Đọc truyện Đan Khí Thần Tôn – Chương 40: Thiên Địa Các đấu giá hội
Gian phòng khách quý trang hoàng lộng lẫy. Từng cái bàn, cái ghế đều dùng gỗ quý tạo thành. Trong phòng có bày kết giới, có cửa sổ nhìn thẳng đến bục của đấu giá sư. Cửa sổ được xây vát chéo. Phong ở tầng khu giữa. Chỉ cần mở cửa sổ ra tứ phía đều có thể nhìn thấy những người trong gian phòng. Trương Sang Sang này thật sự biết cách bắt bẻ Phong rồi. Chỉ sợ rằng sau lần đấu giá hội hôm nay sẽ không còn ai không biết ai là Lôi Trấn Phong Lôi gia tam thiếu nữa. Trương Sang Sang cũng biết người như Phong tiêu tiền như nước. Một bạn hàng tốt như vậy Thiên Địa Các phải biết tận dụng.
Đối với Phong đây cũng là điều tốt. Một người có tiền, có thực lực cường đại sẽ có nhiều mặt mũi. Trong Thần Thạch chi địa tranh đấu khốc liệt. Kể cả đồng minh cũng tranh đấu cùng nhau, nhưng sự tàn khốc nhất đó là trận chiến cuối cùng tại địa điểm cuối, người của ba cửa vào sẽ tụ họp lại một chỗ. Một trận pháp sư cường đại như Phong nếu có thể đi đến điểm cuối cùng, Phong sẽ trở thành trợ lực rất lớn cho phe nhân loại Thiên Linh Thế Giới. Trương Sang Sang đã được chỉ thị rất kỹ phải nêu lên vai trò của Phong. Các chí tôn giả mặc dù rất muốn người của thế lực mình có thể kiếm về tài phú nghịch thiên nhưng điều mà họ mong muốn hơn thế nữa là có thể diệt toàn bộ nhân tài Cổ Ma Tộc.
Những thiên kiêu chi tử của cả hai bên đều đem sự thù địch đối với nhau rất gắt. Chỉ cần gặp mặt là sẽ sảy ra chém giết một mất một còn. Trương Sang Sang ngồi trong phòng đối diện với Phong. Phong ôm eo của Nhã Lan như một người tình thân mật. Phong cũng không hiểu vì sao mỗi lần gặp Trương Sang Sang Phong đều nổi lên cảm giác muốn cùng nàng thân thiện. Nhã Lan không thể nghi ngờ là liều thuốc kháng cự tốt nhất. Có người đẹp như Nhã Lan bên cạnh Phong mới cảm thấy hắn có sức mạnh chống cự lại mị lực của Trương Sang Sang, tự tin và minh mẫn.
Sang Sang ngồi vắt chéo chân trong bộ váy dài đỏ rực. Đôi môi đỏ mọng tôn lên vẻ tôn quý của nàng. Gò má hơi cao với khuôn mặt trái xoan xinh xắn. Mắt nàng long lanh với hàng mi cong dài. Cái mũi nàng cao thon khiến cả khuôn mặt của nàng không có chỗ nào cố thể chê được. Phong cũng không hiểu vì sao nhưng mỗi khi nói chuyện cùng một người đẹp Phong sẽ nhìn vào môi của họ. Không nhìn vào mắt vì con mắt của Phong không biết nói dối. Không nhìn xuống ngực vì như vậy hắn đã nói cho cô gái đó biết hắn là một kẻ háo sắc. Chỉ nhìn vào môi lại khiến cho lực phòng thủ đối với nam nhân của nữ nhân bị dảm bớt rất nhiều. Đây là vấn đề tâm lý. Khi nói chuyện nam nhân nhìn vào đôi môi của nữ nhân như muốn nói: “Ta muốn nàng” nhưng lại không đánh động đến cảm giác bất an của nữ nhân. Như hai người bạn thích nhau nhưng người nam không chịu mở miệng khiến bạn nữ bỏ thì tiếc, mở miệng thì ngại.
Trương Sang Sang cũng bị hấp dẫn bởi sự thần bí của Phong. Tại sao một hậu bối của một nhị lưu thế lực lại có sức lực cường hãn như vậy? Hắn luôn làm việc hắn thích, luôn một mình tạo ra một thời thế. Hắn như không bị thế giới này ảnh hưởng, đứng ngoài thế giới này và tác động đến nó theo ý của mình. Là người thao túng vạn vật đứng trên sinh tử của nhân sinh. Cái cảm giác này không chỉ Trương Sang Sang cảm nhận được, mà tất cả những ai đã từng làm việc với Phong đều có cảm giác này. Phong không có vũ lực cường đại như một cường giả thật sự. Hắn cũng không thông minh tuyệt đỉnh như một trận pháp đại tôn sư. Nhưng Phong dường như có thể để cho người khác nhìn thấy tương lai của hắn sẽ là những cường giả đứng trên những cường giả đỉnh tiêm khác. Phong luôn làm việc một cách hoàn mỹ. Như có một bàn tay vô hình cường đại đang thao túng đằng sau hắn.
Quốc và Kiếm đang lúc hứng thú hỏi han về trận chiến sáng nay thì bị Trương Sang Sang bước vào cắt quãng. Hai người bọn họ đều là thiên chi kiêu tử của Lôi gia, đối với sắc đẹp những lúc bình thường cũng có hứng thú, nhưng hôm nay gặp mặt lại là người đại diện cho Thiên Địa Các, là thế lực đối đầu đã giáng tiếp chèn ép Lôi gia bao lâu nay. Hai người họ âm trầm ẩn nhẫn theo dõi Trương Sang Sang như hai con hổ rình mồi chuẩn bị xuất kích. Trương Sang Sang không thể nghi ngờ cũng cảm giác được sự thù địch này. Điều này thật sự khó tránh vì hai phe đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một phe là thế lực mới nổi khiến phe kia phải kiêng kỵ bị bắt buộc phải chèn ép. Đệ nhất không muốn bị đệ nhị đè bẹp. Trương Sang Sang không hổ là người khéo léo, nàng mở miệng:
– Các vị tiền bối, các vị bằng hữu của Lôi gia. Sang Sang thật rất hận hạnh có thể mời các vị đến đấu giá hội của Thiên Địa Các. Ta xin thay mặt Thiên Địa Các hứa trước sẽ giảm cho tất cả mọi người ở đây 20% giá cả trên đấu giá hội vào lúc thanh toán. Các vị có cần gì cứ trực tiếp nói với Sang Sang. Sang Sang sẽ tận lực đáp ứng.
– Sang Sang cô nương người đẹp, thông minh. Lôi gia ta nào dám coi nàng là người hầu chứ. Có chuyện gì chúng ta sẽ dặn lại các nàng hầu ở đây là được. Cô nương trăm công ngàn việc vẫn đến đây bưng rựu thịt cho Trấn Phong ta, Trấn Phong thật không dám nhận.
– Phong đại sư sao nói vậy? Được hầu hạ ngài là phúc phận của ta. Trương Sang Sang còn cảm thấy vui vẻ.
– A… Ha ha ha… Người đẹp nói vậy, cô không sợ ta nổi hoa tâm hay sao? Chưa cưới thê đã muốn cưới thiếp anh hùng thiên hạ sẽ làm thịt ta thôi. Sang Sang cô nương có thương ta thì xin đừng dồn ta vào chỗ chết chứ ha ha ha.
Trương Sang Sang nghe vậy thì giật mình thót tim. Tên này thật lẻo mép. Nàng chỉ mới bông đùa hắn đã đem nàng biến thành thiếp hầu cho hắn. Nhưng cách bông đùa của Phong không khiến nàng phản cảm. Nàng cũng là thiếu nữ, thiếu nữ đẹp được một người đàn ông có địa vị thưởng thức thật sự khiến nàng rất vui. Rất nhanh nàng lảng chuyện:
– Phong đại sư lần này dẫn đội vào trong Thần Thạch chi địa đã làm chuẩn bị tốt chưa? Hôm nay đại sư cần gì cứ hô giá. Nếu thiếu linh thạch Thiên Địa Các sẽ không ngại ứng trước cho ngài.
– Ai… Thật ngại quá, Sang Sang cô nương quả thật biết tâm sự của ta. Ta thật sự lại không hiểu các thiếu niên tài tuấn vì sao lại muốn dùng thiên cấp khí giới? Với đẳng cấp Sinh Tử Cảnh của bọn họ đúng ra địa giai cấp 9 mới là thích hợp nhất.
– À đại sư dạy phải. Những thiếu niên tài tuấn ở đây đều là những người trong tương lai bước vào đẳng cấp võ thánh cảnh. Không gian chi lực của họ tuy không mấy người có thể tu luyện đến mức tận cùng nhưng họ bước vào võ thánh cảnh đã như đinh đóng thuyền. Họ dùng thiên cấp khí giới là nghĩ cho tương lai của họ mà thôi. Tuy cảnh giới của họ không thể phát huy hết uy lực của thiên cấp khí giới nhưng sinh tử cảnh chỉ là cảnh giới tạm thời của bọn họ. Sẽ rất nhanh họ sẽ nhập thánh.
– Ồ thì ra là vậy. Không biết hôm nay có những thiên cấp khí giới gì đem ra đấu giá?
– Phong đại sư nếu có hứng thú ta sẽ cho người đem thứ tự của các vật đấu giá giao ra. Tụ linh quyển trục của Phong đại sư ta sẽ cho ra đầu tiên làm hấp dẫn và nóng hội trường. Lúc đó xin đại sư mở rèm cho anh hùng thiên hạ chiêm ngưỡng long nhan.
– Hả? Cô nương làm vậy thật khiến ta xấu hổ đến chết. Tụ linh quyển trục của ta chỉ là cấp 9 đỉnh phong. So với một số thiên cấp trận pháp còn thua xa. Trên thiên cấp còn thánh cấp, thần cấp, chí tôn cấp. Cái gì mà trận pháp sư cường đại chứ. Ta chỉ là con tép nhỏ. Cô nương phô trương thanh thế của ta khiến ta trở thành người có tiếng không có miếng. Có chuyện ta sẽ bắt đền cô nương.
– Phong đại sư ngài quá khiêm tốn rồi. Tụ linh quyển trục của đại sư quý giá ở chỗ cách dùng tài liệu của đại sư. Thiên cấp trận pháp sư rất khó làm ra tụ linh trận có sức tụ linh khí giống như đại sư vậy. Quyển trục của đại sư có thể hấp dẫn tất cả các loại linh khí. Lại có thể kéo dài thời gian đến cả 10 năm. So với bất kỳ trận pháp nào tồn tại khác đều có sự đặc sắc hơn nhiều không tả nổi. Truyền thừa của đại sư nhận được chắc chắn là tồn tại từ thời Hồng Hoang, thậm chí còn có thể là từ thời Tiên cổ. Nếu sau này đại sư bước được thêm một bước trở thành thiên cấp trận pháp sư, vậy không phải là một tồn tại đỉnh tiêm của Thiên Linh thế giới hay sao?
Phong ngơ ngác chỉ tay vào mình?
– Ta? Tồn tại đỉnh tiêm? Cô nương hù chết ta.
– Đại sư ta nhớ không lầm thì đến võ thần cảnh trận pháp sư còn thua cho đại sư. Tuy cảnh giới của đại sư không bằng người nhưng đã có thể vượt cấp khiêu chiến.
– Gặp may thôi, gặp may thôi. Lần này Thần Thạch chi địa mở ra, không biết Sang Sang cô nương có vào tầm bảo?
– À Phong đại sư có điều không biết. Ta là người của Thiên Địa Các, chỉ tranh đấu trong các đấu giá hội chứ không bao giờ được phép lịch lãm.
– Ồ thật là tiếc, thật là tiếc. Một cô nương chuẩn võ thánh cảnh nếu vào Thần Thạch chi địa sẽ là một trụ cột đáng tin cậy của các cường giả Thiên Linh Thế Giới.
Trương Sang Sang im bặt. Nàng rõ ràng đã che giấu cảnh giới tu vị của mình rất tốt tại sao Phong đại sư vẫn có thể nhìn ra? Hắn đoán được ra sao? Phong ngừng một lát rồi tiếp:
– Sang Sang cô nương hẳn là người của Lạc tộc?
Lại một thoáng tim Sang Sang ngừng đập. Làm sao hắn biết?
– Ha ha ha… cô nương xin đừng ngạc nhiên. Cô chắc biết rất rõ ta là một trận pháp sư, tuy không thể hấp thu hết các loại linh khí nhưng ta có thể cảm ứng được lôi thuộc tính nồng đậm tích tụ trên đỉnh đầu của cô. Ta cũng là người của Lôi gia, đối với người mang huyết mạch lôi thuộc tính ta có thể cảm nhận được rất rõ. Nếu ta đoán không lầm, Sang Sang cô nương cũng thuộc dòng chính của Lạc tộc?
Nói đến đây thì mọi người trong phòng đều nín thở. Lúc đầu Phong không chắc chắn lắm nhưng càng quan sát Sang Sang hắn càng chắc chắn về điều này. Đã thế cứ đánh bài ngửa ra rò xét xem sao? Đoán mò, nào ngờ trúng… gió! Sang Sang cười rất duyên lảng chuyện:
– Phong đại sư thật biết nói chơi. Lạc tộc có huyết mạch giải khắp Thiên Linh thế giới. Thỉnh thoảng có người biến dị như ta cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Không phải Lôi gia cũng có Lạc Minh lão tiền bối và cô cô Nguyệt Hà đều có lôi lực rất cường hãn hay sao?
– À… hình như là vậy, hình như là vậy … ha ha ha. Ta tưởng còn có thể nhận cô nương làm biểu muội. Coi như Trấn Phong ta vô phước rồi ha ha ha.
Ánh mắt của Phong lóe lên những tia sáng kỳ dị như muốn nói với Sang Sang. Ta biết cô là người của Lạc tộc, tuy không hiểu cô muốn gì ở ta, nhưng đừng mong kiếm chỗ tốt. Sang Sang cũng thầm hiểu câu bông đùa hình như là vậy có ý nghĩa gì. Hai người của Lôi gia có lôi lực rất cường hãn chả phải là bí mật gì, nhưng Phong lại nói hình như vậy. Sang Sang thầm hiểu, ai cũng biết chỉ là không muốn nói toẹt ra. Vậy cứ để như vậy. Là người buôn bán Sang Sang hiểu rất rõ, Phong đại sư đã ngửa bài. Nếu nàng còn muốn tiếp tục giao tiếp cùng Phong vậy tốt nhất nên thành thật.
Tại kiếp trước Phong đã có lần đến đất nước Phần Lan (Finland). Đây là một đất nước giáp ranh giới với Nga. Nga luôn luôn tìm kiếm cơ hội rò xét tình hình của Liên Minh Châu Âu qua Phần Lan. Đôi khi còn dùng tàu ngầm và máy bay thám thính binh lực của đối phương. Mỗi khi phát hiện ra tàu ngầm và máy bay rò thám PL cảnh báo bằng cách thả bom sáng và báo hiệu cho đối phương biết nhưng họ ngoài những việc đó sẽ không tỏ ra thái độ thù nghịch gì thêm. Trên con đường ngoại giao Phần Lan luôn là nước có thể đàm phán cùng Nga thay Liên Minh Châu Âu và khối Nato. Là trung gian ở giữa. Cách làm của Phong không thể nghi ngờ đã dùng đúng phương pháp này của Phần Lan đã dùng để đối ngoại với Nga.
Quan hệ của Lạc tộc và Lôi tộc rất phức tạp. Lối sống đối lập nhau, cách nghĩ đối lập nhau nhưng còn một điều nữa quan trọng đó là công pháp Tinh Thần Thí Luyện Quyết của Lôi gia nhỉnh hơn công pháp tu luyên tinh thần lực của Lạc tộc rất nhiều. Đây là công pháp mà Lạc Lôi lão tổ của Lôi tộc đã sáng lập ra sau khi tuyên bố rời Lạc tộc. Lạc tộc không có cách gì thu hồi công pháp này. Bao đời nay Lạc tộc lúc nào cũng muốn thu phục được một cường giả của Lôi gia để tra hỏi ra công pháp nghịch thiên Tinh Thần Thí Luyện Quyết nhưng không thành công. Lần này Phong đã cảnh cáo Trương Sang Sang. Ta biết cô là ai, đừng cố tình tiếp tục níu kéo bằng không ta sẽ không nể mặt.
Trương Sang Sang cũng ngượng ngịu khách sáo một hồi rồi xin cáo từ. Lôi Thanh Nguyệt Hà nhìn Phong rất thuận mắt. Bà có thể xác định Phong đã làm Sang Sang bối rối. Người của Lạc tộc đã thua cho Phong một keo này. Trương Sang Sang không có tính hấp dẫn trí mạng đối với Phong. Một tiểu bối có mưu có dũng lại có được tính cách và lập trường thẳng thắn như Phong quả là phước của Lôi gia. Chức vụ tộc trưởng và minh chủ của cả ba đại gia tộc không thể nghi ngờ rất xứng đáng dành cho Phong.
Lần này đi vào Thần Thạch chi địa Lôi gia đã trang bị cho hậu bối của mình rất tốt. Người nào cũng có Địa giai đỉnh cấp khí giới. Đi vào Thần Thạch chi địa cũng là đi đánh bạc. Người nào cầm nhiều đồ vật cao cấp cũng như có nhiều tiền đặt cược nhưng vào trong cũng sẽ bị nguy cơ bị cướp bóc. Đó là cách chơi bạc của Thần Thạch chi địa. Tiền vốn ít cũng có thể từ từ tích lũy trong lúc chơi. Trước khi vào cửa sẽ có trận pháp rò xét đồ vật của từng nhân vật. Đồ vật dưới thiên cấp sẽ không được điểm nào và trận pháp sẽ lóe lên màu trắng. Đồ vật càng cao cấp sẽ lóe lên càng nhiều màu sắc của cầu vồng.
Đây là cách tính điểm của Thần Thạch chi địa để truyền tống người vào đến những địa điểm nhất định. Người nào có tiền vốn càng cao sẽ được truyền tống đến càng gần khu trung tâm. Thần Thạch chi địa rất rộng lớn. Như một bàn cờ khổng lồ có ba góc là cửa vào đặt tại ba nơi: Thiên Minh Trung lục, Cổ Ma Tộc chi địa và Linh Miêu nhất tộc chi địa. Linh Miêu nhất tộc là thế lực cường đại của linh thú tộc, ma nhân tộc, cự nhân tộc. Họ như Liên Minh Bách tộc của nhân tộc nhưng có điều khác vì đó là một tộc rất cường đại. Họ không giao tiếp cùng Cổ Ma hay người của Thiên Linh Thế giới. Tại khu trung tâm của Thần Thạch chi địa có một tòa tháp rất lớn. Đôi khi cả ba tộc phải đoàn kết để hợp sức để cùng nhau mở ra kết giới. Sau đó vào trong là sự tranh đoạt quyết liệt và tàn khốc.
Các chí tôn giả đã đời đời quyết định, chỉ cần một thế lực đưa ra số lượng thần thạch cống hiến nhất định mọi ân oán trong Thần Thạch chi địa sẽ được xí xóa bỏ qua. Nếu cường giả nhân loại có thể đem đầu của người Cổ Ma tộc ra ngoài sẽ có số lượng tài phú nhất định tương xứng. Cổ Ma tộc cũng có phần thưởng tương tự đối với người vào của họ. Cường giả Cổ Ma tộc cũng săn giết người của Thiên Linh Thế giới. Duy nhất chỉ có phía Linh Miêu nhất tộc là không bên nào dám đụng độ. Hai phe đều kiêng kỵ những linh thú bán thể nhân loại cường đại này. Hai bên như nước sông không đụng nước giếng nhưng cũng có lúc vì tài phú mà tranh giành sống chết.
Hội trường đấu giá sôi sục khi đấu giá sư cho ra mắt vật phẩm đấu giá đầu tiên là năm quyển trục Tụ Linh Trận cấp 9 đỉnh do đại sư Lôi Trấn Phong tạo ra. Cửa sổ phòng khách quý số 1 được mở ra. Phong đứng lên chắp tay cung kính chào hỏi chư vị anh hùng có mặt. Nói vài lời khách sáo và nhập được vô số vỗ tay của mọi người trong đại sảnh. Những người có mặt đều giật mình vì mới mấy ngày trước Phong đã bán cho Thiên Địa Các 10 quyển trục, giờ lại thêm 5 quyển. Nếu có thể mời được người này đến các thế lực nhất lưu để làm khách không phải Phong sẽ là tài lực vô tận của thế lực đó sao. Mọi người trong đại điện đấu giá hội sao không thể nhìn ra đằng sau Phong là bốn vị võ thần cảnh và một vị bán tôn cảnh không che giấu cảnh giới tu vị của mình sừng sững như năm thần thủ hộ. Đến Vương gia là một nhất lưu thế lực cũng chỉ có đến bốn võ thần cảnh, 2 chí tôn giả. Số lượng võ thần cảnh của các đại thế lực tuy có thể nhiều hơn Vương gia nhưng ít thế lực nào có thể cùng lúc xuất ra đến 5 người như vậy để đi bảo hộ cho những hậu bối của mình.
Tam đại gia tộc không thể không chừa số lượng gấp đôi để thủ hộ bảo địa của họ. Thế lực của thủ giới giả Đấu Linh đã trở thành một quái vật mà không ai có thể khinh thường. Muốn cứng rắn thu phục người của họ là điều không thể nào. Những người có mặt tại đây đều nhớ lại thời điểm Phong đại sư đã nói trong đấu giá hội của Thôn Kiếm Thành rằng trong vòng 5, 10 năm Phong khó lòng rời khỏi Lôi gia. Giờ mới mất bao lâu thời gian, tuy cảnh giới bày trận văn của Phong chưa thể hiện ra sự tăng tiến nhưng rõ ràng hắn đã vẽ được nhiều trận văn hơn trong vòng thời gian ngắn. Theo báo cáo của Vương gia với các chí tôn giả của Liên Minh Bách Tộc trận chiến Hỏa Linh Hải là do Phong đại sư thiết kế. Coi bộ báo cáo này là thật. Phong đại sư thật sự đã đạt được cảnh giới gì mọi người cũng khó biết.
Rất nhanh năm quyển trục được báo giá đã lên quá 100 vạn linh thạch cực phẩm. Lần này tại Thiên Minh Trung lục tụ tập rất nhiều thế lực nhất lưu chỉ nghe qua đến Tụ Linh trận quyển trục của Lôi gia tam thiếu Phong đại sư nhưng chưa có dịp nhìn qua. Bọn họ không thể không nghi ngờ đối với quyển trục này rất muốn đoạt được tới tay. Giá cả báo ra cuối cùng được một vị võ thần cảnh của Lạc tộc đoạt được với cái giá khủng bố 200 vạn linh thạch cực phẩm. Lần này Sang Sang đã hứa không lấy tiền hoa hồng nên con số 200 vạn linh thạch cực phẩm sẽ do Phong nhận hết. Phong âm trầm. Chả nhẽ bán quyển trục như vậy dễ kiếm lời thế hay sao? Sau khi vị võ thần cảnh kia đấu giá xong còn nhìn về phía Phong mỉm cười. Trương Sang Sang đứng bên cạnh người này như muốn nói ta đúng là người của Lạc tộc. Thẳng thắn với nhau hy vọng còn có thể tiếp tục giao tiếp. Phong cũng gật đầu mỉm cười lại với Trương Sang Sang. Nhưng động tĩnh kế tiếp của Phong thật sự làm mọi người có mặt phải run rẩy. Phong rút ra từ trong giới chỉ tiếp 5 quển trục. Đưa lên giơ cao rồi cao giọng:
– Ha ha ha… không ngờ quyển trục của tài hạ lại có giá như vậy, xin hỏi các cường giả ở đây còn ai muốn mua nữa không? Ở đây sau cả năm nghiên cứu Trấn Phong may mắn còn thừa ra năm quyển.
Tại Hỏa Linh Hải Phong đại sư đã một lúc tạo ra mười mấy quyển trước mắt ba vị võ thần cảnh của Vương gia. Tuy ba người họ đã báo cáo rất rõ cho các chí tôn giả nhưng tin tức này vẫn bị phong bế. Không mấy người biết. Phong cũng hiểu mặc dù bọn họ không nói ra nhưng những lão chí tôn giả kia đã có ý định cứng rắn thu phục Phong, chỉ là còn kiêng kỵ thế lực thủ giới giả của Đấu Linh mà thôi. Lần này vào Thần Thạch chi địa chắc chắn sẽ có vô số thế lực muốn chèn ép bắt Phong phục tùng. Những người của Lôi gia vào Thần Thạch chi địa lần này rất có thể sẽ gặp nguy hiểm bị bắt làm con tin. Dấn thân vào nguy hiểm, nếu không thể che giấu vậy cứ công khai hư trương thanh thế. Có lẽ sẽ hù được một đám tép riu để bớt đi chút phiền phức.
Toàn trường im lặng. Tên này đúng là kỳ tài biến thái mà. Mấy ngày trước hắn đã bán 10 quyển trục Tụ Linh Trận cấp 9 đỉnh cho Thiên Địa các, giờ lại xuất ra thêm 10 quyển. Coi bộ báo cáo của Vương gia chắc chắn có thật. Tinh thần đan của Lôi gia có lẽ còn nhiều hơn số lượng mọi người nghĩ. Sự hiện diện của vị luyện dược sư thần bí kia quả nhiên có liên quan rất lớn đến Lôi gia. Cái mà người ta sợ chính là vì không biết rõ. Phong hư trương thanh thế khiến bao người rung động. Tam Minh khi thấy vậy thì nuốt nước mắt. Bị người ta đập như thế vẫn là may. Phong còn tặng lại Lý Kinh Thương một cái ân tình trước bao người cho Tam Minh lấy lại mặt mũi. Chỉ với một câu “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân” đã khiến bọn họ có thể ngẩng mặt lên làm người. họ thua vì cố tình nhường cho hai đại mỹ nữ của Đấu Linh. Sự thù địch của Tam Minh đối với Phong tan biến. Thay vào đó là sự kiêng kỵ. Đứng đằng trước Tam Minh là những thiên tài thật sự của các nhất lưu thế lực. Vương Thánh Ân lúc trước đã không ngại xếp Phong vào hàng ngũ cường giả trẻ tuổi đỉnh tiêm của ngoại vực quả là có ánh mắt rất sáng suốt. Tiếc rằng hắn không biết chọn đúng thời cơ lên tiếng nên đã bị đánh đập te tua còn bị Vương gia thất sủng.
Trấn Phong tủm tỉm cười khiến bao người ngơ ngác. Rất nhanh cuộc đấu giá lại điên cuồng. Giá của 5 quyển Tụ Linh Trận leo thang vù vù. Sau một năm rất nhiều thế lực đỉnh tiêm đã phát hiện ra giá trị thực sự của quyển trục này là thật, không phải phô trương thanh thế. Không những nó có thể tụ lại các loại thuộc tính linh khí mà còn có thể kéo dài đến cả 10 năm. Tụ linh trận cấp 9 đỉnh phong đặt ở các địa điểm tối ưu có sức tụ linh khí nhanh hơn gấp 10 lần so với tốc độ của một cường giả tự mình hấp thu linh khí. Đây dường như đã là cực hạn của tụ linh trận vì tốc độ hấp thu linh khí càng cao thì kinh mạch của tu luyện giả càng bị quá tải. Nếu tốc độ hấp thu linh khí nhiều quá đối với tu luyện giả cũng là điểm trí mạng. Những tụ linh trận cấp cao hơn đều phải có cả trận pháp tẩy rửa chữa trị kinh mạch. Một trận pháp sư bình thường khó lòng có thể tạo ra trận pháp tụ linh có tốc độ hấp thu linh khí nhiều hơn 10 lần. Đa số tốc độ hấp thu linh khí của các loại tụ linh trận đều dừng ở tốc độ này là đỉnh. Điều đáng nhắc ở đây là mỗi một năm một trận pháp sư bình thường có thể tạo ra nhiều hơn 5 trận pháp cũng đã là mừng rơi lệ rồi. Tinh thần lực ở đâu ra để có thể tạo nhiều tụ linh trận như vậy.
Nếu xét theo phương diện cường đại thì Lôi Trấn Phong quả nhiên là người có cảnh giới bày trận đệ nhất. Một năm qua cứ cách 2 tháng Lôi gia lại mở ra đấu giá hội rao bán 2 tụ linh trận quyển trục. Các thế lực tin tưởng ngoài 2 tụ linh trận này Phong đại sư còn bày trận cho thế lực của mình nữa. Số lượng bao nhiêu thì mọi người khó nói. Theo tin tức vỉa hè Vương gia vì giúp tam đại gia tộc trấn thủ tại Hỏa Linh Hải cũng nhận được số lượng tụ linh trận rất nhiều. Ít nhất là phải trên 10 quyển trục. Một năm vừa qua tính sơ sơ thấy trước mắt Phong đại sư đã bày ra ít nhất là trên 40 quyển trục. Vậy sự cường đại của Phong đại sư đã cao thâm hơn một trận pháp sư đỉnh cấp bình thường đến cả chục lần. Một người như vậy làm sao không được đối sử như thượng khách.
Giá cả của 5 cuốn tụ linh trận pháp cuối cùng vẫn dừng lại ở mức 200 vạn linh thạch cực phẩm. Giá cả như vậy so với giá bình thường của Thiên Địa các thu mua đã lên gấp đôi. Lạc tộc thật sự không hổ là đệ nhất thế lực đứng trên các thế lực nhất lưu kia. Tài phú của Lạc tộc thật sự nhiều đến kinh người. Trấn Phong tươi cười như tắm gió xuân. 400 vạn cộng thêm 300 vạn lúc trước nhận được Phong giờ đã có thêm tổng cộng 700 vạn linh thạch cực phẩm. Có thể dư sức tiêu pha không cần sợ mọi người dị nghị tiền Phong kiếm được là từ đâu rồi.
Trận chiến Hỏa Linh Hải Phong đã dùng cả triệu linh thạch cực phẩm. Tuy số lượng tài phú này phải khiến Vương gia rung động nhưng một đại gia tộc có số lượng hơn 15 vị võ thần cảnh dĩ nhiên cũng có thể xuất ra số lượng tài phú này. Huống hồ chi đó là trận chiến quyết định sống còn của tam đại gia tộc nên bọn họ còn nghĩ tài phú này là do cả ba gia tộc gom vào để thủ thắng lấy tiền mua mạng.
Nếu bọn họ biết đôi triệu linh thạch cực phẩm đối với Phong cũng chỉ là chín trâu mất một cộng lông thì không biết sẽ nghĩ sao. Mỗi lần khởi động trận pháp Tụ Linh Điện cho gia tộc Phong cũng phải tốn hàng chục vạn linh thạch cực phẩm. Trong Tụ Linh Điện đâu chỉ có sinh tử cảnh không, còn có võ thánh, võ thần và bán tôn thậm chí là chí tôn giả hấp thu linh khí. Số lượng khủng bố rất nhiều. Phong phải kiếm cách mở rộng phạm vi kinh doanh linh thạch các loại. Linh thạch trì nếu cứ dùng như vậy cũng sẽ có ngày cạn kiệt. Phong muốn là phải có thể làm sao kiếm được thêm mấy linh thạch trì nữa. Lần này xuất kích Phong đã để lại Tụ Linh Điện nhưng lại đem theo một linh thạch trì. Hy vọng có thể dùng đó làm tiền cược kiếm thêm một linh thạch trì khác. Phong cũng không tin trong Thần Thạch chi địa có thể có nhiều hơn một linh thạch trì.
Ván cờ Thần Thạch chi địa này Phong nhất quyết phải tìm cơ hội thủ thắng. Cho dù phải bộc lộ chút thực tài với thế gian cũng không sao. Phong đóng vai là một trận pháp sư nhưng chưa từng có người ngoài thấy Phong xuất chiêu dùng vũ kỹ đả bại người khác. Cũng chưa có ai thấy qua Phong luyện dược, luyện khí. Trước khi thu phục được thiên hỏa Phong chỉ có thể đúc các loại hoàng khí, huyền khí. Sau khi có được thiên hỏa Phong đã dần nâng cấp cảnh giới đúc khí thuật của mình lên đến địa giai cấp 7. So với các lão gia hỏa trong gia tộc Phong vẫn thua xa nhưng chỉ cần giàn xếp xong mọi việc Phong sẽ đâm đầu vào tìm hiểu các cảnh giới trận, khí, đan.
Sau khi Phong bán ra hai đợt Tụ Linh Quyển Trục toàn trường đấu giá hội quá rung động bởi pha mở màn của Thiên Địa các. Tại Đấu Linh chỉ mua được 2 quyển một đợt nhưng tại đây trong pha mở màn Lạc tộc đã tới tay đến 10 quyển trục. Phong đại sư này hình như đang muốn tặng không cách bày trận pháp cho Lạc tộc. Lần này giá cả cao như vậy cũng vì cùng một lúc bán ra đến 5 quyển một lần. Những lão gia hỏa trận pháp sư thật sự tin tưởng chỉ cần có số lượng Tụ Linh quyển trục nhất định cùng thời gian nghiên cứu, chắc chắn bọn họ sẽ tìm hiểu ra phương pháp Phong đại sư đã bày trận. Không biết sau khi phá nát hết 10 quyển trục mà trận pháp sư của Lạc tộc vẫn chưa tìm ra phương thức không biết họ sẽ phải nghĩ như thế nào.
Thật không hổ là đấu giá hội của Thiên Địa Các. Các đồ vật ở đây chỉ dùng linh thạch thượng phẩm để làm tiền tệ thanh toán. Các vật phẩm được rao bán cũng phải là địa giai cấp 9 trở lên. Đây là đấu giá hội dành cho sinh tử cảnh. Chủ yếu được mở ra cho các thế lực sắp vào Thần Thạch chi địa củng cố sức chiến đấu cho cường giả trẻ của mình. Lần này Phong đến không chỉ để bán đồ, Phong còn muốn kiếm các loại thiên tài địa bảo cho gia tộc. Nếu tộc nhân cần áo giáp hoặc binh khí vừa tay cũng có thể mua về cho họ. 700 vạn linh thạch cực phẩm không phải số tài phú nhỏ.
Trương Sang Sang thoáng rung động nhìn Lôi Trấn Phong, nàng rất tiếc vì Phong và nàng không cùng một chiến tuyến. Một thiên chi kiêu tử như vậy nếu phải đối đầu Sang Sang cũng rất ngại. Nàng ngại vì Phong không chỉ cường đại mà còn rất thần bí như một lãng tử hào hiệp. Phong có chút vô lại nhưng những gì hắn làm hoàn toàn không đem lại cho bất kỳ ai cảm giác phản cảm. Một cường giả trẻ tuổi biết tiến biết lui. Phong giống như một đại thương gia hơn là một trận pháp sư cường đại. Những gì Phong làm Sang Sang cảm thấy đều rất có chủ ý. Hắn không tự nhiên đem 10 quyển trục ra bán vào lúc này. Nhưng chủ ý của Phong là gì nàng cũng không thể đoán ra trước. Nếu nàng có thể biết trước trong đầu Phong đang nghĩ gì có lẽ nàng sẽ có cách đối phó và thu phục người này. Tiếc rằng người đàn ông này không bị mị lực của nàng ảnh hưởng. Bên cạnh hắn không thiếu mỹ nữ tài tú. Họ cũng là những nhân vật đáng sợ có thể đứng đầu một thế hệ trẻ không thua kém nàng.
Phong đưa mắt mỉm cười nhìn mọi người:
– Các vị cần gì cứ việc kêu giá. Thiếu tiền ta bù.
Các cường giả trẻ tuổi của tam đại gia tộc nghe được điều này thì cũng không khách sáo. Một vài người cần thêm quyền sáo và hộ uyển bảo vệ tay. Giày tắng phúc di chuyển cùng thuộc tính của mình. Áo giáp và một số bùa bảo mạng. Vật phẩm số 52 khiến Phong cuối cùng cũng để ý. Là một chìa khóa mở một bảo tàng bí mật. Không ai rõ bảo tàng này ở đâu, chìa khóa này như thế nào. Chỉ là chất liệu của nó không tầm thường. Người bán chìa khóa này không lỡ vứt bỏ nhưng giữ cũng chả làm được gì vì hắn thật sự không biết chìa khóa này là để mở kho tàng nào. Hôm nay gia tộc thiếu thốn linh thạch cực phẩm nên bỏ ra bán kiếm chút tiền vốn cho gia tộc.
Đối với các dị vật không giống ai Phong rất hứng thú. Người khác không có tự tin nhưng Phong có cảm giác rất gần gũi với chìa khóa này vì trong chìa khóa có chứa một tia lực lượng của thiên hỏa. Phong có Hắc Âm Phong Châu, có Viêm Hỏa nên đối với các loại dị hỏa Phong có thể đặc biệt cảm ứng được. Bất quá Thiên Địa các cũng rất biết hàng. Tin tức như vậy được vị đấu giá sư đem ra quảng cáo tối đa. Giá khở điểm của chìa khóa này là 100 vạn linh thạch cực phẩm. Phong mỉm cười quay mặt sang phía Nạp Lan Hành Cơ nháy mắt gật đầu. Hành Cơ hiểu ngay Phong muốn mua nhưng không tiện ra mặt. Muốn Hành Cơ ra mặt thay hắn vì nàng là một luyện dược sư. Tất cả những gì liên quan đến thiên hỏa luyện dược sư đều đam mê.
Người của Lôi gia cũng là một luyện khí đại gia tộc, đối với thiên hỏa họ cũng rất có hứng thú. Nhưng Phong lại là một trận pháp sư, chả dùng thiên hỏa để làm gì nên không tiện ra mặt. Rất nhanh giá cả đã leo thang lên đến 150 vạn. Số lượng báo giá bắt đầu giảm dần. 151 vạn, rồi 152 vạn. Tưởng rằng sẽ không có người kêu thêm thì từ phòng số 1, một giọng nữ trầm dễ nghe báo giá:
– 155 vạn.
Khi mọi người nhìn lên thì biết đây là phòng của cường giả Đấu Linh. Ai mà chả biết riêng một mình Phong đại sư đã giữ 700 vạn linh thạch cực phẩm. Từ nãy đến giờ bọn họ mua bán lộn xà ngầu lên cũng mới hết 400 vạn. Người ta lại là trận pháp sư cường đại đâu thiếu tiền. Nếu có thiếu thì lại vác vài quyển trục tụ linh trận đem ra đấu giá. Chỉ mấy quyển không cũng đủ đè chết người rồi. Một lần báo giá ăn ngay. Phong mỉm cười gật đầu cùng Hành Cơ tỷ tỷ. Kỳ đấu giá này không sai biệt lắm chỉ nhằm hô giá cả cho đẳng cấp sinh tử cảnh sắp vào lịch lãm. Một số đại gia tộc có áo giáp cường đại nhưng không hợp với thuộc tính với mình lắm thì đem ra bán, lấy tiền mua lại thứ hữu dụng hơn. Đoàn người của Phong cũng đã mua sắm đủ, nhưng chỉ riêng hai vị Nạp Lan Hành Cờ và Nhã Lan là còn thiếu một bộ giáp vừa ý. Nhã Lan thì tương đối dễ chọn vì nàng có rất nhiều thuộc tính. Chỉ là nàng cần tìm một bộ áo giáp thổ thuộc tính, có thêm lôi hoặc hỏa và mộc. Còn Hành Cơ tỷ cần tìm là một bộ hỏa, mộc, thủy. Cả ba thuộc tính không có lực phòng thủ cường đại nhưng dù sao có áo giáp đúng với thuộc tính của mình còn tốt hơn là phải dùng loại khác vì như vậy sẽ không phát huy ra được lực phòng thủ cần dùng.
Khi Phong tưởng rằng đấu giá hội sắp kết thúc vì lần này trong các vật áp trụ cũng không còn gì tốt hợp ý mọi người. Phong muốn bỏ đi thì bỗng nhiên đấu giá sư tươi cười xin mọi người dừng bước. Tại phút cuối còn một cặp áo giáp thiên cấp trung phẩm tam thuộc tính muốn đem ra đấu giá. Ánh mắt Phong sáng rực nhìn chằm chằm vào cặp áo giáp kia. Đây rõ ràng là một cặp áo giáp cho hai nữ nhân. Một người rõ ràng là luyện dược sư, còn người kia là áo giáp chiến đấu có hình thù của áo giáp luyện khí sư. Áo giáp cho luyện dược sư mang hệ hỏa, mộc, thủy. Làm bằng thiên tằm tơ vạn năm. Vừa mềm, vừa nhẹ lại có lực phòng thủ rất kiên cố. Là thiên cấp trung phẩm. Áo giáp luyện khí sư có hệ hỏa, hệ kim và hệ thổ. Áo giáp làm bằng kim thiết lóng lánh rất đẹp mắt. Tuy không đúng như Nhã Lan mong muốn nhưng cũng thuộc trong ba thuộc tính ngũ hành rất hợp với nàng. Phong cũng biết cái giá phải bỏ ra sẽ không nhỏ. Nhưng là người đẹp của hắn cần, sao Phong không hào phóng tặng nàng được chứ. Linh Thạch Trì của Phong đâu thiếu linh thạch cực phẩm.
Áo giáp cường đại như vậy đối với rất nhiều thế lực đều có sức dụ hoặc rất lớn nhưng tu luyện giả ba thuộc tính cũng không có nhiều. Tuy trong các thế lực nhất lưu đều có vài người, thậm chí là có người có đến bốn thuộc tính nhưng những người có thể sử dụng ba loại thuộc tính cũng rất hiếm. Tuy nhiên đây là áo giáp dành riêng cho luyện dược, luyện khí sư nên những người muốn tranh dành chúng đều rất có tiền. Tiếc rằng lần này trao đổi là người của Lạc Tộc, bọn họ không lấy linh thạch. Bọn họ muốn đổi là binh khí thiên cấp trung phẩm trở lên. Thuộc tính kim, lôi, hỏa. Bọn họ cần nhất là rìu hoặc cự kiếm. Các loại binh khí khác cũng có thể thương lượng.
Áo giáp thường cần dùng nhiều hơn vì binh khí còn phải dùng đến vũ kỹ thích hợp với binh khí. Còn áo giáp thì ai dùng cũng được miễn là đủ thuộc tính linh khí để có thể kích hoạt. Vì vậy nên binh khí thường rẻ tiền hơn so với áo giáp. Trong hội trường rất nhiều người đỏ mắt nhưng có tư cách tranh đoạt lại không có mấy người. Một lão nhân gia rút ra từ trong giới chỉ của mình ra một thanh búa lớn hai thuộc tính hỏa lôi thiên cấp hạ phẩm:
– Lạc Hồng Minh Nhân bằng hữu, ngươi biết ta cần chính là áo giáp luyện dược sư kia của ngươi. Không bán lại cho ta hôm nay còn đem ra cho mọi người tranh giành, ngươi thật biết trêu tức lão phu à.
– Lý Thanh Thiên bằng hữu ngươi thân là võ thần cảnh đỉnh phong lâu năm, sắp nửa bước bước vào bán tôn cảnh. Ngươi tranh giành đồ vật với tụi hậu bối làm gì chứ. Ngươi muốn dùng phải là cấp thánh cảnh, cấp thần cảnh khí giới chứ.
– Cái tên Hồng Minh ngươi tưởng đồ vật thánh cấp, thần cấp dễ kiếm lắm sao?
– Haizzz Hồng Minh lão bằng hữu bộ không còn nhớ Lạc Tộc ta còn một thánh cấp luyện dược bào hay sao?
– Xê… phục vụ cho Lạc tộc ngươi một vạn năm để đổi lấy. Ngươi tưởng ta không có cuộc sống hay sao?
– Ha ha ha… ta có thể hạ giá chút đỉnh cho huynh đài mà.
– Haizz!!!
Nói xong vị cường giả Lý Thanh Thiên quay lưng bước đi ra khỏi đấu giá phòng. Dùng thiên cấp binh khí để đổi lấy áo giáp thiên cấp chỉ nghe ra cũng thấy có lời rồi, tiếc rằng binh khí tam thuộc tính bằng đẳng cấp với áo giáp kia cũng không có nhiều. Các thế lực đang mong chờ ai sẽ là người xuất ra được những vật phẩm này. Trong khi chờ đợi mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau thì Phong đã lặng lẽ đến bên cạnh cô cô Nguyệt Hà, dúi cho bà một thiên cấp giới chỉ. Nguyệt Hà lặng lẽ thẩm thấu tinh thần lực vào trong thì giật mình nheo mắt nhìn Phong. Còn Phong thì nét mặt được Hắc Dung che giấu vẫn lạnh như tiền không biểu cảm. Tuy hành động này người ngoài không nhìn thấy nhưng Nhã Lan lại bóp tay của Hành Cơ tủm tỉm cười.
Sau khi Lý Thanh Thiên bỏ đi thì cũng có một số cường giả xuất ra thiên cấp trung phẩm binh khí hai loại thuộc tính hỏa và lôi. Bọn họ đều biết người của Lạc tộc cần nhất đó là lôi thuộc tính. Còn hỏa và kim chỉ là yêu cầu phụ. Nhưng vì áo giáp kia cũng quá mức nghịch thiên nên bọn họ mới không cách nào chống lại sự dụ hoặc. Tuy luyện dược luyện khí sư ở đây cũng có rất nhiều nhưng bọn họ chỉ có nhiều nhất đó là linh thạch, mà linh thạch thì Lạc tộc cũng không thiếu nên đành hậm hực lặc đầu. Ngay lúc Lạc Hồng Minh định thu hồi đồ vật thì Lôi Thanh Nguyệt Hà đã lên tiếng:
– Chậm đã.
Nói xong bà dùng tinh thần lực phóng ra một thanh cự kiếm thiên cấp trung phẩm và một thanh rìu lớn thiên cấp hạ phẩm. Kiếm rìu đều mang lôi hỏa kim ba loại thuộc tính. Cùng là thiên cấp cả nhưng rõ ràng đồ vật Nguyệt Hà đưa ra vẫn còn thua chút đẳng cấp vì rìu chỉ là hạ phẩm. Hạ phẩm đổi trung phẩm, coi như Lôi gia kiếm lời rồi. Lạc Hồng Minh vừa nhìn đồ vật đã ưa nhưng còn muốn kỳ kèo bớt một thêm hai.
– Haizz… quả là đồ tốt, tuy nhiên cây rìu này chỉ là thiên cấp hạ phẩm.
Nói đến đây thì Lôi Trấn Quốc không ngần ngại lên tiếng:
– Vị tiền bối này, nếu thật sự là áo giáp luyện khí sư thì phải có băng chứ không phải thổ. Đồ vật của tiền bối ta có thể miễn cưỡng vừa ý.
Nói xong Trấn Quốc hấp thu linh khí. Linh lực tam thuộc tính hỏa, kim, băng khuếch tán ra khiến nhiều người phải tặc lưỡi. Nạp Lan Hành Cơ cũng mỉm cười. Thuộc tính của nàng đã được phơi bày. Tam đại gia tộc giờ này đã có ít nhất hai người có ba loại thuộc tính khác nhau. Họ lại là luyện khí sư, luyện dược sư của hai đại gia tộc luyện khí và luyện dược. Công pháp và vũ kỹ cùng thủ pháp luyện khí, luyện dược chắc chắn đã được sự chân truyền. Lại còn cộng thêm vào một trận pháp sư, Đấu Linh tam đại gia tộc quả thật rất có thực lực.
Lạc Hồng Minh mắt lóe tinh quang. Bọn họ lúc nào cũng muốn chào mời những thiên tài luyện khí sư cường đại có tư chất hơn người. Lão hắng giọng thu phục:
– Tiểu huynh đệ. Tuy áo giáp luyện khí sư của ta có sai thuộc tính nhưng thổ thuộc tính có thể dùng cho người có hệ thổ tăng phúc trong lúc độn thổ tìm kiếm huyền khoáng. Trận văn của áo giáp có thể khuếch tán tinh thần lực của cường giả dưới lòng đất gấp hai lần bình thường. Ta nghĩ đây cũng là điểm đáng tiền. Nếu tiểu huynh đệ không chê bai có thể về Lạc tộc của ta làm khách 50 năm. Đảm bảo chúng ta sẽ hết sức tài bồi ngươi.
Lôi Thanh Nguyệt Hà nghe đến đây thì không nói năng gì bực mình thu hồi lại đồ vật.
– Tiểu bối của Lôi gia ta sẽ có lúc trở lại đất tổ, nhưng không phải để phục vụ cho Lạc tộc các ngươi!
Lạc Hồng Minh thật ra không có ý gây xích mích lão nghĩ nhỉnh hơn một tiểu giai cảnh, dùng 50 năm phục vụ cho Lạc tộc để đổi lấy cũng rất có lực hấp dẫn. Thật không ngờ người của Lôi gia lại không thèm nói lý lẽ. Phong biết cô cô nóng tính như lửa nhưng mà đồ tốt khó kiếm. Không cần vì sự bực tức nhất thời mà làm mất đi thứ tốt. Tuy nhiên cô cô đã nói vậy, Phong cũng phải kiếm lại đủ mặt mũi cho Lôi gia.
– Ha ha ha… nếu tiền bối đã chê bai đồ vật của Lôi gia ta vậy ta xin chỉ dùng thanh kiếm kia để đổi lấy áo giáp của luyện dược sư. Còn về phần chiếc áo giáp còn lại ta sẽ dùng một quyển trục để đổi lấy. Không biết tiền bối nghĩ sao?
Toàn trường ồ lên. Quả nhiên vẫn là bán trận văn. Nhưng một quyển trục để đổi lấy một thiên cấp binh khí. Phải là quyển trục cấp thiên cấp đỉnh phong. Không phải là quyển trục cấp thánh. Mọi người trố mắt ra nhìn Lôi Trấn Phong đang ung dung tự tin. Lạc Hồng Minh cũng rất hưng phấn không thôi. Quyển trục thánh cấp rất cường đại. Cả Thiên Linh Thế giới kể cả cấp chí tôn giả cũng khó lòng lần nào cũng thành công bày ra được, nhưng lão vẫn muốn suy trước tính sau cho chắc ăn.
– Phong đại sư, đại sư muốn tạo quyển trục gì?
– Là quyển trục Tụ Linh Trận cấp 9 đỉnh phong.
-Ừ, Tụ Linh Trận của Phong đại sư rất cường đại, ừ… cấp 9 đỉnh?!!
Lão như hiểu ra điều gì ngơ ngác nhìn mọi người như cầu cứu thì Phong đã lên tiếng đáp lời.
– Đúng vậy là cấp 9 đỉnh Tụ Linh Trận mà hôm nay tiền bối đã mua được của ta 10 quyển, quyển này là quyển thừ 11 đi.
Phong tủm tỉm cười rất tự tin không giống như một kẻ đang nói đùa. Toàn trường cười ồ lên vì nghĩ Phong dở hơi. Quyển trục cấp 9 đỉnh mà có thể đổi lấy thiên cấp binh khí hay sao? Mơ tưởng hão huyền. Tiếng của Lạc Hồng Minh cũng ha hả rất lớn.
– Phong đại sư, ta biết đại sư rất có bản lĩnh nhưng dùng quyển trục cấp 9 đỉnh để đổi lấy thiên cấp áo giáp, ta nghĩ Phong đại sư cũng quá coi thường đồ vật của Lạc Tộc ta rồi. Nhưng với đẳng cấp của Phong đại sư chỉ cần ngươi có thể phục vụ cho Lạc Tộc ta 50 năm, chắc chắn áo giáp kia sẽ quy cho đại sư.
– Ha ha ha… Ta nghe cô cô nói Lạc tộc hiếu khách, hôm nay quả nhiên là vậy. Chỉ là thời giờ của ta quý báu, không thích hợp ở lại Lạc tộc. Nhưng nếu tiền bối chịu trao đổi, ta sẽ bỏ chút thời gian quý báu của ta để tạo ra Tụ Linh Trận quyển trục cấp 9 đỉnh ngay trước mặt tiền bối.
Phong nói đến đây thì rất nhiều lão trận pháp sư đã bước vào võ thánh, võ thần cảnh phải đỏ mắt. Toàn trường lại xôn xao bàn tán. Không thể nghi ngờ lời nói của Phong đại sư rất có sự dụ hoặc. Nếu có thể khám phá ra cách dùng tài liệu và thủ pháp kết ấn Phong dùng, không thể nghi ngờ sẽ có thể cùng Lôi gia cạnh tranh. Đây không phải Phong đang bán Tụ Linh Quyển trục mà là bán phương pháp tạo nghệ của mình. Cái giá này bỏ ra chắc chắn xứng đáng. Lạc Hồng Minh không thể không bị hấp dẫn những lão không phải là một trận văn sư. Lão biết không thể nhìn ra điều gì. Ngơ ngác đảo mắt vào một góc tối. Hai người Lạc tộc bước ra. Một người luyện dược sư mặc áo bào Hồng tộc có thêu phượng hoàng, một bên là luyện khí sư áo bào có thêu con rồng vàng đang bay lượn rất sống động. Người luyện khí sư kia cười ha hả:
– Phong đại sư thật sự muốn bán nghệ hay sao? Ta nghĩ cảnh giới của đại sư đã tăng tiến lên một bậc giờ không cần dùng đến. Ta nghĩ không lâu nữa đại sư sẽ còn cho ra mắt những trận pháp nghịch thiên hơn nữa ha ha ha.
Lão luyện khí sư này cũng đã có tuổi. Cảnh giới bán tôn cảnh. Lão rất nhanh quay sang phía cô cô Nguyệt Hà chắp tay thủ lễ:
– Nguyệt Hà muội muội, khi nào thì nàng mới chịu lời cầu hôn của ta đây?
Cô cô Nguyệt Hà nhíu mày. Bà mặt đỏ bừng bừng nắm tay đấm thật chặt.
– Có mua bán hay không thì nói, bằng không chúng ta về.
Nói xong là định bỏ đi. Hai thanh thiên cấp binh khí được bà thu hồi nhưng vị luyện khí sư kia cũng không phải vừa. Lão dùng tinh thần lực bao lại hai thanh binh khí ra sức kéo về. Lôi Thanh Nguyệt Hà hô to lên một tiếng chia tinh thần lực của mình ra thành những ngọn thương nhỏ đâm về phía của lão luyện khí sư. Tinh thần lực không đủ lực sát thương đối với cấp bậc của bọn họ, nhưng cô cô đánh vào thức hải khiến vị luyện khí sư kia phải kéo tinh thần lực về đón đỡ. Khi binh khí sắp bị thu hội thì vị luyện dược sư kia ra tay ngăn cản:
– Nguyệt Hà muội muội, muội không ưa hắn thì ưng ta đi. Hồng tộc của ta lúc nào cũng chào đón muội.
Tinh thần lực của ba bán tôn cảnh lôi kéo nhau. Lôi Thanh Nguyệt Hà không hổ là trưởng bối của Lôi tộc, so tinh thần lực người của Lôi tộc không thua ai hết. Lạc Hồng Minh thấy cảnh giới của những bán tôn cảnh ở đây thì cũng rất rung động. Tuy Lôi Thanh Nguyệt Hà lấy một chọi hai nhưng không rơi vào thế hạ phong. Đằng sau bọn họ các võ thần cảnh của tam đại gia tộc cũng bực mình định vào cuộc. Với cường độ chiến đấu của bọn họ chắc chắn Thiên Minh thành sẽ sụp đổ. Bọn họ chỉ đấu là tinh thần lực mà thôi. Trong khi hai bên còn phân vân không biết phải làm sao thì Phong vứt ra hơn 500 viên linh thạch cực phẩm đánh ra quyết ấn giữ hết 6 người vào trong.
Trong kết giới có ba người Lạc tộc và Trương Sang Sang, Phong và cô cô Nguyệt Hà. Kết giới được Phong phong tỏa nhưng hắn cũng không làm ra động tĩnh gì khác.
– Các vị có thật tình muốn buôn bán, bằng không chúng ta về. Nói xong phong dùng tinh thần lực mạnh mẽ của mình đẩy lui cả ba người Lạc tộc. Lôi Thanh Nguyệt Hà rất nhanh dùng hấp lực kéo lại hai thanh binh khí.
Hai vị lão nhân luyện dược luyện khí gất gù rung động. Bọn họ cảm thấy tinh thần lực của Phong sâu không tưởng nổi. Lực chặn của Phong đối với tinh thần lực của bọn họ như đã khóa họ lại trong chốc lát khiến bọn họ phải kiêng kỵ rất nhiều. Sắp xửa phải vào Thần Thạch chi địa nên những lão gia hỏa này đều nghĩ Phong đã bước vào sinh tử cảnh đỉnh phong. Dù gì thì Phong cũng là thiếu niên tài tuấn nhất của Đấu Linh tam đại gia tộc. Nhưng khi đem so ra việc một năm về trước Phong vẫn chỉ là một thể tu phải mua Hồi Sinh Đan thì bọn họ thật sự khó hiểu. [T R U Y E N F U L L . V N] Tuy nhiên tinh thần lực của Phong còn nhỉnh hơn những bán tôn cảnh bọn họ. Trong thực chiến không giúp đỡ được nhiều nhưng thua vẫn là thua.
Các lão gia hỏa hoàn toàn không thể nhìn ra cảnh giới thật sự của Phong. Đến hắn dùng khí giới gì để che giấu tu vị đan điền bọn họ cũng không thể đoán biết. Người rung động nhất vẫn là Trương Sang Sang, một hậu bối lại có tinh thần lực nhỉnh hơn bán tôn cảnh? Nên biết rằng đó là hai bán tôn cảnh của Lạc tộc và Hồng tộc. Họ là luyện dược và luyện khí sư. Hôm nay thua cho Phong bọn họ không còn lời nào để nói. Tiểu bối của Lôi tộc này … thật thú vị. Vị luyện dược sư thấy Phong có tinh thần lực khủng bố thì mắt lóe lên tinh quang:
– Phong tiểu hữu, không biết linh khí thuộc tính của ngươi là gì?
– Ha ha ha… tiền bối nghĩ ta có thuộc tính gì hay sao?
Phong mỉm cười như tắm gió xuân, không có ba động linh khí, không có bất kỳ dấu hiệu gì nói rằng Phong là một tu luyện giả. Người ta hỏi gì người đâu cần phải khai. Lão nhân kia không được sự trả lời lão muốn thì tức tối nhưng biết Lôi Thanh Nguyệt Hà đã nổi giận lão cũng không dám ngang nhiên chèn ép tiểu bối nhà người ta.
– Lão chỉ buột miệng hỏi mà thôi. Cảnh giới của tiểu hữu cho dù không cao nhưng tinh thần lực của tiểu hữu đã có thể so sánh cùng chí tôn giả. Lôi tộc từ khi nào đã xuất hiện một tiểu bối nghịch thiên như vậy.
– Ha ha ha, tiền bối quá khen. Các vị là luyện dược, luyện khí sư cần có những thuộc tính khác, ta là một trận pháp sư, chủ tu của ta chính là tinh thần lực. Chỉ có tinh thần lực cường đại mới có thể bày ra trận pháp cường đại.
– Hừ. Khó tu luyện nhất chính là tinh thần lực. Tiểu hữu nếu có rảnh xin hãy đến Hồng tộc của ta làm khách.
Phong ầm trầm như sói, đôi mắt Phong rực lửa nhìn thẳng vị luyện dược sư:
– Tiền bối yên tâm, sẽ có ngày ta đến làm khách.
Câu nói của Phong khiến lão hơi bất an. Tiểu tử này thần thần bí bí, không biết có chủ ý gì. Nếu hắn muốn rắp tâm trả thù rửa nhục coi bộ sau này Lạc Hồng hai tộc sẽ có ngày gà bay chó sủa.
– Vậy ta xin đợi ngày tiểu hữu đại giá quan lâm.
Nói xong vị luyện dược sư kia quay đầu bỏ đi. Phong hất tay mở ra kết giới:
– Tiền bối đi thong thả.
Chỉ còn lại 5 người. Phong giao cho Trương Sang Sang thanh cự kiếm miệng tươi cười hề hề:
– Vị tiền bối của Lạc tộc này phải chăng tiền bối muốn thay Lạc Hồng Minh tiền bối ghi chép cảm ngộ?
– Lão chính là có ý này.
– Hồng Minh lão tiền bối, ý ngài đã quyết.
– Quyết, dĩ nhiên là quyết.
Nói xong lão cũng giao lại hai áo giáp cho Trương Sang Sang rồi lui xuống. Trấn Phong dùng kết giới che đậy hình ảnh bên trong không cho ai nhòm ngó.
– Tiền bối, ta chỉ vẽ trận văn một lần duy nhất. Lãnh ngộ được bao nhiêu thì phải tuy tiền bối rồi.
– Ha ha ha… thử thách của Phong đại sư ta xin nhận. Bắt đầu đi.
Phong mỉm cười vứt ra 21 viên linh thạch cực phẩm. Ba người Vương gia mặc dù là võ thần cảnh nhưng bọn họ không phải là luyện khí sư. Phong có thể tha hộ bày trận mà không sợ bọn họ học lỏm nhưng đây là bán tôn cảnh luyện khí đại tông sư. Tuy luyện khí sư đối với trận văn không quá sành sõi nhưng trong lúc luyện khí bọn họ cũng phải có trình độ tạo nghệ nhất định. Lão tin tưởng chỉ cần Phong đánh ra thủ ấn lão sẽ học lỏm được ngay. Phong lấy ra hai viên tinh thần đan nhai rau ráu. Tinh thần lực nồng đậm khiến mọi người trong kết giới phải rỏ rãi. Bí mật của Phong bắt đầu được bật mí. Phong đại sư dùng tinh thần đan để bồi bổ tinh thần lực. Vừa làm cho thức hải rộng lớn vừa có lực lượng bồi bổ tinh thần lực. Cái kiểu tu luyện như thế này thật sự cũng rất khác người rồi. Phải là người có thức hải rộng như thế nào mới có thể nhai nhiều tinh thần đan như vậy. Tinh thần đan cũng như đồ ăn, ăn nhiều quá sẽ bội thực. Phải là người có sức ăn như thế nào mới có thể không sợ bội thực kiểu như Phong đây?
Tay đánh ra ấn quyết. Phong bắt hết 10 loại thuộc tính vào 10 linh thạch. Đánh vào thủ pháp vào 10 linh thạch để hấp dẫn linh khí các nơi không ngừng bay vào, tạo ra một khoảng chống linh khí để linh khí từ chỗ cao đổ xuống chỗ thấp. Và cuối cùng là viên linh thạch thứ 21 để tạo mắt trận. Tất cả linh thạch sau khi đánh xong được đánh vào một quyển trục làm bằng chất liệu huyền thiết rất mềm mại đủ để giữ cho trận pháp không bị thay đổi trong một thời gian dài. Chỉ trong vài cái nháy mắt Phong đã đánh ra 81 loại thủ pháp khác nhau, mỗi loại vị luyện khí sư kia cũng không thể đoán ra cảnh giới. Lão tay bắt quyết ấn ghi lại những gì đã nhìn thấy nhưng chỉ mô phỏng được hình thái, không thể thực sự đánh ra công hiệu của 81 loại thủ pháp kia. Môi lão mấp máy dường như muốn xin Phong đánh lại thêm một lần nữa nhưng trận pháp đã giải trừ. Phong dùng hấp lực thu hai chiếc áo giáp cầm trên tay:
– Đa tạ.
Một câu cám ơn tủn lủn rồi đoàn người tam đại gia tộc Đấu Linh đã rảo bước hướng phòng thanh toán. Để lại vị luyện khí sư kia còn đang băn khoăn về những gì lão đã nhìn thấy. Lão hoàn toàn không chiếm được thứ tốt gì đành tậm tịt đi về. Ván bài này Lạc tộc thua cho Phong một áo giáp thiên cấp trung phẩm ba thuộc tính. Chỉ đổi lại được một quyển trục giá trị thấp hơn rất nhiều. Vị luyện khí sư kia suy nghĩ nửa ngày trong phòng đấu giá hội đã bỏ trống. Cuối cùng lão cũng mở miệng:
– Hắn có thể cảm ứng được tất cả 10 loại linh khí. Nhưng tại sao lại không có ba động linh khí? Hắn là một thể tu? Tại sao có thể?
Lẩm bẩm một hồi lâu rồi lão ra ngoài lên xuyên tinh toa hướng phía ngoại vực của Lạc tộc phi thẳng vì quá hổ thẹn. Một tiểu bối thể tu mà lão còn không bằng, tốt nhất là về nhà đóng cửa tu luyện thêm. Phong vào phòng thanh toán nhưng không để những người khác trả tiền. Bao nhiêu hắn chịu cả. Sau khi giảm giá 20% Phong vẫn còn thừa ra đến hơn 250 vạn linh thạch cực phẩm. Tiền bạc rủng rỉnh Phong tươi cười cưỡi Hoán Phong Trận đi về Lôi phủ. Một ngày tốt đẹp không tưởng.
Trong phòng cao nhất của đấu giá hội Thiên Địa các, hai lão chí tôn giả nhíu mày âm trầm.
– Thật là một tiểu tử giảo hoạt. Hắn dùng 500 linh thạch cực phẩm bày năm tầng kết giới Thiên Môn Trận, bày trận trong trận trong nháy mắt sau đó dùng bán tôn cảnh giữ mắt trận. 4 tên võ thần cảnh bên ngoài phối hợp che đậy tung tích. Chỉ thiếu một chút nữa là chúng ta có thể thẩm thấu. Không ngờ tiểu bối này làm việc kỹ lưỡng suy trước tính sau. Lôi gia quả thật có điều đang che giấu rất sâu.
Vị chí tôn giả kia quay sang Trương Sang Sang đang cúi đầu nhận lệnh.
– Linh nhi, Nguyệt nhi tại Đấu Linh có tin tức gì không?
– Gia gia, muội muội không có tin tức gì mới mẻ. Lôi gia và tam đại gia tộc trấn thủ Lôi gia trang. Hình như bọn họ đã xây dựng được truyền tống trận vào sâu trong Thôn Kiếm Lâm. Con nghĩ, bọn họ có bảo địa trong đó. Vương gia báo cáo, hình như trong Hỏa Linh Hải bọn họ có một tòa bảo tháp. Chắc chắn tòa bảo tháp này đã được đặt tại Thôn Kiếm Lâm.
– Hừ, trong Thôn Kiếm Lâm nhất định phải có được nơi linh khí của bọn họ tụ lại, thám cho ta. Ta muốn biết bọn họ đang làm gì!
– Gia gia, Người của Lôi gia đã để ý đến con, con sợ tung tích của muội muội sớm muộn gì cũng sẽ bị bại lộ.
– Hừ. Vô dụng. Làm việc bao năm cũng không dụ được tên dòng chính nào của Lôi gia. Ta muốn lấy được Tinh Thần Thí Luyện Quyết. Không cần biết các ngươi làm việc kiểu gì, tốn bao nhiêu linh thạch, mua chuộc những ai. Nhất định phải thu phục bằng được tiểu tử Lôi Trấn Phong kia cho ta.
– Dạ, Linh nhi xin cáo từ.
Vị chí tôn giả khác lắc đầu:
– Tốn bao năm cài người mà vẫn không vào được dòng chính. Ta nghĩ mấu chốt lần này không thể bỏ qua đoàn người thể tu sắp được chuyển đến Đấu Linh.
– Hừ. Lợi dụng bọn chúng?
– Huynh còn có cách gì khác sao? Hy vọng thời gian sẽ ở phía chúng ta.
– Được, vậy quyết định tăng số lượng gián điệp vòng ngoài lên đi.
Mới nói xong câu thì mắt lão đã nổ đom đóm.
– Tên gia hỏa kia thật giảo hoạt. Hắn không thu áo giáp vào trong giới chỉ. Đã dùng dị hỏa thiêu đốt trận pháp nghe lén của ta.
– Là thiên hỏa?
Không biết. Có lẽ chỉ là địa hỏa rất cường đại.
Tại Lôi phủ Phong tủm tỉm cười hề hề thì thào với Nhã Lan: “Một mồi địa hỏa của muội đã đốt sạch trận pháp của họ. Muốn nghe lén ta? Không có cửa đâu.”