Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần

Chương 122: Dám Hay Không


Bạn đang đọc Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần – Chương 122: Dám Hay Không


“Đồng ý tham gia một trận đấu giao hữu với tôi.”
“Kể từ vòng tiếp theo cho đến hết kỳ Đại Hội này…”
“Charlos Dreyar sẽ hoàn toàn biến mất khỏi giải đấu.”

Trước lời thách thức xanh rờn một cách đương nhiên này, đấu trường Domus Flau yên lặng mất hai giây, rồi lập tức rung lên trong cơn chấn động vỡ òa đầy phấn khích
“Đánh đi! Đánh đi! Đánh đi!” Khán giả reo hò thúc giục
“Nhận lời đi! Nhận lời đi! Nhận lời đi!” Tiếng cổ vũ cuồng nhiệt như thế này, không biết còn tưởng nhà ai đang cầu hôn không bằng nữa
“Chuyện gì đang xảy ra dưới đấu trường? Có vẻ như tình hình đang rất căng thẳng!” Chapati vẫn nhìn chằm chằm như muốn chọc ra mấy cái lỗ trên người những ma đạo sĩ vẫn còn ở dưới đó, có vẻ như anh ta đang có cùng một tâm trạng với đám đông
“Chúng ta cần phải làm cho họ bình tĩnh lại.” Nhưng Yajima thì lại không mấy tán đồng.

Một trận chiến hiện tại chả thể làm ra được điều gì hay ho cả, chỉ tổ lửa cháy đổ thêm dầu, làm tồi tệ hơn quan hệ của hai bang hội mà thôi
Đã thế, ai biết tổ trọng tài sẽ nghĩ sao về điều này? Chỗ này là địa bàn của hoàng gia mà kể cả Hội Đồng cũng không có quyền nhúng tay.

Chưa kể đến- đó là tình trạng của Charlos hình như cũng chả mấy khả quan cho lắm
Một trận đấu bây giờ quả thật là trăm hại nhưng vô lợi mà!
“Nhưng mà khán giả đang rất phấn khích, tôi thấy điều này cũng hay lắm!”
“Thật là gay cấn! Tôi đội ơn các bạn suốt đời!”
Từ trước đó, đội A đã sớm di chuyển để nhanh hết mức đưa Lucy vào phòng y tế, thế nên hiện tại trên sân đấu, chỉ còn độc mỗi Charlos đứng đối diện Saber
Có điều việc này rõ ràng chẳng ảnh hưởng gì cho lắm, khi cả ánh mắt lạnh căm cùng khí thế cô ấy bộc phát trên người ngay lúc này, là đã đủ để đè tất cả những kẻ khác một đầu
“Thật thú vị.” Minerva liếc nhìn Charlos từ trên xuống dưới, cười khẽ: “Ngươi muốn thách đấu với ta?”
“Nhưng chẳng phải…”
Hôm trước còn kênh kiệu nói ta không xứng sao?
“Sai.” Không hề chờ đợi để Minerva hoàn thành câu nói, Charlos nhếch môi, dùng đúng một con chữ thành công chặn họng kẻ địch: “Tiểu thư, cô hiểu sai ý tôi rồi.”
“Hử?” Đại tiểu thư cực kỳ không vui nhướn mày
“Khả năng nghe hiểu của cô đang có vấn đề đấy.” Nhưng tóc đen vẫn giữ bộ dáng không màng tất thảy kia, đặt hai bàn tay trong túi quần chẳng hề nhúc nhích
Có điều, trắng trợn mỉa mai như thế này, thì cũng chỉ kém chưa chỉ tay vào mặt mà mắng thẳng người đối diện bị thiểu năng mà thôi
“Vậy ngươi rốt cuộc có ý gì?!” Và nó nhanh chóng khiến Sting Eucliffe nổi cáu.

Này mà còn nhịn được thì tên cậu viết ngược!
“Ngại sống lâu à?” Hắc Lôi càng trực tiếp hơn.

Anh ta híp mắt, tiếng gầm gừ trong cổ họng rõ ràng ẩn giấu một cơn thịnh nộ to lớn
“Hừ, gan cũng không nhỏ đâu.” Và đương sự- Minerva- thì mặc nhiên cười lạnh với tất thảy.

Có một tia sáng điên cuồng dần trồi lên trong đôi mắt tối màu, giống hệt như thứ đã xuất hiện lúc cô tấn công Lucy ban nãy
Biểu hiện cho thấy nữ hoàng của Sabertooth đã sẵn sàng để nhai đầu kẻ đối diện mình
“Đánh đi! Đánh đi! Đánh đi!”
Trong không khí dường như có lôi điện đang vặn mình lách tách, và mùi thuốc súng càng ngày càng nồng đậm
Charlos lãnh đạm nhìn tất cả, vẫn giữ nguyên trên môi nụ cười khẽ chẳng chút để tâm
Đương nhiên là cô biết hiện tại mình đang ỷ thế hiếp người chứ…
Nhưng thế thì làm sao vậy?
Ban nãy thậm chí Lucy vẫn chưa hề động đến một chữ “Sabertooth” nào, chẳng phải bọn chúng vẫn ụp cho con bé cái nồi coi thường Saber hay sao?
Ôm tay quan sát dáng vẻ nổi điên của cả 5 người xưng danh hội mạnh nhất, lại có chút để tâm đến anh chàng Sát Long nào đó từ đầu đến cuối vẫn hơi cúi đầu, cuối cùng, Charlos hài hước nhấc mắt, đưa cho nhóm người một cái nhìn đầy ẩn ý
Rồi lần nữa nâng tay ra hiệu cho đám đông
Các người không phải đã quen cao cao tại thượng rồi sao? Đã quen giẫm đạp và lăng nhục người khác rồi sao? Đã quen cười trên nỗi đau và cố gắng của kẻ khác rồi sao?
Cả khu vực dưới sự xoa dịu của cô, dần dần an tĩnh lại nôn nóng đợi chờ
Nhân quả là tuần hoàn
Tôi sẽ cho các người biết, cảm giác của những người đã bị các người đối xử như vậy rốt cuộc ra sao
Địa ngục…
“Tôi nói tôi muốn Sabertooth tham dự một trận giao hữu với tôi…”Charlos không hề có ý định treo ăn uống của mọi người làm gì, nhàn nhạt giải đáp: “Mà không phải mình cô, Minerva.”
Những từ này, ngắn ngủi, lại vang lên rất rõ ràng trên toàn bộ sân đấu
Thế nên sự yên tĩnh chỉ kéo dài thêm chốc lát nữa…!cho đến khi những tiếng xì xầm dần vang lên, rồi ngày càng nhiều hơn trước
Đã mở cho các người rồi đó
“Ý cô ấy là?” Chapati chớp chớp mắt, ôm lấy mic run lập cập vì hưng phấn
“Ngươi!”
Rufus mở trừng đôi con ngươi vì lỡ hiểu ra vấn đề, và khuôn mặt của Minerva thì ngay tức khắc vặn vẹo hẳn đi

Cô ta dám! Cô ta thật sự dám…!
“Tôi thách đấu- toàn bộ Sabertooth!” Charlos nâng cằm
“Tất cả những ai có hứng thú…” Trong con mắt trợn trừng của tất cả, đưa một tay lên nắm lấy chiếc sơ mi dính máu của chính mình, mạnh tay giật xuống
“Hân hạnh được tiếp đón!” Ném đi
Kiêu ngạo lại kiệt ngạo, hoàn toàn không coi ai ra gì.

Cái nhếch môi khinh cuồng kia dường như đang nhắc những con hổ với cặp răng sắc ngọt trước mặt cô lại- ký ức về một buổi tối nào đó
“Xứng đáng để ta xem là đối thủ không phải không có…”
Tiếng vải bị xé nát đâm vào tai người đau nhói, trương dương như chính chủ nhân mình
“Nhưng đáng tiếc, cả Sabertooth các ngươi hợp lại…”
Lửa bùng lên đốt cháy những mảnh vải vỡ vụn, và ánh lửa thì hân hoan nhảy múa trong đôi mắt còn rực rỡ hơn cả chính mình ấy
“Cũng không đủ nhìn.”
Tiếng reo hò như muốn lật ngược đấu trường vang lên
“Charlos!” Minerva nghiến răng cắn ra từng chữ một trong cái tên ấy bằng một tiếng rít không thua kém loài rắn độc: “Dreyar!”
“Đánh đi! Đánh đi! Đánh đi!”
Thế nhưng không thể phủ nhận, nữ hoàng của Sabertooth vẫn có một cái đầu rất lạnh, lạnh băng đầy mưu tính
“Ngươi thách đấu với bọn ta, nhưng sau trận đấu chúng ta sẽ nhận được gì?” Minerva cố kìm lại nhịp thở dồn dập vì cơn giận điên người, khẽ nhướn mày, đánh mắt về phía vết máu còn chưa khô hẳn trên cánh tay ai kia
Khinh thường nhuộm đầy trong giọng nói: “Ngươi sao?”
“Ngươi phải biết, nếu Sabertooth chơi thật…” Nữ hoàng Saber ác liệt nhếch môi, hoàn toàn không có chút nào muốn che giấu sát khí: “Ngươi còn sống để bước ra khỏi đây không là một cách nói.”
“Một xác chết…”
“Lấy tư cách gì để đàm phán với ta?”
“…”
Đấu trường lần nữa lặng ngắt như tờ, kể cả là khán giả đi chăng nữa, thì họ dường như cũng đã nhận ra: tuyên bố hạ sát một người ngay trên đấu trường này dường như đã đi quá giới hạn của Đại Hội
“Yên tâm đi tiểu thư, mạng tôi lớn lắm.” Có điều…!Gϊếŧ ấy hả?
Câu nói này có vẻ như đã chạm vào một nơi nào đó trong ký ức của Charlos
Khiến cô bỗng nhướn mày, bật cười khanh khách: “Đến và thử một chút đi.”
“Tất cả những kẻ từng đòi gϊếŧ tôi…” Gió thổi tung mái tóc đen dài, quanh thân người con gái ấy đột nhiên bộc phát ra một loại áp lực không thể hiểu nổi, âm trầm lại đen tối như gọi hồn: “Giờ này không có ai là lành lạnh an bình đâu.”
“…”
“Hừ, vậy thì tất cả, vẫn chỉ là nói suông mà thôi à.” Nhưng Minerva chống hông, có vẻ không mảy may lay động trước cách nói, tự mãn đứng thẳng người: “Nếu không có ích lợi thực chất, Sabertooth từ chối ứng chiến.”
“Gì vậy?”
“Chán thế!”
“Không đánh à?”
Có những tiếng thở dài tiếc nuối truyền ra từ phía khán giả xen lẫn với vài âm thanh trách cứ, rõ ràng là sự từ chối của Sabertooth cũng đã tiện tay đánh bay luôn cảm giác sợ hãi nhen nhóm trong lòng người xem trước đó
Một vài âm điệu khinh thường với đủ loại phỏng đoán truyền tới, khiến mặt của những chú hổ có dày hơn nữa cũng không nhịn được đen đi
“Sabertooth.” Và cũng chính là vào lúc này, có vẻ như đã từ bỏ việc đứng ngoài đơn thuần nhìn trận đấu, đợt khích tướng tiếp theo của Fairy Tail lại ập đến.

Từ trên cao, giọng nam trầm tĩnh vọng xuống đầy kiên định: “Nếu như các người chịu ứng chiến…”
Tất cả ngẩng đầu, chỉ để trông thấy khuôn mặt phong trần tuấn tú của đại diện Fairy Tail B gãy gọn đưa ra món lời kế tiếp: “Fairy Tail B chúng ta đồng ý chuyển giao 5 điểm trong số điểm tổng của mình.”
Oành!
Không dưng rút ngắn đến tận 10 điểm cách biệt!!!
Một quả bom khổng lồ đã giáng xuống rồi nổ tung trong sân đấu Domus Flau ngày hôm đó
“Một- một tuyên bố không thể nào chấn động hơn được nữa thưa các bạn!!!” Giọng hét của Chapati gần như đã hoàn toàn tắt âm vì bị nâng cao quá mức
“Chuyện này không phải là đã đi quá xa rồi à?” Và tuyên bố này thật sự khiến Yajima trầm hẳn giọng lại
“Anh hai!” Charlos cũng choáng váng toàn tập, cô truyền âm trở về mà muốn xỉu luôn tại chỗ
“Gì thế này?! Điều này không giống những gì chúng ta đã nói!”
Trước đó, Charlos đã đưa cho họ coi mẩu giấy nhắn của mình và tiết lộ rành mạch cả việc cô đã quyết định rời khỏi Đại Hội, cũng như việc cả hai đội A, B của Fairy Tail sắp sửa hợp nhất
Nhưng trong số những việc được trao đổi đâu có việc này nha?!
Nếu Charlos một thân một mình thách đấu Saber, đây chỉ là việc của cá nhân cô với hội hổ (ít nhất trong mắt khán giả và ban tổ chức thì là vậy), cho dù có khả năng cao là bọn chúng cũng sẽ đem khoản nợ này tính lên đầu các thành viên Fairy Tail khác luôn
Nhưng với mối oan nợ mà hai đội đã có từ đầu đến giờ, đội B cho rằng họ không quan tâm cho lắm
(Mira nói rằng ai tính sổ ai còn chưa có biết đâu với một nụ cười cực kỳ cực kỳ tươi tắn)
Thế nhưng vụ chuyển giao điểm như này nó đã phá vỡ sạch bách cái khiên mỏng đó luôn rồi! Cuối cùng cuộc đấu này cũng nghiễm nhiên trở thành tranh chấp giữa hai đội rồi còn đâu?!
“Ờ, chính là như vậy đó.” Không để ý đến sự phản đối của Charlos, Laxus khịt mũi gỏn lọn đáp lại
“Em ra sức, tụi này không thể giúp được gì nên tụi này ra của.”
“Anh!”
Juvia và Cana cũng nhân tiện đột ngột nói xen vô
“Không phải ban nãy Saber còn hãnh diện nói rằng đã cho Lucy vị trí thứ hai sao?”

“Cầm đống điểm đó đập lại vào mặt tụi nó đi Charlos!”
Nói gì thì nói, bàn bạc là một chuyện
Trông thấy cái đám chết bầm đó bắt nạt Charlos thì nó lại là một chuyện khác!
Tụi này không lao xuống được như Fairy Tail A thì ít nhất cũng phải đứng ngoài tát cho sưng mặt tụi nó ra!
“Này mọi người…” Charlos khẽ đánh mắt quan sát mấy cặp mắt đang sáng lấp lánh nhìn mình kia, chỉ cảm thấy đau đầu quá đỗi
Rồi lại cảm giác ấm áp vô cùng
Sau lưng cô…!có rất nhiều người đấy
“Với bằng vậy các điều kiện, giờ chỉ còn một câu hỏi cho các người thôi Sabertooth.” Charlos nhỏ giọng như đang thở dài cam chịu, chậm chạp rút ra một đôi găng xỏ ngón rồi từ tốn đeo vào tay mình
Không dây dưa nữa, cũng không tiếp tục lòng vòng, lần này là thật sự xé rách mặt.

Cô ấy giơ một bàn tay về phía trước, để cánh tay song song với lồng ngực, với bốn ngón khác khép lại và dùng ngón cái chỉ thẳng về phía mình
Charlos nhếch môi, nghiêng đầu đầy thách thức: “Chiến với tôi!”
Ngay sau đó, khẽ quay cổ tay mình một cái, để ngón cái nhạo báng chỉ thẳng xuống mặt đất
“Dám hay không?”
Gió rít gào trên sân đấu, những tiếng thét như hòa chung một nhịp điệu với niềm phấn khích trên toàn đấu trường
“5 điểm gia tăng! 10 điểm cách biệt được rút ngắn! Cùng với một quyền loại trực tiếp đấu thủ với cả sức mạnh và danh tiếng nổi trội nhất Fairy Tail hiện tại! Liệu với những phần thưởng “khủng” như vậy, sự đáp lại của Sabertooth với lời thách thức táo bạo này sẽ là gì?!”
“Tình hình e rằng đã mất kiểm soát rồi.”
“Thật đáng kinh ngạc! Tôi đội ơn các bạn suốt đời!”
Đáp trả của Sabertooth chính là…
“Haha…!hahaha…!hahahahahaha!” Minerva đột ngột ngửa đầu lên trời cười một tràng dài không rõ ý tứ
Tốt lắm tốt lắm! Charlos Dreyar! Ngươi làm rất tốt!
Rồi cũng đột ngột hạ mặt, cùng lúc với người cha tỏa hắc khí đầy trời trên khán đài của mình lúc này, chỉ tay về phía trước phun ra một câu: “Xé xác nó ra!”
Bạch Long và Ảnh Long là hai kẻ đầu tiên xông về phía trước
“Tất cả những kẻ dám khinh thường Sabertooth!” Minerva ác liệt mỉm cười
Và tất cả những người còn lại đồng thanh hét lớn: “Đều phải chết!!”

Cùng lúc, trên khán đài của Fairy Tail, Makarov và Mavis nhăn chặt hàng lông mày của mình, nhẹ nhàng thì thầm để những tiếng hò reo xung quanh che át giọng nói
“Đó là Fairy Light ư?”
“Đúng vậy, thời điểm hiện tại, thứ duy nhất có thể gây cho con bé vết thương nặng chừng đó chỉ có thể là Fairy Light mà thôi.”
Cả hai nhìn khoảng máu loang lổ sau khi bị lau đi, liền để lộ những vết thương và cả những vết bỏng xen lẫn nhau trên cánh tay mảnh mai, đau lòng đến không thể bình thường hít thở
“Tôi chưa từng thấy được nó…” Makarov lẩm bẩm, ông chưa từng phát hiện ra, rằng thứ nguy hiểm nhất đối với Charlos lại chính là nó
Vô phương kháng cự ảnh hưởng
Và Fairy Tail thật sự sẽ trở thành
Vết thương trí mạng của con bé
“Đó là bởi vì Charlos chưa bao giờ để tình trạng này xảy ra, có lẽ là thậm chí chưa từng nghĩ đến.” Mavis nhỏ giọng trả lời
Bởi vì cô ấy sẽ luôn xuất hiện đầu tiên nếu phát hiện một người gặp nạn
Bởi vì cô ấy sẽ liều mạng cứu trị tất cả, chứ chưa từng ngăn cản chuyện đó xảy ra
Ai mà biết được, ngay trong kỳ Đại Hội, trước mặt bao người, điều hy hữu nhất lại xảy đến cơ chứ
“Cái lũ Sabertooth đó!” Makarov nhớ lại chuyện ban nãy, hằn học trừng mắt
Chúng đã đi quá xa rồi! Nếu chuyện này còn tiếp diễn…!ta sẽ không ngồi yên nữa đâu!
Đi bà nó Hội Đồng Ma Thuật! Dù cho có phải làm hội chiến! Makarov này cũng sẽ đích thân đánh sập cái hội quán đó!
“Bình tĩnh đi Đệ Lục.” Ánh mắt xanh ngọc sâu thẳm lúc Mavis âm trầm cất lời: “Chúng sẽ không vênh váo được bao lâu nữa đâu.”
Đúng vậy, hôm nay, hay ngày hôm sau, kết thúc của Đại Hội này…
Chúng sẽ biết được ngay thôi
Rằng chúng đã chọn đối đầu với một hội kinh khủng đến chừng nào…
Đã không có ai để ý đến, trong đôi mắt trẻ con trong suốt của cô bé vẫn cứ bắt tay làm loa trước mặt reo lên cổ vũ cho người bên dưới bỗng nhiên lóe qua một tia sáng bạc
Vô vàn những cảm xúc lướt qua từ nơi sâu thẳm, có đau lòng, khổ sở, giãy giụa, rồi cả lo âu và không đành lòng
Nhưng rồi tất cả, đều hợp lại thành một sự kiên định không sờn
Chacha, giờ chưa phải lúc, nhưng rồi sẽ rất nhanh thôi…
Đã đến lúc để chạm đến…!
Sự thật…
Định mệnh của chúng ta

“Bạch Long Hống!!!”
“Ảnh Long Trảm!”
Người ra đòn đánh đầu tiên mà hoàn toàn không có một lời báo trước chính là Song Long của Sabertooth
Ánh sáng trắng và luồng hắc khí đen kịt bủa vây lấy không khí xung quanh đối thủ của mình, mang theo cả áp lực lẫn sát khí ngút trời xanh
Nhưng không may cho cả hai anh chàng, khi người đứng trước họ lại là…
Charlos
Có một dòng khí lạnh khủng khiếp hơn gấp nhiều lần sức mạnh của họ bốc lên từ không gian phía trước
Hơi lạnh vĩ đại nhanh chóng đưa nhiệt độ của tất cả những nơi nó chạm đến giảm mạnh xuống tận độ không tuyệt đối, đóng băng mọi thứ trong tầm mắt
Ảnh hưởng này thậm chí còn tác động phần nào lên cả bầu khí quyển, và khiến trước mắt cả hai Sát Long Nhân bị bao phủ bởi sương trắng trong một thoáng chốc
Đến lúc Sting cùng Rogue thích ứng lại được với điều này, một hơi thở nửa xa lạ nửa quen thuộc đã áp sát cả hai…!ma thuật của họ lấy tốc độ tối đa đông đặc lại thành hai khối băng vĩ đại, rơi xuống đất tan nát thành vô vàn những mảnh sáng
“Thấy quen không?” Giọng nói lướt qua bên tai khiến Song Long trợn to mắt, cơn lạnh dâng lên từ lòng bàn chân đánh vào đại não nhắc lại cho họ cái đêm trước khi Đại Hội Ma Thuật xảy đến
“Là cô…!” Sting ngay lập tức ăn một đấm thẳng mặt, bị nắm tay mảnh mai ấn xuống, chà xát trên mặt đất
“Kẻ đó…!” Rogue cũng đang trong tình trạng tương đương, vì tay bên kia của Charlos là dành cho riêng cậu
Minerva vốn vẫn đứng yên một chỗ nhíu mày nhìn cảnh này, rồi ngay lập tức nâng tay dịch chuyển cả hai ma đạo sĩ của Sabertooth lùi về lại phía mình
“Hắc Lôi Pháo…!” Trong lúc Song Long ổn định lại sau cú bạo kích, đòn phản công tiếp theo đến từ vị trí của Orga.

Tuy nhiên, ngay thời điểm Charlos quay đầu về hướng cậu ta cùng những mảnh sét sáng chói
“Lôi Thương…!”
Minerva tiếp tục nâng tay, lần này là để tạo ra hàng loạt vụ nổ sau lưng Charlos
“Vụ nổ lãnh thổ!”
Nhưng tóc đen đến đầu cũng không hề nhúc nhích, dường như đã đoán biết từ trước, rất tự nhiên chuyển nắm tay đang vung lên của mình đập mạnh xuống mặt đất
“Khải Hoàn Trận!”
Mặt đất ầm ầm rung chuyển rồi nứt toạc ra thành hình từng khối từng khối vuông theo những vòng tròn đồng tâm
Và lôi điện ngay tức khắc bắn lên từ mặt đất dày đặc tựa như một cơn mưa kim hoàng, chúng va chạm vào cả những quả cầu của Minerva lẫn luồng đại pháo của Orga, gây ra một áp lực không tưởng vào toàn bộ không gian quanh đó
Rồi đập nát tất cả trở về với cát bụi
“Đó là…!ma thuật của ông già?” Cana hoang mang nhướn người về phía trước
Cô đương nhiên là nhận ra luồng sáng trắng quen thuộc đưa tất cả về hình hài của những khối hộp vuông kia là gì…!nhưng ma thuật của cha từ lúc nào lại có cả sét?
“À, nó có vẻ là thứ Charlos tự tạo ra sau khi trông thấy ma thuật của Rufus.” Mira khoanh tay mỉm cười: “Vì ma thuật của Laxus và Gildarts là hai thứ cậu ấy quen thuộc nhất.” Rồi lơ đãng chơi đùa với vài lọn tơ bạc
“Có lẽ đây là thành quả đầu tiên.”
“Ôi chao…” Juvia che miệng: “Cứ mỗi lần Juvia tưởng là đã hiểu Charlos-san thêm được một chút, thì sau đó cô ấy lại càng lạ hơn…”
“Uy lực đều muốn nâng cao vài lần.” Gajeel cà cà răng, vô cùng phấn khích quan sát trận đấu
Quen thuộc nhất…!Còn Laxus, anh chỉ đơn giản nhẩm lại những từ này, rồi không khỏi nâng cằm kiêu ngạo
“Tạo hình ký ức.” Phía dưới kia, trận đấu vẫn đang tiếp diễn, sau một loạt những cú vả và đấm chỉ nhằm thẳng mặt đến từ phía Charlos, đòn hợp tác của Xích Nguyệt Ca Sĩ với Hắc Lôi cuối cùng đã được kích hoạt
“Theo ký ức của tôi, nước và gió là sự lựa chọn hoàn hảo cho những tia sét…”
Orga giơ cao đôi bàn tay trước mặt, rồi mở ra, ánh mắt không vui vẻ tý nào:”Thiên Lôi Nguyên Tử Pháo!”
“Toàn Phong Thiên Thủy Trận!” Cơn gió rơi xuống từ bầu trời, cuộn xoáy lên thành năm cơn lốc lớn xoay quanh Charlos mà vận chuyển.

Hơi nước xen lẫn trong những cơn lốc gió dần dần khuếch tán bao trùm bầu không khí
Và sét, vào đúng lúc này tiếp cận
Căn rất chuẩn thời gian, thậm chí Minerva còn vào đúng khoảnh khắc này, ra tay khóa đi không gian xung quanh ngăn cản Charlos dùng dịch chuyển tức thời
Có lẽ họ đều đã nhận ra một chuyện ấy là…
Charlos đang cố tình không sử dụng ưu thế nổi trội nhất của mình hiện tại- cô ấy có khả năng khóa mọi đòn tấn công đến từ ma thuật mình đã học được!
Vậy nên…
“Đây sẽ là cái giá cho việc khinh địch của ngươi!” Song Long Sabertooth nhảy lên không trung, cùng lúc tung đòn hủy diệt về phía cái lồng giam đã được tạo sẵn: “Long lực!”
“Cái gì chứ?!” Những người hiểu biết về Sát Long Ma Pháp đều bật thốt ra câu hỏi một cách bàng hoàng
Sát Long thế hệ thứ ba! Vậy ra chúng chính là những kẻ có thể kích hoạt Long Lực mà thậm chí không cần đến năng lượng được cung cấp từ bên ngoài!
“Cái này đáng lẽ ra phải là dành cho anh Natsu, nhưng không sao! Đánh bại ngươi trước cũng chẳng hề gì hết!” Vân trắng phủ đầy trên người Sting Eucliffe là tượng trưng cho vảy rồng.

Cơ thể của rồng, sức mạnh của rồng
“White Dragons Holy Breath!”
Rogue trầm mặc hơn hẳn đồng bạn của mình, nhưng điều này cũng không ngăn cản cậu ta làm ra cùng một động tác với Sting
“Shadow Dragons Shadow Breath!”
Và thế là, trước ánh mắt bao người, ba luồng ma thuật đủ để nghiền nát banh toàn đấu trường đổ dồn về phía Charlos đã bị giam cầm- vẫn hoàn toàn không có ý định sẽ sao chép ma thuật của đối phương
“Hừ!” Minerva nhếch môi nhạo báng
Mạnh mồm vậy thì sao chứ? Một đấu năm
Ta sẽ cho ngươi biết một cái kết không thể nào đáng sợ hơn được nữa!
“Đến đây là kết thúc rồi.” Hội trưởng Sabertooth nghiến răng: “Cả cái hội và con nhóc rác rưởi!”
Nhưng mà, so với bọn họ càng bình tĩnh, lại là đồng đội của một người khác
Những người đã lớn lên trong kỳ tích của cô ấy, lớn lên trong áp lực của một bức tường không thể bị vượt qua
Và cả sự an tâm không ai có thể xóa bỏ
“Các người vẫn chưa hiểu được cô ngốc nhà chúng tôi/ bọn này rồi.”
Bởi vì cô ấy…!
“Tôi nói rồi mà, tôi sẽ định nghĩa lại cho các người…” Charlos đột ngột nâng lên cặp mắt vẫn luôn rũ xuống của mình, cong môi: “Rằng thế nào mới là sự vô dụng!”
Là Charlos Dreyar!
Hyperion của Fairy Tail!

Nụ cười của cô ấy thậm chí còn lấn át cả mặt trời trên cao kia, rực rỡ mà nóng bỏng mắt người nhìn
“Giải phóng đi!” Nắm tay nắm chặt của Charlos đấm mạnh vào không khí bên cạnh mình tạo ra một rung động mà mắt thường có thể nhìn thấy
“Bình chứa thứ hai!”
Và theo câu nói này…
Toàn bộ những ai có mặt tại đấu trường Domus Flau ngày hôm đó đều ôm lấy lồng ngực mình, kinh ngạc cảm giác áp lực không cách nào đo đếm
“Cái cái cái cái cái cái gì vậy chứ?!”
“Là ma lực!” Dù đang khó chịu không kém gì ai, Yajima cũng phải đánh lên tinh thần giải thích cho mọi người tình hình đang xảy đến: “Ma lực của Charlos, nó kinh khủng đến mức dù có kìm nén thì chúng ta…!vẫn…”
Không thể…!nói nữa!
Mỗi lần mà cô gái này ra sân, ảnh hưởng đều sẽ bất tri bất giác đổ ập lên đầu tất cả những ai chứng kiến
Quá đáng mà!
“Xin lỗi mọi người một chút, rất nhanh thôi.” Charlos nhìn họ, nheo mắt cười khẽ, rồi giơ hai tay ra trước mặt mình
Tay trái đặt lên mu bàn tay phải, cô đột ngột bật mở đôi cánh bạc lóa mắt phía sau lưng, và nhanh chóng nhuộm đẫm đôi mắt mình thành màu tím lạnh lùng: “Nát bấy hết đi nào!”
Hai bàn tay cùng lúc nắm chặt lại
Và cả 5 người của hội Saber đều khủng hoảng nhận ra…
Cảm giác…!giống hệt như buổi tối ngày hôm đó…
Mồ hôi túa ra trên trán Song Long, cũng giống hệt đêm đó!
Rầm! Rầm! Rầm! Choang!
Áp lực và khí thế đè nặng đi đôi với sát khí đâm sâu trong lồng ngực bỏng rát, khiến tất cả những kẻ đối đầu với cô ấy, đều phải bất lực quỳ xuống trên hai chân mình
Khuất nhục!
Nhưng rồi, lại chẳng thể làm gì
Trong lãnh địa thần thánh bất khả xâm phạm, mọi ma thuật nhen nhúm ý đồ tấn công vị quân vương đều phải kết thúc bằng cách tan nát thành vô vàn những mảnh sáng
Giữa cơn mưa của ánh sáng và niềm hân hoan của những người đã có thể bình thường hít thở, Charlos thu lại đôi cánh lóa mắt, đặt hai tay trong túi quần chậm rãi bước ra từ nơi kẻ địch chắc mẩm đã khóa được cô ấy: “Tôi nghĩ là với cấp độ này, tôi không cần đến “Sao Chép” để phá hủy ma thuật đâu.”
Lãnh đạm đưa mắt nhìn qua tất cả những kẻ đã gục ngã, Charlos chậm chạm cất tiếng: “Đứng lên đi.”
“Vâng!!!! Thưa các bạn! Charlos thật sự đã dùng ma lực đè nát ma thuật và chiến thắng! Quá đáng sợ! Quá bá đạo! Và đây chính là sự khác biệt quá xa về đẳng cấp!”
“Fairy Tail! Fairy Tail! Fairy Tail!” Tiếng la hét của khán giả ngày càng ầm ĩ, máu trong người họ sôi sùng sục lên một cách cuồng nhiệt
Toàn bộ áp lực đã được giải trừ, bởi vì ngay từ đầu, Charlos Dreyar chưa từng nghĩ đến việc sẽ sử dụng nó lâu hơn
Ma lực mà cô vẫn luôn cố gắng gia tăng trong suốt những năm qua, gia tăng hơn nữa dù thứ bẩm sinh cô có vốn đã đủ để bao nhiêu kẻ trên thế giới này cả đời đều chẳng thể với tới
Mục tiêu của tất cả, vẫn luôn là để khởi động Fairy Light
Nó chưa bao giờ được sinh ra để tiêu xài hoang phí như hiện tại
Và như vậy, tất cả đều đủ để biết…
Cơn nóng giận của Charlos ngày hôm nay đã đạt đến cái trình độ nào
“Này ngươi! Ngươi!” Sting Eucliffe là kẻ có thể chống tay đứng dậy đầu tiên, cậu ta cắn chặt răng không chần chừ lao tới: “Khinh người quá đáng rồi đấy!”
“Diệt Long Áo Nghĩa!” Bạch Sát Long Nhân uốn cong cánh tay phải về phía sau, và để cho toàn bộ bạch thuật hội tụ được lấp lánh từng hạt một trên bàn tay trái, cuối cùng, cả người cậu ta đều bắn đi như một quả đại bác, với cú đấm xé ngang vòm trời: “Holy Nova!”
Thế nhưng…
“Tôi sẽ để cậu và cả anh chàng đen thui kia lại cho Natsu.” Charlos vẫn như trước dễ dàng dùng một tay đón lấy đòn Diệt Long Áo Nghĩa được sử dụng bằng cả Long Lực của cậu ta.

“Ngươi…” Không thể vượt qua…!đại não đang liên tục truyền lại duy nhất một thông điệp khiến Sting run lên, thất thần một chớp mắt
Vì thế dù là người ở gần nhất, cậu ta cũng không thể trông thấy một tia mệt mỏi lóe qua trong đôi mắt tím lạnh lùng kia.
“Vậy nên…” Mà thừa cơ hội này, tóc đen nhanh chóng áp sát.

Cô nắm lấy cái đầu vàng gai đang toát ra những luồng sáng trắng đó, rồi lập tức kéo lê cậu ta với một tốc độ không tưởng về phía người còn lại của Song Long
Đập đầu hai người vào nhau, rồi nhấn cả hai xuống dưới một lớp đất
“Sớm nghỉ ngơi đi.” Lôi điện bùng nổ trên tay cô trực tiếp nhấn chìm hai cái đại não vào một mớ lùng bùng, ngay sau đó, Charlos cũng lập tức đứng bật dậy, lộn nhào giữa không trung
“Kẻ thứ ba.” Và chuẩn xác cho một cú vô lê thẳng vào đầu của tên tập kích: “Lam Viêm Diệt Phá!”
Lửa xanh bùng lên trên bàn chân thanh mảnh nhanh chóng nuốt trọn con mồi của mình vào lòng, rồi nổ mạnh
Khói tan đi
Hắc Lôi đã hoàn toàn gục ngã
“Tạo hình ký ức!” Rufus phản xạ có điều kiện tức khắc đặt hai tay lên thái dương mình
Nhưng Charlos hiện tại có vẻ đã muốn kết thúc luôn chuyện này cho xong, cô ấy biến mất
Rồi lần nữa xuất hiện ngay sau tấm lưng áo đỏ rực: “Quá chậm.”
Một cú chặt sau gáy được hạ xuống, Charlos thậm chí còn không cần một cú bồi nào để kết thúc chuyện này cả
Rufus có lẽ là người có thể lực yếu nhất cả đội
Thành viên thứ tư của Sabertooth bất tỉnh nhân sự
Yên lặng
Rồi bùng nổ
“U woaaaaa!!! Đã hạ 4 người thưa quý vị! Cả 4 thành viên nam của Sabertooth đã bị hạ chỉ trong tích tắc! Và bây giờ chính là thời khắc quyết định!”
“Charlos! Fairy Tail! Fairy Tail! Fairy Tail! Charlos! Fairy Tail!” Cơn sốt hưng phấn đã đạt tới đỉnh điểm
Với tất cả tiếng reo hò ấy, Charlos khẽ cười, đặt chân xuống lại nền đất, từng bước từng bước chậm rãi hướng về phía trước
Ngẩng đầu nhìn về người đã ngừng đâm lén phối hợp ngay từ thời điểm Song Long ngã xuống, vẫn luôn ôm tay lạnh lùng nhìn đồng bạn từng người từng người một khuỵu ngã mà chẳng hề có chút cảm xúc dư thừa, Charlos hơi nhún vai, khoanh tay cười hài hước
“Checkmate.”
_______________________________
Đang có một tý xíu rảnh trước thi nên tấp tiếp cho mọi người mấy chương rồi tui lặn tiếp:)))
À mà, SE hổng nổi đâu người ơi, con au nó bảo không SE là không SE nha, SE đằng giời:))
A.S


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.