồng từng luồng bạch quang bốc lên bao phủ những kẻ đang nằm hay quỳ rạp trên mặt đất
“Đáng thương hay đáng trách đây không cần biết.”
Đưa tất cả tỉnh dậy nhìn nhau mờ mịt lại phức tạp, chỉ để nghe cùng một câu nói
“Nhưng vì các người đã động đến Fairy Tail…”
“Cơn tức giận của đồng đội ta, các ngươi sẽ sớm được nếm trải thôi.”
“…”
“Bỏ giấc mộng làm vương làm tướng, rồi về lại hội mình đi.” Thanh âm sâu kín tựa như lời cảnh cáo, nhưng rốt cuộc có phải là cảnh cáo hay không, lại phải do suy nghĩ của từng người
Sabertooth vẫn mờ mịt nhìn nhau, rồi lại nhìn mặt đất chằm chằm, có cái gì lại bốc lên trong tâm trí từng người một
Trong khi đó, Charlos Dreyar phẩy tay, quăng bỏ dáng vẻ âm trầm trước đó, cười cợt tuyên bố với toàn trường
“Ban tổ chức, cám ơn vì sự chờ đợi!”
“Tôi xong việc rồi!”
…
Vài chục giây sau đó, tại phòng y tế của Fairy Tail
“Lucy!”
“Lucy! Cô ấy sao rồi?!”
Mira và Juvia đầy lo lắng bật tung cánh cửa.
Trận chiến của Charlos đã hoàn toàn hạ màn, cùng với điều này, vai trò trấn ải của họ cũng đến lúc kết thúc
Và đương nhiên là cả hai đều không bỏ lỡ mất tích tắc nào để dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy đi
“Mọi người đến rồi à?” Gray ngẩng đầu nhìn họ, hơi nhíu mày: “Ở ngoài đó…?”
“Ổn cả rồi.” Laxus bước vào sau cùng đoàn 5 người khoanh tay gật đầu: “Đội B đã xả xong những gì muốn xả.”
“…” Cái gì vậy? Gray run môi muốn nói rồi lại thôi
“Lucy, em thấy trong người có gì khác thường không?” Mira bên kia mặc kệ cuộc nói chuyện của mấy cậu trai mà nhẹ nhàng đến gần giường bệnh.
Cô muốn chạm vào cô gái có mái tóc nắng chợt hơi nhạt màu kia một cái, nhưng rồi khung cảnh của chỉ vài phút trước với cánh tay áo thẫm máu và vẻ mặt trắng bệch của Lucy hiện tại lại khiến cô chần chừ
Nói một cách đơn giản thì, tuy vết thương trả về cho Charlos đã nhân 7 lần
Nhưng sự thật là sức chịu đựng và độ dẻo dai mà Charlos sở hữu thì không chỉ là Lucy nhân với 7
Mà Charlos vừa nãy thì…
“Các vết thương hở của chị Lucy đều đã khỏi cả rồi, cả vết bỏng nữa.” Wendy vào đúng lúc này lên tiếng khiến nàng bartener như thở phào một hơi: “Tuy nhiên những chấn động xương khớp và nội tạng do va đập, cùng với kiệt sức do hoạt động quá sức đều sẽ giữ chị ấy ở lại trên giường một thời gian.”
“Vậy là tốt rồi…” Mira lẳng lặng lắng nghe, hơi nhấp môi, rồi thở phào gật đầu một cái
“Cái hội đó!” Ở một góc khác, dù đã được nói cho nghe về tất cả những thứ này đến tận mấy lần trước đó, Natsu vẫn như có một cục nghẹn giữa cổ, nuốt không được mà nhổ càng không xong khiến cậu nóng tính hẳn ra
“Tôi biết cậu đang ám chỉ điều gì.” Laxus nâng mắt, vô cùng nghiêm túc tán đồng
Charlos làm gì rồi là một chuyện, mà lần sau gặp anh có đánh vêu mồm từng đứa không thì nó lại là chuyện khác
“Mọi người…” Lucy nghe được những tiếng ồn xung quanh mà dần dần chuyển tỉnh, nặng nề mở mắt nhìn tất cả, cô ấy hơi hé môi thì thào: “Tôi xin lỗi…”
Chỉ vì câu nói này của cô, cả một phòng người đều quay đầu lại, ngẩn ra
“Tôi…!lại thua…!hơn nữa còn khiến Charlos…” Nhưng Lucy có vẻ là không thấy được vẻ ngoài ý muốn này của họ.
Cô nắm chặt lấy chùm chìa khóa của mình như tìm một điểm dựa, khẽ lùi sâu vào trong chăn hơn nữa: “Chị ấy…!không sao chứ?”
Cảm giác liên kết của Fairy Light mang lại không có đủ sự bảo mật, thế nên, với tình trạng của Charlos, Lucy cũng có thể cảm nhận được một hai…
“Hình như tôi nghe thấy có người hỏi tôi đúng không vậy ta?” Cánh cửa vào đúng lúc này lần nữa bật mở, Charlos khoan khoái ló đầu vào trong, cười nheo mắt: “Tôi rất ổn.
Bình ma lực bị đầy ắc mà thôi, kiếm được chỗ xả hết đi là xong rồi.”
“Charlos?” Erza quay đầu, ngạc nhiên chớp mắt ngó bạn mình một cái từ đầu đến chân…!hình như nó lạ lạ chỗ nào
“Cậu muộn quá.” Cana liếc cô một cái, nhún vai tường thuật
“Không phải tớ chậm, là mọi người quá nhanh.” Charlos nhẹ nhàng đóng lại cánh cửa sau lưng mình, bĩu môi lên án: “Không biết thương yêu người bị thương gì cả.”
“Người bị thương vung tay lên là đánh nằm luôn một hội như cô mà cũng cần quan ái nữa hả?” Gajeel khoanh tay trợn trắng mắt
“Ừm…!không!” Charlos giả đò suy nghĩ mất hai giây rồi nhún vai lắc đầu, trong cái nhìn quái đản của cậu bạn sắt, cô ấy tiến lên, ngồi cạnh giường bệnh: “So với đó thì đây mới là người cần được đặc biệt chăm sóc này.
Lucy, em cảm thấy sao rồi? Mọi chuyện ổn chứ?”
“Đương nhiên ạ!” Lucy với cuộn băng thật dày trên trán nhìn cô mất một lát như xác định cái gì rồi híp mắt cười mệt mỏi: “Có Charlos ở đây sao em có thể có chuyện gì!”
“Đừng tâng bốc tôi quá cô nương.” Charlos phì cười, vươn tay xoa xoa mái tóc óng mượt, nhìn đôi mắt đã mở không nổi nữa kia, nụ cười lại càng dịu dàng hơn trước: “Ngoan, ngủ đi.”
“Em đã làm rất tốt rồi.”
“Chị…!cũng vậy…” Lucy thì thầm như thế trước khi khép lại đôi mắt nâu sáng ngời, ngủ thiếp đi lúc nào không hay
“Em ấy thật sự đã làm rất tốt.” Erza hơi cúi đầu, mỉm cười khen ngợi
“Lucy rất tuyệt! Cô ấy kiên cường như vậy! Đó là tận 8 điểm!” Cana cũng cười vui vẻ, chỉ là nhắc đến Sabertooth, lại hục hặc hẳn ra mặt: “Nhưng tôi sẽ không tha thứ đâu, cái đám người Saber đó!”
“Cô nghĩ giống tôi đó.” Gajeel cũng không vui ra mặt
Có lẽ chỉ có cô gái nước là tinh ý nhất vào lúc đó, Juvia nhìn khuôn mặt bị mớ tóc lòa xòa che khuất của Charlos, muốn nói rồi lại không cất nổi thành lời
“Charlos?” Thế nên khi trông thấy Mira lại gần cô ấy, chính Juvia cũng không nhận ra được là mình vừa thở phào một hơi
Nhưng lần này dù được gọi, Charlos vẫn không ngẩng đầu, cô ấy chỉ nhìn chăm chăm hai bàn tay đang ôm chặt lấy túi chìa khóa kia, không nhịn được rũ mắt càng thấp: “Nếu tôi thật sự tài ba như vậy, có lẽ em ấy đã không phải nằm đây…”
Mira nhìn cô ấy, cau mày, tức giận cùng không đồng ý dần dâng lên rồi nhanh chóng tràn ngập hai hòn ngọc của biển cả: “Charlos!”
Bốp!
“Nói nói nói! Bệnh nhân thì lượn qua đây nằm xuống!” Bà Porlysica vào đúng lúc này xuất hiện với băng gạc và thuốc đỏ.
Một tát gọn lẹ đánh cho tóc đen đầu đầy sao xẹt rồi kéo cô qua giường bệnh kế bên, nhấn xuống trong cái nhìn kinh hãi của một phòng người: “Không bao giờ cho người khác bớt lo, địch mạnh hay yếu gì cũng không bớt lo, có bao nhiêu người nhìn cũng không bớt lo!”
Nữ vương phòng y tế tiếp tục càm ràm trong ánh mắt phức tạp của tất cả
“Người ta phân chia một năm có 365 ngày thôi! Ngươi làm cái quái gì mà trên người cứ một ngày 365 vết thương vậy hả?! Ngươi là voi ma mút hay khủng long chuyển thế?! Một ngày không dẫm vạn bụi gai thì không xong có phải hay không?! Tin hay không ta rót cho ngươi một bụng dược ngủ từ đây đến 365 năm nữa hả?!”
“Con đâu dẫm ai đâu, là đám đó tự kéo đến gây chuyện mà…” Charlos yếu ớt phản bác
“Còn cãi?! Dám cãi?! Ông với chả cháu! Hôm nay là đám khốn kia gây chuyện, 3 tháng trước đâu?! Ba tháng trước…” Nào ngờ đâu, những lời này càng khiến nữ vương phòng y tế nổi đóa rít gào
Charlos phản xạ có điều kiện giơ tay…!tất cả nhìn cô ấy…
Amen, ra đi thong thả
Rồi đồng loạt cúi đầu mặc niệm
Bốp! Bốp!
Quả nhiên, nữ vương chính thức hóa sư tử, lấy tiếng rống làm tuyệt chiêu, ngài gầm lên: “Cũng dám che miệng ta! Ngươi hôm nay ăn gan hùm hay mật gấu Charlos Dreyar?!”
“…Con xin lỗi…” Charlos-đang ôm cái đầu sưng tận mấy cái bánh bao- Dreyar mếu máo đáp
“Nằm xuống!”
“Aye!”
Mọi người xung quanh nhìn cảnh tượng này, chỉ có thể che miệng nhịn cười
Bà Porlysica mà cũng như thế thì chắc thương tích của cô ấy cũng đã ổn rồi, mà vẻ mặt này của Charlos thật sự là hiếm gặp lắm à nghen
“Khụ khụ khụ.” Makarov gõ cửa bước vào, nhìn cảnh tượng trong phòng mỉm cười một thoáng, rồi cũng đành ho khan vài tiếng thu hút sự chú ý: “Đội A và Đội B đều tập trung hết ở đây sao? Vậy thì tốt rồi, ta có chuyện muốn thông báo với mọi người.”
“Chacha! Chacha!” Nhưng chưa để ông nói tiếp câu kế đó, từ đằng sau tấm lưng nhỏ xíu, một quả đạn pháo bé con đã ngay lập tức bắn vào trong
Phóng thẳng lên giường bệnh: “Chacha!”
“Ai ai ai, Sil-chan, con tới rồi à? Nhỏ tiếng một chút nhé?” Charlos nhanh tay lẹ mắt đón lấy nắm nhỏ lao vút tới, nháy mắt cười: “Lucy đang rất mệt đó.”
“Silsil ngoan ngoan, Silsil nghe lời, Silsil không nói!” Bé con nhà Dreyar lắc lắc cái đầu xù xù của mình, hai mắt rơm rớm nước thỏ thẻ: “Chacha sao rồi? Chacha chảy máu!”
“Máu máu!” Silvia hít hít cái mũi, nhìn xuống lớp băng gạc trắng toát quấn quanh cánh tay mảnh khảnh bắt đầu thút thít.
Nhưng rồi như nhớ đến cái gì, cô bé mím môi cố gắng nghẹn lại, mở to đôi mắt tròn tròn tím biếc, rồi chu miệng thổi nhẹ: “Chacha không đau nhé.
Silsil thổi thổi.
Đau ơi bay đi…”
“Ngoan, Chacha không đau.
Sil-chan đừng khóc nhé.” Charlos nhìn nắm nhỏ, chỉ cảm thấy cả người mình đều ấm áp hẳn lên.
Cô vuốt ve cái đầu hơi lúc lắc, bật cười: “Được rồi, thật sự không sao.
Không tin Silvia hỏi Mimi, Chacha khỏe lắm đó!”
Đón ánh mắt lấp lánh sáng của bé con, Mira không tự chủ được gật đầu đảm bảo, sau đó càng tức giận trừng Charlos một cái cháy xém tóc
Charlos:”…” Cười làm lành
Silvia thấy vậy, cái miệng nhỏ hơi vểnh lên một cái không vui, muộn thanh không nói nữa.
Cô bé nằm úp xấp trong lòng Charlos, chổng mông, chu môi tiếp tục thổi nhẹ vết thương
“Đáng yêu!” Juvia vẫn luôn chăm chú quan sát không nhịn được bật thốt
“Khụ khụ khụ.” Câu nói này như vừa thu được hồn ai đó về lại, Makarov lại xấu hổ ho khan vài tiếng mới bắt đầu : “Được rồi mọi người, ta có một tin mới không được tốt cho lắm.”
“Ban tổ chức vừa đưa ra thông báo cho chúng ta, đó là Đội A và Đội B phải hợp nhất lại với nhau.”
“Cái gì chứ?” Và nó đánh cho đội A tỉnh hẳn
“Đội A và Đội B hợp nhất lại với nhau sao?”
“Tại sao vậy Hội Trưởng?”
Trong khi đó, đội B đã biết chuyện này từ trước vẫn ôm tay tỉnh ruồi chờ câu kế tiếp
Thông tin là vàng là bạc- chứng nhận chính xác, đã check
“Raven Tail bị trục xuất quyền tham gia nên chỉ còn lại 7 đội, số đội tham gia là số lẻ nên không thích hợp chia các cặp thi đấu.” Và Hội trưởng Makarov không hề để bọn họ chờ lâu, ông nhanh chóng tóm gọn tình hình: “Vì vậy cả hai đội của chúng ta phải hợp nhất lại và một lần nữa chọn ra 5 người để thi đấu.”
“Phải chọn lại 5 thành viên sao?” Natsu là Natsu không vui liền rồi đó
“Vậy còn điểm số ạ?” Wendy chớp mắt, đột nhiên nhận ra một vấn đề nho nhỏ
” Đây là cái ta đang tính nói đây.” Makarov dừng lại một thoáng, rồi ngẩng đầu phức tạp: “Theo thông báo, ban tổ chức sẽ lấy số điểm thấp nhất trong hai đội, có nghĩa là lấy điểm của Đội A Fairy Tail.”
“Nhưng bên cạnh đó, vì giao ước mà đội B đưa ra vừa rồi, điểm số của chúng ta sẽ là điểm đội A và trừ đi 5 điểm đã đồng ý chuyển giao cho Sabertooth!”
Im lặng…
Rồi bùng nổ
“Họ thật là quá đáng! Cái quái gì vậy?! Giao kèo của tụi này sao lại trừ lên đầu đội A!”
“Ban tổ chức làm ăn sống nhăn!”
“Keo kiệt!”
“Thật ra là tôi nghĩ tôi cũng hiểu quyết định này đấy, đó là răn đe cho chúng ta vì dám trái luật tư đấu.” Trong đám người, Erza yên tĩnh nhất, cô cảm thấy cũng chả sao cả khoanh tay: “Hay nói cách khác, một hình phạt.”
Mọi người dần bình tĩnh lại
“Thật ra cái này cũng không tính là không tốt, xét theo khía cạnh khác thì chúng ta có thể lần nữa chọn ra người và tạo được đội hình mạnh nhất để thi đấu.” Cana nhún vai cười ủng hộ
“Nhưng dù có chọn ra 5 người đi nữa, hình thức còn lại là đấu đôi, đúng không? Có nghĩa là sẽ lẻ ra một người đó…” Gray xoa cằm suy tư
“Tôi thì không nghĩ vậy đâu.” Charlos vào đúng lúc này ủ rũ lên tiếng, mọi người bấy giờ mới để ý đến cái người đang…!ngồi xổm trong góc tường, không ngừng xòe ra rồi lại cụp mấy ngón tay mình xuống: “Nội dung thi đấu ngày cuối ấy, theo chương trình ban tổ chức thông báo hiện tại thì vẫn là dấu chấm hỏi mà phải không? Tôi cho là hôm đó chỉ có một phần thi mà thôi.”
Silvia bé con cũng ngồi chồm hổm bên cạnh người lớn to xác nhà mình, vươn tay trấn an vỗ vỗ đầu cô ấy mà mắt ngày càng mờ mịt
Charlos buồn thiu gục đầu lầm bầm nói cho mọi người biết suy đoán của bản thân: “Xét theo độ chịu chi hoành tráng của Đại Hội năm nay thì đó chắc phải là một sự kiện đủ bùng nổ cho ngày cuối.
Toàn bộ 30 ma đạo sĩ của 6 hội ra đấu toàn lực chẳng hạn? Thế nên mọi người nhất định phải chọn cẩn thận đó.”
Những người đang nhìn cô ấy:”…”
“Thì ra là vậy hả?” Mắt Laxus biến thành dấu chấm
“Có lý nhỉ?” Mắt Natsu và Gray tương tự
“Ờ…!Charlos?” Và Erza thì chớp mắt cực kỳ kinh ngạc: “Cậu đang làm cái trò gì vậy?”
Charlos cụp tai ủy khuất vẽ vòng tròn trong góc tường như husky bị dẫm phải đuôi một hồi nữa, rồi quay người, hùng tráng đứng dậy, khom 90° thân mình trước toàn thể đồng đội của cô: “Xin lỗi mọi người!”
“Tôi lỡ đánh mất vị trí số 1 của hội mình rồi!”
“A?”
“A?”
“Gì?”
Tất cả đơ ra nhìn cô ấy
“Thì chính là…” Charlos chọc chọc hai ngón trỏ vào nhau, bĩu môi cúi đầu: “Loại Raven Tail khỏi Đại Hội là tôi, khiến mọi người đem 5 điểm cho Sabertooth cũng là tôi, giờ hội mình tụt hạng rồi…”
“Tụt hạng hở?” Natsu ngốc ngốc gãi đầu
“À…” Mira rút từ đâu đó ra một cây bút ánh sáng, ở giữa không khí bắt đầu viết viết vẽ vẽ.
Một lúc sau, cô mới gật đầu với mọi người, chỉ cho họ thấy bảng xếp hạng tổng điểm hiện tại
Hạng 1: Sabertooth 47 điểm (cộng 5 điểm của Fairy Tail)
Hạng 2: Fairy Tail 41 điểm (đã trừ 5 điểm cho Sabertooth)
Hạng 3: Mermaid Heel 35 điểm
Hạng 4: Lamia Scale 30 điểm
Hạng 5: Blue Pegasus 20 điểm
Hạng 6: Quatro Puppy 15 điểm
Ồ, quả nhiên rớt xuống hạng 2 rồi
Đây là ý nghĩ đầu tiên của những thành viên Fairy Tail
Charlos thành ra như vậy là do cái này?
Đây là suy nghĩ thứ hai
Rồi sau đó, cả phòng người không báo trước đồng thời quay đầu, tặng cho con người kia một cái nhìn khinh bỉ
“Ngu ngốc!”
“Ngu ngơ!”
“Ngu xuẩn!”
“Ngu dốt!”
“Ngu si!”
“Hết thuốc chữa!”
Charlos:”QAQ” Ơ kìa mọi người, tôi biết lỗi rồi mà, đừng nặng lời như thế chứ 🙁
“Khinh thường nhau quá thể nha bà chị!” Thế rồi như biết tỏng là cô ấy đang hiểu sai ý, Gray giận cực phản cười xem thường: “Nhìn cho kỹ! Chỉ có 6 điểm thôi!”
“Chờ đó mà coi! Trận tiếp theo tụi này sẽ lấy lại ngôi đầu bảng xếp hạng!” Gajeel khoanh tay nhếch mép
“Tôi nhất định phải tham gia vào cái đội này để trả thù cho Lucy!” Natsu càng quyết tâm
Erza và Laxus liếc nhau, có ánh lửa cháy bừng lên trong đáy mắt: “Mục tiêu của trận tiếp theo là toàn thắng!”
“Nhưng bây giờ độ khó khiêu chiến của mọi người sẽ tăng lên cho coi, đám hổ con kia cũng có tiềm năng lắm chứ đùa.” Charlos cười giảng hòa
“Im lặng mà coi đi tên ngốc!” Để rồi ngay lập tức bị quạt lại
Trong góc khuất, Charlos khẽ liếc mắt ngó qua chỗ của cô gái tóc bạch kim, chớp chớp hàng lông mi cong vút mấy cái
Đổi lại một cái lườm nguýt đầy tính coi thường
…
Trở lại sân đấu Domus Flau- nơi vẫn chưa nguôi hẳn sự cuồng nhiệt vì trận chiến trước
“Đội Fairy Tail đã hoàn tất việc sắp xếp lại các thành viên!” Chapati là người đầu tiên mở lời, anh cao giọng: “Xin mời ngài Yajima hãy tiếp tục phần bình luận cùng với chúng tôi!”
“Cám ơn anh.” Yajima đơn giản gật đầu
“Và khách mời ngày hôm nay là lãnh đạo đoàn kịch Scheherazade Theatrical! Chủ tịch Rabian!”
“Được ngồi ở đây đúng là vinh dự! Tôi đội ơn các bạn suốt đời!”
Ngày hôm nay Chapati hào hứng thấy rõ: “Sự khác biệt của ngày hôm nay là trận đấu đôi có phải không?”
“Hai đấu hai hả? thật là thú vị quá đi! Tôi đội ơn các bạn suốt đời!” Và ngài chủ tịch làm màu vẫn tiếp tục bài ca
Bây giờ là màn ra sân sau điều chỉnh của các đội thi đấu!
“Mời các bạn hướng mắt về màn hình Lacrima, đây sẽ là danh sách đối chiến của phần thi chiến đấu ngày thứ tư!”
“Trận đầu tiên sẽ là Đội Blue Pegasus đấu với Đội Chó Con Bốn Đầu!”
“Trận thứ hai là Đội Mermaid Heel đấu với Đội Lamia Scale!”
“Và cuối cùng, trận thứ ba sẽ là cuộc tái đấu- của Đội Sabertooth và Đội Fairy Tail!”
So với những đội hình đã quá sức quen thuộc và không hề có sự thay đổi nào của những đội trước, tiếng hò hét của khán giả dành cho Fairy Tail với đội hình mới vang dội hơn hẳn
Bởi vì so với màn trình diễn hoàn toàn vượt xa đẳng cấp của tất cả mọi đối thủ khác trong Đại Hội từ Charlos Dreyar, sự thay đổi này của Fairy Tail càng hứa hẹn sẽ mang lại cho đấu trường Domus Flau những trận chiến nảy lửa nhất!
“Và thưa các bạn, đội hình mới của Fairy Tail đang tiến vào đấu trường!”
“Phải thi đấu thật tốt nha, mọi người…” Lucy nằm trên giường nhắm mắt nhẹ nhàng cười
“Trông cậy vào mọi người đó!”
“Đội hình này mới đúng là mạnh nhất.” Mira đã trở lại khán đài vui vẻ cảm thán
“Em sẽ cổ vũ cho anh chị!”
Wendy và Carla đã quyết định ở lại phòng y tế bầu bạn cùng Lucy cũng sẽ luôn dõi theo đồng đội của mình
“Đội tuyệt vời nhất mà tôi từng thấy!” Cana chống hông
“Ai cản được họ cơ chứ!” Và Juvia lại càng tự tin hơn
Họ- Fairy Tail- đã đặt toàn bộ niềm tin và tự hào của mình vào 5 con người đang bước tới
Trương dương nhất chính là Charlos, Silvia vẫn hạnh phúc đu đeo trên vai cô ấy, còn bản nhân, thì ôm tay hất mặt lên tận trời
Đại Hội Ma Thuật! Cho tôi thấy các người có thứ gì có thể cản đường được Fairy Tail!
Trông thấy cháu mình khỏe mạnh đứng đây hưng phấn đến như vậy, Makarov lắc đầu, chỉ cười mà không nói gì thêm.
Ông nhìn xuống sàn đấu, dần nghiêm túc trở lại
“Ý chí của Hội đã lần nữa thống nhất.
Chúng tôi đặt hết niềm tin vào các cậu đó!”
Năm bóng người quen thuộc ngược chiều ánh sáng bước tới, tấm áo choàng rộng cùng khăn choàng vảy rồng bay múa.
Xen lẫn trong không khí nghiêm trang, có tiếng của kim loại leng keng va chạm
“Đã đến lúc thể hiện rồi.” Mavis ngắm nhìn tất cả, hít sâu trong lá phổi mình tinh thần thấm nhuần sức trẻ.
Rồi hơi liếc mắt nhìn ai đó, cô thở hắt ra, mỉm cười: “Cho tất cả nhìn thấy sức mạnh liên kết của chúng ta đi!”
“Mọi người!”
Ngược sáng, và rực rỡ hơn cả những tia sáng, chính là 5 con người đó
“Ohhhhhhhh!!!” Khán giả hoàn toàn lâm vào phấn khích
Hiên ngang bất khuất, kiên cường bất hoại
Tất cả bọn họ, đều là những vị chiến thần mang trong mình một trọng trách và một cơn giận dữ!
“Mặt đất đang rung chuyển!!!” Bình luận viên cao giọng như muốn ném bay mái nhà cùng với sự cuồng nhiệt tỏa ra từ khắp mọi mặt khán đài: “Và thưa các bạn! Đây chính là đội hình mạnh nhất của Fairy Tail!”
Hỏa Long Natsu Dragneel
Băng Tạo Gray Fullbuster
Titania Erza Scarlet
Thiết Long Gajeel Redfox
Và Lôi Long Laxus Dreyar
“Ohhhhhhhhhh!!”
“Trái ngược với ngày đầu tiên bị chế giễu, Fairy Tail đã lấy tên tuổi của mình trong vòng bốn ngày!”
“Fairy Tail! Fairy Tail! Fairy Tail!”
“Tôi không biết là chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây.” Với thân phận một cựu thành viên Fairy Tail, trông thấy đám nhóc thế hệ này như thế làm Yajima cảm thấy như có một dòng nước ấm rót vào trái tim vậy
Thật tuyệt vời!
“Đây là khoảnh khắc tuyệt nhất! Tôi đội ơn các bạn suốt đời!”
“Với giao ước của mình, Hyperion Charlos Dreyar sẽ không thể tiếp tục tham gia Đại Hội.
Tuy nhiên trong lòng tất cả người hâm mộ, chúng ta tin rằng cô ấy đã là vô đối!” Chapati vung cao cánh tay, tạm thời mặc kệ vẻ mặt tối sầm của hội Saber và đẩy không khí toàn đấu trường lên tới đỉnh điểm: “Tiếp theo đây, xin hãy dõi mắt vào các trận đấu ngang sức ngang tài có một không hai thưa các bạn!”
“Ohhhhhhh!!”
Ánh sáng mặt trời hôm nay rất vừa vặn, soi rọi tất cả những khuôn mặt hiện diện nơi đây, tỉ mỉ điêu khắc lên sự phấn khích nóng lòng muốn thử, sự điềm nhiên tự tin hơn hết thảy, hay cả tức giận, không cam lòng và phức tạp của họ.
Có điều, ở đây, ngay đây, chúng ta có một món nợ cần phải tính trước
Sabertooth! / Fairy Tail!
“Ta…” Mặt Natsu tối sầm lại, nhiệt lượng từ cậu đốt cháy cả bầu không khí: “Nóng lên rồi đây!”
…
Cũng cùng lúc đó, thời điểm mà mọi chuyện vẫn còn chìm trong làn sương mù không xác định
Bỏ lại đấu trường sau lưng, Bộ trưởng Quốc phòng của Vương quốc Fiore- Darton chậm chạp đi dọc theo một dãy hành lang dài tối đen, rồi bất chợt dừng lại
Những lời mà Tổng binh Arcadias nói cứ văng vẳng bên tai ông
“Lần này, sẽ là các biện pháp kiên quyết hơn.”
“Tôi sẽ bắt đầu hành động sau ba ngày nữa…”
“Nhật Thực…”
“Thế giới này sẽ được cải cách.”
“Chẳng phải chúa tể Zeref đã chờ đợi quá lâu rồi hay sao?”
“Còn bây giờ…”
“Hãy cứ tận hưởng lễ hội đi thôi.”
Darton thở dài, ưu sầu quan sát một mặt tường- nơi có khắc lại những hình ảnh sống động về một cuộc chiến.
Hình ảnh của một con rồng đang phun lửa và một con người đang chiến đấu chống lại ngọn lửa của rồng.
Lễ hội à?
Đại Hội Ma Thuật…!trước đây từng xuất hiện với một cái tên khác…
Long Vương Tế
Yến tiệc của “Long”, “Nhân” và “Ác Ma”…
A.S