Đọc truyện Đệ Nhất Bạn Gái Tổng Tài – Chương 7: Họp cổ đông tại website TruyenChu.Vip
Một bóng người đi đến, kéo mạnh tay Hàn Băng Di làm cô mở to mắt
– Lâm Tổng
– Lâm Tổng
Mọi người đi ngang đều trầm trồ nhìn những vẫn cúi đầu chào Lâm Vũ Uy, hắn không gập đầu, cũng không nói bất cứ lời nào, chỉ quay đầu trừng mắt nhìn Vương Hạo Phong
– cậu…lo cho cô ta đi
Ở chữ cậu, hắn giơ tay chỉ về phía sau Vương Hạo Phong rồi kéo nhanh Hàn Băng Di đi vào thang máy
Vương Hạo Phong nhíu mày khó hiểu, quay đầu lại đằng sau
– Hạo ca
Dung Đình tung tăng đi vào, trên người bận một bộ đầm ôm sát người tôn lên thân hình chuẩn đẹp của mình, mái tóc xoăn xoã bồng bềnh sau lưng, khuôn mặt đeo kính râm, trên tay cầm chiếc túi sách hàng hiệu, chân đi đôi giày cao cả tất, mỹ nữ!!!
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Dung Đình và Vương Hạo Phong, anh không nói gì, im lặng
– Hạo ca, anh có thấy Vũ Uy ở đâu không?!
– đi
Vương Hạo Phong kéo tay cô đi đến phòng chờ bên cạnh sảnh, vừa buông tay, anh lại hỏi
– em đến đây làm gì?!
– tất nhiên là đến thăm anh và Vũ Uy
– …
– em lại còn muốn làm ở công ty này nữa
– em đã là minh tinh hàng đầu?
– phải phải, nhưng cũng phải có chút gì đó ở ngành kinh doanh chứ
– …
– anh với em từ nhỏ quen biết, còn có cả Vũ Uy, anh xin anh ấy cho em vào làm với
Dung Đình bày ra khuôn mặt đáng thương, mắt ươn ướt, cố dùng mĩ nhân kế
– em khóc cũng vô dụng, về đi
… Bên trong thang máy…
– này anh bị điên à?!
– bảo bối, ngày nào không chửi anh thì không chịu được à?!
Hàn Băng Di đưa tay lên tính nhẩm, nhíu mày nhìn hắn
– là ba ngày, chỉ mới ba ngày mà ngày nào anh cũng bắt tôi phải chửi mắng anh đấy tên mặt cá chết!!
– …
– nhưng mà sao lại phải kéo tôi đi
– để hai người kia có thời gian bên nhau
– chứ không phải tôi và anh mới p…
Chết tiệt!! Cô đang nói gì vậy?! Vội bịt miệng mình lại, cô lườm nhìn hắn đang cười, quay mặt đi
– hôm nay có cuộc họp cổ đông, em chuẩn bị giấy tờ đi
– An Nhiên chị ấy …
– nghỉ rồi, ngày mai chị ấy sang nước ngoài, còn bây giờ công việc của em là chuẩn bị giúp tôi
– được rồi
Keng…
Cô cười mỉm, đi nhanh ra ngoài đến văn phòng chuẩn bị giấy tờ
Trở lại phòng chờ….
– em khóc cũng vô dụng, về đi
– đến giờ em cũng không biết chúng ta như thế nào đấy?!
– thế thì đó là tuỳ em quyết…
Vương Hạo Phong cau mày, xoay người rời đi, chỉ còn Dung Đình đứng đó, cô ngơ người, hai tay nắm chặt lại, “Hạo ca, anh…” Cô ngồi phịch xuống đất ” anh vẫn không hiểu em!!”
_____
– hôm nay mời mọi người đến đây là để bàn về việc mua khu thương mại ở phía đông, ai có ý kiến xin nêu rõ
Một người đàn ông tuổi trung niên nói xong thì kéo ghế ngồi xuống, đôi mắt ngưng lại ở một chàng trai ngồi ở đầu bàn, thái độ yên tĩnh, đôi tay nghiêm túc gõ nhịp trên bàn
– tại sao lại mua ở phía đông, chẳng phải ở đó chúng ta cũng đã có cổ phần rồi sao?
– ở đó chúng ta sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc hơn, về phần cổ phần, theo như tôi biết nếu cứ tiếp tục đầu tư là được rồi cần gì phải mua thêm công ty
– mua nhiều thì chúng ta lợi nhiều, hỏi dư thừa
– nhưng
– mọi người
Hàn Băng Di ngắt lời những người đang tranh cãi, cô mỉm cười, bọn họ lại tức giận, là việc của công ty, nữ nhân này ở đâu lại chui ra đây làm phiền
– cô là ai?
– phải, sao cô lại vào đây
– mau ra ngoài đi, để chúng tôi bàn công việc
– để cô ấy nói
Lâm Vũ Uy im lặng giờ cũng đã lên tiếng, trầm tĩnh nhìn từng người một, bọn họ chỉ im lặng, có ai ngu dại lại đi cãi Lâm tổng bao giờ
– Băng Di cô tiếp tục
Vương Hạo Phong ngồi cạnh cười nhẹ nhìn cô
– xi..xin choà mọi người, có thể mọi người cũng đã biết, hai khu thương mại mà chúng ta vừa nhắc đến là hoàn toàn khác nhau, một bên là có cổ phần, bên còn lại đang dự tính mua, vậy tại sao lại không thử theo vị này vừa nói, chỉ đầu tư vào một ngành, công ty chúng ta cũng chỉ mới mở được 2 năm gần đây, cần môt ngành chính xác
Cô ngưng lại, ho khan, cầm tờ giấy dưới bàn lên
– nếu đầu tư vào đây bla bla bla….
Hàn Băng Di trông rất tự tin, khi đầu vừa nói, mọi người trong phòng họp rất ghét bỏ cô, nhưng chỉ sau một lát khi cô nêu rõ quan điểm về công ty, bọn họ lập tức thay đổi cách nhìn về cô, và những ý kiến cô nêu lại đang rất trùng hợp với cách Lâm Vũ Uy dụe tính!!!
– … Vì vậy, nếu có thể, tôi vẫn đề xuất chúng ta nên đầu tư hơn ở ngành như trên
– này cô gái, nên xưng hô cô thế nào đây?!
– Trợ Lý Hàn
Cô cười nhìn người đàn ông kia, mọi người đều đồng loạt vỗ tay và tất nhiên người khởi xướng việc này vẫn là Vương Hạo Phong
– là trợ lý của tôi, vừa làm việc được vài ngày
Lâm Vũ Uy vuốt cằm lên tiếng, miệng nhếch lên đôi chút
– vẫn là Lâm tổng có mắt chọn nhân tài, chỉ vừa làm việc đã có thể rành rõ về thương trường
– phải phải, tuổi trẻ tài cao mà
– Lâm Tổng, vậy quyết định ..
– ừm, cũng nên thử theo lời trợ lý Hàn đây, Lâm Tổng
– được, vậy được rồi, mọi người xong việc
Hắn đứng dậy, phủi nhẹ bộ đồ đang mặc, liếc mắt nhìn sơ qua cô rồi đi ra cửa
Với cái ánh mắt đó thì cô vẫn có thể hiểu, đi theo hắn!!
Cạch…
– bảo bối, em không làm tôi thất vọng
– Uy, gọi tôi đến đây không chỉ có để khen chứ?!
– …
Hắn cười khẩy, vẫn là cô nhạy bén, đứng dậy, cầm hộp quà trên bàn mang đến đưa cô
– mau về nhà chuẩn bị, chiều nay chuang ta đi tiệc
– tiệc?!
– là về chính sự
– à
Cô gật gù tỏ vẻ hiểu rõ, hất tóc đi về phía cửa
Soạt…
Hắn đẩy người cô, ép sát cô vào cửa, Hàn Băng Di bây giờ có thể nghe thấy hơi thở của hắn, ấm nóng, cô đỏ mặt, trợn tròn mắt
– Uy, anh?!
– im lặng đã
Hắn hôn nhẹ lên gáy cô, từng đợt điện chạy kháp người cô, da cô rần rần như bị thiêu đốt, đẩy mạnh hắn ra, cô nhíu mày trừng mắt nhìn Lâm Vũ Uy
– đây là Lâm Thương, không phải ở nhà!!!
Hắn khẽ cười, nhún vai nhìn cô
– được,anh bây giờ đã không còn là tên mặt cá chết, giờ chính là đại háo sắc, biến thái!!!
– tôi còn có việc, đi trước
– này…
Cô còn định gọi lại thì hắn đã đống cửa đi trước, bỗng lại thấy trống vắng…
– này, cô biết Lâm tổng đi đâu không?!
– hình như đi đấu gia gì đó…
– hmm hiếm khi thấy Lâm Tổng đi vội như vậy a
Hàn Băng Di vừa đi ra sảnh ra về thì lại nghe bọn họ bàn về Lâm Vũ Uy, đi đấu gia gì sao?! Xì cô chẳng quan tâm
_____