Đọc truyện Dị Giới Dược Sư – Chương 81: Ước định
Trong lúc Mộ Dung Thiên đang chờ đợi sốt ruột thì Khiết Tây Tạp lại một lần nữa dùng dịch dung thuật để biến mình trở lại thành Tạp Hy, và cầm bộ y phục bước ra khỏi nhà tắm. Bộ nữ phục là bộ duy nhất mà nàng giữ lại trong Không Gian giới chỉ, tuy có làm cho trọng lượng của nó tăng lên, nhưng dù sao cũng còn tốt hơn là để nó trong hành lý, vì biết đâu sau này sẽ phát sinh ra việc ngoài ý muốn thì không hay.
Vừa thấy Khiết Tây Tạp đi ra, Mộ Dung Thiên liền kéo tay nàng nói:
– Huynh đệ, sao chậm chạp thế? Ta đợi nãy giờ.
Khiết Tây Tạp nhẹ nhàng gỡ tay hắn ra, mặt đỏ như ráng chiều, một nửa là do thẹn thùng, nửa còn lại là vì xuân tình bị khơi dậy lúc nãy, nàng nói:
– La Địch, ta có vài yêu cầu muốn đề xuất với ngươi.
Mộ Dung Thiên ngẩn ra, hỏi:
– Yêu cầu gì, nghiêm trọng không? Không phải là do ta chế nhạo “tiểu huynh đệ” của ngươi quá ngắn đó chứ, ta vốn không hề có ý đó…..
Khiết Tây Tạp lại cảm thấy như mình đang nói chuyện với người ngoài hành tinh vậy, nàng chỉ đành bất đắc dĩ nói:
– Không phải chuyện đó, thứ nhất, khi ta tắm, ngươi không được xông bừa vào như lúc nãy.
Mộ Dung Thiên đáp:
– À, là chuyện đó à, dễ thôi. Có phải là ngươi cảm thấy thiệt thòi khi bị ta nhìn thấy cái mông của ngươi không? Hay là thế này vậy, lần sau ta cũng cho ngươi xem lại cái mông của ta nha, bảo đảm rất hấp dẫn đấy!
Khiết Tây Tạp đỏ mặt nói:
– Ta không cần! Tóm lại, ta thích tắm một mình, đó là sở thích cá nhân của ta, ngươi phải tôn trọng đời tư của ta.
Mộ Dung Thiên gật đầu đáp ứng:
– Ta vốn nghĩ mượn việc tắm chung đó để phát triển tình bằng hữu của chúng ta chứ. Thôi được, ta đồng ý, ngươi còn yêu cầu nào khác nữa không?
Khiết Tây Tạp nói:
– Thứ hai, không được sờ tới sờ lui trên người ta. Cả hai đều là nam nhân mà làm vậy thì thật là buồn nôn.
Mộ Dung Thiên cười nói:
– Được rồi, được rồi, chỉ cần không bắt ta phải lấy thân báo đáp thì chuyện gì cũng có thể thương lượng. Chúng ta vừa đi vừa nói nào.
Nói xong, hắn kéo tay nàng đi và nói:
– Tạp Hy huynh đệ, kéo một chút thế này không tính là sờ soạng chứ? Ta thật là không thể chờ được nữa, chúng ta đi nhanh lên một chút.
Khiết Tây Tạp đang định tránh né, nhưng sau khi nghe Mộ Dung Thiên nói câu đó thì lại thôi. Nàng chẳng thể làm gì khác hơn nên chỉ đành để cho hắn kéo đi, tuy nhiên, thân thể mềm mại của nàng cũng trở nên cứng nhắc, bởi vì cũng nên biết rằng, từ trước tới nay chưa có một nam nhân nào từng kéo tay nàng cả. Nhưng suy cho cùng, cả việc tắm chung với nam nhân cũng đã xảy ra rồi, vậy thì việc kéo tay này có đáng là chi, dù sao thì hắn cũng chưa biết thân phận nữ nhi của mình kia mà. Khiết Tây Tạp thở dài một hơi, rồi nửa muốn nửa không bước theo Mộ Dung Thiên đi ra cửa.
Sau khi ra tới cửa, Mộ Dung Thiên liền gọi một con tiểu ma thú đến chở hai người đi thẳng đến Tát Á Da Lộ học viện. Hai học viện chỉ cách nhau hai con phố, ở tại siêu cấp thành thị như thế này thì đó là một khoảng cách rất gần. Ma thú chỉ cần chạy nhanh một lúc là đến nơi.
Khiết Tây Tạp nghi hoặc hỏi:
– La Địch, ngươi tới đây làm gì?
Mộ Dung Thiên đáp:
– Lộ Thiến muội muội của ta học ở đây, ta phải đón nàng về nhà. Đúng rồi, nàng rất xinh đẹp và khả ái đấy.
Hắn vừa nói vừa lấy từ trong Trữ Vật châu ra hai bộ y phục ẩn sĩ, rồi đưa một bộ cho Khiết Tây Tạp.
Khiết Tây Tạp ngạc nhiên hỏi:
– Tại sao chúng ta phải mặc bộ y phục này, bộ ngươi muốn đi ăn cướp sao?
Nàng vừa nói xong thì liền cảm thấy đắc ý, không ngờ ở chung với Mộ Dung Thiên một thời gian mà suy nghĩ của mình cũng bắt đầu trở nên kỳ quái khác người.
Mộ Dung Thiên vỗ vỗ vai nàng tán thưởng:
– Khà khà, không tệ nha, huynh đệ, ngươi bây giờ khôi hài hơn nhiều rồi, không còn quá cứng nhắc như trước kia nữa, nhưng chỉ tiếc là ngươi đã đoán sai.
Hắn dừng một chút rồi nói:
– Nguyên nhân rất đơn giản, ngươi không thấy ta lớn lên có dáng vẻ anh tuấn tiêu sái thế này sao? Nếu như bị các mỹ nữ của học viện này quấn lấy thì sẽ không có cách nào thoát ra được, vậy chúng ta sẽ phải làm sao? Do đó chúng ta phải sử dụng mấy bộ trang phục ẩn sĩ này. Thật là khổ mà, chẳng lẽ đẹp trai cũng là sai lầm sao?
Khiết Tây Tạp nghe xong lời đó thì vẻ đắc đắc ý khi nãy liền biến mất ngay, nhìn bộ mặt dày của Mộ Dung Thiên mà nàng nhận ra bản thân mình dù có tiến bộ đến đâu đi nữa, nhưng nếu so với kẻ ngoài hành tinh này thì cũng chẳng bao giờ đuổi kịp, lúc nào cũng thua hắn một khoảng cách rất xa.
Đương nhiên, mục đích mà Mộ Dung Thiên mặc trang phục ẩn sĩ là vì để tránh bị Lăng Đế Tư hoặc Lý Ngang bắt gặp. Tuy rằng số lượng học viên của Tát Á Da Lộ ma võ học viện cũng đông như An Cách La Hy, thậm chí có khi lại còn nhiều hơn một chút, nhưng Mộ Dung Thiên vẫn không muốn có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
Không lâu sau đó, Mộ Dung Thiên liền biết ngay sự cẩn thận của mình là hoàn toàn chính xác. Thì ra Lộ Thiến đang đứng đợi xa xa ở trước cửa học viện, nhưng bên cạnh nàng lại còn có một nữ nhân khác, chính là Lăng Đế Tư. Hai nàng đang cười nói rất vui vẻ. Mộ Dung Thiên không biết Lộ Thiến quen Lăng Đế Tư từ lúc nào, nhưng sắc mặt của hắn lúc này giống như đang bị một đám mây đen che phủ vậy.
Tuy còn cách sau một lớp trang phục ẩn sĩ nên không thể nhìn rõ sắc mặt của Mộ Dung Thiên, nhưng Khiết Tây Tạp cảm thấy gã bạn cùng phòng của mình dường như có hơi khác lạ so với bình thường. Nàng nhìn theo ánh mắt của hắn thì thấy được có hai thiếu nữ rất xinh đẹp đang đứng ở đó, một trong hai người là tiểu Tinh Linh rất hoạt bát khả ái, còn người kia lại là một nữ tử thuộc Nhân tộc, có niên kỷ hơi lớn, dung mạo xinh đẹp và vóc người cao gầy thon dài.
Lăng Đế Tư? Khiết Tây Tạp vừa nhìn một cái thì đã nhận ra ngay, nên nàng mừng rỡ vô cùng. Nàng vốn đang muốn tìm thời gian rảnh để đi kiếm Lăng Đế Tư, nào ngờ lại có cơ hội ngay lập tức.
Lộ Thiến vẫn luôn để tâm chú ý, vì thấy Mộ Dung Thiên đã trễ rồi mà vẫn chưa đến, nàng còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì. Mấy bộ trang phục kia là do hai người cùng đi mua, hơn nữa, nàng rất quen thuộc với vóc người của Mộ Dung Thiên, nên khi thấy hắn vừa xuất hiện thì liền nhận ra ngay. Sau khi nói với Lăng Đế Tư vài câu, thì nàng lập tức như con bướm tung tăng bay lại.
Lăng Đế Tư đưa mắt nhìn theo Lộ Thiến đến bên cạnh hai người mặc trang phục ẩn sĩ kia, nàng cảm thấy rất kỳ quái, vì không hiểu sao hai người ấy đều mang đến cho nàng một cảm giác là lạ không rõ ràng.
Thế rồi, một trong hai người đó đứng từ xa nhìn lại nàng, rồi đột nhiên làm ra một động tác kỳ quái, ngón tay cái, ngón trỏ, và ngón út duỗi ra, còn ngón giữa và ngón áp út thì thu về, dán sát lòng bàn tay.
– Khiết Tây…..
Vừa kêu được một nửa, Lăng Đế Tư liền ngậm miệng lại. Việc Khiết Tây Tạp ly khai gia tộc trốn đi, toàn quốc không có ai là không biết, không có ai là không hiểu, mà Lăng Đế Tư cũng không phải một người không có kiến thức. Do đó, khi thấy nàng ta khoác bộ trang phục ẩn sĩ, lại không đến gặp mặt, lẽ tất nhiên là muốn giấu diếm thân phận rồi.
Hai người một ma một võ, đều là các thiếu nữ thiên tài của Lam Nguyệt đế quốc. Họ vốn đã quen biết nhau từ nhỏ, lại còn là bạn khuê phòng không giấu nhau chuyện gì. Động tác vừa rồi chính là giao ước mà các nàng thường sử dụng, bởi vậy khi Lăng Đế Tư vừa liếc một cái thì đã nhận ra ngay. Nhưng lúc này không biết làm sao để gặp nhau, bởi vì Lăng Đế Tư biết bản thân mình luôn luôn thu hút sự chú ý của chúng nhân, nếu cứ đến gần Khiết Tây Tạp nói chuyện, vậy thì những kẻ âm thầm theo đuổi nàng nhất định là sẽ dò la lại lịch của nàng ta, đến lúc đó thì nàng ta sẽ gặp phiền phức rất lớn, nói không chừng có khi lại còn bị bại lộ thân phận nữa kia.
Lúc này Khiết Tây Tạp lại làm một động tác khác, sau đó thì chỉ chỉ về phía cửa trường, Lăng Đế Tư tức khắc hiểu ra. Ý của nàng ta là sáng sớm mai sẽ gặp lại ở đây, và đương nhiên, lúc đó cả hai cũng sẽ đều mặc trang phục ẩn sĩ để gặp nhau. Dù cho Khiết Tây Tạp không làm động tác ấy thì Lăng Đế Tư cũng không ngốc đến nỗi không tự biết làm điều đó.
Nhìn Khiết Tây Tạp, Lộ Thiến, và người còn lại mặc trang phục ẩn sĩ cùng khuất xa dần, Lăng Đế Tư cảm thấy khó hiểu, không biết người thần bí kia rốt cuộc là thần thánh phương nào? Theo lời của Lộ Thiến, vừa rồi là nàng ta đang đợi ca ca của nàng, thế thì sao Khiết Tây Tạp lại đi chung với hắn? Lăng Đế Tư được biết, Khiết Tây Tạp không có nhiều bằng hữu, nhất là các bằng hữu khác phái, bởi vì gia tộc của nàng ta quản chế rất nghiêm ngặt, có thể nói là không có mấy người. Ngay cả bằng hữu cùng phái mà có thể xưng là tri kỷ thì cũng chỉ có mỗi mình nàng mà thôi, vì vậy Lăng Đế Tư không hiểu tại sao khi Khiết Tây Tạp vừa đến Phật Lạc Lý Tư thì lại đi cùng với một nam tử xa lạ, tức ca ca của Lộ Thiến như thế. Ài, tất cả cứ đợi đến mai gặp mặt Khiết Tây Tạp ắt sẽ rõ.
Tuy đã mặc trang phục ẩn sĩ, nhưng cả Lộ Thiến và Khiết Tây Tạp đều nhận ra được sự khác lạ của Mộ Dung Thiên, hắn trở nên trầm lặng khác thường. Mọi ngày tinh thần của hắn rất bay bổng hào hứng, ngay cả Khiết Tây Tạp tự nhận sự hào hứng bay bổng của mình đã rất cao, vậy mà cũng phải cam bái hạ phong với hắn. Do đó, lúc này trong lòng của hai nàng đều có chút suy tư.
Khiết Tây Tạp nhớ rõ gã bạn cùng phòng của mình lúc nãy vừa nhìn thấy Lăng Đế Tư xong thì bộ dạng chợt giống như hóa đá vậy, nàng không biết rằng mỗi lần nhìn thấy Lăng Đế Tư thì tâm tình của Mộ Dung Thiên đều trở nên rất phức tạp. Nàng thầm nghĩ trong lòng: “Chẳng lẽ hắn bị sắc đẹp của Lăng Đế Tư hớp hồn hớp vía, đến nổi không buồn nói chuyện luôn hay sao?” Nghĩ tới đây, trong lòng Khiết Tây Tạp liền cảm thấy không thoải mái. Đó không phải là ghen tuông gì, và lại càng không phải vì nàng thích Mộ Dung Thiên, mà nàng cảm thấy mình vốn là một bậc thiên tài, từ trước tới nay làm việc gì cũng đều được thuận lợi, nhưng khi ở trước mặt tên sắc lang khắc tinh này thì cứ phải chịu nhục. Vậy mà đối với người bạn khuê phòng kiêm đối thủ của mình tại Lam Nguyệt đế quốc, tức Lăng Đế Tư, thì chỉ mới lần đầu gặp gỡ và khiến cho hắn thần hồn điên đảo rồi. Càng nghĩ, Khiết Tây Tạp lại càng cảm thấy như mình đang rơi vào thế hạ phong, tuy rằng nàng vẫn đang phải che giấu thân phận.
Lộ Thiến cũng không biết vì sao Mộ Dung Thiên không hài lòng, lần trước khi mới đến Tát Á Da Lộ học viện lần đầu thì hắn cũng thất thường như vậy, vì thế mà trong lòng nàng cảm thấy thấp thỏm bất an.
Sau khi về đến biệt thự, Mộ Dung Thiên thu xếp chỗ ngồi cho Khiết Tây Tạp xong, rồi nói với Lộ Thiến lúc này đang giúp hắn châm trà cho Khiết Tây Tạp:
– Tiểu Lộ, hãy vào trong phòng với huynh một chút. Huynh có việc muốn nói với muội.
Hết