Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên

Chương 36


Đọc truyện Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên – Chương 36

Bộ phim “Thời gian đắm chìm” có hai mươi tập, bối cảnh duy nhất sử dụng chính là thanh xuân vườn trường, phần hậu kỳ cũng không quá đặc biệt, cho nên chỉ trong vòng một tháng cũng đã quay được khoảng bảy mươi đến tám mươi phần trăm.

Không có gì thay đổi thì cuối tuần sau là có thể hoàn thành, mới đây đã quay xong một vài hoạt cảnh nổi bật đặc biệt.

Đúng thời điểm Từ Tố đến tham ban, Y Trạm vẫn còn đang quay phim.

Từ Tố khoanh hai cánh tay đứng bên cạnh chờ đợi, anh nhìn cô gái đang đứng trước ống kính máy quay, anh nhớ tới có rất nhiều người khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Y Trạm tiến bộ thần tốc, nhưng kỳ thực không phải như thế.

Ngay lúc ban đầu Y Trạm tự đề cử bản thân với anh chính là ở trạng thái này.

Chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung:  cốt khí.

Nếu nói có người trời sinh thích hợp đứng trước ống kính quay phim, đại khái có thể nói người đó chính là Y Trạm.

Cho dù là di chuyển bước chân hay là biểu cảm trên gương mặt có sự thay đổi rất nhỏ, người khác nhìn vào cũng không tìm ra lỗi, đồng thời còn có thể dẫn dắt tĩnh cảm của đối phương cùng diễn xuất.

Có thể đóng phim cùng với một người như vậy, mặc dù phán đoán có chút mâu thuẫn nhưng lại rất thoải mái, đồng thời lại có cảm giác phải chịu rất nhiều đả kích.

Giữa khoảng thời gian nghỉ ngơi, Y Trạm vừa uống xong ngụm nước lập tức đi đến chào hỏi: “Đạo diễn Từ, anh đã đến rồi.”

“Ừ, tháng sau giải thưởng Ngọc Lan sẽ bắt đầu khai mạc, cô nhận được thư mời có đi hay không?”

Giải thưởng Kim Nhạn và giải thưởng Ngọc Lan là hai giải thưởng điện ảnh có tầm ảnh hưởng lớn đối với dòng phim truyền hình.

Đại diện đánh giá  giải thưởng Kim Nhạn là do các chuyên gia và khán giả bình chọn, người giành được giải thưởng phần lớn là do hội liên hiệp điện ảnh và khán giả bầu bằng phiếu bình chọn. Đại diện đánh giá giải thưởng Ngọc Lan lại là các chuyên gia trong ngành điện ảnh bình chọn, mang tính chất quốc tế cao nên cũng được nhiều nghệ sĩ coi trọng.

Đối với giải thưởng Ngọc Lan năm nay, có rất nhiều bộ phim điện ảnh được đề cử, bộ phim cổ trang “Cây trâm phượng” có sự đột phá mạnh giữa lớp lớp vòng vây, không có gì thay đổi bộ phim được đề cử giải đạo diễn xuất sắc nhất và giải diễn viên phụ xuất sắc nhất, vô cùng hiếm thấy.

Trở thành một hiện tượng mới trong rất nhiều bộ phim đã từng được đề cử.

Ngày mùng mười tháng sau buổi lễ trao giải sẽ công bố người nhận giải thưởng, vừa vặn thời gian gần đây Từ Tố có mặt ở Z thị, cho nên mới đến thăm ban, tiện thể bàn bạc một vài chi tiết nhỏ với Y Trạm.

Vào được đến vòng này cũng vô cùng hiếm thấy, đối với việc giành được giải thưởng lần này Từ Tố cũng không bắt buộc phải đến tham dự, mà Y Trạm là người mới cho dù không đoạt được giải thưởng nào nhưng đến tham dự những buổi lễ trao giải long trọng như vậy cũng có chỗ tốt.

Hoạt động trong ngành giải trí này giao thiệp đóng vai trò rất quan trọng, mà trong một buổi lễ trao giải thưởng lại thường tập trung rất nhiều các vị đạo diễn nổi tiếng cũng như những nhà đầu tư lớn, muốn làm một nghệ sĩ không chỉ có tài năng là có thể xong việc.

“Đương nhiên phải đi.” Y Trạm trả lời sau đó nhìn Từ Tố đánh giá từ trên xuống dưới: “Đến tham dự buổi lễ lúc bước trên thảm đỏ tôi không có bạn trai đi cùng, bình thường đạo diễn Từ vẫn luôn phong lưu phóng khoáng, không bằng giúp tôi một tay được không? Chúng ta cũng tương đối thích hợp?”

Hai người đại diện cho một bộ phim, cùng nhau bước trên thảm đỏ cũng là chuyện đương nhiên, nhưng mà vào thời điểm này khi Từ Tố nghe giọng nói của Y Trạm thì lại cảm giác có gì đó không đúng cho lắm …


Đạo diễn Từ có cảm giác giống như bản thân bị Viên lang ngoại chọn trúng …

Vị đạo diễn bị chọn trúng nhớ tới lúc trước anh có nghe được một số tin đồn liên quan đến Y Trạm: khổ đắng vì yêu bạn trai của chị gái, tính cách thì điêu ngoa ương ngạnh, là nhị tiểu thư của nhà họ Y bị cả nhà bài trừ phải sống ở bên ngoài.

Anh rất khó có thể lên tiếng thanh minh trong những tình huống như vậy cùng với người đang đứng trước mặt, mặc dù như thế có chút xấu xa.

Hết sức không may mắn, vừa vặn anh cũng có quen biết với Mộ Vũ Trạch, đúng là cậu ta rất hào hoa phong nhã, chỉ riêng điều đó cũng đủ để thu hút ánh mắt nhìn của nhiều phụ nữ rồi.

Thế nhưng anh vẫn rất khó có thể tưởng tượng đến hình ảnh Y Trạm khóc lóc nỉ non dây dưa với đối phương.

Quả thực chẳng khác gì hoạt cảnh gia tăng thêm trong bộ phim khoa học viễn tưởng.

Từ Tố không nhịn được hỏi: “Nghe nói Y Lan Khê cướp đoạt bạn trai trúc mã của cô?”

Cho dù là nam thanh niên thời đại mới, trong lòng cũng tràn đầy tính hiếu kỳ bát quái!

Y Trạm ngẩng đầu nhìn một cái rồi hạ tầm mắt xuống: “Đạo diễn Từ, chẳng lẽ anh có ý định muốn trêu đùa tôi hay sao?”

“Còn … Không có.”

“Chắc anh đã xem bộ phim “Tôi chỉ là người qua đường” rồi nhỉ, theo quy luật khách quan có thể anh đánh giá như vậy là rất cường đạo, tôi và Mộ Vũ Trạch không phải là người yêu của nhau, vậy tại sao Y Lan Khê không thể tỏ tình với anh ta? Chị ấy không cầm dao kề trên cổ để bức bách, hai người đó là lưỡng tình tương duyệt, tôi chỉ là người qua đường chứ không phải vật hy sinh, tôi vẫn tồn tại không phải vì muốn làm nền cho tình yêu của bọn họ kiên trinh đến mức nào.”

Từ Tố giật mình nói: “Sao cô có thể rộng lượng đến thế?”

Anh vẫn có chút hoài nghi, lúc còn ở đoàn làm phim trong khoảng thời gian Y Trạm và La Thi Nhân cùng hoạt động chung với nhau, anh cũng biết cô gái này tuyệt đối không phải vô hại giống như vẻ bề ngoài.

Trước đây khi còn ở trong đoàn làm phim … Từ Tố lại nghĩ đến La Thi Nhân, cô ta nhận được vai diễn trong bộ phim là vì sự nổi tiếng ngày trước, cùng với sự lăng xê không cần biết là tốt hay không tốt, rốt cuộc một lần nữa cũng lấy lại nhân khí.

Lần này La Thi Nhân cũng không vội vàng trở về màn ảnh lớn, mà lại nhận vai nữ chính của một bộ phim cổ trang, hợp tác với Mộ Thần, mặc dù nội dung kịch bản bộ phim có chút cẩu huyết nhưng nhận được phản hồi không tệ chút nào.

Rốt cuộc cũng quay lại con đường cũ, hoàn toàn lật ngược thế cờ.

Cũng không có gì quá bất ngờ, có thể tồn tại được trong ngành giải trí phập phồng bất định này, sự nghiệp lúc lên cao lúc xuống thấp xảy ra là điều rất bình thường, cũng không phải là một đêm vươn mình thì sau này có thể không buồn không lo.

“Ba điểm, thứ nhất, sẽ đứng cách xa người đàn ông kia một chút, dù sao cũng là anh rể, sẽ không có mối quan hệ mật thiết.

Thứ hai, cách xa Y Lan Khê một chút, không vì một nguyên nhân nào khác, đơn giản chỉ là không hợp.


Thứ ba, tôi sẽ cố gắng diễn xuất thật tốt, chăm chỉ làm việc, ra sức thực hiện mục tiêu khi còn trẻ, cho đám đàn ông ở vòng ngoài cuộc đời.”

Từ Tố nhìn Y Trạm đầy nghiêm túc: “Tôi muốn dâng đầu gối.”

Y Trạm lắc đầu một cái: “Tôi không muốn đầu gối của đạo diễn, tôi chỉ muốn nhận trí óc của đạo diễn mà thôi.”

Từ Tố: “…….”

“Thầy Triệu, thầy đã đến rồi.”

Nghe thấy giọng nói của trợ lý vang lên, Y Trạm quay đầu lại, Triệu Tư Niên đến đây từ lúc nào mà cô không hề phát hiện ra, anh ta nghe toàn bộ cuộc nói chuyện giữa cô và Từ Tố rồi à.

Gần đây, Triệu Tư Niên có đến đây tham ban mấy lần, phân nửa thời gian là cùng cô đọc lời thoại kịch bản, thỉnh thoảng còn nói chuyện tán gẫu một chút về các tình tiết nhỏ của bộ phim.

Trong quá trình thực hiện bộ phim “Sóng ngầm” nhà sản xuất kiêm diễn viên chính, Triệu Tư Niên tuyệt đối chuyên nghiệp.

Y Trạm đứng nhìn thôi cũng biết, ông chủ của cô rất coi trọng bộ phim này.

Nói như thế, có người bị bệnh hoặc là không bị bệnh, thì ông chủ vẫn ở chỗ đó, không buồn không vui, dù có nghỉ ngơi hoặc không nghỉ thì kịch bản vẫn ở chỗ đó, không đến không đi.

Bản thân Triệu Tư Niên chính là người sắt, sau đó cũng muốn đào tạo người khác thành người sắt.

Lúc đầu Từ Tố cũng có chút bất ngờ, nhưng nghĩ đến đối phương là ông chủ của Y Trạm, hai người hợp tác cùng nhau đóng chung một bộ phim cũng là điều dễ hiểu.

Như thế xem ra quan hệ của hai người cũng không tệ.

Sau khi bộ phim điện ảnh về đề tài hậu cung “Lão cung quốc dân” được công chiếu, Triệu Tư Niên lại được tiến lên một tầm cao mới.

Hôm nay đúng là Triệu Tư Niên không bàn bạc gì đến công việc, anh chỉ nhắc nhở Y Trạm đừng quên buổi học múa ballet, sau đó ngồi một chút cũng rời đi.

Trong lúc vô tình Triệu Tư Niên nghe được cuộc nói chuyện của hai người.

Giải thưởng Ngọc Lan năm nay, Triệu Tư Niên cũng là một bình ủy trong ban giám khảo, anh đã xem qua vai diễn của Y Trạm trong một đoạn ngắn của bộ phim, kỹ năng diễn xuất của cô biết tròn biết méo không thua gì diễn viên có dầy dặn kinh nghiệm, thế nhưng đề tài thảo luận cũng không được hân hoan là sự thật.

Ban giám khảo sẽ không theo thông lệ cũ mà cho người ta tiến vào vòng trong, có thể phá lệ hay không để cho người ta nhận được giải thưởng … Vậy thì cũng còn chưa biết.

— —— —— ——–


Sau khi đoàn làm phim kết thúc cảnh quay cuối cùng, ngày hôm sau chính là buổi lễ trao giải thưởng Ngọc Lan.

Bảy giờ tối bắt đầu cử hành buổi lễ, khoảng năm giờ đã bắt đầu có một vài người mặc những bộ trang phục đặc chất nghệ sĩ bước trên thảm đỏ tiến vào khán đài, trong nhất thời ánh đèn flash phát sáng lấp lánh.

Bộ lễ phục của Y Trạm đang mặc là do Vương Ngọc tìm nhà tài trợ thương lượng mượn được, bộ lễ phục rất hợp với khí chất của cô, chỉ vừa mới liếc mắt nhìn cô đã thấy rất thích.

Bộ lễ phục thời thượng này là của một nhãn hiệu nào đó, ngay cả cửa hàng chuyên kinh doanh còn chưa có, người bình thường đúng là khó có cơ hội mượn được. chiếc váy đuôi cá khoét sâu phần ngực, thân váy được thêu hoa văn rất là tinh xảo, nhìn có vẻ đơn giản nhưng vô cùng tinh tế, vừa thanh lịch lại vừa quyến rũ.

Hôm nay cô đến chính là để tham gia buổi lễ, mặc dù bản thân đã dự đoán một số việc nhưng mặc bộ lễ phục để lộ phần eo đúng là ngoài dự đoán!

Y Trạm nâng váy bước xuống xe, mấy chiếc xe bên cạnh vẫn đang lăn bánh chầm chậm, mấy vị nữ diễn viên đều muốn kéo dài thời gian đến thời điểm then chốt mới ra sân.

Y Trạm tự nhiên nắm bàn tay của Từ Tố, vừa mới chuẩn bị nhấc chân bước đi thì lại phát hiện có chút không thích hợp, lập tức buông tay ra … Đổi lại thành khoác cánh tay đối phương, mở miệng dịu dàng nói khẽ: “Đi thôi.”

Khóe miệng Từ Tố giật giật.

Bộ phim “Cây trâm phượng” không giành được giải đạo diễn xuất sắc nhất, ngược lại tâm trạng của Từ Tố vẫn rất bình tĩnh, điều này cũng nằm trong dự đoán của anh.

Từng hàng mục đề cử được nêu lên, cuối cùng cũng đến giải thưởng nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Sự thực Y Trạm cũng không quá sốt sắng, lăn lộn trong vòng trong giải trí lâu như vậy cô biết mỗi một giải thưởng đều có sự đặc biệt của nó, cô có thể được nêu tên đề cử thực sự không dễ dàng gì, tỷ lệ giành được giải thưởng đúng là quá mong manh.

Điều này không phải là tự ti coi nhẹ bản thân mình, mà chỉ đơn giản là chấp nhận hiện thực.

Cô đến tham gia buổi lễ ngày hôm nay chỉ đơn giản là làm quen dẫn với việc bước chân trên thảm đỏ.

Ôm suy nghĩ như vậy trong đầu, đến khi Y Trạm nghe thấy người chủ trì buổi lễ trao giải đọc tên của cô, phải mất năm giây cô mới phản ứng được.

Quả nhiên, cuộc đời mỗi người ở khắp nơi đều phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

— —— —— ——-

Nửa tiếng trước, năm vị giám khảo phát sinh ý kiến bất đồng nghiêm trọng khi bình chọn giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Đến cuối cùng còn lại hai nữ diễn viên phải chọn lấy một người.

Một nữ diễn viên đóng vai phản diện trong bộ phim cổ trang và một nữ diễn viên có chục năm kinh nghiệm diễn xuất trong bộ phim đề tài mẹ chồng nàng dâu.

Hai nữ diễn viên đều rất xuất sắc, một người là diễn viên mới vào nghề, một người là diễn viên uy tín lâu năm trong nghề. Kỹ năng diễn xuất giống nhau đều biết tròn biết méo, bởi mỗi một nhân vật được xây dựng đều không giống nhau mỗi người một vẻ.

Vòng lựa chọn cuối cùng khiến các vị giám khảo phải đau đầu nhức óc.

Triệu Tư Niên dẫn đầu lấy phiếu bình chọn cho Y Trạm.


Đạo diễn Trần Gia Dụ suy tư một chút cũng lấy phiếu bình chọn cho Y Trạm.

Bộ phim “Sóng ngầm” mà Y Trạm đang đóng vai nữ chính là do ông làm đạo diễn, cho nên Y Trạm có thể nhận được giải thưởng này đối với bộ phim rất có ích, hơn nữa kỹ năng diễn xuất của Y Trạm thực sự rất tốt, ông lấy phiếu bình chọn cho cô cũng không có gì sai.

Hai vị giám khảo khác lại trưng ra bộ mặt vô cùng kinh ngạc, vì bọn họ lấy phiếu bình chọn cho nữ diễn viên còn lại.

Tỷ lệ hai hai bằng nhau, lá phiếu bình chọn của vị giám khảo cuối cùng chính là mấu chốt quyết định.

Vương Vĩnh là một người già dặn kinh nghiệm, theo lý thuyết ông ta nên lấy phiếu bình chọn cho nữ diễn viên có kinh nghiệm lâu năm, dù sao điều đó mới đúng là phong cách trước sau như một của giải thưởng Ngọc Lan. Thế nhưng, năm nay bỗng dưng ông ta thay đổi chủ ý. 

Ông ta nhớ đến đoạn video ngắn kia đã từng lan truyền trên mạng, đoạn video thể hiện Y Trạm bắt chước lối diễn xuất của Thẩm Từ Chiêu.

Nghe nói khi Thẩm Từ Chiêu còn sống hai người có mối quan hệ không tệ, không biết có phải là đã nhận được sự chỉ bảo hay không, nhưng phong cách xử lý tình huống dù là rất nhỏ của hai người khá giống nhau, Thẩm Từ Chiêu xảy ra chuyện đúng là đáng tiếc, còn trẻ tuổi như vậy mà bất ngờ phải từ giã cuộc đời ….

Nghĩ như vậy, cho nên bỗng dưng ông ta muốn giúp đỡ nữ diễn viên mới vào nghề này một lần.

Dù sao giải thưởng này đối với một người khác xem như là thêm gấm thêm hoa, cũng không quan trọng đến như vậy.

Sau khi Vương Vĩnh nói ra cái tên được nhận phiếu bình chọn của ông ta, tất cả tranh luận đều kết thúc.

— —— —— —— ——-

Y Trạm đi lên khán đài, trân trọng đón nhận biểu tượng giải thưởng từ người chủ trì buổi lễ, sau đó mới phát biểu: “Tôi cảm thấy rất bất ngờ, chân thành cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, tôi thật sự vô cùng vui mừng, đồng thời xin tha thứ vì quá xúc động nên tôi nói năng có chút lộn xộn.”

Một chút chuẩn bị cô cũng không có, nhưng mà cũng còn may, bản thân cô là một diễn viên chuyên nghiệp, bất cứ lúc nào cũng có thể hào nhập vai diễn một cách nhanh nhất.

Có thể “Biểu hiện” vai diễn một người mới lần đầu nhận được giải thưởng đầy hưng phấn.

Người chủ trì đùa nghịch một phen rồi mới thả người đi xuống khán đài. Y Trạm cầm cúp đi về chỗ ngồi, tiếp nhận những lời chúc mừng của người bên cạnh.

Y Trạm chưa kịp ngồi xuống ghế, liền phát hiện có người đang nhìn cô.

Y Trạm quay đầu lại, ánh mắt của Y Lan Khê đang nhìn thẳng vào cô.

Thì ra bà chị gái này cũng đến, trước giờ cô đều không có chú ý đến.

Ánh mắt này … Thật tốt, cô lại được người ta ghi nhớ …

Y Trạm và Từ Tố sánh bước từ hội trường đi ra ngoài, điện thoại di động của cô vang lên.

Người gọi điện thoại đến là Lâm Phỉ, hai người cùng nhau hợp tác đóng chung bộ phim “Cây trâm phượng”, sau đó Y Trạm lại nhận vai diễn viên chính bộ phim “Vui chơi giang hồ”, Lâm Phỉ cũng nhận vai làm diễn viên khách mời, mối quan hệ không tệ.

Giọng nói phía bên kia truyền đến mang theo tiếng khóc nức nở, giọng điệu gấp gáp: “Y Trạm, tôi không biết làm thế nào bây giờ!”

Y Trạm hoảng lên: “Chị đừng gấp, từ từ rồi nói với em, chị đang ở đâu?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.