Đế Vương Tàn Bạo Và Hoàng Tỳ Của Thiên Gia

Chương 16


Bạn đang đọc Đế Vương Tàn Bạo Và Hoàng Tỳ Của Thiên Gia: Chương 16

Huân Y giận dữ bước ra. Hằn lên những tia đỏ lòm trong đôi mắt đẹp. Lan nhi khó khăn lắm mới bước kịp nàng. Lan nhi vô cùng ngạc nhiên, tranh thủ suy nghĩ trong lúc thở hồng hộc, rốt cuộc là tại sao nữ chủ nhân lại tức giận thế? Lại tức giận khi đi từ tẩm cung của hoàng thượng ra nữa chứ? Nay đã là canh ba, thế này thật kì quá.
-Thưa quý phi,….
-…..
– Hàn quý phi,….
-Hả? Ngươi hỏi gì?
-Sao… sao người lại giận thế ạ? Giờ là canh ba,…, Lan nhi biểu lộ sự ngạc nhiên, khó hiểu.
-Không có gì. Ta không có giận.
Nàng vô ý thức trả lời, dù trong lòng đang gào thét, phản bác. Lòng nàng như núi lủa sắp phun trào rồi đây. Nàng bất chợt lại mở miệng:
-Giờ ngoài cung có gì k?
-Sao ạ? – Lan nhi dường như không hiểu ý nàng.
-Ý ta hỏi là …. Hôm nay có lễ hội hay cái gì đó k?
-À, dạ… hình như lễ hội ở … phía Bắc kinh thành vẫn .. còn.. thì phải.
Nàng tươi tỉnh hẳn lên trả lời:
-Thật ?
-Dạ.
-Vậy ta đến đó đi?
-Không được đâu ạ!!!

-Sao không?
-Người thân là quý phi sao có thể…??
-Ngươi phải nghe lời ta.
-Dạ.- Lan nhi bất lực trả lời. – Nô tỳ tuân mệnh. Nhưng Người phải về sớm. Kẻo Người ham chơi thì đầu nô tỳ.. sợ chẳng còn trên cổ.
Nàng đập vai Lan nhi:
-Không phải lo. Ta chắc chắn ngươi sẽ không tử được đâu.
-Dạ.
Một lát sau, nàng đã khoác trên mình bộ quần áo đơn giản, cung màu chủ đạo là màu hồng, phụ tiết hoạ xuyết màu xanh dương và trắng.
Tuy vậy nhan sắc của nàng vẫn quá nổi bật. Lan nhi vội vàng lấy một cái khăn voan che mặt cho nàng chỉ chừa từ đôi mắt.
Lan nhi hình như chưa bao giờ biết nói dối, nàng ta luống cuống khiến huân Y bật cười.
-sao ngươi sợ hãi vậy?
-Nô tỳ nói thế nào với lính gác ạ ?
-À… ta nghĩ xem… Thế này nhé….
Lan nhi gật đầu lia lịa, đôi mắt âu lo.
Họ bước chầm chậm đến cánh cổng hoàng cung. Như dự đoán, họ bị chặn lại.
-Ngươi là ai??
-Ta là Hy Lan. Cung nữ của cung Thục Chi Hoa. – Lan nhi giơ tầm thẻ bài cho hắn xem.

Tên lính gác nhìn Lan nhi rồi nhìn nàng vè nghi ngờ:
-Canh ba rồi ngươi ra ngoài làm gì? Còn kẻ này là ai?
-Băng An quý phi đột nhiên thèm kẹo hồ lô, mà Thục Chi Hoa vừa hết nên Người sai ta đi mua. Người nay cùng ta đi.
-Vậy à?
-Ngươi không tránh ra, quý phi nổi giận thì tội ngươi khó tránh đấy. – Lan nhi hăm doạ.
-Vâng.
Hiệu quả tức thì. Tên lính gác rối rít nhường đường. Nàng và Lan nhi vội bước ra khỏi hoàng cung.
Đi được một quãng, Nàng cảm thấy run run, mắt trào nước, không khí bỗng trong lành mát mẻ hơn. Nàng vui vẻ chân sáo:
-Ôi, sao cuộc đời đẹp thế này nhỉ?
Lan nhi kinh ngạc. Đây là quý phi phong nhã cao quý, ngày nào cũng nghiêm túc, đôi phần quỷ dị mà nàng hầu hạ một năm trời sao? Không! Trước mặt Hy Lan là một nữ nhân bội phần xinh đẹp hoàn mĩ đến từng li . Vui vẻ hạnh phúc và sung sướng, hồn nhiên, như con chim nhỏ vừa thoát khỏi cái lồng.
-Quý phi,…
-Á, không được gọi thế!!!
-Sao ạ?
-Từ giờ, muội cứ gọi ta là tỷ tỷ. Trong cung cũng gọi thế! Tỷ cho phép.
-Thế không được.
-Không được là không được thế nào???
Nàng trừng mắt vờ doạ dẫm. Lan nhi cúi đầu uất ức:
-Nương nương bắt nạt nô tỳ.
-Hừ.
-Dạ. Muội hiểu rồi.
-Hảo. Ta vui lắm.
Lan nhi cũng khá thông thuộc đường chẳng mấy chốc họ đến phía Bắc kinh thành nơi lễ hội vẫn còn tấp nập….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.