Đế Vương Kiếp Xấu Phi Cũng Khuynh Thành

Chương 15: Nha Hoàn Cũng Kiêu Ngạo


Bạn đang đọc Đế Vương Kiếp Xấu Phi Cũng Khuynh Thành: Chương 15: Nha Hoàn Cũng Kiêu Ngạo


Dưới sự dẫn dắt của cung nữ, Thẩm Nhược Li cùng Tử Huyên dần dần cách xa không khí tràn ngập vui mừng nơi đại sảnh, nó vốn không thuộc về bọn họ. Không thể không nói trong Thần vương phủ này, cảnh vật thập phần mang phong cách cổ xưa, tinh xảo thanh lịch, hợp lòng người.
“Tiểu thư, vừa rồi người dọa ta sợ lắm nha. Phải biết rằng, người trước kia, khi ở trước mặt Ngũ hoàng tử ngay cả thở mạnh cũng không dám. Không nghĩ tới hôm nay lại can đảm như vậy, ngay cả Vương gia cũng bị người dọa tới lúng túng.”
Tuy rằng trong ánh mắt Tử Huyên tràn đầy sùng bái cùng kính nể nhưng không biết vì sao khi lọt vào tai Thẩm Nhược Li lại thành cố ý đem nàng ra giễu cợt. Có lẽ là nói nàng trước đây quá mức nhu nhược đối với Ngũ hoàng tử kia quá mức dịu dàng.
“Ngươi, nha đầu kia chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng giễu cợt tiểu như nhà ngươi sao.” Con mắt Thẩm Nhược Li sáng lên, cười một tiếng, dùng tay nhẹ nhàng đánh Tử Huyên đang đứng bên cạnh. Tử Huyên che miệng cười trộm né tránh cú đánh của nàng.

“Tiểu thư, ta cảm thấy ngươi thật sự giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác, dường như trở nên kiên cường hơn, thông minh hơn. Tử Huyên rất bội phục.”
“Ha ha, Tử Huyên ta cho ngươi biết, từ hôm nay trở đi ta sẽ vì Thẩm Nhược Li mà sống thật tốt. Ta muốn đem những thứ xem thường người của ta toàn bộ dẫm nát dưới chân, để cho bọn họ hối hận, ha ha!”
Nói đến chỗ vui vẻ, Thẩm Nhược Li liền không chú ý đến chủ nhân của thân thể này có thân phận tiểu thư, há miệng cười ha hả không ngừng. Cho đến khi tất cả thị nữ xung quanh nhìn nàng giống như người quái dị, nàng mới che miệng cười gượng, vẻ mặt lúng túng, dáng vẻ khó xử.
Vòng qua vài tòa đình đài lầu các, xuyên qua một chút đình đài thuỷ tạ mới đến một tiểu viện hết sức vắng vẻ. Bề ngoài thì nhìn giống như tân phòng trong truyền thuyết, tuy rằng tân phòng cũng có dán vài tờ song hỷ, những câu đối chúc mừng cùng với đèn lồng màu đỏ nhưng dường như rất ít thấy, chẳng qua là treo một ít để tượng trưng mà thôi.
Xem ra Thần Vương gia này thật lòng muốn nàng nhìn thấy cách đãi ngộ này để khiến nàng cảm thấy khó chịu đây mà. NND cũng thật là vì sao Hách xuyên duyệt nàng lại không may mắn như vậy chứ, một lần xuyên qua đến trên xác người chết thì thôi đi, ngay cả tang sự cũng làm qua loa miễn cưỡng. Bây giờ ngay cả ngày thành thân, tân phòng cũng là cho có lệ.

Rốt cuộc nàng đã trêu ai ghẹo ai chứ, tại sao tang sự hay chuyện vui tất cả đều lạnh lẽo, cô đơn như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì nàng là một xấu nữ sao? Là một thứ nữ không được người thương yêu ư?
Đợi đám thị nữ kia lui ra, Thẩm Nhược Li cùng Tử Huyên chậm rãi bước vào phòng. Chỉ thấy trong phòng vài thị nữ đang chia nhau rãi đậu phộng cùng táo đỏ lung tung trên giường thế nhưng trong miệng vẫn còn lải nhải lời chúc phúc con cái đầy đàn với sự tức giận cùng bất bình.
“Aizz! Số của ta vì sao khổ như vậy, hết lần này tới lần khác bị phân công đến nơi này hậu hạ Xú Vương Phi không được cưng chìu. Nếu được phân công đến bên cạnh Tâm Vương Phi, ta khẳng định có rất nhiều cơ hội nhìn thấy Vương gia, nói không chừng dựa vào sự quyến rũ của ta còn có thể được phong làm sườn phi ấy chứ.”
Một cung nữ dáng dấp có mấy phần quyến rũ đang đứng cạnh mép giường than thở với một nha hoàn kế bên. Sau đó vẫn không quên ở trước mặt đám nha hoàn tự kỷ, tán thưởng mình một chút.
“Chỉ bằng ngươi cũng muốn làm Vương Phi sao, thật sự là chê cười.” Tỳ nữ bên cạnh rõ ràng là không quen nhìn bộ dáng ngu xuẩn hoang tưởng của nàng vì thế liền phản bác, cười nhạo nói.
“Ngươi tốt nhất nhìn xem gương mặt ta đây, dáng người ta đây thật xinh đẹp nha.” Nàng kia một bên vặn vẹo, một bên vỗ má ngọc của nàng: “Ta không tin là không sánh bằng xú nữ kia.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.