Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên

Chương 27


Đọc truyện Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên – Chương 27

Editor: muanhobaybay

Hạ máy bay, chưa kịp điều chỉnh múi giờ, Y Trạm liền đi thẳng tới đoàn phim.

Sau năm ngày nghỉ, nhẹ nhàng qua đi giờ thì cô phải đuổi theo tiến độ quay, theo kế hoạch, cuối tuần đoàn phim sẽ kết thúc.

Buổi chiều ngày hôm sau, Lý Duy đến đoàn phim, còn mang theo đồ ăn mời mọi người. Lăn lộn trong giới giải trí mấy chục năm, Lý Duy làm việc rất cẩn thận.

Y Trạm nhớ lại thời gian vừa tham gia đoàn phim, vị đại diện này của cô có tới một lần, lúc gần kết thúc mới tới lần thứ hai…

Cô cũng biết Lý Duy là tổng giám sát nghệ thuật của công ty Vận Niên, luôn bận rộn với rất nhiều việc, nhưng mà cô cảm thấy vị đại diện này quá yên tâm về cô thì phải.

Lý Duy nhìn Y Trạm diễn mấy phân cảnh, tới một mức độ nào đó mà nói, Y Trạm diễn xuất không kém Triệu Tư Niên, biết Y Trạm thiên phú cao vẫn khiến Lý Duy giật mình, dù sao những người trải qua nhiều năm mới có kỹ năng giỏi như thế, mà Y Trạm chỉ là người mới.

Ly Duy nói chuyện với đạo diễn một lát, nếu là trước khi xem Y Trạm diễn, đạo diễn khen Y Trạm, Lý Duy sẽ cho rằng đạo diễn khen vì nhìn mặt mũi ông, nhưng quả thật Y Trạm xứng với những lời khen đó.


Khó có thiên phú cao, còn có tính tình bình dị, Lý Duy biết con đường toả sáng của Y Trạm ở tương lai.

Chờ đến thời gian nghỉ ngơi, Lý Duy mới gọi Y Trạm.

“””Gần đây tôi chiêu mộ một người, cô ấy tên là Vương Ngọc, đã từng là người đại diện của Thẩm Từ Chiêu, chiêu mộ cô ấy, còn mất một phen công phu đấy. Chủ yếu là do tôi quá nhiều việc, sợ không để ý được cháu, cho nên để cô ấy giúp cháu cũng khá tốt, cháu thấy thế nào?”””

Y Trạm run lên, Lý Duy đang lập lại một lần, cô mới lấy lại tinh thần.

“””Cũng không phải là không thể…”””

“Lý Duy gật đầu: “”Trước tiên hai người gặp nhau đã, buổi chiều tôi sẽ kêu cô ấy đến khách sạn chờ cháu, tự hai người trò chuyện nhé.”””

“””Vâng.”””

Vừa khớp sao? Người đại diện đời trước của cô, nhân duyên lại tiếp tục chiếu cố cô….

Trên đường về khách sạn, đi qua tiệm cà phê mua cho chính mình một chén, tiện thể Y Trạm mua giúp Vương Ngọc một chén.

Vương Ngọc xem qua tư liệu của Y Trạm, hơn nữa hãi người đã gặp nhau trước đây, cũng không còn xa lạ.

Tuy là người mới nhưng rất có thiên phú, bình tĩnh mà xem xét, bất luận là ai làm người đại diện, đều có thể làm cho cô ấy toả sáng.

Dù sao mới đóng một bộ phim, đã có chút tên tuổi, duyên với khán giả không tồi.

“Y Trạm đưa chén cà phê cho Vương Ngọc: “”Tôi tiện đường mua cho chị một chén.”””


“””Cảm ơn em.”” Vương Ngọc nhận lấy, uống một ngụm, ngẩng đầu lên: “”Không bỏ đường, đậm vị hơn, làm sao em biết được khẩu vị của tôi vậy?”””

Y Trạm run lên, lúc mua cô không nghĩ nhiều như thế, nhiều năm thành thói quen.

Đúng rồi, kiếp này hai người chỉ hơn người xa lạ một chút thôi.

“””Là Thẩm tiền bối nói cho em biết lâu rồi.”””

Vương Ngọc nghi hoặc nhìn Y Trạm, không biết vì sao, Y Trạm luôn mang lại cho cô một cảm giác rất quen thuộc.

Thêm với việc Nanh Vuốt rất thân cận với Y Trạm,… Kỳ quái, nếu Thẩm Từ Chiêu có quan hệ tốt với Y Trạm, sao trước đây cô chưa thấy qua Y Trạm, cũng không hề nghe Thẩm Từ Chiêu nhắc đến tên Y Trạm bao giờ…

Nhớ đến Từ Chiêu, Vương Ngọc khó tránh khỏi chút buồn đau…

Thời gian Thẩm Từ Chiêu mới xuất hiện, không có điều kiện như Y Trạm, cái gì cũng phải tự dựa vào chính mình, hai người phải trải qua bao nhiêu sóng gió.

Vương Ngọc thở dài, thu hồi những suy nghĩ kia, nhìn cô gái trước mắt.


“””Tôi chỉ làm đại diện của hai người, một là Thẩm Từ Chiêu, hai chính là em. Tôi đã làm người đại diện cho Thẩm Từ Chiêu mười hai năm, cũng biết được cô ấy vì từng vai diễn, nỗ lực rất nhiều, cho dù là thiên tài cũng cần tôi luyện. Sau này tôi là người đại diện của em rôi, tiềm lực của em không kém hơn cô ấy, tôi sẽ một lòng giúp em.”””

Y Trạm có chút cảm động, nửa đời của cô đều gắn với nghề diễn, tinh tế mà nghĩ, không có nghề nghiệp nào hợp với cô hơn là nghề diễn.

Tiền đồ người đại diện đem đặt trên người cô, năm đó cô còn chưa nổi tiếng, vì kinh tế công ty còn muốn Vương Ngọc làm đại diện cho mấy người khác, nhưng Vương Ngọc không đồng ý.

Liền cứ thế làm đại diện cho một mình cô, được ăn cả ngã về không.

Nhiều năm như thế, trong giới giải trí đã khắc lên nhiều vết tích của Vương Ngọc.

“””Cảm ơn chị, em sẽ cố gắng.”””

Hai người lần nữa lại sát cánh bên nhau, lần này cô không còn là một người mới không có bối cảnh, phải chật vật như trước, mấy năm nay Vương Ngọc cũng tích luỹ được không ít kinh nghiệm và phương pháp, cũng không còn là người mới không chút kinh nghiệm.

Lần này nhất định sẽ càng thuận lợi hơn trước kia.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.