Bạn đang đọc Đế Vương Tàn Bạo Và Hoàng Tỳ Của Thiên Gia: Chương 20
Huân Y nghĩ thầm khi đi trong Thục Chi Hoa, liệu Từ Đế Lan sẽ làm gì đây nhỉ? Khi hắn xử sự như vậy, nàng đã ngầm nhìn thấy thái độ căm ghét, bực bội, thù hận từ Từ Đế Tử và Từ đế Lan…
Nàng phải chờ xem kịch hay mới đc.
Quả nhiên, từ sau khi Từ Đế Lan mang Long thai, hắn quan tâm và thường xuyên đến cung của nàng ta hơn hẳn.
Nàng mỉm cười k hề tỏ ra một chút gì là tức giận nhưng trong lòng dường như quặn thắt, nàng khó hiểu bởi cả chính mình.
Thấm thoắt thời gian trôi đi, 2 tuần nữa như chỉ chạy vụt qua mắt…
Từ Đế Lan nhìn cái thai đã đầy một tháng trong lòng khấp khởi mừng thầm. Hàn Huân Y phen này ngươi sẽ tử với ta.
Sáng hôm ấy,…
Hoàng thượng cùng các phi tử đi dạo trong rừng trúc, hôm nay là ngày nghỉ duy nhất của hắn trong 1năm.
Từ Đế Lan như thường lệ đi cạnh hắn. Bỗng nhiên nàng ta hỏi nhẹ nhàng:
-Thưa hoàng thượng,….
-Hử? Sao?
-Thần thiếp lo cho Long thai, những kẻ tâm địa ác độc trong cung này đâu thiếu, nay lại còn có nội gián, thiếp thực lo sợ.
-Nàng có ý gì ư? – Hắn hiểu ngay tắp lự.
-Dạ.
-Nói đi.
-Băng An quý phi thanh nhã, cao quý, phong thái tốt, tuy xuất thaan yếu kém nhưng rất tốt bụng, chân thành, nay nhờ quý phi giúp đỡ trông coi việc ăn uống , sinh hoạt thg ngày của thần thiếp thì chắc chắn tới khi sinh, thần thiếp sẽ đc mạnh khoẻ, an toàn.
Tất cả phi tần, hắn đều sửng sốt trc những lời này của Từ Đế Lan
Trong hậu cung này ai mà k biết Loan Mĩ quý phi và Băng An quý phi vốn là kẻ thù.
Huân Y vội bàng từ chối:
-Không. Ta k đảm nổi trọng trách đó! – Rồi nàng nói với hắn- Ngươi đừng bắt ta làm đấy nhé!
-Nàng làm đi. Huân Y!
-K.
-nàng dám kháng chỉ?
-Ta thích đó! Ngươi làm gì ta nào??
-Ta….
-Sao?
-Nàng làm giúp ta đi. – Hắn đột nhiên nhẹ nhàng van lơn nàng, giọng nói du dương quyến rũ.
-Ta…
-Đi. Nàng làm nhé?
-Ân. – Cuối cùng Huân Y cũng chịu thua.
Từ Đế Lan cười :
-Cảm ơn Băng An quý phi.
Nàng ta rít trong kẽ răng như vừa bị bắt ép phải nói cái gì đó khác ý mk vậy!
-Khó nghe quá! – Huân Y trả lời.
Từ Đế Lan không nói gì, vẻ mặt hơi thản nhiên.
Nàng thầm nghĩ: Phải chăng ta nhận lời là một điều ngu ngốc.
Hắn có một suy nghĩ của riêng mk, hắn mỉm cười.
Từ đó trở đi, công việc ăn uống, sinh hoạt thg ngày của Loan Mĩ quý phi nàng đều nắm rõ. Nàng thậm chí còn ở bên nàng ta suốt cả ngày hòng ngăn k cho nàng ta cố ý xằng bậy.
Ngày thứ 5 của tuần thứ 9 của thai kỳ…
-Hoàng thượng giá đào…
-Cung nghinh thánh thg. – Từ Đế Lan nhỏ nhẹ nói.
Huân Y đứng nhìn hắn rồi nói:
-Ta chán lắm rồi!
-Sao?
-Ngươi xem xem.. Ta y như một bà nhũ mẫu ý! Phát điên lên rồi!
-Nàng cố chịu đi. Còn lâu lắm mới sinh mà. – Hắn cố dịu dàng nói.
-Hừ! Ta …. – Huân Y còn định ca thán thêm thì ….
-A… Á… đau quá!! Thiếp chết mất ! Cứu thiếp với! – Từ Đế Lan hét lên đau đớn. Bát thuốc đổ ra sàn.
Nàng ta ôm bụng, máu.. rỉ ra….
Huân Y đứng nhìn khẽ hoảng hốt:
-Ta… Đã đến ngày sinh đâu… Tại sao… …
-Có thuốc hư thai….- Một cung nữ hét lên căm phẫn.
Ánh mắt ấy, cho dù có được sống thêm một ngàn năm nữa Huân Y cũng k thể quên được ánh mắt giận dữ đáng sợ của hắn ngày hôm đó:
-Ngươi… Ngươi dám làm như thế ư? Ngươi… thật tầm thg!
Nàng run sợ, vâng lần đầu tiên trong đời nàng cảm thấy sợ hãi tột đỉnh cùng cực như thế, nàng lắp bắp:
-Ta… T..a … k có.. làm… ta k… có!
-….
-Ta thật sự k có làm! – Nàng cao giọng nói – Các ngươi thật đáng ghét! Các ngươi hại ta…
Từ Đế lan đau đớn:
-Xin ho..àng thg lấ..y l..ại cô..ng b…ằng… cho th.. ần thiếp
Hắn quay măt nói:
-Giam vào ngục chờ xét xử sau!!
Nàng mặc cho bọn lính lôi đi. Dù sao nàng cũng vào đó một lần rồi. Nàng chợt nhìn thấy một thân thủ quen thuộc… Xem ra… nàng k phải ngồi trong ngục quá lâu rồi…