Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương:52Thần Bí Xà Tộc


Đọc truyện Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh – Chương 252Thần Bí Xà Tộc

Bên phía Gian Minh thành, Hàn thống lĩnh chỉ đạo toàn quân đem toàn bộ ma thú của thú triều càn quét. Ma thú mất đi con dẫn đầu liền trở nên vô cùng hỗn loạn, những con ma thú tứ giai mở ra chút linh trí liền mau chóng rời khỏi chiến trường này, còn những con ma thú còn lại đương nhiên không thể chống lại sự tấn công của nhân loại, từng con từng con ngã xuống.

Sau một thời gian ngắn cuối cùng phe nhân loại cũng diệt được toàn bộ ma thú còn lại, trong vòng hơn một dặm quanh Gian Minh thành tràn ngập thi thể của ma thú. Đối với rất nhiều người thì các thi thể này chính là một món tài phú khiến ai cũng động lòng, rất nhiều người ở đây đều nổi lên dị tâm nhưng vẫn còn kiêng kị với binh lính nên không dám vọng động.

Cơ Huyền đối với mấy món đồ này không hứng thú lắm, ánh mắt cậu vẫn nhìn sâu vào trong khu rừng mày nhíu chặt lại, trong lòng vô cùng bất an. Cái khí tức cảm nhận thoáng qua vừa nãy khiến cậu không thể yên tâm được.

– Tiểu huynh đệ, không cần quá lo lắng. Hổ Binh đại nhân rất mạnh, ngươi thấy vừa nãy đánh với ma thú ngũ giai đầu chó kia chính là áp đảo như vậy, thêm nữa bốn vị gia chủ thực lực cao cường đã đuổi theo trợ giúp rồi… Đừng nghĩ quá nhiều.

Hàn thống lĩnh thấy Cơ Huyền cứ nhìn vào phía mà Hổ Binh rời đi, hắn nghĩ cậu lo lắng nên tiến tới vỗ nhẹ vai giải thích. Đối với Cơ Huyền, Hàn thống lĩnh vô cùng ưa thích vì Cơ Huyền chính là người trẻ tuổi có bản lĩnh.

Ai không yêu thích người có tài, tiễn thuật siêu phàm, biết tính toán, thêm cả thực lực chắc chắn không yếu, mặc dù đại bộ phận thời gian Cơ Huyền đều dùng cung nhưng chỉ dựa vào cách cậu tránh né đòn tấn công của Ngân Linh Ưng thủ lĩnh và một quyền đánh ra của cậu thì Hàn thống lĩnh có thể xác định đại khái. Vì vậy ông mới tiến tới nói truyện với cậu vài lời.

Ở đây cũng có một ít người mang tâm tư thấp thỏm nhìn về phía sâu trong rừng, Hàn thống lĩnh đều nhận ra chỉ là hắn lười giải thích với bọn họ. Đặc biệt tới nhắc Cơ Huyền mà thôi.

Cơ Huyền hướng tới Hàn thống lĩnh gật đầu một cái coi như đáp lời, trong lòng tự nhủ bản thân nghĩ nhiều, bản thân quá nhạy cảm mà thôi, ở cái vùng hẻo lánh này lấy đâu ra nhiều Đấu Tông như vậy.

Mộng tưởng rất đẹp đẽ, còn thực tại thì rất tàn khốc. Vừa tự an ủi trong lòng, phương xa năm luồng khí tức với tốc độ cực nhanh hướng tới Gian Minh thành. Toàn bộ mọi người vội vàng đề cao cảnh giác, nhưng ngay lập tức Hàn thống lĩnh lên tiếng:

– Không cần lo lắng là Hổ Binh đại nhân và bốn vị thành chủ trở về. Có lẽ họ đã giải quyết xong đầu ma thú ngũ giai kia rồi.

– Không đúng, sắc mặt của năm người kia sao lại hoảng loạn như vậy…. Phía sau bọn họ có một luồng khí tức bám theo…. Là nó….

Mặt Cơ Huyền trở nên trắng bệch, cậu cảm nhận được có thứ đang đuổi theo năm người Hổ Binh, mà luồng khí tức này chính là cái cảm giác vừa nãy cậu cảm nhận được….. Thứ đó, đang tiến tới đây.

Cùng lúc này tiếng gầm của Hổ Binh truyền tới:


– Toàn bộ mọi người tiến vào trong Gian Minh thành toàn bộ phòng thủ, các tiễn thủ của tường thành nghênh cung liên bắn cho ta không có lệnh không được dừng lại.

Tiếng gầm của Hổ Binh uy thế vô cùng mạnh mẽ, chính vì điều này khiến đám người người ngơ ngẩn một hồi, dường như chưa hiểu điều gì sảy ra. Nhất thời không khí trở nên im lặng, không ai động đậy gì, mọi hoạt đồng của mọi người lúc này đều dừng lại.

Chỉ có duy Cơ Huyền là không bị ảnh hưởng, cậu lập tức quay người thân hình tức tốc nhảy lên trên tường thành cao vút, nâng Ngân cung sẵn sàng xuất thủ. Đám người còn lại, đầu tiên là Hàn thống lĩnh và các Đấu Linh đỉnh phong sực tỉnh rồi mau chóng làm theo lời của Hổ Binh.

Sau khi bọn tiến vào trong thành trì thì Hổ Binh và bốn vị gia chủ cũng đuổi tới phía thành. Năm người này không hề tiến vào trong thành mà phi hành trên trời nhìn về hướng ngược lại kia.

Nơi bầu trời trên thành không gian đột nhiên quỷ dị vặn vẹo lên. Nhìn một màn này mấy người trong thành hơi kinh hãi. Đều là lui một bước nhỏ sau đó ngưng trọng nhìn không gian vặn vẹo kia.

Trên không trung tà dương của trời chiều chiếu xuống. Chiếu rọi tại nơi không vặn vẹo. Nháy mắt sau, một thân thể từ từ xuất hiện tại trong mắt vô số người.

Chỉ là kì lạ rằng tuy ngay gần trước mắt nhưng không ai có thể thấy rõ ngũ quan của người kia, họ chỉ có thể nhận ra thân thể mềm mại đường cong uyển chuyển. Nửa thân dưới là thân rắn, đuôi rắn màu xám tro khẽ khắc lư.

Không thể nhìn thấy ngũ quan nhưng có thể nhìn thấy bóng người đều cảm thấy yết hầu khô khốc, khiến người khác cảm thấy một cổ xinh đẹp dã tính dụ hoặc.

Khác với suy nghĩ của mọi người tại đây, khi nhìn thấy người thuần bí kia xuất hiện tâm của Cơ Huyền lạnh xuống, trong lòng thầm nói xong rồi. Cảm giác mà cậu cảm nhận được với kẻ vừa xuất hiện này phi thường giống nhau. Tuy người đến mang theo cánh đấu khí chứ minh thực lực của bản thân là Đấu Hoàng chứ không phải Đấu Tông như Cơ Huyền cảm nhận.

Bốn vị gia chủ vốn còn đề phòng, nhưng khi nhìn thấy người tới có song dực phi hành thì cảm thấy có chút nhẹ nhõm. Có thể khống chế đám ma thú cấp bậc Đấu Vương đã chứng minh người này là Đấu Hoàng. Đấu Hoàng có lẽ mạnh mẽ, nhưng không khiến bọn họ kiêng dè. Dù sao Thiên La Địa Võng phối kĩ của họ không phải đùa giỡn, Đấu Hoàng rơi vào cũng khó thoát được.

– Nếu hoàng giả đã ra mặt rồi thì hiện nay có thể cho Gian Minh thành chúng ta một lời giải thích vì sao lại xuất động thú triều đối với thành trì này? Hay các hạ cảm thấy Gian Minh thành của nhân loại dễ dàng ăn hiếp, sợ hãi các hạ bởi các hạ là lục giai ma thú.

Hổ Binh vốn cũng chỉ kiêng dè người này, nhưng hiện tại cảm nhận được người không nhìn rõ mặt chỉ là Đấu Hoàng nên trong lòng thoáng yên tâm. Bộ dáng đầy lẽ phải chất vấn.


– Hổ Binh đại nhân nói nhiều với tên này làm gì trực tiếp động thủ, bắt sống nàng ta, phế đi đan điền, đem nàng ta bán đi làm nữ nô. Để chấn nhiếp cho đám ma thú còn lại của Dạ Mạc cốc rằng Gian Minh thành chúng ta không phải dễ ăn hiếp.

Nói xong bốn người cùng xông lên, lần nữa thi triển Thiên La Địa Võng hướng tới xà nhân thần bí trên kia bao trùm lên. Xem ra với đấu kĩ này bọn họ thực có tự tin. Đao phong hàn mang như thủy ngân đan xen, không hề có một tia đường sống, bao phủ cả một mảnh khu vực, trảm tận giết tuyệt.

Đứng ở đằng xa, trong lòng nhiều người cũng phát lạnh. Nếu như lâm vào trong Thiên La Địa Võng này, chính mình cho dù có là Đấu Vương cũng khó tìm ra sơ hở đột phá, thực lực kém hơn chút đỉnh chỉ cần một cái chớp mắt, sẽ bị đánh cho tan nát!

– Có chút ý tứ, có điều còn thiếu nhiều lắm.

Xà nhân thần bí kia cười khanh khách không ngừng, trên trán xà nhân ở giữa mi tâm mở ra một con mắt, con mắt này vô cùng yêu dị và ẩn chứa lực lượng khiến người ta lạnh mình, dị nhãn tỏa sáng, bắn ra một đạo thần quang, xùy một tiếng bắn lên tấm lưới của bốn vị thành chủ.

Thần quang mang theo uy thế khủng bố, cường hãn ép tới….

– Răng rắc!

Thiên La Địa Võng có thể đánh chết ngũ giai ma thú chỉ nháy mắt đã bị phá tan!

– Leng keng.

Vũ khí trong tay hai trong bốn ví vị thành chủ binh khí đồng thời gãy rời, khóe miệng cũng rướm máu. Hai người còn lại thì khá khẩm hơn nhưng trong phút chốc thân thể cứng đờ, sắc mặt tái nhợt.

Đó chưa phải tất cả, đạo thần quang đó khi đánh tan Thiên La Địa Võng uy lực không hề giảm mà đánh tới bốn vị gia chủ. Một vị to một tiếng, thanh đoản nhận trong tay vẽ ra mấy đạo đao mang, đón nhận tia thần quang kia.


Tia thần quang khi đâm tới bốn người liền hóa thành những mảnh châm nhỏ bé vô cùng, tốc độ cực nhanh đâm vào thể nội của bọn họ. Bốn vị còn lại cũng vội vàng đều động đấu khí đối kháng lại.

Thế nhưng, đạo thần quang do xà nhân thần bí kia phát động, phát ra một luồng uy năng cực hạn siêu việt đấu kĩ nhân tộc thi triển. Một vị đấu khí của Đấu Vương bùng bổ mãnh liệt vẫn không thể nào ngăn cản nổi.

Một vị Đấu Vương gia chủ ánh mắt hiện lên quyết liệt, dường như nhận ra nếu bị tia thần quang đó đánh sâu vào nội thể thì sẽ chân chính tử vong, hắn dùng đấu khí cả đời liều mạng hướng tới xà nhân thần bí kia chém giết, ở trong không trung sản sinh ra một tiếng nổ mạnh, đánh thẳng lên trên người của đầu xà nhân thần bí.

– Kiến cỏ.

Răng rắc! Xà nhân thần bí kinh miệt, quơ nhẹ ngón tay kình phong sắt bén lập tức đem vị gia chủ này ánh vỡ ra thành năm sáu mảnh. Còn dư uy của vụ nổ kia căn bản không làm tổn thương nó được chút nào.

Không dừng lại, đuôi rắn khổng lồ của xà nhân thần bí kia chấn động không gian đánh tới ba vị gia chủ, đuôi rắn khổng lồ như mũi giáo sắc bén xé gió mà đâm tới.

– Tất cả lùi lại, đừng tiếp cận kẻ đó thực lực của hắn không chỉ là lục giai ma thú bình thường đâu.

Hổ Binh nhìn thấy Thiên La Địa Võng bị dị nhãn kia bắn thủng dễ dàng, thậm chí còn đả thương cả bốn vị gia chủ, một ngón tay đem một vị gia chủ xé thành tám mười mảnh thì hắn nhận ra sự nguy hiểm của xà nhân này

Hổ Binh bàn chân hắn đạp về phía sau vài bước, hai tay vỗ nhẹ, nhất thời đã thấy trên cánh tay hắn khí tức ngân sắc trong nháy mắt lan ra, tay phải xoay chuyển trong không trung chợt xẹt qua một đạo đường cong quỷ dị hung hăng thoát ra phía trước.

– Ngân Tiêu Chưởng.

Ánh sáng ngân sắc đột nhiên phóng ra, giống như pháo hoa diễm lệ, hướng về phía trước thét lên. Ngay khi hai tay của Hổ Binh vừa chém ra, thanh giáo đen kịt kia cũng đã phá không hiện ra, hai người cứ như vậy dưới vô số ánh mắt ánh mắt chú ý, hung hăng va chạm với nhau.

Một trận bạo hưởng kinh thiên động địa, khiến dư âm đấu khí lan rộng bốn phương tám hướng. Hổ Binh lập tức thất thế thân hình bắn ngược lại phía sau, nhờ ba vị gia chủ hợp lực đã miễn cưỡng hạ xuống bên cạnh tường thành.

– Có chút bổn sự, xem ra ngươi cũng không chỉ đơn giản là Đấu Vương tứ tinh như ngươi thể hiện. Ngươi chắn chắn tiến vào Đấu Hoàng rồi phải không.

Xà nhân thần bí bên kia thì vẫn không bị ảnh hưởng chút nào, ánh mắt thích thú đánh gia từng tên nhân loại giao thủ với mình. Giống như mèo vờn chuột vậy, kẻ này nắm chắc không ai có thể thoát được khỏi tay mình nên vô cùng thong dong.


Chứng kiến sự cường hãn của xà nhân trên bầu trời kia tâm trạng của toàn bộ người trong Gian Minh thành trở nên tuyệt vọng. Thiên La Địa Võng cường nhãn đến như vậy nhưng cuối cùng bị một đòn xé thành lưới rách, một vị Đấu Vương liều mạng thì bị xé thành cặn bã. Đến Hổ Binh đại nhân uy thế của bọ họ cũng bị đánh tới thổ huyết.

Mà xà nhân kia nói cái gì? Hổ Binh đại nhân là Đấu Hoành cường giả! Vậy mà kẻ đó chỉ quẫy cái đuôi mà đánh bay được cả bốn vị Đấu Hoàng Đấu Vương là khái niệm gì.

– Kẻ tới này thực lực thật mạnh….. nhưng hơi thở của kẻ này thoáng có chút kỳ quái…. đúng, tựa hồ luôn có cảm giác hư ảo.

Linh hồn cảm giác lực lặng lẽ bao trùm khắp không trung, Cơ Huyền đột nhiên có chút kỳ quái nói. Cậu không dám tiếp tục cảm ứng sợ bị phát hiện, chỉ đơn giản cảm ứng qua một chút, tựa hồ có chút không bình thường, cảm giác khá quen thuộc nga.

Đột nhiên trong đầu Cơ Huyền lóe lên một đoạn trí nhớ, ở sa mạc Tháp Nhĩ Qua, Mỹ Đỗ Toa nữ vương….. Phân thân, đúng vậy cảm giác kì lạ này cậu cũng đã gặp ở trên người Mỹ Đỗ Toa thời điểm nói truyện với Cổ Hà, nàng ta đã dùng phân thân năng lượng để xuất hiện.

Dường như nhận ra được điều này nhưng Cơ Huyền không dám chắc chắn, muốn xác định được thì Cơ Huyền phải thử, trong lòng lại mắng thầm một tiếng sau đó hướng ánh mắt chăm chú lên bầu trời. Linh hồn lực bùng nổ trong thoáng chốc, đem cả khu vực này bao trùm quét qua mọi thứ nơi đây.

Thoáng một tích tắt nhỏ, rồi ngay lập tức cậu vận chuyển Ẩn Khí thuật đem khí tức của mình che lấp đi.

Rùng mình, ngay lập tức Hổ Binh, ba vị gia chủ cũng cảm nhận được sự dò xét linh hồn qua thân thể của mình. Mà trên không trung xà nhân thần bí kia đương nhiên nhận thấy được, ánh mắt sắc bén của xà nhân đảo qua trên tường thành lạnh giọng nói:

– Không biết người mới đến là ai, có tiện ra gặp mặt ta không?

Xà nhân thần bí vừa nói, đồng thời ánh mắt lướt qua một lượt trên tường thành tìm ra kẻ vào vừa dùng linh hồn lực tra xét. Trong lòng ước tính linh hồn lực của kẻ vừa rồi ít nhất đã siêu việt ngũ phẩm có lẽ đạt tới lục phẩm. Là Gian Minh thành chủ sao? Nếu vậy thì đúng là kinh hỉ, như đem kẻ này ăn thịt thì mình có thể chân chính bước vào cảnh giới đó rồi.

Mà Hổ Binh và ba vị gia chủ cũng thầm quan sát, vừa rồi bọn họ chỉ tập chung vào xà nhân thần bí nên khi bị linh hồn lực quét qua không kịp phản ứng, hiện tại thì bọn họ đã bị mất dấu rồi. Chỉ là trong lòng họ cũng nghĩ tới là thành chủ, vì nơi này kẻ có linh hồn lực mạnh mẽ nhất chỉ có vị thành chủ kia.

– Không lẽ là thành chủ sao? Vậy mục đích hắn làm như vậy là gì?

Dù là đợt thú triều vừa rồi vị thành chủ này cũng không hề tham gia vào, hay hắn tin rằng đợt thú triều này Hổ Binh có thể xử lí nên không ra tay. Còn đối diện với xà nhân thần bí này thì hắn quyết định trợ giúp. Không ai có thể hiểu nổi vị thành chủ này.

Vì không ai có thể nghĩ tới rằng vị thành chủ của thành đã sớm bỏ chạy từ lâu rồi, trong điện của thành chủ giờ sạch bong, không còn cả người lẫn đồ vật.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.