Định Mệnh Không Thể Đổi

Chương 38: Sợi Dây Chuyền​


Bạn đang đọc Định Mệnh Không Thể Đổi: Chương 38: Sợi Dây Chuyền​


Nói rồi Dương đi thẳng vào trong.
– Tránh ra- Dương lạnh lùng đẩy 2 con nhỏ đứng canh cửa sang 1 bên rồi bước vào trong.Trước mặt anh là cảnh Dung đang rảnh trên mặt nó 1 đường rồi dùng tay sát muối vào. Dương bước đến đẩy tay Dung ra rồi mở trói cho nó
– Tìm được rồi sao, anh nhanh thật đó – Dung cười nỗi căm tức của cô biến cô trở thành 1 con ác quỷ

– Cô muốn gì?- Dương lạnh lùng nhìn Dung
– Muốn gì sao? Tôi chính là muốn 2 người xuống địa ngục đó, thứ mà tôi không có được thì người hác cũng đừng hòng có được, giữ tên kia lại, kéo họ ra vực ngoài kia nhanh- Dung lạnh lùng ra lệnh, lập tức 1 đám người cao lớn, khoẻ mạnh bước tới. Thế là 1 mình Dương đánh với 7 người, gần như đã hạ ngục được họ thì bỗng Dung dùng dao kề sát cổ nó nên Dương phải đứng im cho bọn kia trói lại.Về phía nó, nó nhưng không thể tin được rằng mình đã bị huỷ hoại dung nhan, cô như người mất hồn,đôi mắt ẩn chứa nỗi buồn sâu thẳm
Dung ra lệnh cho họ kéo nó và Dương đến 1 vực sâu, rơi xuống đó thì chỉ có con đường chết mà thôi. Nó không như nó thường ngày, không mạnh mẽ mà chỉ hiện lên sự yếu đuối, nó dường như đã trở lại là nó của 5 năm trước.Chính lúc đó Dương đã nắm chặt lấy bàn tay của nó, truyền cho nó sự ấm áp làm nó quên đi nỗi sợ hãi. Nhưng đôi bàn tay mà nó cảm nhận được không phải là Dương mà là người con trai đó, đầu nó đau như muốn nổ tung lên

– Hai người cố tận hưởng những giây phút cuối cùng của sự sống, vài phút vài giây nữa thôi 2 người sẽ mãi mãi, mãi mãi biến mất, ha ha ha – Dung- Quăng chúng nó nhanh
– Cô thật là đáng kinh tởn, cô nhất định sẽ không có cuộc sống yên bình đâu con ác ma à- Nó dùng chân đá vào mặt Dung nhưng lại sảy chân trược xuống vách núi nhưng tay nó đã kịp nắm lấy cành cây, Dung bước tới định kéo tay nó cho nó rơi xuống thì đúng lúc đó Mi, Hoàng,Phương đến kịp thời và Mi đã bắn vào lưng cô làm cô rơi xuống vực, cô với tay kéo nó nhưng nó tránh kịp nên cô chỉ kéo được sợi dây buộc tóc của nó làm sợi dây chuyền bung ra mắc vào cành cây. Nó như quên hết tất cả vội thả tay ra để lấy sợi dây chuyền. Vừa lúc đó, Dương kịp kéo tay nó và mở trói cho nó nhưng nó vẫn cố kéo lấy sợi dây chuyền. Tay nó giữ chặt lấy sợi dây chuyền lòng vui vẻ lạ thường. Chợt nó thấy như có ai kéo chân nó ,nhìn xuống thì thấy Dung đang nắm chặt chân nó
– Nếu tôi chết thì co cũng phải chết- Nhưng Mi lại 1 lần nữa bắn Dung và lần này thì trúng vào đầu. Dung rơi xuống dưới, nó nhìn theo tim nó bỗng đập loạn xạ, nó hét lên, tỏng đầu nó hiện lên những câu nói: Cô tránh xa anh ấy, anh ấy là của tôi, cô chỉ là người phá hoại tình cảm của người khác thôi……………..Phong ơi……..Phong, cứu em với………..Đừng bỏ em mà………….Anh sẽ mãi ở bên cạnh em, không bao giờ, mãi mãi không rời xa…………….Buông tôi ra, tha cho tôi đi, tôi xin anh đó, Phong ơi cứu em……………Cả đời này anh chỉ yêu mình em………………..
Nó đã nhớ lại tất cả, những chuyện khủng khiếp đã đến với nó trước đây.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.