Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em

Chương 8: Thỏa thuận


Đọc truyện Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em – Chương 8: Thỏa thuận

Ngay sau khi Nam Cường nói hết, đầu của Thái Vy đã nhảy số liên tục, cô cũng hiểu rằng nếu cô không đồng ý thì tên điên này sẽ đi phá hết chỗ làm
của cô, đây chính là uy hiếp trắng trợn trong các phim xã hội đen còn
gì. Mẹ kiếp đúng vận cứt chó sao cô lại phải gặp tên điên này nhể?

Không quen biết mà còn làm càn như này rồi, đồng ý hay không đồng ý
thì đều bị tên này đùa cợt ở trong lòng bàn tay, cô giãy dụa nó sẽ càng
siết chặt, còn nếu cô thuận theo thì…? Thực sự là tức muốn chết, co
lại bị tên điên này đùa cợt trong lòng bàn tay, nếu cô và bà không gặp
kiếp nạn thì cô đảm bảo dẫm chết tên điên này! Nghĩ đến đây cô lại nhớ
đến hồi còn nhỏ có bố, có cô Mạc, có ngưu ma vương da xanh picolo và A
Béo, nếu cô mà bị bắt nạt họ chắc chắn sẽ dần tên điên này ra bã cho cám lợn ăn!

“Ồ, anh……” Nam Cường nhìn Thái Vy bằng ánh mắt trào phúng, ánh
mắt khiêu khích thậm trí có khi còn không để cô trong mắt có lẽ cô chỉ
là con búp bê mà anh ta chơi đùa để thực thi cái mình cần.

Xe không khí trầm hẳn xuống, áp lực nặng nề, Thái Vy không ngu, cô
thừa hiểu đây có nghĩa là gì! Chả làm gì được anh ta cả…. Nếu phản
kháng người bị thương chắc chắn chính là cô. Nam Cường nhìn cô đăm chiêu suy nghĩ càng nhìn càng thấy vui vẻ, cô gái này không tồi một chút nào! Và đương nhiên cô gái này sẽ hiểu, không mu muội như mấy đứa con gái

khác!

“….Để xem công việc là gì đã rồi tôi trả lời sau, các anh đưa tôi
đi đâu.” Thái Vy thông suốt đưa câu trả lời nước đôi, Vũ Hành Long từ
kính chiếu hậu đưa cho cô một ánh nhìn sắc bén, Nam Cường ở đây thì nhàn nhạt không nói gì cả cứ ngồi bình tĩnh thư thái nhìn về phía trước.
Trong xe nồng nặc mùi thuốc súng từ người Vũ Hành Long.

“Đến nơi thì biết, phổ biến công việc tại đấy luôn, đảm bảo cô sẽ
thích công việc này._ Nam Cường nhìn lên Vũ Hành Long, anh ta liền khó
chịu đáp lại, không khí trong xe liền trở lại bình thường.

Thái Vy lúc này mới thư giãn dựa lưng vào ghế, lấy điện thoại từ
trong túi ra nhắn tin vài ba câu cho bà cô, hành động này khiến Vũ Hành
Long tức muốn chết, cô ta coi như là không sợ anh tí nào đi, đã vậy còn
ngồi gần đại ca anh như thế mà không thấy sợ sệt gì sao? Có lẽ Vũ Hành
Long không biết cảm giác của Thái Vy dự đoán rất chính xác nên cô luôn
biết đâu là chỗ tốt nhất và lúc nào cần hành động, còn về phần Nam Cường đối với Thái Vy cô chỉ xem anh là một kẻ điên phá bĩnh nơi làm việc của cô hại cô mất việc nên có sự thù hằn, vì vậy cô rất ghét anh ta mà chưa kể từ nhỏ cô đã tiếp xúc với người từng trải, khí thế bá đạo hơn anh ta nhiều nên đối với cô khá là bình thường.

Đến nơi đã là tầm 15 phút sau, cách chỗ làm của cô từ đấy đến đây là
gần 4km còn từ nhà là gần 8km, Thái Vy nghĩ bụng cũng tàm tạm mở cửa xe
đi xuống.

Khác với tưởng tượng của cô ai ngờ nơi này xịn xò phết, cô cứ tưởng
là nơi không sạch sẽ đầu gật gù ok ok, Nam Cường cũng xuống xe, còn Vũ
Hành Long thì đi cất xe. Nam Cường nhẹ nhàng đi vào từ xa chú bảo vệ đã
gật đầu cười chào với cậu ta, Nam Cường cũng gật đầu đi tiếp, Thái Vy
lon ton theo sau, cô cũng hiếu kì còn tưởng Nam Cường thích thể hiện
kiểu lạnh lùng boy nên sẽ không chào người ta cơ.

“Thế nào? Làm hay không.” Nam Cường đi chậm lại ngoảnh mặt nhìn Thái Vy

“Cơ sở không tồi, văn hóa ý thức mọi người rất tốt. Thế còn công việc anh giao cho tôi là gì?” Thái Vy sau khi đi cùng một lúc thì cô cũng có cái nhìn khác về Nam Cường, ầm cũng không xấu bụng lắm!


“Công việc đơn giản, quét dọn sạch sẽ tất tần tật cả khu của chỗ
này.” Thú thật Nam Cường đang cần tìm một người trung thực và làm việc
sạch sẽ không ăn bớt hay xén bớt thời gian điều quan trọng cần nhắc hai
lần chính là trung thực. Anh nhìn trúng cô bởi cô làm việc rất nhanh gọn trong nhà hàng đó mọi động tác không dư thừa và rất biết điều, khuyết
điểm hơi nóng tính tí nhưng cũng tạm chấp nhận cả có vẻ còn hơi ít tuổi
chắc kém anh mấy tuổi. Nhưng cũng được tiếp xúc cũng thấy khá chín chắn.

Thái Vy liếc ngang dọc nhớ lại đây là tòa nhà cao chắc tầm chục tầng đổ xuống, nếu mình cô dọn có lẽ là hơi cực.

“Mình tôi làm à.” Thái Vy nhanh chóng liếc Nam Cường đây chính là câu trả lời thay cho câu tôi đồng ý!

Nam Cường đi đến phòng của anh liền mở cửa, Thái Vy cũng đã biết đáp án lặng lẽ bước vào sau.

“Công việc có vẻ cực đấy, mình tôi làm cơ mà. Còn lương lậu thế nào?” Thái Vy không nhanh không chậm ngồi xuống ghế, cô cũng phải suýt xoa vì nơi này thật sự quá là sang choảnh đi, tần đồ vật đắt tiền thôi, không
cẩn thận làm rơi chắc đền cả đời mất.

“Cô muốn bao nhiêu.” Nam Cường ngồi trên bàn làm việc lạnh nhạt nói
mặt anh lúc này có vẻ chán trường tiếp lời, kiểu như kinh thường cô vậy.

“…..” Thực khi nghe câu này chối tai thật, coi cô là gái chắc nhưng lí trí khuyên cô rằng không nên tức giận biết đâu cô lại làm với anh ta thật…… Không phải thật mà là chắc chắn!


“12 triệu với điều kiện không thử việc, ba tháng đầu phải tăng 20%
lương đền bù việc anh đã khiến tôi chịu mất việc!” Thái Vy lẩm nhẩm nghĩ con số lương của hai chỗ làm kia cộng rồi đưa câu trả lời, có lẽ cũng
được coi là công bằng. Coi như cô là quản lí dọn dẹp ở đây thì lương 12
triệu cũng ít quá còn gì.

“Được! Làm việc tốt thì mỗi tháng tăng 5% lương cơ bản, hợp đồng mai
đi làm tôi sẽ bảo người đưa đến, sẽ có người chỉ dẫn cho cô.” Nam Cường
không buồn liếc mắt xủe lí xong việc anh lại vùi đầu vào đống giấy tờ
trên bàn.

Thái Vy nghe xong mắt liền sáng lên, ông chủ hào phóng quá đi!!!! Những ý nghĩ xấu về Nam Cường nhanh chóng mất sạch!

“Được, cảm ơn ông chủ, tôi xin phép!” Thái Vy lon ton chạy ra cửa,
thì gặp phải Vũ Hành Long đang đi đến, cô mỉm cười chào nhiệt tình với
anh ta, làm anh ta khó hiểu kèm khó chịu từ trước cũng phải lắc đầu ngao ngán. Bước vào phòng cậu nhìn Nam Cường, anh cũng nhìn cậu trao đổi ánh mắt, nói dăm ba câu lại quay về Thái Vy, cậu thực sự thấy cô là người
khó hiểu nhát trong những cô gái cậu gặp.

“Có ai chê tiền đâu.” Nam Cường ném cho cậu ta một liền vùi đầu vào đống giấy tờ, mặc kệ Vũ Hành Long.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.