Bạn đang đọc Danh Họa FULL – Chương 21: Sáng Hôm Sau
Edit + beta: Tố Ngô.
Du Họa bị đói mà tỉnh, lúc sau cô bị Giản Mặc Thư làm đến ngất đi, mở mắt ra đã là sáng sớm ngày hôm sau.
Cô nằm trên một cái giường lớn, ngủ trên gối đầu của mình, hoàn cảnh xung quanh hoàn toàn lạ lẫm.
Đây là đâu?
Xem nào, tối qua cô và anh đã làm, lại còn bị làm cho đến hôn mê bất tỉnh nữa… Cho nên chắc đây là phòng của anh.
Du Họa chống thân thể, từ từ ngồi dậy hoạt động gân cốt một chút, eo mỏi lưng đau, tứ chi rã rời, rõ ràng cho thấy đây chính là hậu quả của việc thiếu rèn luyện thân thể đột nhiên lại tiến hành vận động dữ dội mà.
Theo động tác của cô, tấm chăn vốn dĩ che đến xương quai xanh theo đường cong mượt mà của đôi gò bồng đảo trượt xuống, lộ ra thân thể dày đặc các dấu vết bị chà đạp lâu ngày
Ngoại trừ tứ chi bên ngoài, da thịt trên người cô gần như không có chỗ nào trắng.
Từ xương quai xanh đến trước ngực là khu vực bị “tai họa giáng xuống” thê thảm nhất, tất cả đều là dấu hôn xanh xanh tím tím.
Hai viên anh đào vốn dĩ màu hồng nhạt giờ đã biến thành một màu đỏ rực rất mê người, chỉ là hơi có chút sưng, chạm đến một chút liền sẽ rất đau ah.
(ノдヽ)
Ngay chỗ địa phương mập mờ nơi bắp đùi cũng không thoát khỏi, lưu đầy dấu vết, là kết quả “sự tận tình yêu thương” của người đàn ông nọ, thậm chí còn có hai vết bóp nhàn nhạt.
Ngày hôm qua cô cong người nằm trên bồn rửa tay, bắp đùi bị Giản Mặc Thư nắm chặt, côn ŧɦịŧ bên trong giống như máy đóng cọc theo góc vuông đâm xuống vô cùng dữ dội thật lâu, hai dấu tay này cũng là do khi đó mà sinh ra.
Có điều nơi va chạm nhiều nhất là tiểu huyệt lại mát lạnh, Du Hoa duỗi tay mò tới, sờ đến một ít thuốc mỡ.
Cánh hoa vốn dĩ khép kín giờ đã hé ra thành một khe hở nho nho, cửa động bị cự long khai phá quá mức, trong nhất thời không cách nào trở về hình dáng ban đầu, chỉ miễn cưỡng co lại thành một cái lỗ nhỏ cỡ đồng 50 xu.
Du Họa thử co rút, huyệt khẩu vẫn là hình dạng như vậy, có thể thấy được tình trạng hôm qua kịch liệt đến cỡ nào, thật đúng nghĩa bị làm cho không khép “miệng” được mà.
Anh ấy sao lại như vậy nha….
Du Họa nhìn thân thể bị “yêu thương quá độ” của mình, xấu hổ muốn chết, trong tim lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào và đẹp đẽ.
Mơ ước bấy lâu, Giản Mặc Thư không chỉ trở thành bạn trai của cô, hơn nữa còn cùng cô hoàn thành một hồi tình ái vui sướng tràn trề, đem cô làm đến như vậy, anh nhất định rất thích cô.
Giữa lúc Du Họa đang tìm kiếm dấu vết mà Giản Mặc Thư “đánh dấu riêng” trên thân thể cô thì cửa phòng nhẹ nhàng bị đẩy ra.
“Cuối cùng em cũng đã tỉnh.”
“Anh…” Du Họa nhìn Giản Mặc Thư, trong chốc lát ngậm miệng.
Trên cổ anh là dấu hôn do cô làm ra? Thậm chí nó còn có một dấu răng nhàn nhạt….quần áo đều không che giấu được.
Giản Mặc Thư thế nhưng đối với vết tích trên người mình lại có chút thỏa mãn, bị bạn gái “đóng dấu sở hữu cá nhân” lên người, cảm giác rất tốt nha, giống như khi anh cố ý ở trên người cô lưu lại ấn ký biểu thị công khai đánh dấu chủ quyền vậy.
“Tối hôm qua anh hơi mạnh, phía dưới còn đau không?”
Giản Mặc Thư đi thẳng qua ngồi xổm xuống giữa hai chân Du Họa, nhẹ nhàng hôn một cái lên hai cánh hoa run run rẩy rẩy.
“Khá ổn, có bôi thuốc nên không đau ạ.”
Du Họa cúi đầu nhìn dấu răng trên cổ Giản Mặc Thư, lẳng lặng hồi tưởng: Cô ngày hôm qua thật dâʍ đãиɠ như vậy hả trời? Vừa hôn vừa cắn…?
Cô chỉ nhớ lờ mờ rằng dường như có liếm qua hai viên nhòn nhọn của anh, còn về cái cổ từ lúc nào thì cô hoàn toàn không hề có ấn tượng.
Có điều thời điểm cao trào suиɠ sướиɠ, chỉ sợ cô bị ngọn nguồn kɦoáı ƈảʍ quấn chặt, hoàn toàn đánh mất lý trí, cho nên đích xác là chuyện gì cũng đều có thể làm ra được nha.
Ọc..ọc
Bụng Du Họa thật lâu không có gì để bổ sung năng lượng, bèn lên tiếng biểu tình.
“Mau đi rửa mặt đi em, bữa sáng anh đã làm xong rồi.” Giản Mặc Thư đẩy cô tới phòng tắm, rút một cái khăn tắm lớn vây quanh hạ thân cô: “Đầu nhũ đang sưng đau, không được chạm vào, ngày hôm nay em đừng mặc nội y.”
Trong lòng cô yên lặng mà cảm thấy may mắn vì nhất quyết đem lần đầu tiên đẩy đến tối hôm qua, nếu không…..
Giống như sáng sớm hôm nay, quần áo đều không mặc được, suốt ngày chỉ có thể lộ ngực, làm sao gặp người?
Đồ rửa mặt của cô đã được đặt trong phòng tắm, Du Họa vừa đánh răng vừa soi gương, mới phát hiện sắc mặt cô thế nhưng cực kỳ hồng hào, khóe mắt mang theo một tia quyến rũ, cả người dường như đẹp lên không ít.
Làʍ ŧìиɦ còn có công dụng này sao?
Du Họa kề sát lại gần gương, mũi nhúc nhích.
Giản Mặc Thư định đến ôm Du Họa xuống, thì thấy cả nửa người cô gần như úp sấp trước gương như một con chuột đang đánh hơi.
“Ngửi được cái gì?”
“Hình như gương có mùi gì đó là lạ.”
Giản Mặc Thư cong khóe môi: “Bởi vì tϊиɦ ɖϊƈh͙ trên đó chưa được dọn dẹp sạch sẽ hoàn toàn.”
Du Họa nhanh chóng rụt tay lại, cảm giác “nóng” như bị đốt cháy vậy
Quá… xấu hổ !!!
Nghe anh nói thế, cô vậy mà giống như ngửi được mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ á (;¬_¬)
“Thì ra Họa Họa nghĩ muốn ăn tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh nha.”
Bị Giản Mặc Thư ôm vào trong ngực, Du Họa mới phát hiện cô thế mà vừa muốn đem suy nghĩ trong lòng nói ra.
“Không có…”
“Lần sau anh bảo đảm sẽ rót đầy miệng nhỏ phía dưới của Họa Họa”, Giản Mặc Thư mặc kệ Du Họa miệng nói một đằng tâm nghĩ một nẻo, hôn cô một cái: “Hiện tại cho miệng nhỏ phía trên ăn no cái đã.”
Trên bàn ăn là một tô cháo thịt cùng một đĩa khai vị, Giản Mặc Thư ngồi vào chỗ bên cạnh Du Họa nhìn cô ăn.
Ngày hôm qua tiêu hao quá nhiều thể lực, cơm tối cũng không có ăn, Du Họa đói đến nỗi đem thức ăn trước mặt tiêu diệt sạch sẽ.
Bụng được lấp đầy, Du Họa nhớ tới mình còn bài tập bổ sung cần phải làm, đặc biệt còn phải tìm một người mẫu nude nam… Cho dù có người dám cởi, cô dám xem mới lạ đó!
Ánh mắt Du Họa nhìn về Giản Mặc Thư.
Cô có thể mời anh làm người mẫu được không nhỉ?