Dành Trọn Trái Tim Về Nhau

Chương 23


Bạn đang đọc Dành Trọn Trái Tim Về Nhau – Chương 23

Hắc Quỷ là một bang có số lượng tuy ko đông nhưng thuộc dạng mạnh vì các thành viên đều rất giỏi về thực lực. Họ sử dụng được nhiều loại võ và có khả năng
” điệp viên
“.
Đứng đầu chính là Thủ Lĩnh Rain – con người luôn ẩn mình trong bộ đồ đen và chưa ai được nghe giọng nói của cậu. Tất cả những ý định, mệnh lệnh từ Rain đều do phó thủ Tuấn Nam thông báo với bang hội.
Mọi người đều thắc mắc về sự che mặt của vị thủ lĩnh và đặc biệt chưa từng gây thù hằn gì với ai mà toàn do người ta tự dẫn xác tới.
Hắc Quỷ ko liên lạc với Rain bằng bất kỳ phương tiện nào cả mà chỉ qua hòm thư mật tại khu địa bàn và chỉ có rain là người có chìa khoá mở cái hòm thư thép gang cứng đó.
*****
Trời đã bắt đầu trở đông, kết thúc những ngày thu lá vàng xào xạc. Những cơn gió mùa đông mới đến bắt đầu cho người ta cảm giác lạnh cắt da cắt thịt. Lạnh! Con đường ban đêm trở nên vắng người.
Mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm!
Trên con đường nhỏ, Hương Cầm đang thong dong đạp chiếc asama mới cóng mang đồ đến cho ba mình. Dạo này công ty có rất nhiều việc, ba cô phải ở lại công ty làm việc dù ông là giám đốc. Trời lạnh , ông lại thèm ăn những món vợ nấu nên gọi điện bảo Hương Cầm mang đến cho ông. Vốn mẹ cô định nhờ tài xế riêng đưa đi , bà nói con gái tối rồi ko nên đi ngoài đường một mình nhưng cô cứng đầu muốn đi xe đạp một phần vì muốn dạo phố đêm .
Bỗng


” kíttttt…. Rầm!

tiếng phanh xe đạp và tiếng đổ ngã nối tiếp nhau.
3 tên thanh niên lạ hoắc bất ngờ chặn đầu xe khiến Hương Cầm té xe rất đau.
– Các người làm gì vậy? – Cô nhăn mặt xoa chân vì đau.
– Ê.nhóc! Có tiền bạc gì đưa hết ra đây! – 1 tên trợn mắt quát làm cô sợ xanh mặt.
– Tôi…tôi ko có tiền gì hết!
– Hử? Thật à?
– Thật, tôi nói thật!
Hương Cầm ko ngờ mình lại gặp phải lũ lưu manh chấn lột.
– Haha. Mày nghĩ tụi này ngu lắm à? – tên nói quay ra phía 2 tên đồng bọn – Tụi mày, mang nó tới phố đêm chắc cũng được kha khá tiền đấy.
Lập tức chúng cười nham hiểm, tóm trói Hương Cầm mặc cô la hét, giãy giụa.
– Hét to lên! Có hét nữa cũng ko ai nghe thấy đâu.
Đột nhiên mắt cô loé sáng khi thấy một bóng đen gần đấy, vội kêu lớn :
– CỨU TÔI VỚI! CỨU TÔI.
Rain theo bản năng quay người lại phía tiếng nữ hét lên.
Tối nay Rain vừa mới tới địa bàn lấy thư, trên đường về lại vô tình gặp chuyện này. Không thể thấy chết mà không cứu, Rain chạy nhanh đến, chặn đường bọn bắt cóc.

Bọn chúng đang cười ha hả thì chợt lặng, nhìn bóng người phía trước mình, chân tay bất giác run rẩy. Tất cả chúng đều biết là ai, là thủ lĩnh Hắc Quỷ – người vô cớ đánh chúng tại bữa tiệc của Vương Long ở bar Devil.
Chẳng để Rain kịp làm gì, chúng đã bỏ của chạy lấy người, không muốn bị nằm viện nguyên cả tháng như lần trước.
Hương Cầm chứng kiến cảnh tượng kỳ lạ này mà không khỏi thắc mắc, chắc hẳn người áo đen vừa cứu cô có tiếng tăm lắm nên bọn cướp mới sợ hãi chạy mất dạng.
Rain ngồi xuống cởi trói cho Hương Cầm,
dây trói tuột ra, cô vội bắt lấy tay Rain định cảm ơn nhưng lại giật mình bỏ ra ngay
Tay Rain rất lạnh, có vẻ như đã đi ngoài trời rất lâu.
– Cảm….. ơn!
Rain lặng lẽ gật đầu rồi quay người bước đi, mặc kệ Hương Cầm gọi ý ới ở phía sau
– Anh gì ơi!
– Này anh… Cái này…
Nhưng Rain vẫn không quay lại, bóng dáng thật nhanh lẩn khuất vào màn đêm đen lạnh lẽo.
Hương Cầm dựng xe dậy, tay cầm chiếc phong thư trắng mà vừa nãy cởi trói cho cô, Rain vô tình làm rơi. Cô gọi cậu lại muốn đưa cho Rain nhưng ko được.

Tò mò, cô mở bức thư ra xem. Cố gắng mở to mắt nhìn kỹ dòng chữ trên giấy dưới ánh sáng mờ ảo của đèn đường.

” To : Thủ lĩnh Rain
Đã điều tra ra việc làm của đối tượng!
8h tối ngày mai, tại khu đất trống ngoại ô.
From : Hắc Quỷ

Hương Cầm ko hiểu gì về nội dung của bức thư lắm nhưng cô rất vui vì ít nhất cô cũng biết được chút lai lịch về người vừa cứu mình qua cách mặc đồ tông đen, cô ấn tượng với Rain, muốn gặp lại cậu để nói lời cảm ơn của mình.
ấn tượng với


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.