Đạp Chết Ngươi, Đám Nam Chính Khốn Kiếp

Chương 16: Ăn xong, Chùi mép, Bỏ chạy !!!


Đọc truyện Đạp Chết Ngươi, Đám Nam Chính Khốn Kiếp – Chương 16: Ăn xong, Chùi mép, Bỏ chạy !!!

Xoảng!! Bịch!!! Chát
” A….A….A… Khốn kiếp, đúng là một lũ ăn hại mà. Tại sao vậy ??? Chỉ có một việc chơi nát con ả Lạc Mẫn Doanh kia thôi mà bọn ăn hại kia cũng làm không xong!! Mẹ nó, làm sao bây giờ?? Có ai biết ta làm hay không??! Làm sao bây giờ!!! Khốn kiếp, đáng chết, đi chết hết đi ….A…..A….A….”
Giang Mộ Tuyết khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng giờ trở nên vặn vẹo dữ tợn, giờ đây vị Giang mẫu đơn xinh đẹp tao nhã, yêu mị kia của học viện Thánh Duy, đứng đầu trong tứ đại hoa đán giống y như con đàn bà điên loạn, la hét cuồng dã.
Suốt nguyên đêm hôm qua, khi đã chuẩn bị mọi thứ thật tốt đẹp hết mọi thứ để hạ bệ con Lạc Mẫn Doanh kia, Giang Mộ Tuyết cô vui vẻ, mang theo tâm trạng tốt đẹp đi Túy Diễm vũ trường thác loạn vui sướng, hoan ái điên cuồng vui thích suốt cả đêm cùng với một tên nam nhân cũng ưu tú, mạnh mẽ.
Đạp phách cánh cửa phòng khách sạn, Giang Mộ Tuyết cùng tên nam nhân vừa mới quen biết tại vũ trường kia, ôm hôn nhau thắm thiết, môi cùng môi chạm vào nhau, từng giọt nước nho nhỏ tí tách chảy ra từ khoé miệng của cô đều được hắn dùng miệng hút hết vào trong, bàn tay Giang Mộ Tuyết mò vào bên trong chiếc quần bò đen của tên nam nhân kia, sờ đến nam căn đang dần dần ngẩng đầu lên kia, Giang Mộ Tuyết bóp mạnh vài cái, xoa xoa nắn nắn đầy chuyên nghiệp làm cái tên nam nhân đang hôn môi cô không kìm chế được vang lên tiếng thán ” Ư…ư…ư…..”
Không chịu thua kém con ả đàn bà xinh đẹp lẳng lơ trước mặt mình, hắn cũng nhanh chóng dơ tay mò vào đôi ngực to tròn đang lồ lộ ra qua lớp áo thiếu vải mỏng manh, chiếc áo ngực màu đen đầy gợi tình kia, hắn chẳng thèm để ý mạnh mẽ xoa nắn, không chút thương tình, hắn tàn bạo bóp nhéo đôi nhũ hoa to bự lớn kia, xoa nắn đến lúc nó cưng cướng sừng sững.
Hừ!!! Đúng là tao hàng mà, hôn môi chút thôi mà đã phản ứng thèm khát, dâm đãng đến thế này rồi ~~
” Ưm….ư….ư … A
mạnh nữa, anh yêu em muốn, làm sao giờ??? Hức
Dưới
dưới đây….cái….cái…miệng nhỏ dưới này, cũng thèm khát. Anh xấu lắm nha, không nên chỉ chơi trên này mà bỏ qua dưới này của người ta nha …a……a….ư..”
Giang Mộ Tuyết ưỡm ngực lên, phối hợp thích ý cho tên nam nhân trước mặt mình tàn nhẫn hành hạ đôi nhũ hoa mình, ả chỉ cảm thấy cả thân khoái cảm thích thú đến điên cuồng thôi. Chẳng thèm quan tâm đến trong mắt tên nam nhân kia nhìn ả, mang theo tia khinh bỉ, cùng dâm đãng đến đáng tởm.
” Hừ!!! Muốn lắm phải không??? Vậy thì ngoan ngoãn làm cái gì cho đại gia ta vui thích đi. Xong ta sẽ cho cô em thứ cô em thèm khát!!!”
Giọng nói tà tứ, khinh bỉ vang lên ngay bên tai Giang Mộ Tuyết, cô tức giận giật phách quần áo hắn cùng chiếc váy trên người mình, lột bỏ cả chiếc quần lót mỏng tanh cùng áo ngực trên người ra. Cảm người vùng vẫy rời khỏi tên nam nhân kia, bước nhanh về phía giường.
Giang Mộ Tuyết nằm nghiêng xuống giường, thân thể loãn lồ khiêu khích trước mặt tên nam nhân kia, đôi chân thon thả mở banh ra, bàn tay xinh đẹp đặt trên môi khẽ liếm nhẹ, ngón tay được đút vô miệng, mang ra vươn từng tia nước bọt trong suốt, cô đưa ngón tay xuống phía tiểu huyệt của mình lui tới lui lui, miệng liên tục vang ra từng tiếng dâm loạn, cầu hoan đầy dâm ý.
Ngón tay thấm đầy nước miếng của Giang Mộ Tuyết kia mở banh ra cửa tiểu huyệt, từng chút từng chút thủy dịch bên trong động nhỏ kia từ từ chảy ra ngoài, ngón tay cô liên tục đâm vào trong huyệt đạo kia, móc ra từng giọt từng giọt thủy, lại rút ngón tay về liếm láp trên miệng mình. Đưa mắt nhìn tên nam nhân, nam căn đang cưng cứng sưng tím to bự kia, Giang Mộ Tuyết liếm môi, ngã ngớn nói.
” Sao rồi, tiểu đệ đệ uy vũ kia sưng cứng đau nhức thèm thuồng, được tiểu huyệt xinh đẹp của ta ăn nuốt, hút chết anh chưa??? Làm cái gì, có thấy miệng đắng, khát không, lại đây.. Chỗ này của em chảy nhiều nước lắm, thơm ngọt nữa…ư….ưm… anh bú mút thử không nào??”
Vừa nói, Giang Mộ Tuyết lại dang chân rộng ra, cả người ưỡm lên phía trước mạnh mẽ phơi bày tiểu huyệt xinh đẹp, câu hồn đang rỉ nước của mình ra kích thích tên nam nhân đang khó chịu kia.
Không nói một lời, nam nhân mạnh mẽ xông đến, không chút thương tình, nam căn đâm mạnh vào tiểu huyệt dâm đãng kia, bàn tay to lớn của hắn nắm lấy đôi mông to vểnh của Giang Mộ Tuyết mạnh mẽ giáng xuống mấy cái đánh giòn giã, in hằn dấu đỏ trên mông cô.
” Con chó mẹ, nhanh…nhanh….lên tiếng kêu, kêu lão tử thao chết đi con ả lẳng lơ, tiện nhân mày ….nhanh…nhanh….kêu lên….”
” Ưmmm…đau!!! Nhanh!!! Mạnh vô, mạnh nữa nhiều nữa, thao nát tiểu huyệt của em đi anh

a

” Tiện nhân!! Cầu xin ti tiện ta thao nát, banh cái tiểu huyệt lắm nước, đê tiện thèm khát nam nhân của ngươi …nhanh….nhanh….kêu….a…”
Thúc phạch!!! Phạch!!! Chục cái, nam căn nhanh chóng ra vào đung đưa luân phiên trong thân thể Giang Mộ Tuyết, tên nam nhân điên cuồng bóp mạnh, ngắc nhéo đôi nhũ hoa to bự trước ngực Giang Mộ Tuyết, la hét chửi mắng.
” Đến….đến…..nhanh….a….. Mạnh mẽ lên …nhanh….lên thao chết ả dâm tiện người chơi em đi, anh thao chết cái tiểu huyệt chó mẹ đói khát của em đi, em thèm khát nam nhân, anh mạnh mẽ đâm chết….a…..á….. Thọc đến banh nát em….đi…ư….ư …. Sướng quá!!! Thích quá… Anh…..anh…..nhanh quá…..a…..ư……á……”
” Ư…ư… Sướng quá…a…thoải mái…. Thật mãnh a….. Chết người nha… Yêu anh chết mất, cắn chết nam căm của anh nha….a…..em…..em…. Thèm nữa…ư…..nữa…..a……”
Để tên nam nhân thuận lợi đâm thọc, ra vào tiểu huyệt mình, Giang Mộ Tuyết banh rộng hết cỡ hai chân mình ra, bám chặc vào người nam nhân như xà yêu, phối hợp hài hoà sự đâm xuyên, điên cuồng của hắn.
Trong phòng, cả hai người điên cuồng làm tình từ tư thế nam thượng nữ hạ đến nữ quỳ nam nằm đâm, nữ thượng nam hạ, nữ dựa vào tường nam đâm phía sau,….
Chẳng biết tinh dịch của hắn bắn vào Giang Mộ Tuyết bao nhiêu lần, chỉ thấy trên người cô từ miệng, ngực, tiểu huyệt, bụng, mông,… Chỗ nào cũng vươn dính đầy chất dịch màu trắng đục ngầu kia, loang lỗ vươn vãi ở khắp mọi nơi …. Khuôn cảnh dâm mĩ thối tàn thác loạn hết sức tục tĩu!
Đến sáng nay tỉnh lại, cô kiểm tra điện thoại xem cái lũ ngu đần kia có gửi video kia cho mình hay không, thì điện thoại vẫn bình thường không có gì hết. Giang Mộ Tuyết vội vàng gọi điện thoại cho đám côn đồ kia thì … Moẹ nó, liên lạc không được, ngoài vùng phủ sống!!
” Đáng chết, bọn kia tính nhận tiền bà xong rồi bỏ chạy á. Mẹ nó, bà mà kím được tụi nó thì banh xách với bà… Á, rủi bọn nó thất thủ, bị bắt. Khốn nạn, không nên như thế nha!! Làm sao giờ!!!”
Tất cả đều tại ả Lạc Mẫn Doanh kia, nếu ả không xuất hiện, không thay đổi bất ngờ mạnh bạo như vậy. Thì làm sao Thần ca ca cùng Vũ ca ca lại quay lưng với cô chứ!!
Trước đây, chỉ cần cô mở miệng nói gì, cả Thần và Vũ đều tin tưởng cô hết. Nhưng….từ ngày hôm đó, cái ngày ả Lạc Mẫn Doanh kia tán vô mặt Vũ cùng lật mặt phân rõ giới hạn với Thần thì…. Cả hai người bọn họ như thay đổi mất đi!!
Thậm chí, Giang Mộ Tuyết cô dù lột sạch cả thân thể hèn mọn quỳ gối, phục vụ Thần thì hắn cũng mạnh mẽ giật phách cô ra, bỏ chạy ra bên ngoài kím ả Lạc Mẫn Doanh. Hừ!! Còn Vũ thì lại dám tán vào mặt cô thật mạnh, mắng cô vô liêm sĩ, đê tiện dám vũ nhục Doanh Nhi của hắn.
Đã thế, Đạm Đài Tịch Ly kia lại cho người chuốc cô uống thuốc kích thích, làm một đám nam nhân kinh tởm luân phiên ra vào cơ thể cô. Giang Mộ Tuyết khi nào lại trở nên thành con kỹ nữ, nhậm người người xấu xí, đám côn đồ kia mặc sức chơi đùa tùy ý như vậy?? Cô hận !!
Vì thế, Giang Mộ Tuyết mới sắp xếp mọi thứ cho đám người kia loại thuốc kích dục mãnh liệt kia, cùng số tiền lớn, kêu bọn hắn chơi nát con ả Lạc Mẫn Doanh kia. Hừ!!! Giang Mộ Tuyết cô đã bị tàn tạ như vậy thì con ả Lạc Mẫn Doanh kia phải dơ bẩn, đê hèn hơn cô hahahha…. Nhưng cô lại không ngờ, chuyện đổ bể, sẽ liên lụy đến cô hay sao??? Không được??! Cô phải tìm cách thoát thân thôi!!! Phải tìm cách !!
Lo lắng bồi hồi, Giang Mộ Tuyết quần áo ăn mặc chưa chỉnh tề, sốc sếch, vội vã cầm lấy túi xách, chạy nhanh ra khỏi khách sạn, bắt xe về Giang gia.
————————-√√√√√√———————-
” Ưmmm… Á!!! Đau quá!!!”
Xoa đầu đang nhức như búa bổ, Lạc Mẫn Doanh từ từ mở đôi mắt mông lung ra. Đập vào mắt cô bây giờ là khuôn mặt đáng yêu, chính thái đáng đánh đòn của cái tên Doãn Hiên kia.
Hắn ….hắn…. Hắn đang làm cái gì??? Trời ơi, tên Doãn Hiên kia quần áo không hề có, cả người trần truồng nằm kế bên cô, bàn …bàn tay kia của hắn đang…đang sờ bóp một bên nhũ hoa của cô!!

“Ư….ư….ư…. Khó chịu, hảo khốn!!! Mẹ nó, a…a…..a…. Đau quá điiii…..”
Hạ thân đóa tiểu huyệt truyền đến từng trận đau nhức, cảm giác có cái gì đó ươn ướt đang chảy từ từ ra trong tiểu huyệt. Lạc Mẫn Doanh tái mét khuôn mặt!!! Cô….Cô….cô bị người ta cưỡng gian, cô..cô….cô mất trinh
” Á……….A…….A…. Khốn kiếp!!! Cút !!!! Cút…. Cút cho tôi !!!!!!”
Hai tay ôm lấy chăn quấn thân mình, Lạc Mẫn Doanh miệng quát mắng Doãn Hiên không thương tiếc, đôi mắt cô mang theo tia hận thù, ác động nhìn về phía Doãn Hiên như muốn bắn nát chết thân thể của hắn vậy!!
” Doanh Nhi, mới sáng sớm… Sao nàng lại có sức lực la mắng dữ vậy. Có phải hay không, hôm nay chúng ta làm chưa hết sức, nên giờ nàng mới khó chịu như thế này???”
Giọng nói ngã ngớn, phong tao của Doãn Hàn vang lên, chỉ thấy hắn tay chóng đầu, nằm nghiêng trên giường, đôi mắt tuyệt mĩ kia liên tục bắn lửa tình vào thân thể Lạc Mẫn Doanh, và dĩ nhiên hắn cũng chẳng mặc gì cả, trần trụi y như Doãn Hiên vậy…
” Khốn kiếp!!! Sao….sao….sao anh….anh lại ở đây??? Anh….anh…..tôi…..tôi……. Á….á… Á ~~”
Lạc Mẫn Doanh muốn điên mất đi, trời ơi, có ai nói cho cô biết??? Đây là sao??? Tại….tại sao??? Cô lại không mặc gì nằm chung với hai tên chết tiệt Doãn Hàn, Doãn Hiên kia chứ??? Khóc không ra nước mắt!!! Lạc Mẫn Doanh tôi muốn muốn thắc cổ bằng cọng mì a
~Còn Doãn Hiên cùng Doãn Hàn nhìn Lạc Mẫn Doanh tự tay ôm lấy người, khuôn mặt nhăn nhó, đôi mắt long lanh muốn trào trực nước mắt, thảm thương cuộn người, ngồi ở đó côi cút như vậy thì tâm bọn họ lại đau xót không dứt.
Doãn Hiên vươn bàn tay ôm lấy Lạc Mẫn Doanh nhẹ nhàng an ủi, không quên vuốt ve tấm lưng trần trắng nõn non mềm của cô.
” Đừng khóc ngoan
Ta với Hàn sẽ chịu trách nhiệm với nàng mà. Đừng khóc, nàng khóc tim ta cũng đau nhói vì nàng đó, Mẫn Doanh!!”
Doãn Hàn cũng nhanh chóng vươn ngón tay ngọc dịu dàng lau đi từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má xinh đẹp của Lạc Mẫn Doanh, thủ thỉ nói:
” Doanh Nhi, hôm qua nàng bị người ta hạ dược ta phải cùng Hiên và Nhiên mới có thể giúp nàng giải dược đó. Nếu…nếu…không giải…nàng…nàng…phải bị đứt hết gân mạch, tàn phế á!!! Đừng khóc!! Chúng ta sẽ không bỏ qua cho người đã hại nàng đâu!! Doanh Nhi!! “
” Chuyện gì vậy?? Mẫn Doanh nàng thức dậy rồi à, hôm qua quá sức như vậy nàng cũng đói lắm rồi phải không??? Ta mang theo đồ ăn sáng cho nàng này. Mau lại đây ăn!!!”
Lãnh Hạo Nhiên mặc trên người chiếc áo sơmi trắng quần tây xanh, gọn gàng lịch sự, tao nhã xuất hiện ngoài của. Bên tay hắn cầm lấy một hộp đựng đồ ăn khá lớn, trên khuôn mặt tuyệt mỹ nho nhã kia lại hiện lên nụ cười trìu mến, đầy yêu thương nhìn về phía Lạc Mẫn Doanh.
Ách!!! Là hắn!!! Là hắn hôm nay cứu cô thoát khỏi đám người tục tằng kia, lại còn giúp cô đánh bầm dập bòn họ hả giận. Mà sao??? Sao hắn lại có mặc tại đây??? Khoan!!! Tên Doãn Hàn kia vừa mới nói gì??? Cô bị hạ thuốc, còn cùng hắn , Hiên với Nhiên hoan ái mới giải dược!!!
Trời ơi!!! Đừng nói với cô, vị mỹ nam trước mắt cô này, đã cứu cô hai lần kia là Nhiên, người hôm qua cô…cô…. Đã cường gian hắn á!!! Thánh thần thiên địa ơi!! Sét đánh chết cô đi, trời ơi…. … … người ta đã tốt bụng cứu cô hai lần như vậy mà giờ lại còn chu đáo chuẩn bị đồ ăn, sợ cô bị đói nữa. Người tốt như vậy, mà cô …cô….lại làm bẩn người ta rồi!!! Phải đối mặt với hắn làm sao đây!!! Muốn chết thật mà!!
” Tôi….anh…tôi…..anh….. Chúng ta là sao?? Phát sinh chuyện gì à????”

Lạc Mẫn Doanh giả bộ ngốc manh nói.
” Anh là Lãnh Hạo Nhiên, hôm qua, chúng ta cũng trên giường làm chuyện ấy… Khụ…khụ….”
Nói rồi Lãnh Hạo Nhiên bước đến xoa đầu Lạc Mẫn Doanh, khuôn mặt tuấn mĩ hiện lên chút xấu hổ.
Trời ơi!!! Lạc Mẫn Doanh cô phải làm sao??? Phủ sạch quan hệ, bỏ của chạy lấy người à??? Ách!!! Đúng vậy, đánh chết cũng không nhận trướng, mẹ nó con Giang Mộ Tuyết kia, bà chắc chắn chém chết con ả ti tiện mi!!! Hảo khốn a
” Khoan đã!!! Dừng lại mọi người chú ý nghe tôi nói !!!”
Nghiêm giọng la lớn, Lạc Mẫn Doanh khuôn mặt bình tĩnh vô ba nhìn ba tên tuấn nam tuấn mĩ phía trước.
” Được Doanh Nhi, em nói đi, Hàn ca nghe!!” Doãn Hàn tà tứ, yêu nghiệt không xương trả lời.
” Em muốn nói gì đây cô vợ nhỏ của anh à!!!” Nheo đôi mắt to xinh, Doãn Hiên nguy hiểm nhìn Lạc Mẫn Doanh đầy chủ ý.
” Mẫn Doanh em cứ cứ từ từ nói, Nhiên ca nghe!!” Lãnh Hạo Nhiên vẫn vậy ôn nhu, nho nhã từ tốn nhìn Lạc Mẫn Doanh làm cô xấu hổ cúi đầu.
” Chúng ta thẳng thắng với nhau nhá. Tôi với cái anh, chẳng ai nợ ai cả!!! Tối qua, các anh cũng sướng, tôi cũng thoát nạn. Vì thế, qua hôm nay nhà ai náy ở, thân ai lấy lo tự xử nhá!!”
” Doanh Nhi em nói cái gì??? Em tính ăn xong không chịu trách nhiệm à!!”
” Vợ nhỏ à, em tính ăn anh xong, phũ mông bỏ trốn á!!!”
” Em không chịu trách nhiệm với anh sao Mẫn Doanh, tấm thân xử nam anh cũng cho em rồi mà…”
” Cái gì, mấy anh điên khùng à!!! Bà đây mới là đứa đáng cần phụ trách, đau tử bà nè, mấy anh còn dám đòi bà chịu trách nhiệm á, khốn kiếp mà! Bà muốn trốn nợ đó, rồi sao, mấy người làm gì được bà nào??? ” Mạnh mẽ la lên, Lạc Mẫn Doanh nhanh chóng mặc quần áo, không thèm để ý đám nam nhân kia đang nhìn cô chầm chầm.
Doãn Hàn, Doãn Hiên cùng Lãnh Hạo Nhiên thật sự không ngờ Lạc Mẫn Doanh cô sẽ phản ứng như thế. Chưa từng có người phụ nữ nào, mạnh bạo đối xử với họ như vậy!! Cô không chỉ đòi quyền lợi cho bản thân mình từ bọn hắn, mà còn ngược lại đanh đá ăn xong chùi mép bỏ chạy. Đâu có dễ!! Nhìn nhau đầy thâm ý, Doãn Hiên, Doãn Hàn cùng Lãnh Hạo Nhiên tự động bắn ánh mắt hợp tác, chung chí tuyến ăn vạ Lạc Mẫn Doanh.
” Mẫn Doanh, tấm thân xử nam ta cũng giao cho nàng rồi, đời trai tân ta cũng bị nàng hủy. Nàng có thể thương xót cứu vớt tấm thân của Lãnh Hạo Nhiên ta không!! Làm ơn, đừng bỏ ta mà

Lôi kéo tay áo Lạc Mẫn Doanh, Lãnh Hạo Nhiên đáng thương hề hề, ngay cả nước mắt đàn ông hắn cũng không e dè sài luôn trước mặt cô !!
” Cô vợ nhỏ à!!! Doãn Hiên anh vì vợ mà thủ thân như ngọc, em…emm….đã ăn sạch sẽ hết đời trai tân của anh, em phải chịu trách nhiệm với cái thân xác này. Anh mặc kệ, em mà bỏ anh ra đi. Anh sẽ….anh…..sẽ…. Đến Lạc gia ăn vạ cho em coi

Không chịu thua kém Doãn Hiên cũng bay vô ăn vạ Lạc Mẫn Doanh, ngay cả việc đem Lạc gia ra hâm dọa hắn cũng chơi luôn, thiệt là không từ chút thủ đoạn nào. Quá ghê gớm.
So với hai người kia thì Doãn Hàn lại cười đầy ác ma, hắn nhẹ nhàng cầm lên chiếc camera tối qua tụi côn đồ kia đặt, vào dĩ nhiên cảnh xuân tình đêm qua đều được ghi lại rõ ràng trong đó.
” Doanh Nhi à, em có biết không?? Hàn ca ca cũng sẽ không ép buộc em làm chuyện mình không thích đâu!! Em muốn bỏ trách nhiệm với tụi anh cũng được, nhưng đoạn phim đã quay trong chiếc camera này, bọn anh sẽ sao chép cho nhau. Để mỗi lúc nhớ em, bọn anh lại lôi ra coi vậy !! Em yên tâm, nếu em không ngại anh cũng sẽ gửi cho em một bản để em lưu lại làm kỉ niệm, nhớ đến một đêm nồng nàng tình ái với bọn anh!!”
” Máu chó, ai cho anh quay phim hả?? Khốn nạn, tóm lại bọn mặt người dạ thú như tụi anh muốn gì từ tôi nào??? Tiền thì mấy anh không cần, thân xác tôi mấy anh cũng chơi xong rồi!! Vậy mấy anh đòi hỏi gì từ tôi nữa hả ???”

Mất đi bình tĩnh, Lạc Mẫn Doanh quăn ngay chiếc gối vô mặt Doãn Hàn, lạnh lùng trong ánh mắt, sát khí nổi lên đối diện với ba tên cầm thú kia.
” Bình tĩnh nào vợ yêu!! Tụi anh cũng không có ý gì cả… Thôi thì tính như vậy đi, mọi chuyện giờ cũng đã xảy ra cả rồi. Nếu như em không chịu phụ trách với bọn anh, thì bọn anh chịu trách nhiệm với em vậy!!”
Cười đầy ẩn ý, Doãn Hiên vui vẻ mở đời. Đôi mắt đầy thâm ý thích thú nhìn Lạc Mẫn Doanh điên tít lên, trông cô bây giờ thật là khả ái làm sao!!
” Chịu trách nhiệm, mấy anh chịu trách nhiệm với tôi. Thôi miễn đi, chúng ta ai cũng đã ở tuổi trưởng thành rồi nên chuyện đêm qua cứ xem là tình một đêm đi! Khỏi phải tính toán chi cho mệt!!”
” Mẫn Doanh, em không tính toán như tụi anh tính toán. Dù sao thân xác tụi anh cũng cho em, bây giờ cả trái tim cũng đập vì em luôn rồi. Em cho tụi anh cơ hội theo đuổi em đi, đừng xua đuổi tụi anh nữa…”
” Hôm nay tụi anh tính cùng một phe tìm cách bắt tôi chịu trách nhiệm phải không??? Lạc Mẫn Doanh tôi nói rồi, tôi không chịu trách nhiệm gì với tụi anh hết. Ngoan ngoãn mà nghe lời tôi đừng có mà gây sự thì tôi với mấy anh còn làm bằng hữu, không thì biến hết nghe rõ chưa???”
Đạp phách cửa phòng Lạc Mẫn Doanh chạy nhanh ra ngoài, không thèm nhìn lại đám nam nhân mặt người dạ thú kia, đang nhìn cô chầm chầm, đầy tính săn mồi!!!
Quay mặt nhìn nhau, Doãn Hàn bất đắc dĩ lên tiếng.
” Mọi người cũng đã thấy rõ ràng rồi đó, dù chúng ta có đơn phương đi dụ dỗ thì Doanh Nhi cũng kiên quyết đuổi phách chúng ta không nương tay nha. Quả là đau lòng!!!”
” Thật không ngờ Mẫn Doanh lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, em ấy thà là xem tình một đêm cũng chẳng thèm đói hoài gì đến chúng ta một lần. Làm sao bây giờ!!!”
” Tôi nói này, cô vợ nhỏ ươn ngạch kia bây giờ không chỉ có Hàn, tôi và Lãnh Hạo Nhiên anh là chú ý đến em ấy đâu. Tình báo của tôi vừa mới đưa tin tên Đạm Đài Tịch Ly, Gia chủ của Đạm Đài gia tộc cổ xưa kia cũng đã chuẩn bị hành động, cướp đoạt tình cảm của Mẫn Doanh rồi, còn anh em nhà Thượng Quan gia Thượng Quan Mặc tổng tài cùng Thượng Quan Thần ảnh vương làng giải trí kia, cả hai anh em đã lật mặt lẫn nhau chỉ vì giành lấy Lạc Mẫn Doanh làm của riêng cho bản thân họ đó. Tên Tư Đồ Thanh Vũ, đại thiếu gia của Tư Đồ gia cũng là cung chủ của Ngạo Sát bang kia thì hắn quyết định sống chết phải bám theo Mẫn Doanh, hắn cũng đã chuẩn bị tiếp cận Lạc gia người rồi. Đáng kinh sợ nhất là Tổng Tài Phượng thị Phượng Khuynh Trần kiêm Ám chủ các Huyết Ám bang, cũng đã bắt tay vào cuộc, tất cả tư liệu của Lạc Mẫn Doanh đều bị bọn họ điều tra và lên kế hoạch giành lấy em ấy đó. Xem ra, nếu chỉ một mình đơn đấu chúng ta khó có thể chơi lại họ à!!”
Cả không khí căn phòng bỗng chìm vào im lặng đến đáng sợ, Doãn Hàn đâm chiêu suy nghĩ, sâu trong đôi mắt hắn là sự tức giận kèm theo là sát khí rõ rệt.
Lãnh Hạo Nhiên thì bình tĩnh đến lạ thường, hắn đưa mắt nhìn hai người kia, sau đó lại im lặng suy nghĩ như hắn sắp sửa ra quyết định quan trọng đến cỡ nào.
Còn Doãn Hiên, hắn cũng mất đi dáng vẻ bất cần đời thay vào đó là sự kiên nghị, cả người toát lên như con báo đi săn mồi. Cả ba người nhìn nhau một hồi, rồi nũng có người lên tiếng phá vỡ không gian khó chịu này!
” Sao rồi, nghe xong những thông tin tôi mang đến hai người tính toán gì chưa?? Bản thân tôi thì dù có ra sao, tôi cũng sẽ không buông tay cô vợ nhỏ Lạc Mẫn Doanh kia đâu!!”
” Lãnh Hạo Nhiên tôi nghĩ, ta nên hợp tác với nhau vậy. Dù sao Mẫn Doanh cũng đã có quan hệ xác thịt với chúng ta, em ấy cũng bảo sẽ làm bằng hữu với chúng ta mà. Xem ra, chúng ta có lợi thế tiếp cận em ấy hơn những tên kia rồi!!”
” Ừ!! Tôi cũng nghĩ vậy, nếu chỉ từng người đấu nhau thì khó lòng mà giành được Doanh Nhi, có vẻ việc hợp tác cũng không tồi. Trước mắt, chúng ta cùng chí tuyến với nhau, giúp đỡ lẫn nhau việc tiếp cận Doanh Nhi, đồng thời cùng tìm cách tách em ấy ra xa đám sói kia!!”
” Haizzzz, xem ra Lạc Mẫn Doanh chúng ta không thể mỗi người độc chiếm em ấy của riêng mình rồi, vậy phải liên kết ăn vạ tập thể mới mong em ấy thả lòng, đón nhận chúng ta vậy!!!”
Tìm được ý kiến thống nhất Doãn Hiên, Doãn Hàn cùng Lãnh Hạo Nhiên ăn ý nhìn nhau, từ ánh mắt họ đã xem nhau là anh em cùng chung một vợ rồi, ai trong số họ đều hiểu rằng, nếu không thể độc chiếm Lạc Mẫn Doanh, thì chỉ còn cách hạn chế hết mức tối đa số nam nhân bên cạnh nàng vậy!!
♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪♪
Mặt trời vẫn chiếu những ánh nắng chói chan, bên ngoài cánh cửa sổ kia cuộc sống vẫn cứ thế tiếp diễn vô cùng bình thường nhưng ai biết được đằng sau sự bình yên vô ba đó. Lại là những mạch sống ngầm, cơn bão tố đang rục rịch nổi ra !!!
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tình yêu sự thù hận, quá khứ đau thương, vết thương khó xoá nhoà theo năm tháng. Họ sẽ đối mặt với nhau ra sao, sau khi mọi chuyện dần dần hé mở ra ????


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.