Đọc truyện Đáp án – Chương 8:
“Đừng nhúc nhích.” Tay trái ôm chặc Phàn Khải Chanh đã mềm nhũn thành bùn mà vẫn còn làm loạn, tay kia thì tìm chìa khóa trong túi xách cô để mở cửa phòng.
“Không muốn ~” Bàn tay mềm mại thăm dò bên trong áo của Kim Húc, vuốt ve cơ ngực của anh, ngón trỏ thì vẫn luôn chụp lấy đầu vú nho nhỏ kia.
“Nhột.” Kim Húc hít một hơi khí lạnh, có chút tức giận ngăn lại ôm cô bước vào phòng ngủ.
Vừa định ném cô lên giường ai ngờ tiểu yêu tinh này dùng cánh tay vòng lấy cổ anh, mạnh mẽ khóa anh lại.
Khiến cả hai đều cùng ngã xuống giường, Kim Húc không thấy được nụ cười gian xảo của người nào đó.
Kim Húc không lên tiếng, nghiêm túc nhìn chằm chằm Phàn Khải Chanh dưới thân mình.
“Anh là ai?” Anh hỏi.
Phàn Khải Chanh không trả lời, ánh mắt quyến rũ mềm mại, do uống rượu nên cả mặt đều đỏ lên.
Cô cười rên rỉ ngẩn đầu muốn hôn nhưng không ngờ Kim Húc lại né tránh.
Đôi mắt anh trầm tĩnh, có chút nghiêm khắc nhìn cô, có phải người đàn ông nào cũng có thể.
Tim Phàn Khải Chanh đập nhanh như sấm, có phải là đùa quá trớn rồi không, cô chỉ muốn giả bộ say rượu trêu chọc anh thôi mà.
Trong lúc hốt hoảng, lòng liền nảy ra một kế, sử dụng trò lừa bịp mình vẫn hay dùng.
“Đau.” Cô tỏ vẻ tội nghiệp trước mặt Kim Húc, hàm răng khẽ cắn môi dưới, sáng hôm nay chụp ảnh cho người ta bị đụng trúng eo.
Kim Húc theo bản năng xem xét thân thể cô, chỉ thấy cô vén váy lên, nhanh chóng ném chiếc quần legging đen qua một bên, quần lót ren đen vô cùng thiếu vải, yết hầu Kim Húc khẽ động.
Phần eo bên phải xanh lên một mảnh.
“Hòm thuốc ở đâu?” Kim Húc quăng ý nghĩ trong đầu qua một bên, cố gắng giữ tỉnh táo.
“Xoa xoa.” Phàn Khải Chanh ngồi dậy dịch cơ thể của mình đến gần Kim Húc, hai chân thon dài đặt lên đùi anh.
Kim Húc đưa tay đến đùi cô, tàn nhẫn dự định đẩy ra.
“Không muốn.” Phàn Khải Chanh đè tay anh lại, nắm lấy đặt lên trên quần lót của mình.
Đôi mắt Kim Húc nhìn chằm chằm miếng vải dưới tay của mình, thật muốn xé nát nó.
“Muốn hôn hôn.” Phàn Khải Chanh quá khát khao anh, vừa nhìn thấy anh liền muốn ở trên anh, muốn làm tình cùng anh, trong đêm hôm nay, chỉ hai người bọn họ.
Cô khát khao đến đôi mắt toát lên hơi nóng, cô kéo dây băng xuống, sau đó đẩy chiếc váy xuống hơn phân nửa.
Một bàn tay nắm lấy bàn tay đang hành động của cô, Kim Húc nhẫn nhịn ngăn cô lại, anh muốn chạy.
“Muốn.” Giọng nói mềm mại nũng nịu của Phàn Khải Chanh vang lên, cô dịu dàng đứng dậy, tách hai chân quỳ xuống cơ thể của Kim Húc, địa phương tản ra hơi nóng vừa vặn ngồi xuống phần eo của anh.
Cô di chuyển cái mông của mình, dùng phía dưới cọ xát phần to lớn đầy đủ của anh, chờ cự thú thức tỉnh.
“Ngậm lấy ngực của em, dùng sức xoa, thật muốn.” Phàn Khải Chanh duỗi thẳng cổ, tiến đến tai anh, đôi môi đỏ mọng khẽ bày tỏ, “Phía dưới thật ngứa.”
Nói xong Phàn Khải Chanh cười đầy quyến rũ, cô đã cảm nhận được đã có vật cứng rắng chống phía dưới mình, cô tiếp tục cọ xát để đỡ ngứa.
“Thật là cứng. . .Ừ. . .a. . .” Phàn Khải Chanh còn chưa nói xong đã bị động tác của Kim Húc làm cho rên rỉ.
Kim Húc nắm chặc lấy bầu ngực, cách chiếc áo ngực mà ra sức nắn bóp, hạ thân tiến lên chạm vào hoa huyệt của cô, cách mảnh vải ướt át kia.
“Như vậy thì thế nào, hả? Còn như vậy thì sao?” Kim Húc cảm nhận được bộ phận phía dưới ngày càng ướt, nghe thấy cô ngày càng rên rỉ, lửa dục phía dưới chạy thẳng lên não.
Phía dưới trướng đến phát đau, Kim Húc dùng sức vuốt ve cái mông mượt mà của cô, thở hổn hển tăng tốc, cô quá mềm, nước quá nhiều.
Vật cứng rắn cách chiếc quần đụng vào hoa huyệt của mình, kích thích âm đế, từng lớp khoái cảm chồng lên nhau, ngày càng nhiều, Phàn Khải Chanh càn rỡ rên rỉ, lại nghĩ đến người làm mình là Kim Húc, dục vọng của cô càng bị kích thích dẫn đến hai mắt đỏ bừng.
Sự va chạm của Kim Húc ngày càng nhanh, cơ thể Phàn Khải Chanh căng thẳng: “Ừ. . .a. . .Ưm. . .a. . .”
Phía dưới cô trào ra một trận dâm thủy, đạt tới cao trào đã mong từ lâu, Kim Húc lấy lại một chút tỉnh táo trong đầu, anh dừng động tác lại, cố gắng ngăn chặn dục vọng nhưng lại bất lực.
Anh ôm lấy tiểu yêu tinh được thỏa mãn kia đặt lên giường, nhìn cô mãn nguyện nhắm hai mắt lại, anh đưa tay vào quần lót mình nhanh chóng chuyển động.
Phàn Khải Chanh híp mắt nhìn động tác tự an ủi của anh, lặng lẽ nở ra một nụ cười.