Đọc truyện Dị Nhân Tu Chân Đa Thế Giới – Chương 26: Cấm Ma sơn mạch – P3
Trời đã về đêm.
Xa xa tiếng hú của một loài yêu thú nào đó vang vọng đến.
– Ngươi xem có yêu thú cấp thấp nào ở đây không?
– Có 22 con chuột hoang cấp 3 nằm rải rác và 1 con rắn cấp 4 trong phạm vi 1 dặm về phía trước.
– Ừm. Chúng ta sẽ bắt tất cả chúng lại. Ta sẽ thu phục rồi tra xét từng con.
– Có lý.
Ngưu Kình và Ngưu Trụ rời khỏi chỗ nấp rồi đi bắt thú. Ngoài số lượng yêu thú Ngưu Trụ đã nói thì hắn còn bắt thêm vài con châu chấu, nhện cấp 1,2 nữa.
Sau khi thu phục và tra xét ký ức của khoảng 300 con tiểu yêu thú thì Ngưu Kình cũng tìm được manh mối về Tiểu Bá Vương Long. Đó là một con chim gõ kiến yêu thú cấp 5 đã nhìn thấy 3 con Tiểu Bá Vương Long tha mồi bay ngang qua.
– Chúng bay theo hướng này.
Ngưu Kình cùng Ngưu Trụ đi theo hướng bay của 3 Tiểu Bá Vương Long theo ký ức của yêu thú chim gõ kiến.
Sau khi đi khoảng 5 dặm, Ngưu Kình lại tiếp tục bắt thêm hơn 200 con yêu thú nhỏ nữa đi sưu tra ký ức của bọn chúng.
– Ở đây có 2 con yêu thú phát hiện hơn 10 Tiểu Bá Vương Long nhiều lần bay qua đây.
Ngưu Kình chỉ theo 1 hướng khác.
– Bọn Tiểu Bá Vương Long này bay đổi hướng chắc muốn đánh lừa kẻ thù.
– Ở đây số lần xuất hiện của chúng khá nhiều, khẳng định là đã gần đến nơi định cư của chúng.
– Đi.
Ngưu Kình và Ngưu Trụ đi thêm khoảng 5 dặm nữa thì phát hiện một vách núi cao, bên dưới là một rừng cây gai um tùm.
Ngưu Trụ nói:
– Ta phát hiện ra chúng rồi. Có khoảng 30 cái tổ nằm bên dưới vạch núi, chúng ẩn trong các tán lá cây.
Hai bọn họ nhanh chóng tiếp cận mục tiêu.
Ngưu Kình nhắc:
– Cẩn thận tí. Trong luyện thú bí tịch có nói đến loài Tiểu Bá Vương Long này pháp thuật rất giỏi, chúng thường làm một cấm chế xung quanh khu vực tổ. Nếu có yêu thú lớn nào đi vào vùng cấm chế thì chúng sẽ biết ngay.
– Làm thế nào để biết cấm chế tỏa ra ở đâu?
Ngưu Kình giải thích:
– Nhìn vào lớp lá khô, cỏ khô dưới đất. Bức tường cấm chế tuy vô hình nhưng nó cũng có 1 lực cản rất nhỏ chỉ đủ chặn lại những chiếc lá nhỏ khô hoặc cánh hoa bay qua. Lá khô, cánh hoa sẽ rơi xuống chân tường cấm chế. Đặc điểm này rất khó nhận biết vì gió đổi chiều sẽ thổi tung những chiếc lá đó đi chỗ khác.
Ngưu Trụ tập trung nhãn lực một chút. Siêu thị giác của hắn quét vào đám lá cây bên dưới khu rừng.
– Ta phát hiện ra chân tường cấm chế rồi. Đi thôi.
Hai người chui luồn bên dưới những tán cây rậm rạp tiến tới vị trí tổ của Tiểu Bá Vương Long.
Khi còn cách cái tổ gần nhất khoảng 100 mét nữa thì Ngưu Trụ ra dấu hiệu cúi xuống. Cả hai chuyển sang tư thế khom người thậm chí là bò qua các đám cây bụi để tiếp cận.
Khi còn cách khoảng 50 mét thì Ngưu Trụ ra hiệu dừng lại rồi chỉ xuống phía trước mặt, truyền âm nói:
– Chỗ này chính là ranh giới cấm chế.
Ngưu Kình xem qua thì thấy chỉ còn cách 3 mét nữa thôi là đến vành đai cấm chế. Nếu ai không chú ý thật kỹ mà vô ý bước qua sẽ bị bọn chúng phát hiện ra ngay.
Trước mắt Ngưu Kình là 30 cái tổ nằm rải rác trên các mỏm đá nhỏ bên dưới chân núi. Những chiếc tổ này đã được các tán cây đại thụ cao che khuất, nếu nhìn từ phía trên xuống sẽ không phát hiện ra được. Bên ngoài tổ có
vài con Tiểu Bá Vương Long trưởng thành đi đi lại lại.
Tiểu Bá Vương Long có hai chân sau to khỏe, hai chân trước nhỏ hơn, có hai cánh dơi sau lưng, đuôi to, toàn thân được bao bởi một lớp vảy chìm lục giác bóng và đều, trên đầu có 2 sừng nhọn, dọc xương sống có gai nhỏ chạy từ đỉnh đầu đến tận đuôi. Chúng có thể đi đứng bằng hai chân, có thể bay lượn nhẹ nhàng, có thể cầm nắm. Con trưởng thành cao gần đến hông người lớn. Tuy vóc dáng nhỏ nhưng lực lượng phòng ngự và tấn công của chúng đều rất mạnh nên được gọi là Tiểu Bá Vương Long.
Có khoảng 20 con Tiểu Bá Vương Long trưởng thành đang tụ lại một chỗ.
Trong nhóm trưởng thành đó có một con dáng dấp oai vệ đang ngồi trên một bệ đá phẳng. Đó chính là thủ lĩnh của bầy. Con thủ lĩnh này tay cầm một cây quyền trượng có một viên ngọc sáng ở đầu. Cây quyền trường đó là do hắn dùng pháp thuật tạo ra. Mỗi ngày hắn đều bắt bọn thuộc hạ cống nộp pháp thuật tu vi vào trong cây gậy này để cho cây gậy trở nên mạnh hơn. Khi chiến đấu, thủ lĩnh sẽ huy động sức mạnh tích lũy từ quyền trượng để chiến đấu với kẻ thù nguy hiểm.
Hiện giờ thủ lĩnh của bầy Tiểu Bá Vương Long đang nhâm nhi một đám kỳ nhông Tà Sắc do 4 con khác hầu hạ dâng lên. Những con còn lại đứng vây quanh, con thì cầm trái Trầm Cân, con thì nắm sóc, con thì nắm chim rừng. Thì ra thủ lĩnh đang hưởng thụ.
– 30 cái tổ thì khoảng gần 60 con trưởng thành. Trong mỗi tổ có thể có con non hoặc trứng. – Ngưu Kình phán đoán.
– Ta nghe tiếng động thì biết chỉ có 2 con còn nhỏ, bọn chúng đang nghịch trái Trầm Cân hay thứ gì đó bên trong tổ.
– Có bao nhiêu trứng?
– Số lượng trứng thì ta không biết vì trứng không phát ra tiếng động. – Ngưu Trụ nói.
– Hai con nhỏ nằm trong tổ nào?
Ngưu Trụ đưa tay chỉ lần lượt vào 2 cái tổ nằm gần ngoài rìa nhất rồi hỏi:
– Ngươi tính thế nào?
Ngưu Kình lấy ra hai con kỳ nhông Tà Sắc. Hắn điều khiển cho hai con kỳ nhông này di chuyển về phía 2 cái tổ có hai con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi. Hai con kỳ nhông này đi ngang qua cấm chế nhưng không gây chú ý gì cho bọn Tiểu Bá Vương Long trưởng thành kia. Có lẽ chúng nghĩ kỳ nhông này vô hại, hơn nữa, do chúng mang về nhiều kỳ nhông còn sống nên nếu có 1 vài con xổng ra bò lung tung xung quanh tổ cũng là điều bình thường.
Hai con kỳ nhông được Ngưu Kình điều khiển tiến tới hai cái tổ rồi chui vào trong đó. Thông qua giao cảm giữa chủ nhân với chiến thú mà Ngưu Kình biết được nội tình trong tổ.
Ngưu Kình cho hai con kỳ nhông chạy đến bên hai con Tiểu Bá Vương Long còn nhỏ. Tuy chúng còn nhỏ nhưng cũng đã biết đi và bay chầm chậm, giống như trẻ em 3,4 tuổi ở người. Hai con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi gặp kỳ nhông Tà Sắc là món khoái khẩu thì rất thích thú. Chúng định vồ lấy kỳ nhông để ăn thì kỳ nhông đã chạy ra ngoài. Hai con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi đi ra khỏi tổ rồi đuổi theo kỳ nhông. Ngưu Kình cứ thế dụ được 2 con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi ra khỏi cấm chế. Vốn cấm chế này chỉ báo động khi có yêu thú khác loại xâm nhập còn với chủng loại Tiểu Bá Vương Long thì chúng cho ra vào thoải mái.
Hai con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi chạy đến chộp được 2 con kỳ nhông, cảm thấy vô cùng đắc chí. Ngay lúc đó thì Ngưu Kình, Ngưu Trụ hiện thân bất ngờ đánh ngất bọn chúng.
– Ngươi mau thu phục bọn chúng. – Ngưu Trụ hối.
– Xong ngay. – Ngưu Kình vừa nói vừa thiết lập ma pháp trận phức tạp bao lấy thân hình một trong hai con Tiểu Bá Vương Long. Sau thời gian khoảng 3 cái hô hấp thì Ngưu Kình đã thu phục xong. Đến con thứ hai cũng như vậy bị thu phục.
Hai con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi này chỉ cao bằng đầu gối Ngưu Kình. Hai bọn chúng tỉnh dậy thấy Ngưu Kình thì rất là vui vẻ, chúng nô đùa dưới chân của hắn.
Bây giờ thì hai đứa nhóc ma thú này đã là chiến thú của Ngưu Kình rồi.
Ngưu Trụ mừng lắm nói:
– Mau về thôi.
– Khoan đã. – Ngưu Kình nói.
– Ngươi còn muốn làm gì?
– Lấy trứng.
– Hả?
Ngưu Kình điều khiển cho con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi mới thu phục bay trở về tổ.
Hai con chiến thú đi nhìn quanh các tổ, thấy tổ nào có trứng thì chui vào ôm lấy rồi bay ra. Mỗi quả trứng to bằng đầu người, tròn quay và lớp vỏ rất dày. Trên vỏ trứng còn có những hoa văn ngẫu nhiên đẹp mắt.
Ngưu Kình và Ngưu Trụ mỗi người cầm lấy một quả trứng rồi nhanh chóng rút lui.
Khi ra khỏi khu rừng, hai người Ngưu Kình và Ngưu Trụ tức thì triển khai khinh công nhanh nhất theo đường cũ đi về. Hai con Tiểu Bá Vương Long còn nhỏ nên bay với tốc độ khá chậm. Ngưu Kình cho chúng bám trên lưng hắn và Ngưu Trụ mà mang đi.
Khi hai người về gần đến vực thì nghe tiếng chim thú kêu loạn xạ từ phía sau vang lên. Bọn hắn nhìn lại thì thấy có nhiều Tiểu Bá Vương Long trưởng thành bay lượn trên bầu trời một cách giận dữ điên cuồng.
– Chúng phát hiện bị mất con, mất trứng rồi. – Ngưu Trụ nói. – Coi chừng chúng thấy 2 đứa nhóc này.
– Đừng lo, ta cho chúng tàng hình ngay bây giờ. – Ngưu Kình trấn an.
Tàng hình là một trong những thuộc tính pháp thuật tự nhiên của Tiểu Bá Vương Long. Ngưu Kình là chủ nhân của bọn chúng thì tự nhiên biết được những tính chất của chúng.
Trong phút chốc hai con Tiểu Bá Vương Long ấu nhi trên lưng Ngưu Kình và Ngưu Trụ đã trở nên vô hình. Hai người vẫn cảm nhận được bọn chúng bám vào lưng mình nhưng nhìn thì không thấy đâu, kể cả siêu thị giác của Ngưu Trụ cũng không phát hiện được.
– Tàng hình tốt. – Ngưu Trụ khen. – Nhưng dùng thần thức vẫn có thể cảm nhận được chút ít nhé.
– Cái đó tính sau. – Ngưu Kình nói. – Ở xa quá thì thần thức bị suy yếu nên chúng sẽ không cảm thấy gì đâu.
Hai quả trứng vốn là vật sống không thể bỏ vào trong nhẫn trữ vật được. Ngưu Kình hắn cũng không có Lồng Nhốt Thú của Hỗ trợ chức trách. Hắn bèn lấy trong nhẫn ra một cái áo trùm lấy cái trứng rồi cột trước ngực. Ngưu Trụ cũng làm y như thế.
Khinh công đến bên bờ vực, Ngưu Trụ lo lắng:
– Ngươi nghĩ may mắn có đến 2 lần giống nhau không?
– Cái gì mà 2 lần?
– Lần trước do tình cờ gặp 2 con đại yêu bận đánh nhau mà chúng ta lợi dụng qua đây được. Có khi nào hôm nay bọn chúng đánh nhau tiếp không?
– Không có trùng khớp như vậy đâu.
– Vậy làm thế nào?
– Bay qua.
Ngưu Trụ trố mắt: – Hai con này á? Chúng là con nít mà, có mang nổi chúng ta không?
Ngưu Kình gật đầu: – Ngươi quên rằng thực lực của Tiểu Bá Vương Long trưởng thành ít nhất là tương đương với Kim Đan kỳ sao? Con trưởng thành đã như vậy thì khi còn nhỏ nó cũng đã rất mạnh. Như hai con này, tuy đầu óc còn trẻ con nhưng thực lực đã mạnh tương đương với chúng ta rồi. Thậm chí còn mạnh hơn Thúy Miêu chút xíu.
– Mạnh hơn Thúy Miêu? – Ngưu Trụ giật mình – Thúy Miêu có thể một mình kéo chúng ta bay qua thì hai con này có thể kéo đến bốn người.
– Đúng vậy. – Ngưu Kình nói chắc chắn.
– Nhưng hãy coi chừng bọn yêu thú bên dưới vực, biết đâu chúng có thể nhìn thấy. – Ngưu Trụ nói.
– Ngươi có siêu giác quan mà. – Ngưu Kình nói. – Phạm vi siêu giác quan của ngươi còn xa hơn thần thức của Kim Đan kỳ yêu thú có phải không?
Ngưu Trụ nhớ lại lần đầu tiên hắn sử dụng siêu giác quan chính là lúc đi săn bắt yêu thú cấp thấp cho Hỗ Trợ chức trách ở Yêu thú lĩnh. Lúc đó hắn phát hiện từ rất xa có hai người cưỡi mây đi tới mà 2 người đó không phát hiện ra được hắn. Có khả năng biến hình người và cưỡi mây như vậy thì yêu thú chí ít cũng đã đạt tới Kim Đan kỳ tu yêu giả.
– Thực ra sương mù đã cản tầm nhìn của ta rất nhiều. – Ngưu Trụ nói – Nhưng mà liều một chuyến vậy.
Ngưu Kình khẽ động ý một cái ra lệnh cho hai Tiểu Bá Vương Long kéo bọn hắn qua vực. Hai chiến thú ấu nhi bay lên, hai chân sau của chúng quắp lấy thắt lưng còn hai tay trước nắm lấy vai của Ngưu Kình, Ngưu Trụ rồi nhấc bọn họ lên khỏi mặt đất.
Hai con Tiểu Bá nhi thật sự rất mạnh, tuy bay chậm hơn tốc độ khinh công của Ngưu Kình, Ngưu Trụ nhưng vẫn còn nhanh hơn so với tốc độ khinh công của các chức trách khác một chút.
Hai con Tiểu Bá nhi vẫn ở trong trạng thái tàng hình nên kẻ khác nhìn bên ngoài cứ tưởng Ngưu Kình, Ngưu Trụ tự mình lăng không phi hành.
Điều này vô tình lại là một cái may mắn không ngờ được của bọn Ngưu Kình và Ngưu Trụ. Bởi vì bên dưới vực sâu, đại yêu thú vừa nhô lên khỏi mặt nước. Hắn ngước nhìn lên thì không thấy nhưng yêu thức của hắn thì quét vừa đến được chỗ bọn Ngưu Kình và Ngưu Trụ. Do yêu thức quét quá xa nên nhận thức không hoàn toàn rõ ràng, giống như mắt người nhìn quá xa thì hình mờ đi vậy. Hắn nhận thấy có hai người lăng không phi hành, có tỏa ra khí tức kỳ dị vừa của yêu vừa của người thì cho rằng đây là 2 đại yêu đã hóa thành nhân hình hoàn chỉnh, đã có khí tức của người. Trong khi đó hắn vẫn còn xa lắm mới đạt đến trình độ ấy. Hơn nữa, hai người này đi theo hướng từ trong trung tâm Cấm Ma Sơn Mạch đi ra. Mà trong đó toàn là cao cấp đại yêu chính hắn còn không có bản lĩnh tiến vào. Thế là hắn đâm ra hoảng sợ chui tọt xuống đáy sông dưới vực trốn. Ở dưới đáy vực hắn còn run rẩy nghĩ liệu hai đại yêu nhân kia có muốn chiếm chỗ của hắn không hay chỉ là vô tình đi ngang qua. Nếu mà hai bọn họ muốn chiếm thì hắn lập tức giao ngay chỉ mong bọn họ tha cho hắn một mạng.
Không chỉ có đại yêu dưới đáy vực mà một vài con Phi Thiên Tử Xà nằm ở trung tầm vực khi ngó lên cũng hết hồn hết vía chui tọt xuống dưới để trốn. Đối với bọn chúng mà nói, thà đối mặt với đại yêu dưới đáy vực còn có cơ hội sống sót hơn là chạm trán với hai đại yêu khủng bố đang phi hành trên miệng vực kia.
Sự thể này Ngưu Kình và Ngưu Trụ hoàn toàn không biết được. Hai bọn họ chỉ vì một chữ liều mà an toàn vượt qua, hơn nữa còn dọa cho đại chúng yêu mạnh hơn họ hàng trăm lần phải sợ khiếp vía.