Bạn đang đọc Đế Vương Tàn Bạo Và Hoàng Tỳ Của Thiên Gia: Chương 43
Ngày hôm sau đến nhanh tựa như cơn gió. Nàng thơ thẩn ngồi bên cửa sổ – bộ dạng kỳ lạ và thục nữ hiếm gặp ở nàng.
Nàng ngẫm nghĩ và chợt cam thấy bối rối hệt như một cô nàng mới chỉ biết sự đời…
…..
“-Bắt nữ nhân đó lại!
Nàng sợ hãi khiến khuôn mặt đẹp kì lạ.
Nam nhân đó bước xuống khiến dân chúng cúi rạp.
Hắn ta bực bội nhìn nàng:
-Nghe đây, ta không muốn giết ngươi nhưng số mạng ngươi tùy thần số mệnh.
Đây là 2 viên bội ngọc, một cái ghi Tử, còn lại thì ghi Sinh.
Chọn đi.”
……
Cái giọng hách dịch ngày đầu tiên gặp gỡ của hắn chưa bao giờ nhạt đi trong nàng.
Thú thực nàng chẳng nhớ kỷ niệm nào về hắn ngòai cái kỷ niệm oái oăm ấy cả…
Nhưng bây giơ nàng lại phải chà đạp vào tình cảm ấy chỉ để cống hiến ột thứ vô hình nào đó mà nàng không rõ….
……
Trong cung hoàng thượng….
-Hộc …. hộc… – Hắn ho liên tục, thổ huyết.
Ngự ý tất tả chạy tới khám mạch. Ông ta lắc đầu vẻ sợ sệt. Hắn gằn giọng:
-Chuyện gì không hay à?
-Thưa, Người đã bị trúng độc….
-Độc gì???? – Hắn hỏi khẽ vì sức lực đột nhiên cạn kiệt.
-Độc … độc của một loài rắn…
Nghe giọng ông ta lấp lửng hắn hiểu ngay câu sau sẽ là độc đó không giải được ở nc này.
Hắn trấn giữ cơn ho để bình tâm suy nghĩ: “ Ta không có ăn hay uống gì trong ngaỳ hôm nay, ngoại trừ canh hầm do mẫu thân làm…”
Vài h sau đó tin hoàng thượng bị trúng độc không hiểu sao lan khắp hậu cung….
Và cùng lúc đo ngta tìm thấy huyết tán cài nhuyễn ngay trong phòng hoàng hậu…. Đó là loại độc mà hắn trúng phải…
….
Hoàng hậu tơi tả trong bộ y phục phậm nhân liên tục gào thét rằng:
-Thiếp không làm như thế! Có kẻ *** hại thiếp! Thiếp không làm xin hoàng thg khai ân…
-Thiếp không làm! Hoàng thượng!!!!!!!!!!!!!!
Nnàg đứng bên thái hậu nở nụ cười lạ lùng. Gào đi! Gào to lên! Hoàng thg ư? Hắn đnag nằm liệt chờ ngươi mang thuốc giải đây! Hừ!
Chẳng mấy chốc theo ý nàng, Thái hậu đã ban lện phế truất và xử tử hoàng hậu.
Nnàg nghiễm nhiên đc coi là người sẽ trở thảnh hoàng hậu kế vị…
….
Hắn thở nhẹ nhìn nàng ngồi bên chấm khăn ướt rồi khi tất cả đã lui ra, hắn nhẹ nhàng nói:
-Nàg đưa ta thuốc giải nếu chưa muốn ta chết thật!
Nàg bật cười khẽ không hỏi vì sao hắn biết mà đưa hắn thuốc rồi nhét vào miệng hắn.
Hắn mỉm cười.
Nàg thở dài:
-Tại sao không nói là chàng ghét ta hả?
-Ta không ghét nàng! Dù nàng muốn cướp đi mạng sống của ta đi chăng nữa….
Nàg chua chát nói:
-Đồ ngốc!
-Ta ngốc hay… ta giả ngốc thì nàng chưa biết đâu…
Hắn nói thật khẽ trc khi nhắm nghiền mắt chuẩn bị thức dậy mà đón xem kịch hay của nàng… và cũng là chuân bị àn kịch của hắn…
—————Hết chap 43——-