Điều Giáo Sư Đích Chức Nghiệp Đạo Đức

Chương 21


Đọc truyện Điều Giáo Sư Đích Chức Nghiệp Đạo Đức – Chương 21

Chụp hình buổi sáng kết thúc, Tạ Vấn Thiên vội vàng đem Ngụy Cửu thả ra.

Nguyên nhân bởi vì bị trói quá lâu , hai cánh tay của Ngụy Cửu đều bắt đầu bị bầm , Tạ Vấn Thiên một bên thay hắn xoa tay, một bên hỏi hắn cảm thấy thế nào.

“Thế nào? Còn có thể chịu được không?”

“Ân. . . . . .”

Ngụy Cửu miễn cưỡng gật gật đầu, trên vẻ mặt vẫn là khó tránh khỏi có mấy phần xấu hổ, hắn vẫn là lần đầu tiên lõa lồ như thế bị người khác chụp, nhưng lại phải bày ra tư thế *** như vậy , quả thật là ở trong nháy mắt thách thức điểm mấu chốt trong cách làm người của hắn .

Trịnh Khốc trái lại rất vừa lòng biểu hiện của Ngụy Cửu , anh ta cười ha hả mà đem quần áo Ngụy Cửu đưa tới cho hắn, kêu bọn họ hảo hảo đi ăn bữa cơm trưa.

“Buổi chiều còn chụp , buổi trưa ăn no chút, nhưng ngàn vạn lần đừng bạc đãi chúng ta Cửu ca .”

Cơm trưa quả là không tồi, Ngụy Cửu không nghĩ tới bị trói cũng là một cách kiếm sống, buổi trưa mỗi người liền ăn ba dĩa bò bít tết.

Tạ Vấn Thiên đã ăn no ,đang uống nước nhìn Ngụy Cửu ăn như hổ đói, cùng Trịnh Khốc nhỏ giọng mà bàn kế hoạch chụp hình buổi chiều .

“Em cảm thấy còn có thể cho thêm chút tình sắc nữa, nếu là chân dung SM, rõ ràng phải thêm ít đạo cụ giúp vui.”

Trịnh Khốc có ý xấu mà cười cười, trong đầu đã bắt đầu hữu mô hữu dạng mà miêu tả Ngụy Cửu càng nổi lên tạo hình khêu gợi.

“Bịt mắt, bịt mồm, ân. . . . . . Thêm chút đồ chơi thú vị nữa?”

“Anh trái lại nghĩ muốn.” Tạ Vấn Thiên quay đầu nhìn sắc mặt Ngụy Cửu càng ngày càng đỏ , biết đối phương đại khái là có chút không tình nguyện .

Chính là làm cho cậu có chút ngoài ý muốn chính là, Ngụy Cửu lau miệng,mặc dù bị Trịnh Khốc nói xong có chút căng thẳng, nhưng thời điểm nhìn bộ dáng mình lại cố gắng giả vờ như không sao.


“Các cậu sắp xếp là tốt rồi, tôi tin tưởng cậu, tiểu Tạ .”

Tôi tin tưởng cậu. Trọng lượng bốn chữ này nặng rất nhiều , Tạ Vấn Thiên bỗng nhiên có chút hiểu được ý nghĩa sâu của xa nam nhân này vì cái gì chịu hy sinh lớn như thế . Thì ra tác dụng của yêu đúng là vĩ đại như thế sao ?

“Yên tâm, có tôi ở đây, tất cả cũng không có vấn đề gì.”

Tạ Vấn Thiên đáp lại tín nhiệm của Ngụy Cửu , lại duỗi tay ở trên lưng Ngụy Cửu vỗ nhẹ nhẹ.

Trịnh Khốc ở một bên ha ha nở nụ cười, chỉ hai người trước mặt mình thân thiết quá phận vô cùng liếc mắt mà nói, “Các ngươi a, chồng hát vợ nghe theo cũng phải chú ý trường hợp chút!”

Trở lại studio, Ngụy Cửu lưu luyến mà đành phải đem quần áo chỉnh tề trên người lại cởi ra .

Hắn cúi đầu nhìn nhìn quần lót còn có dịch dính lại, kích thích thân dưới gần như lại muốn đi lên.

“Lần này có thể không cần quần lót .” Trịnh Khốc vừa điều chỉnh máy chụp ảnh vừa đối với Ngụy Cửu trước ống kính giáng xuống.

“Úc.”

Ngụy Cửu cố đem một khối khố cuối cùng thoát ra , không biết nguyên nhân có phải quá mức ngượng ngùng hay không , quần lót hắn bị vướng ở chân, sống chết cầm đến không được, Tạ Vấn Thiên đang ở một bên chọn lựa đạo cụ SM thấy thế chạy nhanh lại từ phía sau đem thắt lưng của Ngụy Cửu kéo xuống, lúc này mới không xuất hiện”Thảm kịch” Ngụy Cửu kéo quần lót ngã trên mặt đất .

“Cũng không quá cứng nga.”

Thấy tiểu đệ đệ của Ngụy Cửu không quá tinh thần, Tạ Vấn Thiên trêu tức mà cầm một phen, vừa đối với Ngụy Cửu nói, “Yên tâm, một lát bảo đảm cho anh cứng.”

Trước buộc chặt , đầu tiên Tạ Vấn Thiên đề nghị đem khiêu đản(xem c7) bỏ vào , đỡ phải một lát trói chân lại, không thuận tiện nhét vào.

Tiếp theo Ngụy Cửu liền ngoan ngoãn mà nằm úp sấp trên ghế, hai tay vịnh vào hai bên mông của mình , xấu hổ đến một đầu là mồ hôi.


“Đừng căng thẳng.” Tạ Vấn Thiên đeo bao tay sử dụng một lần chọn một cái khiêu đản lớp cỡ trung bình, đang bôi trơn.

Cậu đâm hậu môn Ngụy Cửu , lại bôi trơn chút sau đó mới chậm rãi đem khiêu đản nhét vào, động tác cậu nhét rất chậm rất nhẹ, sợ làm đau Ngụy Cửu, sau khi đem khiêu đản nhét vào gần tuyến tiền liệt của Ngụy Cửu , Tạ Vấn Thiên để xác định có hay không đâm điểm G đến đối phương cố ý mà đè khiêu đản nhiều.

“Ngô. . . . . .” Một tiếng tê dại rên rỉ giữa dự đoán trung lập tức từ miệng Ngụy Cửu phát ra.

“OK, mặt sau xử lý xong.”

Tạ Vấn Thiên lấy ngón tay ra, cầm cái giang tắc(*) cỡ nhỏ đem hậu môn Ngụy Cửu hoàn toàn che lại, hoàn toàn cố định vị trí của khiêu đản , mà điều khiển từ xa của khiêu đản lại liên tiếp hướng ngừng ở ngoài hậu môn Ngụy Cửu giống cái đuôi .

Xử lý xong? Xem ra mình thật đúng là làm một cái đạo cụ ?

Ngụy Cửu cười khổ bị Tạ Vấn Thiên kéo lên, đè ngồi trở lại trên ghế, nháy mắt thân dưới nhiều ra đồ vật này nọ cùng hình dáng cái ghế va chạm, hắn nếm tới một loại bị cảm giác người cắm vào.

“Ách ân. . . . . .” Không tự chủ được, Ngụy Cửu rên rỉ một tiếng.

“Thích sao ?” Tạ Vấn Thiên ở một bên lựa chọn dây thừng, nghe thấy tiếng rên rỉ của Ngụy Cửu , quay đầu lại hướng hắn cười.

Ngụy Cửu xấu hổ mà gật đầu chút, Tạ Vấn Thiên nhìn trai đẹp cười đến tức giận, trong lòng đối với tình nhân này càng vừa lòng, miệng hắn vừa nhấcliền quên bên cạnh còn có một Trịnh Khốc .

” Cảm giác thật giống bị người cắm vào.” Thời điểm nói lời này hắn gắt gao mà nhìn Tạ Vấn Thiên, ám chỉ đã có xu thế hướng phát triển bày tỏ rõ ràng.

Tạ Vấn Thiên vừa cười xuống, không đi tiếp thu trong lời nói Ngụy Cửu, cậu chính là lấy dây thừng lại bắt đầu kéo hai tay Ngụy Cửu buộc đến sau lưng ghế dựa .

Tiếp theo hai chân Ngụy Cửu bị tách ra mức độ lớn nhất mà ở hai bên ghế dựa bị dây thừng cố định lại.


Đây là trói buộc rất đơn giản, một người chính chắn chững chạc, nam nhân màu da khỏe mạnh bị trói ở trên ghế, thế nhưng đã rất gợi cảm.

“Ác, không tồi.”

Trịnh Khốc đi lên kiểm tra rồi hạ dây thừng trên người Ngụy Cửu , mỗi một cái đều kéo đến siết chặt, đủ để cho cơ thể Ngụy Cửu buộc chặt lên.

Tạ Vấn Thiên vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn Ngụy Cửu nhìn lại, cầm trong tay mấy cái khẩu tắc đủ loại kiểu dáng , cũng không xác định nên dùng cái nào.

Cuối cùng cậu chọn trong đó khẩu cầu rỗng, màu trắng .

“Mở miệng.”

Mệnh lệnh ngắn gọn , Tạ Vấn Thiên dần dần thấp giữa lúc sắp xếp thiếu vài phần ôn hòa, Ngụy Cửu rất rõ ràng tính cách người này công tư rõ ràng , vội vàng ngoan ngoãn mà mở miệng ra .

“Ngô.”

Khẩu tắc có chút lớn, Ngụy Cửu cảm thấy được khóe miệng có chút đau, hắn hừ một tiếng, dây lưng đã ở sau đầu trói chặt.

“Rất nhanh sẽ có nướt bọt từ nơi này chảy ra. . . . . .” Tạ Vấn Thiên sờ khóe miệng Ngụy Cửu đắc ý hướng Trịnh Khốc giải thích, rồi tay cậu mới trượt hướng về phía ngực rắn chắc của Ngụy Cửu

“Sẽ chảy tới nơi này. Đến lúc đó nhất định nhìn tốt lắm .”

Trịnh Khốc gật gật đầu, cũng lấy tay duỗi qua, đem ở ngực Ngụy Cửu hung hăng sờ soạng.

Thời điểm Tạ Vấn Thiên sờ Ngụy Cửu , ánh mắt Ngụy Cửu là hưởng thụ cùng xấu hổ , mà khi bàn tay Trịnh Khốc lại đây , ánh mắt Ngụy Cửu tựa như là hung ác cảnh cáo hắn .

“Xem ra Cửu ca là thuộc về em .” Trịnh Khốc phẫn nộ mà đem tay rụt trở về, hâm mộ mà nhìn Tạ Vấn Thiên cười.

“Phải không?”

Ngược lại là Tạ Vấn Thiên đối với điểm này cũng không chút để ý, cậu lấy tay đụng đến điều khiển từ xa của khiêu đản trên ghế , chọn một cái cấp độ.


Trong cơ thể rung động kịch liệt mỗi lần đều chính xác mà mát xa chỗ rất nhạy cảm của mình , Ngụy Cửu gần như là kịch liệt mà rên rỉ một tiếng, hắn muốn co lại thân thể, co lại đùi, thậm chí là co lại hậu môn, chính là trói buộc của Tạ Vấn Thiên làm cho hắn cái gì cũng làm không được, chỉ có thể mở cửa ra như vậy mà đem tình trạng mình đang ở hưởng thụ triển lãm ra.

“Phải nhanh chút cứng đứng lên mới chụp đẹp.”

Trịnh Khốc nói nói, đi trở về bên cạnh máy chụp ảnh, kiên nhẫn chờ đợi chụp mặt khêu gợi nhất của Ngụy Cửu .

“Nghe lời, nhanh cứng lên nga.”

Tạ Vấn Thiên liếc mắt Ngụy Cửu vật đó dần dần ngẩng đầu , âm thanh ôn nhu , cậu sờ khóe miệng Ngụy Cửu đã nhỏ ra nướt bọt , ở trên cằm đối phương nhẹ nhàng vẽ vẽ, rồi mới ở giữa tiếng thở dốc dồn dập của Ngụy Cửu rời khỏi bên người hắn .

Ước chừng sau mười phút, Trịnh Khốc cuối cùng đợi được hình ảnh mình muốn .

Ngụy Cửu không ngừng rên rỉ cùng giãy dụa , nướt bọt trong suốt quả thực từ dưới lan ra nhỏ tới màu da xinh đẹp trên ngực , mà thân dưới nam căn của hắn cũng hoàn toàn dâng cao đứng vững lên, tinh hoàn no đủ giống bày ra loại quả màu đỏ đã chín .

“Wonderful. . . . . .”

Trịnh Khốc lẩm bẩm mà nói, không ngừng tốc hành bấm nút xuống, theo các góc độ chụp khuôn mặt Ngụy Cửu khiến người khác hưng phấn .

Cơ thể buộc chặt , ánh mắt chịu đựng mà giãy dụa , miệng bị bắt mở lớn cùng với khẩu tắc bị nước miếng thấm đầy, còn có điều khiển từ xa tà ác chỗ hậu môn cùng rung động rõ ràng , quả thực chính là hình ảnh tinh túy của SM thể hiện trình độ cao .

Đau, cũng sung sướng.

Tạ Vấn Thiên lặng yên mà đứng ở một bên, không thể phủ nhận, cậu là người nam nhân bình thường, đối với hình ảnh quá hấp dẫn như vậy , cậu cũng không thể hoàn toàn đè nén nội tâm kích thích nào đó của mình.

Cái nam nhân kia bị dây thừng buộc chặt lại đang hưng phấn không thôi là người yêu của mình , cũng là M của mình , này đối với một người điều giáo sư mà nói, là một chuyện đáng giá khiến người ta cao hứng thế nào.

Không biết làm tình với Ngụy Cửu sẽ là cảm giác gì nhỉ ?

Trong lòng Tạ Vấn Thiên , lần đầu tiên có chút chờ mong như vậy .

(*) Giang tắc:


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.