Đọc truyện [Detective Conan Fanfic] Phép Màu Của Tình Yêu – Chương 16: Okinawa
Một tiếng sau…
Bãi biển Okinawa hiện giờ vô cùng đông đúc. Trên bờ
cát vàng mịn trải dài bãi biển, rất nhiều những chiếc ô to màu sắc được
dựng sẵn, và bên dưới là ghế xếp chuyên dụng mà bãi biển nào cũng có. Du khách tới Okinawa tắm biển thường nằm trên những chiếc ghế đó, thưởng
thức ly nước hoa quả mát lạnh do quầy bar ngoài trời của khách sạn phục
vụ, hoặc xuống biển đùa nghịch với từng con sóng. Dù bây giờ đã gần giữa trưa, nhưng trên bờ biển vẫn rất đông người, vì như đã nói, cái nắng
của Okinawa vô cùng dịu nhẹ, không phải là cái nắng to và gắt như ở Đông Nam Á, nên vẫn có thể tắm biển thoải mái mà không lo hại da
– Oa!! Nhìn biển thích quá đi à!
Aoko reo lên vui sướng, trông cô phấn khích thấy rõ. Shiho mỉm cười, lắc đầu chịu thua cô bạn thân tinh nghịch như một đứa trẻ. Bốn cô gái đang đứng ở sảnh khách sạn, nơi mái hiên để khách có thể rửa chân cho sạch cát
trước khi quay lại khách sạn. Các thiếu nữ đang khoác lên mình chiếc áo
choàng spa đặc biệt, và có dấu hiệu mất kiên nhẫn khi phải chờ đợi các
chàng trai. Điều đó rất dễ dàng nhận thấy khi Kazuha cứ dậm chân đầy tức tối, miệng càu nhàu tên da đen nào đó, mái tóc buộc đuôi ngựa của cô
vung vẩy. Và khi Kazuha đang lầm bầm mắng mỏ Heiji, thì giọng nói không
thể nhầm lẫn với ai của tên cột nhà cháy vang lên
– Yo!! Kazuha, Ran, Shiho, Aoko!! Đợi lâu chưa?
“Phụt”
Các chị nhân viên lễ tân cùng một số du khách nữ đã phụt máu mũi ngay khi
các hot boy xuất hiện (me too!! ^~^). Thân hình hoàn hảo của Shinichi,
Kaito, Heiji và Hakuba khiến cho phái nữ trong khách sạn hiện giờ không
thể giữ bình tĩnh. Trên người họ chỉ có mỗi quần đùi hoa dài đến gối đủ
màu sắc (sao loè loẹt rữ vậy tời??!), để mình trần, vai khoác khăn bông
để lát có thể lau người. Ai cũng cười phổng mũi khi thấy phụ nữ “suýt
soa”
– Ai da, sao mà đẹp trai vậy trời!!
– Hấp dẫn quá! Các anh í có bạn gái chưa nhỉ??
– Tui đang ở thiên đường sao?
Chàng nào giờ trong bụng cũng vui như mở cờ, nhưng bên ngoài cố tỏ ra đầy
men-lì. Shinichi nhếch miệng cười đầy quyến rũ, Heiji vẫy tay với các du khách nữ, cái nháy mắt của Kaito làm chết người, Hakuba lạnh lùng cùng
nụ cười nam tính khiến các chị em ngất lên ngất xuống. Tuy nhiên, dù sức hút tới cỡ nào thì…
– Làm màu!
– Mệt ghê!
– Hoá ra mấy người điệu thế cơ à?
Các hoa khôi của Teitan tỏ ra miễn nhiễm với vẻ cuốn hút của mấy cậu bạn thân. Shiho nhìn đồng hồ, lạnh lùng
– Muộn 3″!
– Thôi mà, muộn chút xíu có sao đâu!- Kaito cười cầu hoà. Ran nhướn mày, giọng đầy đe doạ
– Lần sau mà muộn là cẩn thận đấy nhé!
– Rồi rồi- Shinichi đẩy đẩy cô ra ngoài bãi biển, nhe răng cười lấy lệ
Cả hội chạy vù ra biển. Gió mát, nắng dịu, không khí trong lành của
Okinawa làm ai cũng thoải mái. Hakuba tìm bốn chiếc dù to gần nhau để
tất cả cùng để đồ và dép của mình ở đó. Shinichi vừa quăng đôi dép qua
một bên, thấy các nàng vẫn chưa bỏ áo choàng ra, bèn hỏi
– Nè Ran! Sao không cởi áo spa ra vậy? Thế làm sao mà tắm biển được?
– Nhưng mà… ngại lắm- Ran ngượng ngùng nói. Aoko, Kazuha và Shiho cũng gật đầu. Kaito cười
– Có gì mà ngượng, toàn bạn bè thân thiết cả!
– Nhưng… các cậu không được cười đâu nhé!- Kazuha rụt rè đề nghị. Heiji nháy mắt
– Yên tâm đi, không cười đâu!
Các cô gái nhìn nhau, rồi từ từ bỏ chiếc áo choàng ra khỏi người. Shinichi, Heiji, Kaito và Hakuba đứng hình, ngây ngốc ngắm nhìn các cô bạn mình.
Bốn nàng đều chọn bikini cho lần đi chơi này, và sự lựa chọn đó quả
không tồi khi những bộ bikini sexy đã khéo léo khoe được những đường
cong gợi cảm của các cô gái. Ran đầy quyến rũ trong bộ bikini buộc dây
màu xanh thiên thanh, tôn lên nước da trắng hồng cùng dáng người thon
gọn của cô. Kazuha cuốn hút với bộ bikini màu vàng rực rỡ, còn bộ bikini màu hồng chấm bi đã giúp Aoko trở nên gợi cảm vô cùng. Shiho bí ẩn và
lạnh lùng lựa chọn sắc đen, nhưng khôbg thể che hết được vẻ đẹp quyến rũ như đoá hồng của cô
Thấy các chàng trai cứ nhìn chằm chằm, Shiho đỏ mặt hỏi (cute quá trời!!)
– Trông tệ lắm à?
– Khô… không! Tuyệt lắm!- cả bốn cậu con trai đồng thanh, mắt vẫn dán
chặt vào các cô gái. Ran thở phào nhẹ nhõm, cười tươi rói
– Cám ơn nhé! Các cậu thấy đẹp là ok rồi!
– Xuống biển thôi nào!!!
Kazuha và Aoko reo lên thích thú, kéo tay Ran cùng Shiho ra nhảy sóng. Vô
tình, vẻ quyến rũ của các thiếu nữ đã thu hút ánh nhìn của cánh đàn ông
trên bãi biển. Đám con gái mải mê vui đùa cùng sóng nước, trong khi hội
con trai vẫn nằm dài trên ghế, mắt nhìn đăm đăm “canh chừng” các nàng.
Shinichi lẩm bẩm
– Không ngờ… cô ấy lại quyến rũ đến thế…
– Ừ… tớ cứ nghĩ Aoko… phẳng lì- Kaito thú nhận với đám bạn. Hakuba châm chọc
– Nàng mà nghe thấy thì cậu chết!
– Nói xấu gì bọn tớ à?
Giọng nói “dịu dàng” của Aoko đã lôi 4 cậu bạn về thực tại. Kaito chối bay chối biến
– Đâu có! Cậu cứ tưởng tượng!
– Tạm tha- Shiho cười- Các cậu có ra chơi bóng chuyền không? Tụi tớ vừa mượn được một quả từ cái anh đẹp trai đằng kia kìa!
Shiho vẫy tay, cười tươi với một anh chàng da ngăm đen, body cường tráng đang cười tít mắt vì được mỹ nhân hỏi han. Cô đâu để ý ai đó đã tức xì khói
rồi. Shinichi nhắc nhở
– Haha… Shiho à, nếu cậu còn cười thêm giây
nào nữa với chàng trai đó thì e rằng tối nay anh ta sẽ chuyển hộ khẩu vô nhà xác đó!
– Kudo!!!
Hakuba lườm Shinichi đầy sắc lạnh. Trước khi hai chàng cãi nhau, Ran đã khéo léo lôi Shinichi đứng dậy, mắt “lừa tình” rủ rê
– Shinichi, ra chơi bóng với bọn tớ đi!
– Ơ… ừ, được- Shin nhà ta bối rối, Ran cứ kawaii như thế làm sao tim anh chịu được???
– Ê này Kudo, cậu định bỏ rơi bạn đó hả?- Hakuba nhảy dựng lên, nhưng
quay ra thì đã thấy Kaito và Heiji bị lôi kéo thành công. Shiho thì nhìn anh với ánh mắt cún con, và anh lập tức xiêu lòng
”Anh hùng không qua được ải mỹ nhân!” Lời các cụ đã dạy quả không sai!
Tám người vui vẻ nô đùa trên bãi biển. Những trận bóng chuyền gay cấn diễn
ra, nhiều lúc không phân thắng bại. Chơi chán, bè lũ hot boy-girl lại
nhảy xuống biển tắm, té nước ầm ĩ vào nhau rồi cười vang trời. Họ ăn
trưa ngay trên bãi biển, các món gỏi tươi sống siêu ngon của nhà hàng.
Và sau đó, công cuộc ăn chơi lại tiếp tục diễn ra, không ngừng nghỉ
Xế chiều, mặt trời dần khuất sau rặng núi đảo Okinawa, khách khứa cũng lũ
lượt kéo nhau về khách sạn. Cả nhóm chơi mệt rã rời, cùng uể oải lên
phòng tắm táp, rồi đợi nhau đi ăn tối
Nhà hàng đã mở cửa, và mọi
người bắt đầu dùng bữa. Nhóm Shinichi cũng vừa xuống đến nơi, khi cả
nhóm còn đang dáo đac tìm bàn, thì Ran bỗng va vào một người con trai
– Á!
– Xin lỗi, cô không sao chứ… Ơ, Ran-san!
Giọng nói quen thuộc làm Ran giật mình. Cô ngẩng đầu, thì ra là anh Akiyama Ren. Cô mỉm cười
– Chào anh!
– Em cũng nghỉ ở đây à?
– Vâng, em đi cùng các bạn!- Ran cười, vẫy đám bạn mình. Kazuha chạy lại đầu tiên, và thốt lên kinh ngạc
– Anh Akiyama! Không ngờ lại gặp anh ở đây!
– Chào Toyama! Cả Nakamori và Miyano nữa sao? Các em khoẻ chứ?- anh Ren cười. Shiho và Aoko lễ phép
– Chúng em chào anh!
– Anh đi nghỉ với gia đình ạ?- Ran hỏi. Ren gật đầu, rồi đề nghị
– Tối nay anh đi ăn có một mình thôi, hay các em cho anh ngồi cùng với được không, Ran-san?
– Được ạ- 4 cô gái đồng thanh. Kazuha gọi
– Heiji! Anh Akiyama ngồi cùng bọn mình nhé!
– Ok!- Heiji gật đầu, gật đầu chào Ren. Còn Ren cười ái ngại
– Chào Kudo, Hattori, Kuroba, Hakuba! Thật phiền quá, lại làm phiền các em thế này!
– Không sao ạ!- Kaito vui vẻ đáp- Anh ngồi đi
Ren nhanh chóng ngồi xuống-cạnh-Ran, và điều này khiến tất cả mọi người đều chú ý, chỉ riêng Ran, Aoko là không để ý thôi. Shiho định ngồi cạnh
Ran, nhưng ánh mắt lạnh như băng của Shinichi làm cô giật mình, ngồi
cạnh Hakuba để nhường chỗ cho Shinichi. Kaito nhanh nhẹn ngồi cạnh Ren
để yểm trợ cho Shinichi, anh hiểu tại sao cậu bạn lại trở nên vô cùng
đáng sợ như vậy…
Bữa ăn tối vui vẻ lại thành ra cuộc chiến tranh ngầm nồng nặc mùi thuốc súng giữa Shinichi và Ren, khiến người ta lạnh sống lưng
Hakuba thì thầm, đủ cho cả hội nghe thấy, trừ Ran, Shinichi và Ren
– Thật không hiểu khi về Tokyo, cuộc chiến này sẽ như thế nào đây…?
– Ran sẽ khá mệt mỏi đấy- Heiji thở dài- Còn bà cô Miku lắm điều nữa mà…
Không khí trùng hẳn xuống, kì nghỉ tại Okinawa coi như kết thúc!