Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần

Chương 102: Một Phần Của Quá Khứ


Bạn đang đọc Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần – Chương 102: Một Phần Của Quá Khứ


Bữa tiệc đầu tiên trong kỳ Đại Hội của Fairy Tail bây giờ mới bắt đầu
” Ngày mai là đến lượt tôi, chờ đó Sabertooth và đội Gajeel! Tôi nhất định sẽ lật ngược tình thế và đá các người xuống khỏi vị trí số 1!” Natsu hào hứng ra mặt vung tay
” Cố lên Natsu!” Happy cười híp mắt cổ vũ cậu
” Hô, nếu kỳ nhông lửa đã xuất trận thì ta cũng sẽ không ngồi yên nữa!” Gajeel đang ngồi bên quầy bar quay lại, nhếch môi thích thú:” Laxus! Charlos! Mira! Juvia! Đặt chỗ trước rồi đấy nhé!”
” Tùy cậu.” Charlos đang chống cằm nhìn Mira ôm lấy Silvia nói chuyện cùng Wendy và Lucy, không quá quan tâm phẩy phẩy tay
” Chỉ cần nhớ, nhận chỗ mà thua thảm là tôi cho cậu đi luyện tập thêm một chập, biết chưa?”
” Gehihihi! Tôi sẽ không cho cô cơ hội đó!” Gajeel khoanh tay hất cằm
” Hãy cho họ thấy kết quả ba tháng của chúng ta!” Lily gật đầu hài lòng
” Ồ, tôi chờ xem…”
” Này Charlos chị biết không?” Celty đột nhiên chọt chọt vai người ngồi bên, chỉ cho cô thấy cặp đôi ngồi trong một góc lặng lẽ trò chuyện:” Em cứ có cảm giác không lành khi thấy họ cùng nhau…”
” Ai cơ…?” Charlos để ý quay đầu, rồi bật cười:” Em nói Erza và Jellal ấy hả? Tôi thấy họ đẹp đôi đấy chứ?”
” Ý em không phải đẹp đôi hay không! Mà là…” Cô bé tóc nâu nhìn cô trừng mắt
” Em biết chuyện của Kagura rồi sao?” Nhưng tóc đen nhanh chóng đặt tay trên môi, nháy mắt với cô bé:” Đừng nói ra nhé, tôi tin là họ sẽ xử lý được nó, nhưng không phải bây giờ…”
Để cô bạn thân của tôi ở riêng trong khoảng thời gian ngọt ngào ngắn ngủi của mình đi nào~
“…” Celty nheo mắt cảnh giác:” Hãy nói là chị không tính nhúng tay vào mấy cái này đi, Charlos-neechan?”
” À, tôi chưa nói mà…” Charlos giật mình đảo tròn tròng mắt
” Hãy chắc chắn là như thế…” Celty hừ lạnh, quay sang chỗ khác cầm lấy ly nước cam của mình rồi băng lãnh đi mất:” Bằng không thì em cảm thấy là Mira-san sẽ rất không vui khi nghe thấy một vài điều đâu…”
Charlos:”…” Kể cả khi tôi không biết đến, Mira cũng đã dần dần trở thành một thứ gì đó tương tự thượng phương bảo kiếm hay quyền trượng của vua ấy nhỉ?

” Jellal…!Mystogan…!Anh…!không phải anh nói sẽ không lại gần khu vực thi đấu sao?” Erza khoanh tay dựa tường nhỏ giọng, bên cạnh cô, Jellal trong bộ dáng của Mystogan ngồi chênh vênh trên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài
” Đó là do lúc đầu tôi đã không nghĩ đến cách này…” Jellal cũng hạ giọng hẳn, như chỉ thầm thì cho một mình người con gái cạnh bên:” Nói gì thì nói, phải cảm ơn sự sắp xếp của Charlos…”
” Nghe nói cô ấy là người đã đề nghị với ban tổ chức năm nay về việc chuẩn bị riêng cho mỗi hội trong top 8 một khu vực dành cho thành viên không tham gia đến cổ vũ…”
” An toàn chứ? Tôi có hỏi qua cô ấy…” Erza liếc mắt:” Nghe nói Lahar của Hội Đồng sẽ có mặt vào một ngày nào đó với vai trò giám khảo…”
” Charlos cũng có lưu ý tôi về chuyện này…” Jellal gật đầu:” Ngày Lahar xuất hiện, tôi sẽ không có mặt tại Domus Flau…”
” Meredy và Ultear sẽ thay tôi quan sát nơi đó qua lacrima quan trắc, trong lúc tôi tiếp tục dạo quanh Crocus tìm manh mối…!đành phải vậy…”
” Mong là mọi chuyện sẽ ổn…” Erza thở dài, với lời giải thích này, coi như chấp thuận sự có mặt không báo trước của Jellal:” Vậy, anh có nhận ra điều gì không? Ma thuật đen hay đại loại như vậy?”
” Không, chưa thấy…” Jellal lắc đầu:” Ngoại trừ Raven Tail thật đáng ngờ, Erza, ngày mai cậu nên nhắc mọi người cẩn thận với chúng…”
” Có vẻ bọn chúng hôm nay đã động tay vào trận đấu của Lucy…!Ngoài chuyện này ra, tôi tạm thời không có manh mối gì nhiều…”
” Ý anh là ngoại trừ lần của Asuka vẫn còn sao?” Erza cau mày quay lại
” Đúng vậy.”
“…” Erza đã hiểu, thở dài:” Đáng lẽ ra cô nên biết…”

” Lại là tác phẩm của tên đó nhỉ?”

Vào lúc này, “tên đó” trong câu chuyện của Erza và Jellal vừa được hai vị Hội trưởng của Fairy Tail đề nghị gặp riêng, đang bận tiếp cận với hai cô gái tóc bạch kim một nhỏ một lớn để nhắc nhở
” Sil ngủ rồi sao?” Charlos nhìn cô nhóc thỏa mãn vùi đầu vào hõm vai gầy yên lặng nhắm mắt, những ngón tay nhỏ xíu vẫn cẩn thận cuộn lấy một lọn tóc bạch kim của người lớn hơn như giữ lấy, không tự chủ hạ giọng quan tâm
” Ừm.” Đáp lại câu hỏi của cô, Mira khẽ gật đầu, cẩn thận chỉnh lại tư việc của bé con để đảm bảo cô bé không bị đánh thức lúc di chuyển.

Cô ấy cũng có vẻ đã biết Charlos đang có việc, cười ấm áp dặn dò:” Tớ mang Sil về trước, ở đây vẫn khá ồn ào.

Còn cậu, nói chuyện với bà Đệ Nhất và ngài Hội trưởng xong cũng nhớ nhanh nhanh chạy về.

Mai sẽ là một ngày dài đấy, biết chưa?”
” Tuân lệnh Mimi!” Charlos cười híp mắt đứng nghiêm giơ tay chào, rồi thả lỏng lại ngay, cô chớp mắt:” Có khi tớ sẽ được hưởng sái từ bé con mà được thả về sớm cũng nên, ông nội và mama đều thích con bé lắm!”
“…Gọi Đệ Nhất là mama…!cũng chỉ có cậu.” Mira cười lắc đầu.

Đừng hỏi, thời điểm thấy Charlos gọi Mavis là mama, cái quán bar mà Fairy Tail đang ngồi nó cũng sắp nổ chẳng khác gì lúc Silvia gọi “mẹ” cả:” Hơn nữa bé con nhà tớ dễ thương hiểu chuyện như vậy, ai lại không yêu chứ?”
” Tớ đồng ý…” Nụ cười của Charlos sắp ngoạc ra đến mang tai.

Tóc đen nhún vai quan sát cô bạn- gái- cũ- đang- cần- theo- đuổi- lại nhà mình một lúc, rồi trêu chọc ghé sát vô tai cô thì thầm:” Nhưng không phải là của nhà chúng ta sao?”
” Là- của- tớ!” Mira giận dỗi đánh một cái vào vai người kia, đẩy cô ấy xa mình và Silvia một chút, rồi hơi nhăn đôi mày xinh đẹp:” Ban đầu làm bé con khóc hết nước mắt cũng không chịu nhận, giờ cậu không có phần đâu, đi đi đi đi! Ra kia!”
Nhắc lại chuyện này làm Mira giận lườm tóc đen một cái.

Cô hơi gật đầu, mỉm cười tươi tắn chào hỏi hai người đang đi về phía này, rồi quay người đi thẳng:” Hơn nữa ai cùng một nhà với cậu? Tớ phải về chuẩn bị kế hoạch nuôi lớn bé con nhà tớ, Sil quá gầy rồi, rõ ràng con bé chỉ nhỏ hơn Asuka-chan có 1 tuổi…”
” Cẩn thận, ngủ ngon Mira…” Charlos bật cười sủng nịnh nhìn theo họ hồi lâu mới quay về phía hai người lớn đang chờ cô ở bên cạnh
” Con đang nghe đây, mama, ông nội?”
” Ừm…” Makarov có vẻ vẫn cảm thấy thật khó để cất lời
Vậy nên, tóc đen mím môi, rất dễ để nhận ra dấu vết của sự việc.

Charlos hơi rũ mắt, che giấu tia sáng tối nghĩa vừa xẹt qua, cô mỉm cười hiểu chuyện
” Chúng ta ra ngoài một lát nhé?”

Ngoài trời, trăng cũng dần lên đỉnh rồi, gió rất lạnh, thế nhưng cả Charlos, Makarov và Mavis đều ngồi trên mái nhà của quán bar nơi Fairy Tail còn đang tiệc tùng bên dưới, tĩnh lặng nhìn bầu trời
” Raven Tail…!Charlos, ta biết như vậy sẽ khiến con khó xử, nhưng mà…”

Người lên tiếng là Makarov, ông khoanh tay với vẻ mặt trầm ngâm, nhưng một chút tự trách lại xen lẫn bất lực trong giọng nói:” Chúng ta không thể để chúng đạt được mục đích, cũng không thể để chúng làm hại hội…”
” Vậy nên ta…” Makarov nhăn mày, rồi im bặt
Nói gì thì nói, bắt một người như con bé ra tay với cha mình, có phải là quá đáng lắm không…?
” Charlos, liệu con có biết mục đích cho việc xuất hiện lần này của Raven Tail hay không?” Mavis trực tiếp hơn, cô hiểu tính nghiêm trọng của điều này đủ để bỏ qua Đệ Lục, nghiêm túc đặt ra câu hỏi:” Và con có muốn nói cho chúng ta điều đó chứ?”
Nếu biết mục đích, có lẽ họ sẽ có cách khác để giải quyết, mà không phải bắt buộc con bé đưa ra lựa chọn.
” Thì ra là vậy, mọi người muốn hỏi con về Ivan Dreyar phải không?” Charlos nhắm mắt, như đã đoán được phần nào từ trước đó, thở dài.

Chống hai tay ra sau lưng, cô ngồi ngửa ra nhìn chằm chằm mặt trăng bị che khuất một chút bởi vài đám mây mờ, trầm giọng thấy rõ:” Không cần lo cho cảm xúc của con đâu.

Ông nội, con rất sợ câu này sẽ khiến ông buồn…!thế nhưng trước tiên con vẫn phải nói…”
” Charlos có ông, có mẹ và anh trai…”
” Nhưng nó không có cha!” Tóc đen mím môi, bàn tay không tự chủ bấu lấy những miếng gạch ngói, tạo ra hàng loạt vệt nứt vỡ:” Con không thừa nhận kẻ đó, là cha của con!”
” Charlos…?” Makarov ngẩng phắt đầu nhìn lại cô cháu gái yêu của mình, ngạc nhiên thấy rõ
” Con biết…!hết đấy…!con biết hết…” Charlos cắn môi, mắt dần dần đỏ ngầu:” Những chuyện đã xảy ra trong quá khứ…!Rằng ông ta đã lợi dụng lúc con hôn mê gắn lacrima vào người anh hai.

Rằng ông ta muốn dùng điện gắn kết anh Laxus với con và biến anh thành một cái máy phát năng lượng…!rằng vết sẹo trên mắt anh ấy là do ông ta gây ra lúc bị ông phát hiện âm mưu!”
” Charlos, sao con…!có thể?!” Ánh mắt Makarov…!cũng dần phủ lên sự kinh hoàng, bằng cách nào mà con bé biết chứ? Đó là sự thật ông luôn che giấu, cho dù bị cháu trai mình ghét bỏ và xúc phạm…!ông cũng chưa từng để lộ ra…!nhưng tại sao?
” Con biết việc ông ta chính là kẻ cung cấp thông tin cho những hắc hội tấn công hội ta năm con 13…!Biết cả việc chính Ivan là người đã lừa ông Rob đến tháp Thiên Đường làm nội gián…”
” Rồi khiến ông ấy phải chết…”
Răng rắc…!Choang! Tất cả những mảnh gạch bị tóc đen chạm vào đều nát vụn thành bột phấn
Cô ấy thu đôi chân dài lên gần ngực, cuộn tròn người ôm lấy hai đầu gối mình thì thầm
” Quan trọng nhất…!quan trọng nhất là…” Giọng Charlos nhuốm lên sự thù hằn chưa một người nào từng được biết đến.

Thứ sát khí toát ra từ cô khiến người ta nghẹt thở như có một thanh đao kề nơi cổ họng…!nhưng giữa khí thế ấy, lại xen lẫn…!với âm thanh nức nở mệt nhoài:” Mảnh ký ức của 16, không 21 năm trước…”
” Con đã lấy lại nó rồi…!ông nội…!con có nó…!con sẽ…!không tha thứ cho ông ta! Không bao giờ!”
” Con…!nhớ…?”
” Nhớ?” Nước mắt Makarov không báo trước trào ra…!chảy xuống, không tài nào ngăn được nữa
” Vâng.” Charlos gật đầu gọn ghẽ
Và Makarov bỗng ôm mặt khóc tu tu như một đứa trẻ
Trong cả ba người, chỉ có Mavis là không hiểu được diễn biến của tình hình

“…Mảnh ký ức của năm con 5 tuổi ư?” Đệ Nhất của Fairy Tail hoang mang lặp lại, rồi chợt nhớ ra điều gì.

Khuôn mặt nhỏ nhắn dần trắng bệch đến trong suốt, linh hồn cô lung lay dữ dội như sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào
“Charlos 5 tuổi, là thời điểm Stella nằm liệt giường vì bệnh…!là năm cô ấy mất đi…”
Lúc trước, chính Thiên Lang đã nói như vậy, Mavis bàng hoàng che môi
” Chẳng lẽ…”
” Vậy là con đã nhớ lại.” Makarov ngửa đầu, gật rồi lại lắc, vừa cười rồi lại vừa khóc:” Nghiệt mà! Thật là tạo nghiệt mà!”
Tại sao mọi thứ ông muốn chúng tránh xa gia đình của ông, lại đều đổ dồn lên đầu con bé chứ?!

Quay ngược về quá khứ, cái năm oan trái đó, là năm đầu tiên Makarov cảm nhận được sự thất bại khi là một người cha của mình.

Sau ngày Stella mất, Charlos hôn mê liệt giường suốt 7 ngày không tỉnh, những cơn sốt cao cứ thế xuất hiện rồi biến mất.

Mọi người đều lo lắng cho rằng con bé quá mức thương tâm, không ngừng coi sóc và vòng qua vòng lại trước giường bệnh
Chỉ có một mình Makarov biết…!con bé đã bị kẻ khác phá chốt của nguồn ma lực, thứ năng lượng ấy đang tung hoành và tàn phá trong cơ thể mảnh mai.

Hơn cả vậy, tâm hồn non nớt của cháu gái ông đã phải chịu một cú sốc quá lớn…
Cả thân thể và tinh thần đều tràn đầy những vết thương…
Con bé, là không muốn tỉnh lại nữa
Ngày ấy, ông hiểu vấn đề, nhưng vẫn chưa rõ ràng câu chuyện, chỉ có thể lo lắng suông…!cho đến tận khi…
Tận khi nhìn thấy Ivan lên kế hoạch sử dụng Laxus như vật nối truyền dẫn ma lực của Charlos ra ngoài…!Makarov mới bàng hoàng nhận ra…
Con trai ông điên rồi
Nó muốn sử dụng con gái mình như một nguồn năng lượng vô tận, nhưng rồi nhanh chóng bị vợ nó phát hiện và ngăn cản, thế là…
Nó sát hại Stella
Nó gϊếŧ vợ nó ngay trước mặt con gái, nhờ đó phá vỡ phong ấn ma lực tiềm tàng của Charlos…!nó làm được điều mình muốn, nhưng chỉ xém nữa đã bị nguồn năng lượng cuồng bạo tỏa ra lúc đó mạt sát…!
Vậy nên nó trốn…!ông đã nghĩ nó chỉ là chưa vượt qua được nỗi đau mất đi người yêu thương…!Kể cả ông và không ai có thể tưởng tượng ra rằng, nó chỉ đang trốn đi…!cố tìm cách để điều khiển nguồn ma lực bộc phát kia của con gái…
Nó không từ bỏ
Rồi đến một ngày, nó chui ra khỏi phòng mình, ý đồ làm hại cả cháu trai của ông…!nó gắn cho thằng bé một khối lacrima mang năng lượng của rồng, bắt thằng bé điên cuồng luyện tập để làm quen…
Chờ đợi đến thời điểm sau khi Charlos tỉnh lại và mất sạch ký ức về ngày hôm đó, theo Gildarts luyện tập trở về…
Nó theo dõi chu kỳ ngất xỉu của con gái, đánh ngất con trai, mang cả hai đứa vào phòng thí nghiệm chuẩn bị cho kế hoạch điên rồ của mình, nhưng rồi…!bị ông phát hiện…
Và một lần nữa bỏ trốn
“…” Cả khoảng trời trầm tĩnh, chỉ còn có dòng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt hai người đã mất đi người thân
Mavis đầy đầu hỗn độn, cô không thể tưởng tượng được ra, thứ gì có thể khiến một người trở nên đáng sợ đến thế
” Con sẽ không tha thứ cho ông ta, không bao giờ!” Giọng Charlos nghẹn hẳn lại, cô lảo đảo đứng dậy, nghiêng ngả bước từng bước, cắn chặt răng rít ra từng chữ:” Mama, ông nội! Ivan muốn gì, con không biết, cũng không muốn biết…”
” Ông ta yêu nhất là sức mạnh, thế gian này, quyền năng tối thượng của ma thuật hay thế giới đại ma pháp của Zeref…!tất cả, đều chỉ là cách ông ta tìm để có được sức mạnh mà thôi!”
” Nhưng con thề dưới danh dự của mình…!với bất cứ giá nào, dù ông ta là cha anh Laxus, hay con trai của ông nội…” Charlos ngẩng cao đầu, thẳng tắp sống lưng, có vài hạt nước từ trên trời rơi xuống, thấm vào lớp sơ mi đen đã đầy mồ hôi từ bao giờ:” Con sẽ bắt ông ta trả giá! Chỉ cần con còn tồn tại trên đời này…!ông ta đừng hòng làm hại đến bất kỳ ai trong gia đình này nữa!”
” Con xin lỗi, ông, mama, con có chút mệt…”

” Con xin phép…”
Bóng dáng cao gầy của cô gái ấy khuất dần sau những con đường, khuất dần…!chỉ để lại hai người lớn nhìn nhau với cái nhìn an ủi với những tiếng thở dài mệt mỏi
Ít ra…!lũ trẻ của họ…
Chúng đã lớn…
Tương lai của Fairy Tail…
Đặt cả lên vai của lũ trẻ ấy
Gió rít, có một cơn mưa phùn loáng thoáng rơi trên mảnh đất Crocus hoa lệ
Ba người và cuộc nói chuyện ngắn ngủi trên mái nhà đã không nhận ra
…Rằng có một người khác cũng đã nghe thấy nó, gân xanh chạy đầy trên nắm tay cứng cáp…
__________________________________
Cung điện Mercurias, đại sảnh tiếp kiến của hoàng gia
” Thưa bệ hạ, ngày đầu tiên của Đại Hội đã kết thúc mà không có một sự cố nào…” Tổng binh Arcadias của đội thánh kỵ binh Cherry Blossom vương quốc Fiore quỳ gối trước ngai vàng cung kính:” Về phần chiến đấu ngày thứ hai, thần mạo muội xin hỏi bệ hạ có yêu cầu gì không?”
” Ta muốn coi Sting và Rogue…!hừm, nhưng ta sẽ giữ lại những màn hay nhất ở sau…” Người cai trị toàn cõi Fiore có vẻ thích thú:” À phải rồi! Bacchus! Ngày mai hãy để Bacchus ra sân.”
” Vâng thưa ngài, và ta sẽ chọn đội nào đấu cùng ạ?” Arcadias tiếp tục hỏi
” Fairy Tail A…!cái kẻ biến hình được ấy?” Đứa vua lơ đãng gật gù:” E…!E cái gì ấy nhỉ? Ta không nhớ nữa?”
” Thần đã rõ! Thần sẽ sắp xếp thưa ngài.” Tổng binh của đội thánh kỵ binh ngay lập tức cúi đầu nhận lệnh:” Chúng ta sẽ có một trận đấu đỉnh cao.”
” Nếu bệ hạ không còn yêu cầu gì khác, thần xin…”
” À không, có đấy, hãy chờ một lát tổng binh…” Đứa vua đột nhiên ngăn cản Arcadias, xoa cằm một lát rồi mới sực nhớ ra điều mình muốn nói:” Raven…!à phải, là Alexei.

Hãy để Alexei của Raven Tail lại cho Charlos Dreyar.”
” Bệ hạ, ý của ngài là…?” Arcadias sựng người một thoáng, không hiểu hỏi lại
” Ta muốn xem trận đấu của Fairy Tail B và Raven Tail, hãy để Charlos Dreyar và Alexei ra sân, ngày…!để coi…”
” Ngày thứ ba của Đại Hội, phải, hãy để họ chiến đấu vào ngày hôm đó.”
“…!Vâng, thưa bệ hạ.” Arcadias vẫn rất khó hiểu, nhưng rồi lại nhanh chóng cúi đầu:” Như ý nguyện của người.”
” Vậy, không còn chuyện gì nữa, hãy về nghỉ ngơi đi tổng binh.”
” Ngươi vất vả rồi.”
” Thần, tuân lệnh!”

Nhưng ngay sau khi vị tướng quân kính cẩn lùi ra, trên dãy hành lang dài của cung điện, chốc chốc lại có tiếng cười nho nhỏ
” Thưa bệ hạ, thần không có dư dả thời gian để nghỉ ngơi đâu…”
” Dù gì, việc đó sẽ sớm hoàn tất…” Vị tổng binh còn cung kính dưới ngai vàng giây trước, hiện tại nhếch môi với một nụ cười âm u:” Sớm thôi.”
_________________________________
Tôi ở đây để nói…!nope, Silvia không phải đến từ tương lai, và Charlos cho đến hiện tại chưa từng sinh nở:)))) nhưng xác thực dòng máu chảy trong người Silvia Dreyar thuộc về Charlos, mấy người cứ đoán đi, mà đoán không ra thì thôi chờ vậy:)))
À, với…!mọi người tuần này có rảnh hông? Vì số lượng chương tui ra mấy hôm nữa chắc cũng kha khá đấy:))) Bù cho tuần sau tui học lại rồi, không còn rảnh nữa, btw có lẽ sẽ quay về tuần đến hai tuần 1 chương:(((
A.S


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.