Đọc truyện Điều Giáo Em Từ Nhỏ – Chương 4: (16+)
Cảnh báo: chap 4 là 16+ nó không phù hợp với một số bạn chẻ nhỏ hay mấy bạn chong sáng cân nhắc kỹ trước khi đọc!
-“Anh…để em tự làm…” Tử Di bị Nhật Minh doạ sợ, đưa tay cởi ra áo cùng quần của mình.
Cơ thể nhỏ nhắn trắng trẻo hiện ra ánh sáng, con bé lấy tay che lại đầu ti cùng “cô bé” của mình.
-“Đứng thẳng lên, bỏ tay ra, dạng chân rộng một chút!” Nhật Minh đăm chiêu nhìn cơ thể nó không chớp mắt.
Cậu mới xem trên trang web xxx chuyện khám phá cơ thể con gái, nên muốn áp dụng trên cơ thể nó.
Tử Di ngần ngừ nhìn cậu, không phản bác được đành phải chấp nhận, nó đứng trên giường, dạng chân ra, bướm nhỏ nhẵn nhụi chưa phát triển màu hồng đỏ xinh đẹp lộ ra. Nó không biết việc cậu sắp làm nhưng hiện tại nói hơi cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhật Minh cúi người nhìn sát vào bướm nhỏ của nó nhìn, hai bên bẹn môi lớn màu trắng mở ra, bên trong là huyệt đạo có màu sắc non nớt xinh đẹp, nó không giống như mấy chị đóng AV mà cậu nhìn to múp míp lại có lông, bướm của nó còn nhỏ, hoa hạch chỉ mớn nhú mầm được một chút bé xíu, hai môi nhỏ màu hồng hơi khép lại che đi lỗ bướm.
Tử Di không biết làm gì, cứ ngẩn ngơ để cậu ngắm nhìn bướm nhỏ của mình, nó không biết sau này khi nó lớn hơn một chút, chuyện như thế nỳ sẽ xấu hổ đến nhường nào.
-“Nằm xuống dạng chân ra, lấy hai tay tách bướm của mày ra cho tao xem!” Nhật Minh bước lên giường đối diện với nó ra lệnh.
Nó nghe theo nằm xuống tách hai chân ra, hai tay đặt lên hai bẹn mép banh sang hai bên, không khí lập tức lùa vào nơi luôn được khép kín là lỗ bướm, làm nó có cảm giác buồn buồn, bất giác co thắt miệng lỗ lại.
Nhật Minh nhìn thấy mà rạo rực trong người, cậu tiến đến đưa tay sờ lên hoa hạch nhô lên, làm nó run rẩy vì cảm giác lạ lùng mà miệng lỗ mấp máy. Cậu học theo người đàn ông trong AV đụng chạm cái môi lớn đầy đặn của nó, vuốt ve hai mép nhỏ nhắn mềm mại.
-“A!” Cảm giác lạ lẫm từ phía dưới truyền lên làm Tử Di kêu lên một tiếng muốn trốn tránh khép chân lại.
-“Không được khép, banh rộng ra!” Nhật Minh tát vào mông nó một cái bắt nó nghe lệnh.
-“Ưm…” Con bé lại bị bắt buộc phải dạng chân ra, nó dần dần cảm thấy xấu hổ.
Nhật Minh nhéo nhẹ lên mép môi, ở cái lỗ nhỏ tí nhẹ nhàng mơn trớn. Lỗ nhỏ gặp dị vật kích thích liền co rút, như cái miệng nhỏ đỏ hồng đang khát nước đòi uống nước.
-“Đừng~ anh Nhật Minh…” Con bé dù chưa đến tuổi phát dục nhưng có vẻ cảm giác xa lạ này làm nó thích, mặc dù nói đừng những quãng giọng rên rỉ như muỗi kêu.
-“Không biết bướm của mày bao giờ mới mọc lông nhỉ?” Cậu tiếp tục tấn công chỗ nhạy cảm của nó, vừa mân mê vừa nghĩ đến cái bướm múp míp khi phát triển của nó.
-“Mọc lông?…ha…đừng…” Tiếng nói mềm mại bị khơi gợi chút khoái cảm non nớt làm nó bất giác rên rỉ.
-“Đúng vậy, thêm vài năm nữa nó sẽ mọc lông, sẽ to hơn và còn chảy nước nữa…” Cậu kéo nó dậy ngồi sau lưng nó, tư thế này giúp tay cậu ôm trọn bướm của nó hơn.
-“Ưm~~” Cảm giác lạ quá làm con bé cong người lên tiếp nhận: “Em khó chịu….”
Nhật Minh lấy hai ngón tay kẹp lấy mép môi, ngón giữa gảy gảy hoa hạch nhô lên, khiêu khích nó. Tay còn lại tách thật rộng chân nó, lấy hai chân mình quặp chặt hai chân ngăn không cho nó cự quậy.
-“A…ư…buồn lắm…anh Nhật Minh…” Bướm của nó bị đôi tay ranh mãnh ma sát liền nhột nhạt co rút.
Tử Di cả người trần truồng dựa sát vào Nhật Minh, cơ thể chịu kích thích mà vặn vẹo liên tục nhưng lại bị kìm kẹp làm nó không thoải mái, bên dưới dâng lên cảm giác như người đang cù léc, bụng quặn lên một đợt buồn đái. Nó cố gắng kìm nén lại cảm giác buồn đái của mình nhưng tay cậu cứ tách rộng bướm của nó ra, nó có vẻ không thể kìm được nữa rồi.
-“Ư…đừng sờ…muốn…a~~” Nó dùng giọng mũi năn nỉ cậu, nước mắt đã lưng tròng nhưng là cậu không nhìn thấy, hoặc cố tình không nhìn thấy.
Nhật Minh thấy nó rên rỉ thì càng ra sức gảy hoa hạch, tay còn lại ngắt nhéo hai mép môi mập mạp, cậu sẽ không ngờ nó bị cậu khiêu khích mà sắp đái.
-“Aaa~~” Nó thật sự đã đến cực hạn, đã kìm nén hết mức có thể, một dòng nước nó mạnh mẽ phóng ra từ bướm của nó, đái đầy ra bàn tay cậu chảy xuống ra giường.
-“Shit! Sao mày lại đái ra đây hả?” Nhật Minh giật mình đứng lên, nhìn cái ra giường trắng tinh thấm ướt một mảng phẫn nộ mắng.
-“Em…em…” Tử Di che lại cơ thể, nó xấu hổ đến nỗi không mở miệng biện minh cho mình được.
-“Vào nhà tắm cho tao!”
Tử Di hai mắt rưng rưng đi vào nhà tắm xả nước rửa sạch cơ thể bị nước đái bắn vào, nó cực kì xấu hổ, cư nhiên đã tám tuổi lại còn đái dầm, mà còn đái trước mặt người khác nữa. Nó chỉ ngây thơ cho rằng mình đái dầm mà đâu biết là do nó chưa đủ lớn để “bắn tinh”, nếu đổi lại khi nó đã phát triển mà bị Nhật Minh kích thích, hiện tượng đó sẽ chỉ là bình thường mà thôi.
Nhật Minh ở bên ngoài lấy một ra giường khác thay vào, cậu biết là do mình kích thích nó nên nó mới phóng nước, có vẻ như thân thể này rất dâm đãng, cậu phải từ từ làm các bước “dạy dỗ” cực phẩm này mới được.
-“Lại đây mau!” Nhật Minh không biết từ khi nào đã đứng ở cửa nhà tắm, nhìn làn nước tưới lên cơ thể nhỏ bé, da thịt ửng hồng như được phủ thêm một lớp bóng loáng, những giọt nước có giọt nhanh chóng cũng có giọt chậm rãi lướt qua cơ thể nó, mô phỏng phác hoạ đường cong của gò mông tròn trịa.
Tử Di vẫn còn sợ cậu giận việc mình đã đái lên giường, ngần ngừ không dám động đậy, ngước đôi mắt to tròn lên nhìn cậu.
Thấy nó vẫn không chịu nhúc nhích, Nhật Minh tiến lại gần kéo lưng nó áp vào ngực mình, chẳng hiểu sao cậu thích cảm giác được ôm nó từ phía sau, dựa sát lồng ngực mình vào cái lưng cong mảnh dẻo của nó. Cậu ôm lấy cơ thể nó, một tay để ở eo xoa xoa, một tay lần mò xuống bướm nhỏ của nó bao trọn lấy, cúi đầu ghé sát vào hõm cổ nó nhẹ giọng: “Từ nay trở đi em phải để tôi sử dụng cơ thể của em!”
(Chỗ này bắt đầu thay đổi xưng hô của Nhật Minh từ mày-tao thành tôi-em nhe!)
-“Anh…không được!” Con bé giãy dụa muốn thoát khỏi móng vuốt của cậu, nó vừa không muốn đái dầm một lần nữa vừa có cảm giác nếu nó đồng ý chuyện này sẽ không đúng.
Nghe được câu trả lời của nó, cậu cũng không tức giận, chỉ cười trầm thấp, ngón tay đã bắt đầu hành động, tách ra mép môi vuốt ve hoa hạch: “Em có quyền không đồng ý sao?”
-“Em…đừng sờ…a…” Nó không thể thoát khỏi vòng tay của cậu, nước mắt lại lưng tròng lắc đầu nguầy nguậy, nó nhìn thấy nụ cười ma mãnh của cậu trong gương, cũng nhìn thấy cơ thể trần truồng của mình đang được vuốt ve mà vặn vẹo.
Ngón tay nhanh nhạy vừa đè lại hoa hạch vừa gảy gảy làm hoa huy*t co rút mấp máy, nó lại muốn đái rồi…
-“Di Di, cộc cộc, em ở trong đó đúng không? Cộc cộc…” Tiếng gõ cửa đánh tan cái tĩnh lặng cùng sự ám muội ở trong phòng tắm.
-“Là tiếng anh hai!” Tử Di giật mình khi nghe anh hai gọi mình, nó đẩy tay Nhật Minh ra, thật không may trong lúc giãy dụa ngón tay của cậu đâm vào hoa huy*t chỉ nhỏ bằng đầu đũa của nó.
-“AAAAA!!!” Nó bất ngờ bị cơn đau truyền đến hét lên, đẩy tay của cậu ra, cậu cũng bị giật mình bị nó đẩy ra, con bé đau đến rớm nước mắt, lấy tay bụm chặt bướm nhỏ vừa bị tổn thương.