Bạn đang đọc Định Mệnh Không Thể Đổi: Chương 39: Kí Ức
Khí ức 5 năm trước:
Sáng hôm ấy, một buổi sáng mát mẻ tại trường Ánh Hồng
– Chào các em-Cô giáo bước vào lớp- Hôm nay ớp chúng ta sẽ có 1 bạn mới
– Chào các bạn- Nó bước vào, khuôn mặt dễ thương như hút hồn tất cả bọn con trai trong lớp
– Oh~!!!!!!!!!!!!!!!- Cả lớp hò reo ầm ĩ
– Im lặng nào, em tự giới thiệu về mình đi- Cô giáo nhìn nó
– Mình tên là Diễm Hoàng Phương Nga, từ trường Hồng Hạt chuyển về đây, mong các bạn giúp đỡ mình nhiều hơn- Nó nở nụ cười tươi như hoa hồng
– Thôi được rồi, giờ em ngồi đâu đây nhỉ- Cô giáo vừa nói dứt câu thì tất cả ánh mắt của các học sinh nam đều hướng về phía cô giáo. Bỗng từ ngoài lớp 1 học sinh nam rất đẹp trai đi vào
– Chào cô, oh, học sinh mới à, chào bạn, mong rằng bạn không phải chuyển trường nữa- Người đó là Phong. Phong vừa dứt câu thì hiện rõ ánh mắt thất vọng của các học sinh. Cả trường ai cũng biết đến Phong- 1 hotboy đẹp trai, thu hút bao ánh mắt của biết bao người nhưng cũng rất là nghịch ngợm, luôn thích chọc phá người khác.
– Thôi được rồi, em vào ngồi với Thảo đi- Cô giáo chỉ vào 1 bàn gần cuối lớp trên bàn của Phong. Thế là nó bước vào chỗ ngồi.Cạnh đó có 1 ánh mắt của 1 người con gái nhìn nó rất đáng sợ
Thế là ngày đầu tiên bước vào vào lớp 6 của nó đã qua và còn những khó khăn gì đang chờ nó đây
Vài hôm sau
Hôm nay đến phiên nó và Thảo trực nhật, 2 người có vẻ hợp ý nhau nói chuyện rất vui vẻ. Sau khi trực xong thì Thảo về trước còn nó ở lại đó khoá cửa. Vừa đi được 1 đoạn thì nghe trong lớp có tiếng động lạ nên nó quay lại thì thấy các thiết bị học tập đã bị đập hỏng. Vừa lúc đó thì thầy hiệu trưởng đến
-Em làm gì thế này hả?- Thầy hiệu trưởng tức giận
– Em..không phải em mà………..em ………em không có làm gì hết- Nó sợ hãi nước mắt rưng rưng
– Em lên phòng thầy nhanh lên- Nói rồi 2 người họ đi lên phòng hiệu trưởng. Từ bên ngoài 1 ánh mắt nhìn nó vui vẻ
1 lát sau nó bước ra nước mắt đầm đìa, vì nhà nó không có khả năng trả hết tất cả đồ dùng bị hỏng nên nó đã bị đuổi học. Nó ngồi vào trong 1 góc tường cạnh phòng học của nó, nó khóc, nước mắt rơi nhiều hơn mưa. Từ phía xa có 1 ánh mắt đang nhìn về phía nó, là Phong. Anh biết người làm ra chuyện này là Hà vì lcus anh đã tình cờ nhìn thấy được, khi mới nhìn thấy nó anh cũng định sẽ chọc phá nó nhưng nhìn khuôn mặt nó anh lại không muốn làm vậy. Phong nhẹ nhàng bước đến chỗ nó, đưa cho nó 1 cái khăn tay, chính lúc đó anh thấy tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết.
– Nín đi, tôi biết ai làm ra chuyện này- Nói rồi anh đi lên phòng hiệu trưởng, nó nhìn theo Phong, tim cô cũng rung động không kém tại sao giọng nói đó lại ấm áp đến như vậy chứ.