Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 236Gặp Lại Tiêu Lão!


Đọc truyện Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh – Chương 236Gặp Lại Tiêu Lão!

Một bên khác, trong một căn hầm tối đen như mực đồng bọn của bạch bào nhân nhìn hai cái xác chết tới không còn hình thù gì, mặt hắn đen như đít nồi. Sau khi kiểm tra Vạn gia thì phát hiện nơi này không còn lưu lại một hơi thở, kẻ chết thì đều chết, kẻ có thể trốn được thì liều mạng mà chạy trốn. Không ai muốn ở lại mà đối đầu với sát tinh như Cơ Huyền cả.

Khi hắn tìm được căn mật thất thì vội vàng tiến xuống cuối cùng chứng kiến hai cái xác còn “ nguyên vẹn ” nhất so với cái xác còn lại. Người nam thì thân thể bị đánh nát, đặc biệt là hạ bộ, trên thân thể lưu lại vô số vết cắt lớn nhỏ, từ gương mặt thì bạch bào dáng người lùn lùn mơ hồ có thể nhận ra được đó chính là Vạn Miêu.

Vạn Miêu chết rồi, còn chết tới thê thảm như vậy thì trên người hắn đã không còn gì đáng quý rồi.

– Luồng khí tức này…. Lão ta động thủ rồi sao.

Trong lòng đầy phẫn nộ thì tên đồng bọn nhìn lên trần nhà, ánh mắt như xuyên thấu tất cả nhìn tới chiến trường mà Cơ Huyền và bạch bào nhân đang chiến đấu.

– Không lẽ hắn ta đã tìm ra kẻ gây ra việc này rồi…. Không được phải giúp hắn ta một tay…. Không thể để một chút sơ sót gì được.

Nghĩ như vậy kẻ dáng người lùn lùn này thoáng chốc trở nên lăng lệ, hắn tụ lại luồng đấu khí trong tay, rồi hướng lên trần nhà đánh lên. Trần nhà ngay lập tức bị đánh nát thành mạt phấn, đòn đánh xuyên từ lòng đất tới trên mặt đất mới tiêu tán. Ngay lập tức kẻ này nhảy một bước lên trên lòng đất.

Lên tới lòng đất nhìn bầu trời phía xa xa tràn ngập hai màu sắc vàng và bạch thì ánh mắt hơi đổi. Không chút chậm trễ, cánh đấu khí lập tức được ngưng tụ ra rồi lao tới phía kia chiến trường.

– Đừng có lo chuyện bao đồng.

Trong không gian vang lên tiếng nói lạnh lùng của nữ tử, một đoàn thanh sắc long quyển to đến vài chục trượng. Thanh sắc long quyển gào thét bạo xoáy lao tới phía kẻ này.

Nhìn long quyển phong bạo càng thêm khổng lồ, kẻ này khẽ quát một tiếng, đấu khí hủy diện từ người hắn bùng nổ song thủ hơi chụm lại không gian dấy lên từng hồi ba động. Đấu khí ngưng tụ thành một chiếc chiến luân, đem phong quyển chém tới.

Hai vật khổng lồ như tia chớp va chạm tại không trung, khoảnh khắc chạm vào nhau, không gian cơ hồ lâm vào tĩnh lặng.

– Oanh!

Một tiếng như sấm rền đột ngột nổ vang trên bầu trời.


Gió lốc cùng chiến luân hung mãnh va chạm, điên cuồng phóng thích năng lượng kinh khủng vào nhau, tại nơi giao tiếp không gian phảng phất đã hơi ba động.

Lúc hai luồng năng lượng vì cạn kiệt nên tử từ tiêu thất thì trên bầu trời không biết từ bao giờ xuất hiện thêm một bóng người. Trường bao che kín thân, khí thế người này tỏa ra năng lượng ba động kịch liệt khiến kẻ kia vô cùng kiêng kị. Nàng nâng trường kiếm với hoa văn dị thường lên giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng:

– Đối thủ của ngươi là ta.

– Đường tưởng ngươi là Đấu Hoàng thì ta sẽ e sợ ngươi. Dù là Đấu Hoàng cũng phân mạnh yếu đó.

Tuy khí thế của người bí ẩn này khiến tên lùn này kiêng kị, nhưng không có nghĩa là hắn sợ. Dù gì hắn cũng là Đấu Hoàng cường giả, mạnh yếu không biết ai ăn ai đâu. Hắn hướng tới bầu trời nơi kẻ thần bí đang lăng không trên cao mà bắt đầi động thủ.

…….

Bên kia bầu trời thì Cơ Huyền cùng bạch bào giao thủ liên tục.

– Xùy xùy

Bạch bào nhân lăng không trong không gian, bàn chân dẫm mạnh vào hư không. Chốc lát đấu khí ngân sắc từ bàn chân của bạch bào xuất hiện, lôi quang nhìn mỏng manh giống như linh xà hướng tới Cơ Huyền lao tới. Lôi quang vừa quét tới, ngay lập tức điện quang vụt lóe, trong không khí bắn ra vô số tia thiệm điện nhỏ, giống như đang gào thét.

Nhìn đòn tấn công của bạch bào nhân lao tới phía mình với tốc độ cực nhanh, Cơ Huyền không có ý định tránh né. Cậu cũng đơn giản nhưng hung bạo đánh ra một thủ chưởng, hoàng ngọc hỏa diễm theo thủ chưởng của cậu hưng tụ thành hỏa thủ thật to.

Lôi quang và hỏa diễm lần nữa va vào nhau, tuy uy thế như lần trước nhưng vang lên tiếng động chói tai vô cùng. Lôi quang như linh xà kia cùng hỏa diễm thủ va chạm mà chỉ hơi rơi vào hạ phong. Hoàng ngọc hỏa diễm đem lôi xà mài đến mơ hồ, nhưng lôi xà cũng không vừa đâm thủng trảo của hỏa diễm… Hai luồng lực lượng này lập tức tự chôn vùi lẫn nhau.

Đúng lúc này trên đầu của bạch bào xuất hiện một đạo quang ảnh mờ hồ, một thanh hắc kiếm mang theo huyết khí đỏ thẫm bổ xuống đầu của bạch bào. Cảm nhận được huyết khí nồng nặc trên đỉnh đầu, bạch bào sắc mặt hơi đổi, nhưng tốc độ cực nhanh trong tay hắn mơ hồ xuất hiện một thứ gì đó to lớn. Bạch bào vung mạnh thứ đó chém ngược lại.

– Ầm ầm..

Hai thứ va chạm với nhau làm không gian rung lên từng hồi, thứ quỷ dị trong tay bạch bào đem hắc kiếm và bóng người kia đẩy lại tới vài chục bước.


Vốn Cơ Huyền tập kích bất ngờ, với Ẩm Huyết kiếm sắc bén như thần binh bổ xuống, dù bạch bào có phản ứng kịp thì chắc chắn cũng bị gọt mất một cánh tay. Không nghĩ rằng bạch bào lấy ra được một thứ có thể đối kháng với Ẩm Huyết kiếm, còn đem cậu và Ẩm Huyết kiếm đẩy lùi.

Đánh giá vật trong tay bạch bào nhân, vật giống như thanh kiếm, nhưng thứ này nặng vô cùng, dài một trượng ba, rộng hơn nửa xích, dày bằng hai ngón tay. Thứ này còn dài gần bằng bạch y nhân, có thể gọi nó là kiếm, thế nhưng nó không có lưỡi, kỳ quái là ngay cả mũi kiếm cũng không có, toàn thân đều nhau, lại có chút giống chày gỗ. Nhưng cũng có thể nói nó không phải kiếm, tuy nó có chút hình dạng của kiếm, có chỗ nắm tay, có cả chuôi kiếm.

Bạch bào nhân đỡ được đòn đánh của Cơ Huyền thì tốc độ bạo phát, trong thoáng chốc tiếp cận Cơ Huyền, lôi hệ đấu khí ngưng tụ trên thanh kiếm gố kia chém một đường tới Cơ Huyền.

– Răng rắc.

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, thanh kiếm dị dạng kia quét tới Cơ Huyền liền dùng Ẩm Huyết kiếm ngưng đỡ. Nhưng thân hình vẫn bị thanh kiếm dị dạng kia đánh bật. Hắc dực sau lưng Cơ Huyền phình chướng đem cậu dừng lại. Mà trên Ẩm Huyết kiếm còn lưu lại lôi quang, mà huyết quang vốn đại thịnh trên kiếm nay tan bị đánh tan ít nhiều.

Lôi thuộc tính, chí dương chí cương, vốn là khắc tinh của âm tà chi vật. Bạch bào là lôi hệ đấu khí cầm trên tay mộc kiếm kì dị trợ giúp giống như hổ mọc thêm cánh đem huyết khí trên kiếm quét sạch không còn một mống.

– Huyết kiếm của ta là âm khí, đương nhiên có chút thất thế trước chí dương lôi quang. Vậy thì thử đổi lại một chút, dùng dương đấu dương xem ai mạnh hơn.

Huyết khí trên kiếm bị suy giảm thì uy lực huyết châu cũng không thể kích phát được. Vậy thì Cơ Huyền đem dị hỏa quán nhập vào trong Ẩm Huyết kiếm, cấp tốc đem nó biến thành thanh hỏa kiếm với nhiệt lực nóng bỏng.

Bạch bào thân hình máy động, thanh mộc kiếm bao phủ bới ngân sắc lóe ra lôi điện đấu khí màu bạc giống như một tia lôi điện to lớn, bao phủ toàn bộ thanh mộc kiếm, quát một tiếng chói tai, mộc kiếm lấp tức hóa thành một điểm hào quang màu bạc, lao về phía thân hình Cơ Huyền.

– Đinh.

Cơ Huyền cũng lao tới hoàng ngọc hỏa kiếm đem dị hỏa thúc dục tới tận cùng đem tia lôi điện to lớn kia ngăn cản, điểm hào quang màu vàng cam thẳng tắp, ẩn đầy kình lực bắn lên thân mộc kiếm, chỉ khiến cho đầu cánh tay nắm chuôi kiếm của bạch bào có chút thoáng run.

Một kích mãnh mẽ bị ngăn cản, sắc mặt bạch bào không có chút nào biến hóa, cánh tay đột nhiên chấn động, mang theo Lôi điện đấu khí màu bạc bao quanh mộc kiếm dũng mãnh bạo phát, cuối cùng hóa thành mấy luồng kiếm ảnh màu bạc hư ảo, quỷ dị xuyên qua đâm tới thẳng mặt Cơ Huyền.

Kiếm ảnh xuyên qua không khí mang theo lôi đấu khí màu bạc, đấu khí lôi điện phát ra âm thanh xuy xuy. Thân hình Cơ Huyền chấn động, đấu khí vàng cam hùng hồn bạo phát ra, trong nháy mắt tại vị trí đỉnh đầu tụ lại thành một đóa hoa liên, kiếm ảnh màu bạc tiếp xúc với hoa liên nổ mạnh…. Hoa liên bị đánh nổ gây ra một vết nứt lớn. Lôi lực chứa trong kiếm nhả xuyên qua vết nứt đánh lên đầu của Cơ Huyền.


May nắm khuôn mặt của Cơ Huyền được bao phủ bởi dị hỏa nên chắn được một kích, hỏa diễm bị lôi lực đánh thủng lộ ra một phần mặt nạ, trên mặt nạ cũng mơ hồ nứt vỡ. Nhưng dị hỏa lập tức tụ lại chỗ đó.

– Lãng Trọng Điệp.

Nhân lúc này Cơ Huyền hơi nghiên người, nắm quyền siết chặt, dị hỏa cấp tốc tề tựu lại trong quyền hóa thành một đầu cự xà hung mãnh, lại hướng tới đầu của bạch bào đấm xuống. Uy thế nắm quyền vô cùng mạnh mẽ, đem cả không gian này thiêu đốt tới mơ hồ.

– Lôi Nguyên Chưởng.

Nhờ lôi hệ đấu khí cường hóa nên tốc độ của bạch bào vô cùng nhanh, hắn đồng thời ngưng tụ lôi quang trong nắm tay rồi đánh tới, một đạo lôi điện to như thùng nước, lập tức đem đầu trời huyên náo tới từng đạo rung động kinh người.

Nắm quyền hai người va chạm vào nhau, không gian dưới sự dồn ép của lôi khí và hỏa diễm mơ hồ trở nên biến dạng, vặn vẹo không ngừng. Xung quang thì những luồng xung kích như cương phong, đem cắt bừa bãi dù trên bầu trời hay Vân thành đều không tránh thoát.

Hai loại năng lượng giằng co nhau một thời gian. Phía trên không trung, tiếng nổ ầm ầm, năng lượng kịch liệt va chạm, cho dù là khoảng cách cách xa nhau hàng cây số cũng nghe thấy thanh âm nổ vang. Trước sau mơ hồ vẫn nghe thấy thanh âm này.

Nghe được trên không vang lên tiếng nổ lớn, đem theo từng đợt cương phong đổ xuống. hía dưới mọi người trong lòng đều run rẩy vài cái. Đều tự trong lòng mơ hồ cân nhắc một chút. Chợt hoảng sợ phát hiện. Cự đại quyền đấu nọ ẩn chứa năng lượng cực kì kinh khủng. Sợ rằng có thể trực tiếp một quyền đem cửa thành Vân thành cấp phá!

Mà Cơ Huyền và bạch bào nhân thì hoàn toàn không hề quan tâm tới hệ quả của mình đại chiến ra sao. Cũng trong lúc hai người đối quyền vào nhau, một cổ kình phong đem mũ trùm đầu của bạch bào nhân nhấc lên một chút, hé lộ ra một nửa gương mặt có chút già nua. Cơ Huyền trong phút chốc thu được gương mặt đó vào trong mắt, lập tức, thân thể chợt cứng ngắc, thần tình chấn động.

Vào khoảng khắc Cơ Huyền phân tâm thì bạch bào nhân nắm được cô hội bùng bổ đấu khí đẩy lui Cơ Huyền. Nhưng hỏa diễm bao quanh cậu cũng phản ứng mãnh liệt một đầu giống long mà giống xà từ hỏa diễm ngưng tụ ra sau lưng Cơ Huyền tức khắc tấn công bạch bào nhân.

– Ầm

Thân hình hai người lập tức bị đẩy lùi tới vài trượng. Bạch bào nhân khuôn mặt bên dưới áo bào vô cùng ngạc nhiên, Cơ Huyền dùng thực lực Đấu Vương phối hợp cùng dị hỏa mà ngạnh kháng với hắn mà không rơi vào hạ phong. Tuy hắn chưa dùng hết sức vì không muốn lấy mạng cậu mà chỉ muốn lấy tàn đồ từ tay cậu, nhưng đồng dạng Cơ Huyền cũng vậy.

Trong khi bạch bào nhân đang kinh ngạc trước Cơ Huyền thì cậu cũng sững sờ. Hỏa diễm đấu khí quanh thân thể cậu bỗng triệt tiêu lộ ra bóng người gầy gò với bộ y phục màu trắng và mặt nạ vô diện, bóng dáng cậu càng quỷ dị hơn dới ánh trăng. Giữa bạch bào nhân và Cơ Huyền có sự đồng điệu kì lạ.

Bạch bào nhân không hiểu ý định của Cơ Huyền là gì khi tản hết đấu khí trên người đi, lúc này Cơ Huyền đưa tay lên trên mặt kéo chiếc mặt nạ xuống… khuôn mặt bình thường tới không có gì khiến kẻ khác ấn tượng hiện ra dưới ánh trăng với ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn bạch bào nhân.

– Ngươi…..

Có điều khi bạch bào nhân nhìn khuôn mặt sau lớp mặt nạ đó thì tròng mắt co rút lại, khuôn mặt ẩn dưới bạch bào hiện lên vẻ ngạc nhiên không thể tin được. Cánh tay khô héo run run, cuối cùng bạch bào nhân thở dài bỏ mũ bào xuống, ánh mắt đưa tới hướng Cơ Huyền, miệng mấp máy nói:


– Con là… Tiểu Huyền.

– Vậy người thực là Tiêu lão.

Nhìn được gương mặt bên dưới áo bào thì Cơ Huyền cười khổ, cậu thực sự ôm chút hi vọng mỏng manh đó là cậu nhìn nhầm…… Rằng vị Đấu Hoàng trước mặt cậu này không phải Tiêu lão, vị lão nhân hiền từ đã nhặt cậu về, nuôi lớn cậu ở Tiêu gia. Nhưng dường như ý trời chưa bao giờ đứng về bên cậu thì phải.

– Đây không phải thời điểm tốt nhất để nói chuyện…. Trước con hãy rời đi…. Sau đó ta sẽ giải thích sự việc này sau.

Vốn Cơ Huyền có nhiều điều muốn nói với Tiêu lão, nhưng dường như Tiêu lão đang rất vội vã. Tiêu lão đánh tới Cơ Huyền một tấm ngọc phù rồi dặn dò cậu.

Khi Cơ Huyền muốn nói thêm gì đó thì hai luồng khí tức mạnh mẽ khác đang lao về hướng này. Khẽ nhíu mày Cơ Huyền đeo mặt nạ trở lại. Hai lồng khí tức nhanh chóng lao tới rồi phân biện dừng lại ở hai ở hai bên. Một bên là cạnh Cơ Huyền, một bên là cạnh Tiêu lão. Liếc tới người này Cơ Huyền lặng lẽ truyền âm:

– Nếu nàng ở đây chắc là bên Huyền Thiên thương hội đã tới đón Xuân Nhi rồi.

– Ngươi đi đâu cũng thu hút rắc rối.

Vân Vận có chút bất đắc dĩ thởi dài nói:

– Xem ra việc Huyền Thiên thương hội đến đón Xuân Nhi cũng là ngươi sắp xếp…… Việc này thì giải quyết ra sao đây?

– Nếu mọi việc đã xử trí xong rồi thì chúng ta cũng không cần thiết lưu lại nơi này nữa. Chúng ta tạo cơ hội tìm cách rời khỏi đây.

Nhìn kẻ mới xuất hiện này Cơ Huyền ánh mắt sâu kín truyền âm:

– Nhưng đối phương thực lực không tệ cho lắm, nếu muốn cắt đuôi hắn có vẻ có chút khó…. Chi bằng đem dụ kẻ này vào trong Dạ Mạc cốc sau đó…. Trảm sát.

– Nào có thể dễ dàng như vậy dù sao đối phương cũng là Đấu Hoàng. Trừ phi chúng ta hợp lực lại thì mới có thể giết được hắn nhưng vẫn còn một người đồng bọn của hắn ở đây…. Không lẽ….

Cảm nhận được ý tứ trong ánh mắt của Cơ Huyền, Vân Vận như ngộ ra điều gì đó.

Trong khi Vân Vận, Cơ Huyền đang truyền âm với nhau thì tên đồng bọn của Tiêu lão cũng quan sát hai người cẩn trọng. Thực lực của Vân Vận là Đấu Hoàng hàng thật giá thật, còn Cơ Huyền tuy biểu hiện ra là Đấu Vương nhưng giao thủ với Tiêu lão lâu như vậy mà vẫn bình an e rằng không kém gì Đấu Hoàng. Cả bốn người đều trong thế giằng co.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.