Bạn đang đọc Định Mệnh Không Thể Đổi: Chương 1: Trường Mới – Đụng Mặt Hotboy
Tại trường Lung Linh
Hôm nay là ngày khai trường , sân trường rộn rã tiếng cười đùa , đông vui tấp nập. Trường Lung Linh là 1 ngôi trường lớn nhất nước dành cho con nhà quý tộc . Mỗi lớn học đều được trang bị những thiết kế hiện đại. Thế nhưng, ở cuối dãy phòng, nơi vắng vẻ nhất không có một ai qua lại, có một cô gái vô cùng xinh xắn trong chiếc váy đồng phục làm nó đẹp nhưng 1 nàng công chúa nhưng toát lên vẻ lạnh lùng đang ngước lên nhìn bầu trời trong xanh với những ánh nắng vàng óng đang chiếu vào nó , lung linh như 1 viên ngọc.
– Ngọc ơi Ngọc !!!! Thì… ì ra Ngọc ở đây làm Mi..i đi tìm mệt muốn chết luôn nè!!!!
Nghe thấy tiếng gọi mình nó quay nở 1 nụ cười tươi như hoa mới nở nói
– Hì hì ngoài đó ồn ào quá nên mình ra đây át. Xin lỗi đã để Mi đi tìm.
– Mà ở đó chán lắm, cứ nói đi nói lại mấy cái gì đâu không, chán quá nên đi tìm Ngọc nè .
Nghỉ một chút Mi nói tiếp
– Nóng muốn chết luôn á . Thôi mình ra đó đây trước đây, tí nữa nhớ vào lớp 10A1 ở dãy lầu đối diện nhé. Mi đi đây.
Nói rồi Mi chạy đi mất để lại nó một mình với nỗi buồn sâu thẳm. Nhìn lên trời, nó ước mình giống như những đám mây trắng bồng bềnh trôi, tận hưởng những giây phút yên bình và được tự do bay nhảy. Nhưng đó cũng chỉ là ước mơ thôi. Nhiều lúc nó tự hỏi bản thân mình rằng thật sự mình là ai và tại sao mình lại sinh ra kia chứ. Đang miên man với dòng suy nghĩ bỗng nó nghe tiếng hò hét ồn ào sau lưng mình. Quay lại nó thấy một đám con gái đang vây quanh một người con trai rất đẹp cao khoảng 1m85.
– Wow !!!!! Đúng là hotboy có khác, đẹp zễ sợ lun – HS1
– Trời ơi !!! Sao mà đẹp thế này, càng nhìn lại càng thấy đẹp – HS2
– Anh Dương là đẹp nhất rồi, đâu có ai dám hơn đâu chứ – HS3
– …………………
Nhìn mặt hắn nó càng thấy tức, tự dưng ở đâu chui ra phá hỏng, còn kéo thêm cái lũ hám trai này nữa chứ. Nó bực bội cố tìm đường đi ra nhưng đã bị lũ con gái chặn hết . Hắn đã thấy nó và nở 1 nụ cười chết chóc về phía nó.
– TRÁNH RA!!!!- Hắn lạnh lùng quát làm lũ con gái sợ hãi né qua một bên.
Còn nó, nó chả quan tâm đến dù biết hắn đang đi đến chỗ nó. Đối với nó hoa đẹp là hoa có gai nên tốt nhất là tránh xa những cấy hoa đó bởi chúng có thể giết người mà cần dùng dao. Vậy là nó đi ra khỏi đám đông để tìm 1 nơi nào đó yên bình hơn. Vừa bước đến chỗ hắn thì hắn níu tay nó lại, cuối người và nói nhỏ vào tai nó:
– Đừng có ra vẻ thanh cao, muốn gây sự chú ý với tôi đó à!!!!- Hắn cười lộ rõ vẻ coi thường.
Nó im lặng không nói gì, thế rồi mắt nó sáng lên, trên môi hiện lên một nụ cười, thì ra trong trường này lại có vườn hoa lớn đến thế, với đủ loài hoa, mà nó thích nhất là hoa kiều ngọc ( tên nó đấy) , ở giữa còn có 1 cây hoa lớn nở 2 bông vô cùng sặc sỡ, đó là hoa hoàng kim rất quý và hiếm,( bật mí thêm nhé : nó rất thích hoa nên trong vườn nhà nó có rất nhiều hoa do nó trồng) nó có thử trồng mấy lần nhưng không thành công.
Còn hắn đang nhìn theo hướng khác nên nghĩ nó đang cười với hắn.” Ha ha ha được lắm, tôi sẽ cho cô khóc không còn nước mắt”.
Nó đi nhanh ra vườn nhà và không quên quay lại nhìn mặt hắn, nó biết rõ hắn đang nghĩ điều j mờ ám nên cố tình dẫm lên chân hắn một cái rõ đau.
– A…a … Cô làm gì vậy hả???- Hắn quát, từ trước giờ chưa có người con gái nào dám làm vậy với hắn. Nó thì chẳng nói gì chỉ im lặng bước đi.