Đọc truyện Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm – Chương 593Bắn Ra Lúc 0 Phút 0 Giây
Một tia sáng từ họng súng của Lăng Lan bắn đến, cùng lúc đấy, Yêu Đao đang nhìn chằm chằm đối thủ của mình cũng ấn cò.
Ba người vừa thức tỉnh bên phía Long Tường, có một người là đối thủ của anh ta.
“Bùm!” “Bùm!” hai tiếng, hai chùm sáng bắn trúng Cơ Giáp, phát ra tiếng nổ mạnh.
Chỉ thấy bên trong tiếng nổ mạnh đó, có hai Cơ Giáp bay ra, xung quanh Cơ Giáp có một ánh đèn sáng, đó là hiệu quả của việc mở quang thuẫn (*khiên ánh sáng).
Một Cơ Giáp khác thì không bị thương mấy, chỉ là bên vai phải hơi xước qua, có một khe hở nhỏ, một làn khói xám bốc lên, Cơ Giáp bay đi, khói cũng vẽ trên con đường một làn xám.
Lăng Lan bắn một phát xong không chờ kết quả, mà tiếp tục thay đổi súng, bắn không hề do dự, bởi vì nhóm người cuối cùng đã thoát khỏi thời gian bảo vệ.
Tiếc là, cô ra tay vẫn chậm chút, đối phương đã mở ra quang thuẫn rồi, không hề bị thương nào thoát khỏi chùm sáng.
“Vẫn hơi chậm, nếu mình điều khiển nhanh hơn chút có khi thành công rồi.” Lăng Lan lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Cơ Giáp đang chạy đi, khóe miệng khẽ cong, trong lòng hơi tiếc.
Ngón tay của cô vẫn còn chậm so với tốc độ suy nghĩ của cô, bây giờ khiến cô có thể thấy cơ hội, nhưng không nắm bắt được, vì vậy phí mất phát này.
Còn Cơ Giáp Sư bị thương, trong khoang điều khiển đang giận như điên: “Tức thật, bị trúng đạn rồi.” Anh ta bị một tên Cơ Giáp Sư vô danh đánh trúng, khiến anh ta cảm thấy nhục nhã.
“Số 13, đối phương là một người có Lực Tinh Thần rất mạnh, chú ý viễn trình (*công kích tầm xa.” Đội trưởng lâu năm của họ bình tĩnh nhắc nhở.
Lực Tinh Thần mạnh thì sẽ tỉnh nhanh hơn người bên thường trong thế giới ảo, điều ấy đã công bố từ lâu rồi.
Vì vậy đội viên bên phía Long Tường sẽ không đi sâu vào vấn đề này, trong đội toàn là người có Tinh Thần và Thể Lực phối hợp với nhau, bên trong đội có một số người có Lực Tinh Thần thấp hơn một số Cơ Giáp Sư bên ngoài, nên tỉnh dậy chậm hơn chút cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà, nếu Lực Tinh Thần quá mạnh, Cơ Giáp Sư đều chọn công kích tầm xa, điều này có liên quan đến Lực Tinh Thần của họ.
Bởi vì Lực Tinh Thần quá mạnh khiến cơ thể yếu hơn, còn Cận Chiến lại phải có một cơ thể cứng cáp, nếu không sẽ không chịu nổi phản thệ của đòn đánh.
Đây cũng là nguyên nhân mà số 5 nhắc nhở số 13 đừng quá kích động mà quên phòng, nếu không sẽ bị đối phương nhân cơ hội đánh trúng, nếu vậy mới là thật sự bị sỉ nhục.
Trên thực tế, trong lòng số 5 vẫn cảm thấy hơi bất ngờ, số 13 không tránh được phát súng ấy sao? Nên biết bên trong đội Long Tường, bởi vì muốn chống lại tình huống này, nên tất cả đội viên phải học một khóa phòng ngực, theo lý mà nói không đánh trúng mới phải.
Số 5 không nghĩ gì thêm, trong chiến đấu cũng không cho phép anh ta phân tâm, bởi vì đối thủ của anh ta đã giơ kiếm đánh tới rồi.
“Keng” một tiếng, hai thanh kiếm đập vào nhau, thiếu chút nữa chấn động mạnh khiến mọi người xung quanh văng xa.
Hai người Cơ Giáp Sư Cận Chiến mạnh mẽ, đã bắt đầu giáp lá cà rồi.
“Số 13, anh mở quang thuẫn chậm quá, lãng phí.” Một người đang trốn công kích xa của Yêu Đao, vừa lạnh nhạt có phần mỉa mai đồng đội bên cạnh, anh ta tránh khỏi sự đánh lén của Yêu Đao, nên mới khinh thường số 13 vừa bị trúng đòn.
Số 13 nghe thấy vậy liền nổi điên: “Vĩ Cửu, anh con mẹ nó mới chậm”
Số 13 rất chắc chắn, anh đã dựa theo cách điều khiển được huấn luyện rồi, thậm chí còn hoàn thành tốt hơn trong lúc huấn luyện nữa, đáng lẽ anh không thể trúng đạn được.
Anh không thể không nghi ngờ, có phải hệ thống có lỗi gì không, nên mới bỏ qua mất điều khiển của anh, khiến đối phương có cơ hội tốt như vậy.
Kì thật, không thể trách số 13 suy nghĩ quá nhiều, bởi vì phát súng đầu tiên của Lăng Lan, bắn ra lúc thời gian là 0 phút 0 giây.
Vừa thoát khỏi thời gian bảo vệ, cô không có mất giây nào đã bắn ra, nên hệ thống mới phán là công kích thành công, nên phát ấy mới khiến số 13 bị thương.
Tất nhiên, số 13 cũng có thể làm được giống Lăng Lan, lúc 0 phút 0 giây mở quang thuẫn ra, thì phát súng của Lăng Lan cũng không trúng, tiếc là số 13 vẫn chưa làm được điều đó.
Chậm hơn Lăng Lan vài giây, chỉ với vài giây này chờ anh không phải Thiên Đường mà là rơi thẳng xuống Địa Ngục rồi.
Đây cũng là nguyên nhân Yêu Đao đánh lén thất bại, là vì anh bắn ra chậm hơn đối phương một giây, nên đối phương mới mở được quang thuẫn phòng ngực.
Chỉ là mọi người, khi này đều không có thời gian quan tâm đến thao tác điều khiển của Lăng Lan, chỉ cho rằng cô may mắn mà thôi.
Số 13 bị bắn trúng, tay phải coi như là bỏ đi, nếu là Cơ Giáp Sư viễn trình thì sức chiến đấu sẽ giảm, không thể duy trì thêm nữa.
Nhưng trong Long Tường, không cho phép đội viên có bất cứ điểm yếu nào, cho nên mỗi đội viên trong Long Tường đều là Cơ Giáp Sư thuận cả hai tay, tay phải không xài được thì dùng tay trái.
Chỉ là không tránh được, cho dù thuận cả hai tay nhưng sức tay trái vẫn yếu hơn tay phải.
Nên chiến lực của số 13 đúng là yếu đi đáng kể, còn yếu bao nhiêu thì còn tùy vào khả năng điều khiển tay trái của số 13 rồi.
Số 13 tràn đầy phẫn uất, dùng tay trái cầm súng, chuẩn bị bắn lại Lăng Lan, thì thấy một lực rất lớn như gió lốc đập vào mặt.
Số 13 hoảng hốt trong lòng, vọt xa mấy chục mét, thì nhìn thấy mặt đất bên dưới có một vết cắt rất sâu.
“Toàn Phong Trảm!” Chỉ thấy một Cơ Giáp cận chiến phóng đến như điên, vũ khí lạnh rất lớn, quét ngang về phía này.
“Quét Ngang Thiên Quân!” Rõ ràng là dùng công kích đơn giản nhất, nhưng lực mạnh khiến số 13 không tránh được, anh ta dứt khoát bỏ súng, lấy kiếm sau lưng ra cố gắng đánh đến.
“Choang!” Thêm một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên trong sàn đấu, khiến cho người đang trong trận hơi ngừng lại một chút.
Lăng Lan vẫn đang đợi thời cơ, lúc này bắn một phát, một chùm tia sáng phóng ra khỏi họng súng.
Chùm sáng bỗng bắn đến khiến đối phương kinh hãi không thôi, ngón tay bay múa trên bàn phím, cơ giáp liền lùi lại về bên trái.
“Bùm” Một tiếng, chùm sáng vẫn đánh trúng Cơ Giáp nọ, Quang thuẫn của Cơ Giáp liền nhạt bớt đi.
Bởi vì khi nảy bị trúng phát đầu, nên anh ta không thể không mở quang thuẫn hết cỡ ra, bây giờ bị bắn trúng nữa nên năng lượng chỉ có thể nhận thêm một đòn nữa mà thôi, trừ khi anh đổi một hộp năng lượng khác nếu không anh sẽ xấu đi.
“Đối thủ của anh là tôi!” Cuồng Chiến đang đánh với số 13, hưng phấn mà cười lớn.
Nếu không có phát súng của Lăng Lan, có lẽ anh ta không có cơ hội đến gần Cơ Giáp Sư hệ Viễn Trình này, khi đó, anh mới là người bị đuổi chứ không phải đối phương.
Cận Chiến Sư Sĩ trên chiến trường ghét nhất là đụng phải Viễn Trình, bởi vì anh ta muốn đánh trúng đối phương thì phải tiếp cận được người ta, nhưng mà Viễn Trình cũng đâu có ngu, khi không làm sao để Cận Chiến Sư Sĩ tiếp cận mình chứ.
Tóm lại, trong tình thế đó thì Cận Chiến thiệt thòi hơn, chỉ có thể cố gắng chịu hỏa lực của đối phương mới có thể đến gần đối phương, nhưng nếu gặp phải đối thủ ngang cơ, vậy thì kết quả chờ đợi chỉ còn cái chết.
Trong lúc số 13 đang điên cuồng đánh với Cuồng Chiến, thì những người khác cũng có đối thủ, vì vậy toàn bộ chiến trường đều đánh loạn lên.
Yêu Đao quấn lấy đối thủ của mình, nhưng mà đối phương là một Cận Chiến, hai người đánh giáp lá cà mấy hiệp, Yêu Đao có cảm giác mình đã hết sức rồi.
“Xem ra Cơ Giáp Sư này mạnh ngang ngửa Bá Đao, không biết gã trong đội là người mạnh thứ mấy nữa.” Yêu Đao lo lắng trong lòng, nếu như đối phương còn chưa phải là người mạnh nhất, vậy trận này họ lành ít dữ nhiều rồi.
Yêu Đao biết mình muốn thay đổi cục diện, thì phải kéo dãn được khoảng cách, tuy anh điều khiển Cơ Giáp Tổng Hợp, Cận Chiến cũng không yếu hơn Viễn Trình chút nào.
Nhưng trên thực tế, anh mạnh về Viễn Trình hơn, nên đối mặt với tình huống như vậy, Yêu Đao dĩ nhiên sẽ nghĩ cách để có thể sử dụng Viễn Trình.
Cũng tại anh ban đầu đánh với đối thủ quá chắc chắn, rồi để đối phương có cơ hội tiếp cận mình, nếu không bây giờ sẽ không khó khăn như vậy.
Yêu Đao đã đánh với đối thủ hơn trăm chiêu, đột nhiên tay trái cầm lấy một súng ngắn, bắn liên tục mấy phát, hình thành một lướt đạn ập về phía đối thủ.
Phát đạn này khiến đối thủ không thể không tránh, nên Yêu Đao nhân cơ hội bay lùi lại.
“Nghĩ ngon đấy!” Yêu Đao cử động, thì đối thủ đã biết anh tính gì rồi, khai triển một chiêu Toàn Phong Trảo xé rách lưới đạn, sau đó vọt về phía Yêu Đao.
Yêu Đao nhìn thấy đối phương đuổi theo mình, anh ta cắn chặt răng, kéo động cơ tới mức cao nhất.
Cho dù có bị báo động đỏ đi nữa, anh vẫn phải dãn cách với đối thủ.
Còn súng ngắn của anh thì bắn liên túc, cố gắng tách khỏi đối phương.
“So tốc độ à?” Đối thủ của Yêu Đao nhìn thấy vậy, khóe miệng cười nhạt, Cơ giáp cải tạo này của anh là cải tạo về tốc độ, nên anh ta kéo cần tăng tốc, động cơ vù vù, nên khoảng cách Yêu Đao cố dãn ra lại hẹp lại.
“Tức thật, đối phương là Cơ giáp Cải tạo hệ Tốc độ!” Yêu Đao cảm thấy buồn bực cực kì, sao hôm nay anh xui xẻo quá vậy.
Đánh lén không thành, còn trúng phải Cơ giáp tốc độ..
Kì thật, Yêu Đao cũng lên tinh thần ứng đối với Cơ giáp cải tạo rồi, dù sao đối thủ cũng là Cận Chiến Sư Sĩ, dĩ nhiên nếu cải tạo thì sẽ chọn hai phương diện, một là tốc độ, hai là sức mạnh.
Chỉ là gặp thật rồi, trong lòng Yêu Đao vẫn ấm ức.
Vừa lúc đó, giọng của Lăng Lan vang lên trong kênh đội của Yêu Đao, “Yêu Đao, tọa độ XX.
XX, lập tức hỗ trợ Bá Đao.”
Yêu Đao nghe vậy liền sững sờ, anh ta còn đang bị đối thủ quấn lấy đấy? Làm sao bay qua được?
Bỗng có một tia sáng đánh đến từ xa, vừa hay trúng phải Cơ Giáp đang đuổi theo Yêu Đao.
Nhìn thấy sắp trúng đòn, đối thủ của Yêu Đao mới né tránh, lúc anh còn đang định đuổi theo Yêu Đao, thì lại có thêm một tia sáng đánh đến, quấy nhiễu cử động của anh.
Yêu Đao thấy vậy, nghi nghi chẳng biết Lăng Lan có thể ngăn được đối thủ hay không, nhưng anh vẫn đổi hướng, bay đến giúp Bá Đao.
.