Đan Khí Thần Tôn

Chương 20: Ma Long Giáp, Hồ Điệp Kiếm


Đọc truyện Đan Khí Thần Tôn – Chương 20: Ma Long Giáp, Hồ Điệp Kiếm

Các đại thế lực cảm thấy tiếc nuối nhưng linh thạch cực phẩm, không phải vỏ ốc. Với con số 20 vạn linh thạch cực phẩm quyển trục tụ linh trận cuối cùng cũng rơi vào tay của Thiên Địa Các và Hoàng gia họ Lý tại Chu Tước đại lục. Các đại thế lực nhìn nhau như cố tình muốn kiếm thêm đồng minh. Dẫu biết trước tụ linh trận quyển trục này giá cả sẽ tăng cao nhưng con số lại vượt qua sự dự liệu của mọi người. Tài lực của Thiên Địa Các có thể dùng để đè bẹp bất kỳ một nhất lưu thế lực nào.

Trong khi mọi người còn đang bồi hồi thì Lôi Minh trên đài đã đem ra một thanh kiếm cổ và một bộ áo giáp. Thân kiếm rỉ sét loang lổ. Trên thân kiếm còn một ít trận văn vẫn còn giữ lại. Chưa bị năm tháng làm hao mòn. Bộ áo giáp nay đã ảm đạn thất sắc, không còn giữ lại được hình thái oai phong lúc ban đầu. Thoáng nhìn qua bộ áo giáp và thanh kiếm này vẫn còn giữ được hình hài. Tài liệu sử dụng cũng khá tốt. Đây là một thanh kiếm có hình thù giống Hoàng Kiếm của Lôi gia. Lưỡi kiếm cong. Sống kiếm dày đặc. Cán kiếm đã bị thời gian ăn mòn không ít. Toàn trường thấy thanh kiếm và bộ áo giáp đã báo hỏng thì nhíu mày ồn ào. Nhưng mọi người vì tò mò nên chưa lên tiếng. Giọng Lôi Minh lại bắt đầu sang sảng.

– Một thanh kiếm cổ của vị cường giả Độc Cô gia trong lúc lịch lãm sâu trong Thôn Kiếm Lâm tình cờ có được. Theo nhận sét của luyện khí đại sư của Lôi gia thanh kiếm và bộ áo giáp này tuy đã báo hỏng nhưng lúc trước chúng từng có đẳng cấp ít nhất là thần cấp. Đã rất gần với chí tôn khí rồi. Đối với bất kỳ một luyện khí sư nào đây cũng là vật có giá trị tham khảo rất lớn. Giá khởi điểm 1 vạn linh thạch cực phẩm. Không có hạn định số lượng thấp nhất mỗi lần thét giá. Quý vị, xin bắt đầu.

Toàn trường nghe xong thì cũng hơi cau mày. Tuy nói rằng đây là vật chỉ có giá trị tham khảo nhưng giá 1 vạn linh thạch cực phẩm cũng quá đắt đi rồi. Trận văn trên đồ vật đã phai mờ đi rất nhiều. Tài liệu cũng theo năm tháng bị ăn mòn. Nếu có tinh chế lại được thì vẫn còn chút giá trị. Bất quá cũng vẫn quá đắt đi. Cho dù là thần cấp tài liệu nhưng phần lớn đã bị báo hỏng, cũng khó mà có thể khôi phục lại được. Lôi gia muốn chơi người ta hay sao? Toàn trường vẫn chả ai thèm gọi giá. Vị cường giả của Độc Cô gia đem hai đồ vật này đến cũng buồn bực không thôi. Trưởng bối của họ mấy trăm năm trước đã có duyên nhặt được hai đồ vật này trong một tuyệt địa của Thôn Kiếm Lâm. Vì suýt mất mạng nên rất coi trọng hai đồ vật này. Bao năm nay Độc Cô gia cũng muốn khôi phục lại hai thần vật nhưng đẳng cấp của luyện khí sư của bọn họ không đủ trình độ. Đem đến cậy nhờ Lôi gia Lôi gia cũng chỉ có thể lấy đó làm tài liệu tham khảo mà thôi. Điều này khiến người Độc Cô gia rất tiếc hận. Trưởng bối trong gia tộc sao lại mang về cái đồ rẻ rách này chứ? Hai đồ vật này đối với Độc Cô gia như gân gà. Bỏ thì tiếc, giữ thì chả để làm gì. Dù gì đây cũng là đồ vật ít nhất đã từng là thần vật. Đã mất đi linh khí nhưng ít ra tài liệu vẫn còn có giá trị. Nhân dịp này Độc Cô gia tung ra để thử xem phản ứng của các thế lực. Người cầm hai đồ vật này đến là vị cường giả của Độc Cô gia, Độc Cô Cửu Kiếm. Tuy nhiên hắn thích được mọi người gọi với cái tên gọn nhẹ là Kiếm hơn. Mọi người quan khán bắt đầu ồn ào. Có người không nhịn được đã hô lên.

– Cái thứ rác rưởi thế này cũng đem lên đấu giá. Chúng ta muốn là Tinh Thần Đan và tụ linh trận pháp. Đồ vật đắt như vậy để lại cho Độc Cô gia dùng đi.

Các người khác cũng nhao nhao lên tiếng. Lôi Minh thân là người chủ trì đấu giá hội hôm nay giơ hai tay xin mọi người im lặng.

– Các vị, Lôi gia ta mở cửa làm ăn. Đồ vật thì phải gặp người biết hàng. Giá trị của một thần khí đã đến đỉnh tiếp cận với chí tôn khí đâu chỉ 1 vạn linh thạch cực phẩm cơ chứ? Cho dù là cả vạn ức (1 ức = 100 triệu) cũng khó lòng mua được. Một đồ vật như vậy giờ tuy đã báo hỏng nhưng Lôi Minh ta thân là luyện khí sư lục tinh cũng tin tưởng, thật sự đồ vật này cho dù là chỉ có giá trị tham khảo đi chăng nữa cũng có thể bán ra với giá 1 vạn linh thạch cực phẩm. Nếu ở đây không ai biết hàng vậy chúng ta xin để dịp khác vậy.

Mọi người nghe xong cũng hòa hoãn lại. Đúng thật là đồ vật cấp chí tôn không thể bán với giá đó được, dù chỉ là một đồ vật đã báo hỏng nhưng luyện khí sư có tạo nghệ cường đại vẫn có thể nhìn ra chút manh mối. Luyện khí sư cấp chí tôn cảnh đâu ai thiếu số tiền 1 vạn linh thạch cực phẩm cơ chứ. Nếu có thể đưa đồ vật này đến tay bọn họ, chắc chắn sẽ kiếm được một số lợi nhuận không tồi. Trong lúc một số người đang đắn đo có nên mua hay không thì Lôi gia tam thiếu trong phòng quan sát đã khởi động trận pháp lên báo giá:

– 2 vạn linh thạch cực phẩm!

Khi mọi người biết Lôi gia tam thiếu báo giá thì ngỡ ngàng. Lôi gia nhiều tiền quá điên rồi hay sao? Muốn gặp được chí tôn giả đâu có dễ. Hơn nữa nếu gặp được mà người ta muốn đồ vật của ngươi, ngươi còn không đưa? Muốn chết sao? Muốn kiếm lời từ mấy lão quái vật đó sao. Đâu dễ thế. Nhưng sao lại kêu giá lên đến 2 vạn? Điều này làm họ không hiểu? Lôi gia và Độc Cô gia nếu muốn thì có thể âm thầm chao đổi. Cần gì giở trò làm gì cơ chứ.

Giá cả là do người bán đặt ra, thời điểm đưa đồ vật lên Độc Cô gia cũng được Độc Cô gia chủ nhắc nhở. Độc Cô gia cho con số này ra cũng không phải là để kiếm lời hay làm gì. Mục đích của Độc Cô gia muốn chính là xem thể hiện của Lôi gia. Nếu Lôi gia là người chỉ thấy lợi quyên nghĩa, vậy thì số tiền lẻ này Độc Cô gia không có cũng không sao. Độc Cô gia đưa ra đồ vật như gân gà trong hội đấu giá, dẫu biết Lôi gia là thế lực đối đầu gay gắt nhất với Liên Minh nhưng nếu sung đột, Độc Cô gia lại là gia tộc chịu đòn đầu tiên. Không có cường giả đỉnh tiêm dìu dắt Độc Cô gia không thể chọn lựa kỹ lưỡng đến ai là đồng minh của mình. Độc Cô gia phải biết được quyết tâm của Lôi gia. Liên Minh cần Lôi gia và Nạp Lan gia hơn hai gia tộc này cần Liên Minh, nhưng Độc Cô gia đối với Liên Minh có cũng được, không có cũng được. Có thể vì để giảm bớt thế lực của Lôi gia Liên Minh sẽ tiêu diệt Độc Cô gia để ”tỉa” bớt vây cánh của Lôi gia và Nạp Lan gia.

Trấn Phong là nhân vật gì? Kiếp trước Phong đã đọc biết bao truyện chưởng, tiểu thuyết lịch sử, đọc bao nhiêu mưu mẹo. Giá cả đưa ra như vậy làm sao có người muốn mua cơ chứ. Điều mà mọi người trong toàn đại sảnh không biết đó là khi thấy hai vật này Khí Tổ như bắt được vàng thúc dục Trấn Phong kiểu gì cũng phải mua bằng được. Đã thế thì tiện đà làm lớn chuyện luôn. Lôi gia không thể không thể hiện quyết tâm bao che của mình đối với đồng minh. Cũng như Mỹ phải lên tiếng bảo vệ Phi Lập Tân trong vấn đề Biển Đông. Độc Cô gia thân là nhị lưu thế lực tại Đấu Linh đại lục, sẽ không thiếu tiền lẻ 1 vạn linh thạch cực phẩm mà phải đem đồ vật như gân gà thế này ra để kiếm lời. Đến Lôi gia còn không thể coi trọng vậy thì đừng nói các lão gia hỏa đỉnh cấp kia càng không coi trọng. Họ đâu phải luyện khí sư. Bảo các đại thế lực ở đây đem đồ vật hỏng này đi tặng chí tôn giả, chí tôn giả chưa nhổ nước bọt vào đầu đã là may. Vậy tại sao Độc Cô gia còn cố tình đưa lên vật phẩm này vào thời điểm mấu chốt. Độc Cô gia muốn chính là kiểm tra 2 điều. Thứ nhất Lôi gia có chịu yêu cầu hơi quá đáng của Độc Cô gia không? Nếu đã là đồng minh thì phải xây dựng trên sự tôn trọng và quyền lợi bình đẳng. Đây là đấu giá hội do cả 3 gia tộc tham gia, mặc dù do Lôi gia chủ trì nhưng cũng có sự góp phần của cả ba gia tộc. Đã vậy thì phải bình đẳng và chấp thuận yêu cầu của Độc Cô gia đưa vật phẩm này vào những vật phẩm áp trụ. Thứ hai, Độc Cô gia muốn biết thái độ của Lôi gia và Nạp Lan gia khi các cường giả cười chê đồng minh của mình.

Các trưởng bối của Lôi gia có người hiểu có người không. Ba vị kim bào và gia chủ Lôi gia bỗng hơi nhíu mày rồi gật gù. Tiểu bối này thật sự rất trưởng thành. Họ là những người trầm mình trong tranh đấu của các thế lực. Với kinh nghiệm sống và nhãn lực của họ sao lại không nhìn ra vấn đề ngay lập tức? Trong Hắc giới Khí Tổ lắc đầu:

– Tiểu Phong, ta bảo con mua, đâu bảo con làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Đan Tổ một bên mỉa mai:

– Lão mặt đen, ai dốt như ông chứ. Nghĩ lại đi. Phong nhi tại sao cố tình làm ra động tĩnh như vậy?

Khí Tổ nhíu mày suy nghĩ sau đó như hiểu được cái gì gật đầu.

– Cũng may là Phong nhi nghĩ ra điều này. Ta gặp được Ma Long Giáp và Hồ Điệp Kiếm đã quyên hết. Làm sao nhớ được cái gì chứ.

– Sư phụ, 2 đồ vật đó thật lợi hại như vậy.

– Ha ha ha tiểu Phong, đồ của sư phụ đúc, cái nào mà không phải nghịch thiên chứ.

– Được rồi được rồi. Đồ vật chưa tới tay. Lão mặt đen chờ Phong nhi đem đồ vật tới tay đi đã rồi mới tính.

Tam thái thượng trưởng lão cũng như bao người trong toàn trường nhíu mày suy nghĩ “tiểu tử này coi tiền là vỏ hến hay sao” nhưng khi nhìn hai vị huynh trưởng gật gù thì biết Phong nhi đang nắm huyền cơ gì. Bất quá lão là người đầu óc khá đơn giản, chưa nắm bắt được hết. Toàn trường im lặng. Lôi Minh rất nhanh bắt đầu báo giá.

– 2 vạn cực phẩm linh thạch để mua 2 món đồ vật này của Độc Cô gia. Có vị nào muốn lên giá không? 2 vạn lần thứ nhất… 2 vạn lần thứ hai…


– Đồ vật của Phong minh chủ muốn, chắc chắn là đồ tốt, Phong minh chủ, có ngại tiểu nữ cạnh tranh với ngài chăng.

Giọng nói yểu điệu từ phòng số 3. Phòng số 3 mở to cửa sổ nên ai cũng có thể nhìn thấy. Đa số các phòng đều mở to cửa sổ, giải trừ kết giới. Cường giả ở đây đến vì vật phẩm đấu giá nhưng cũng muốn phô trương thanh thế của mình. Chỉ riêng Lôi gia vẫn đóng chặt cửa. Trấn Phong cũng không cảm thấy cần thiết phải mở cửa phòng cho mọi người nhìn vào. Phong có thể qua kính trận nhìn thấy mọi người nhưng không ai nhìn thấy Phong đang tiêu sái uống rựu trong phòng miệng mỉm cười mắt lóe lên tia sáng trí tuệ. Đấu trí cùng người đẹp, còn gì thú vị hơn. Tuy không ăn được nhưng để ngắm vẫn không có lỗi với vợ con chứ hả.

– Sang Sang cô nương tài đại khí thô, làm sao Trấn Phong có thể cạnh tranh cùng chứ, nhưng đây là đồ vật đối với luyện khí thuật của Lôi gia ta có giá trị rất lớn. Xin cô nương nhẹ tay cho. Ha ha ha.

Nói xong Phong cười ha hả như rất vui vẻ khi có người cạnh tranh cùng mình. Các đại thế lực dần dần nắm bắt được ra điều gì. Sang Sang cô nương đúng là rất nhanh trí. Không ngờ tên tiểu bối Trấn Phong của Lôi gia đúng thật cũng có định lực và nhãn lực không kém các lão quái vật. Trẻ như vậy mà đã nghĩ được đại thế của thiên hạ. Trận kế tiếp mọi người đang mòn mỏi trông chờ rồi.

– Vậy Phong minh chủ thất lễ rồi. 3 vạn.

– 5 vạn!

Tăng lên thẳng một lúc hai vạn. Một số tam lưu thế lực bỗng giật mình. Lôi gia bộ chê tiền nhiều quá điên rồi sao? Dẫu biết các ngươi đang minh tranh ám đấu nhưng cũng không cần đem tiền ra đè chết người ta chứ. Đó là linh thạch cực phẩm đó đồ điên. Có cần chơi chết người như vậy không? Thằng đắp trăn bông thằng ôm chiếu rách. Nhiều tiền quá chia bớt cho chúng ta đi à. Giọng của Phong cũng không có gì là căng thẳng. Thật ra Phong muốn chính là tăng số tiền lên thật lớn. Tốt nhất là đủ vốn liếng để Độc Cô gia có thể mua được một quyển trục trận pháp. Như vậy Phong đã thay gia tộc giữ chân Độc Cô gia về trại doanh của Lôi gia thêm một bước nữa. Bán cho người ta một ân tình, đối với sự phát triển của cả ba gia tộc sẽ rất tốt. Sang Sang khẽ nhíu mày nghĩ bụng “tên này thật không đơn giản” đang giáng tiếp đưa tiền cho Độc Cô gia dùng hay sao? Sang Sang thấy vậy bỗng nắm chặt tay. Người như vậy mà không thể thu về cho mình dùng thì thật là đáng tiếc. Bất quá nàng trước sau gì cũng sẽ có cách thu phục cả Lôi gia. Sang Sang bỗng mở miệng. Tiếng nàng thanh thót cao vút như vàng anh.

– Phong minh chủ, tiện nữ tặng ca ca 10 vạn linh thạch cực phẩm, Phong minh chủ xin đừng tranh Độc Cô gia với ta có được không?

– Ha ha ha, Sang Sang cô nương, đồ tốt dĩ nhiên không thể buông tha. Nhưng Sang Sang cô nương cũng quá coi trọng Trấn Phong ta rồi. Chư vị ở đây thiếu gì người tiền cao như núi, tới Trấn Phong ta tranh phong sao? Chỉ là Sang Sang cô nương muốn dùng 10 vạn linh thạch cực phẩm để mua đồ trong tay ta sao? Vậy xin lỗi, tài liệu này rất quan trọng đối với Lôi gia ta.

– Phong minh chủ xin đừng cười, ta có một ý niệm, bất kỳ đồ vật nào cũng có cái giá của nó. Cái gì không thể dùng linh thạch mua được còn có thể dùng càng nhiều linh thạch hơn nữa để mua lại. Độc Cô gia bất quá là gia tộc nho nhỏ, làm sao kiếm được cái gì tốt. Chi bằng Phong minh chủ bán nó cho ta đi. Chỗ tốt sẽ không thiếu phần của Lôi gia đâu.

Mọi người trong đại sảnh rợn tóc gáy. Một cô nương xinh đẹp. Tuổi bề ngoài chưa đến 30 nhưng đã có những hành động và lời lẽ sắc bén. Cô nàng đang mua là đồ của Độc Cô gia hay là cả Độc Cô gia đây? Chỉ cần là những lão gia hỏa vài trăm năm tuổi, sống trong thế giới tranh đấu này đều có thể nhìn ra Thiên Địa Các đang thay Liên Minh dò sét quyết tâm của Lôi gia đối với đồng minh của mình. Đây không chỉ là đồ vật của Độc Cô gia, là cả Độc Cô gia đang được 2 tên tiểu bối đem ra đấu khẩu. Vị cường giả của Độc Cô gia, Độc Cô Cửu Kiếm là cường giả linh hải cảnh trẻ tuổi nhất của Độc Cô gia từ trước đến nay. Tuổi mới sấp sỉ 50 nhưng đã bước vào linh hải cảnh đỉnh phong. Độc Cô Cửu Kiếm nét mặt âm trầm, người của các nhất lưu thế lực quả không để nhị lưu thế gia như Độc Cô gia vào mắt. Dám đem Độc Cô gia ra làm vất tế cờ để chèn ép Lôi gia và Nạp Lan gia. Một cường giả như Kiếm thật sự bực mình đến đỏ mắt. Bất quá hôm nay Kiếm cũng xác định sẽ theo chân Lôi gia, Liên Minh Bách Tộc thật sự khinh người quá đáng muốn lấy Độc Cô gia ra để lập oai. Kiếm cũng rất hài lòng cử chỉ của Phong. Thân làm minh chủ Trấn Phong dong binh đoàn, trưởng bối của Lôi gia cũng hết sức bao che cho Phong. Nếu động thủ vậy để tụi hậu bối đối đáp, nếu tình hình trở lên căng thẳng cũng chỉ là tranh đấu của hậu bối mà thôi. Không tiệt đường giao lưu của các phe phái. Trấn Phong giọng cười khanh khách như khinh bỉ:

– Sang Sang cô nương thật biết nói đùa. Cô nương muốn mua đồ thì nên hỏi Độc Cô Kiếm huynh chứ sao lại hỏi ta. Còn đòi ta nhường đồ mình yêu thích không phải sẽ khiến Độc Cô Kiếm huynh thất vọng hay sao? Kẻ bán bạn cầu vinh, còn có thể có thứ tốt gì chứ. Đồ tốt của Độc Cô gia Trấn Phong ta thật sự rất đỏ mắt. Độc Cô Kiếm huynh. Ta xin dùng một quyển trục tụ linh trận cấp 9 đỉnh để làm vật trao đổi. Kính xin huynh đài chấp thuận.

Toàn trường im lặng. Vật tương tự vừa được đấu giá bằng 20 vạn linh thạch cực phẩm. Trấn Phong này cũng quá là cuồng ngạo đi. Tụ linh trận muốn bày là bày sao? Không tốn tinh thần lực à? Không cần phải bồi bổ lại tinh thần lực sao? Huống hồ chi bày tụ linh trận quyển trục còn tốn tinh thần lực ít nhất là gấp đôi hoặc gấp 3 lần bày tụ linh trận pháp. Phải đem cảm ngộ của mình đưa vào quyển trục, sau đó bày kết giới, trình tự rất rườm rà. Độc Cô Kiếm mắt lóe tinh quang. Kiếm rất muốn mở miệng xin cho gia tộc một trận pháp để các cường giả đỉnh tiêm có thể tu luyện lâu dài. Tuy 10 năm không phải là thời gian lâu so với cường giả nhưng vẫn còn tốn hơn 1 năm chán. Độc Cô gia là gia tộc chủ tu võ, không có kinh tế hùng mạnh như Độc Cô gia và Nạp Lan gia. Là nhóm cường giả phải đi vào các cấm địa liệp sát linh thú và tìm kiếm các loại bảo tàng. Cũng nhờ vậy mà so với 2 đại gia tộc khác tại Đấu Linh, Độc Cô gia có vũ lực cường hãn nhất. Lôi gia nhờ có Hỏa Linh Hải và Thiên Minh Trung lục nên sinh ra một số cường giả đỉnh tiêm nhưng nếu sét vũ lực đơn thuần tầng lớp linh hải cảnh trở xuống, chỉ có Độc Cô gia mới có thể xuất ra nhiều cường giả trung tầng như vậy. Khi Lôi gia mở Hỏa Linh Hải cho cả hai gia tộc khác cùng vào Độc Cô gia đã rung động bởi số lượng cường giả võ thần, võ thánh cảnh của Lôi gia. Trong thâm tâm đã đem Lôi gia thành đầu tàu của Đấu Linh. Mặc dù trên danh nghĩa Độc Cô gia vẫn là thế lực bá chủ số 1.

– Phong minh chủ chịu bỏ ra cái giá cao như vậy đối với Độc Cô gia, Kiếm mỗ xin thay mặt Độc Cô gia đa tạ Phong minh chủ. Bất quá ta xin công phu sư tử ngoạm. Độc Cô gia là gia tộc thủ giới giả cùng Lôi gia và Nạp Lan gia. Bao năm nay Liên Minh chỉ đến để lấy hậu bối Độc Cô gia đem đi sung trận nhưng cũng chưa cấp cho Độc Cô gia một tụ khí tháp nào. Là người cùng đồng đạo của Đấu Linh đại lục, Kiếm mỗ xin Phong minh chủ bỏ chút thời gian đến Độc Cô gia bày giúp chúng ta một tụ khí tháp đỉnh cấp. Chi phí Độc Cô gia xin dùng bất kỳ giá nào để đổi lấy.

Các đại thế lực nghe vậy thì giật mình. Họ quên mất Độc Cô gia thân là đồng minh của Lôi gia, đã từng giúp đỡ Lôi gia rất nhiều và ngược lại. Bằng vào quan hệ này Độc Cô gia có cơ hội rất cao có thể mời được Trấn Phong đến làm khách.

– Kiếm huynh khách sáo rồi. Thật ra cho dù Kiếm huynh không mở miệng tiểu đệ cũng sẽ đến tận cửa bái phỏng. Tiếc là hiện giờ cảnh giới trận pháp của tiểu đệ chưa cao minh, cần phải trau dồi thêm. Sắp tới tiệu đệ có ý định bế tử quan đột phá cảnh giới. Trong vòng năm mười năm khó lòng có thể rời khỏi Lôi gia. Lôi gia cũng đã hứa cứ cách một thời gian sẽ mở phách mại hội để bán tụ linh trận quyển trục và tinh thần đan. Có tài bảo không thể một mình đóng cửa tự hưởng. Anh hùng Thiên Linh giới cũng cần đến tụ linh trận của Phong mỗ, tạm thời tiểu đệ khó lòng rời khỏi.

Các đại diện của các thế lực có mặt tại đây bắt đầu gật gù. Lôi gia quả nhiên không dám nuốt hết thứ tốt một mình. Nhưng Trấn Phong hứa với Độc Cô gia như vậy coi như cũng tận tình đồng minh rồi. Một tụ linh trận cấp 9 đỉnh chưa đủ để một đại gia tộc có thể trong thời gian ngắn có thêm cường giả. Mọi người còn đang rung động với cái giá Phong minh chủ đưa ra thì Trấn Phong lại nói thêm.

– Kiếm huynh, ta mới tạo 2 tụ linh trận pháp quyển trục, hôm nay lại dùng sức hơi quá. Nếu có thể phiền Kiếm huynh ở lại Lôi gia ta vài ngày. Tiểu đệ sẽ không dám trậm trễ đưa ra quyển trục cho Kiếm huynh.

– Ha ha ha, Phong huynh đệ làm vậy đã tận tình đồng minh rồi. Kiếm mỗ cảm kích bất tận. Được ở lại Lôi gia tham quan là niềm vinh hạnh của Kiếm mỗ, tài hạ đợi vài ngày thì có xá gì.

Độc Cô Kiếm nói xong thì có vẻ thất vọng vì không mời được Trấn Phong đến làm khách xong Kiếm cũng đã rất hài lòng rồi. Lôi gia quả đáng là đồng minh đáng kết giao. Trương Sang Sang thật ra cũng không muốn vụ mua bán này. Nàng chỉ muốn thăm dò xem phản ứng của Lôi gia mà thôi. Cũng không ngoài dự liệu của Sang Sang, Lôi gia sẽ không bạc đãi đồng minh của mình nhưng cái giá Trấn Phong chịu bỏ ra cũng quá rộng lượng rồi. Tụ linh trận quyển trục của Trấn Phong tạo ra có lẽ số lượng còn nhiều hơn mọi người dự tính. Trấn Phong này thật sự đã bước vào xuất thần cảnh rồi hay sao? Hôm nay so lực lượng tinh thần lực, Trấn Phong rõ rang chưa đạt đến cảnh giới kia. Trương Sang Sang loay hoay suy nghĩ thì thoáng nghĩ ra điều gì. Tinh Thần Đan. Trấn Phong dùng Tinh Thần Đan để bồi bổ lại tinh thần lực. Vừa có thể tu luyện lại vừa phục hồi nhanh cảnh giới tinh thần lực của mình. Vị cường giả kia quả nhiên rất trọng yếu cho sự phát triển của một thế lực. Nhất định phải tận lực mời chào. Cho dù không mời chào được, cũng không thể làm mất lòng vị cường giả kia.

Lúc trước Liên Minh Bách Tộc vì muốn nhanh chóng khuếch trương thế lực nên đã đè ép một số cường giả luyện dược sư. Luyện dược sư nhờ vả thế lực nào yếu thế thì Liên Minh đã tận lực chèn ép thế lực đó. Kết quả là một số luyện dược sư vì không bảo vệ được thế lực nhỏ của mình nên đã cá chết lưới rách trở mặt thành kẻ thù số một của Liên Minh. Cái tâm của cường giả là không thể bị người khác đè đầu. Những luyện dược sư chịu đầu phục Liên Minh lại bị bóng ma của Liên Minh để lại, cảnh giới luyện dược không những không tiến mà còn lùi. Đây cũng là lý do tại sao Liên Minh buộc lòng phải đưa ra một số phương pháp mềm dẻo và cuối cùng đã thành lập Thiên Địa Các. Thiên Địa Các phục vụ cho Liên Minh nhưng không trực tiếp nghe lệnh của các chí tôn giả của Liên Minh. Bố trí của Thiên Địa Các rất bí mật. Những người đại diện cho Thiên Địa Các cũng là những thiên tài số một của Thiên Linh giới. Sự thông mình và nhạy bén khiến những thiên tài bình thường phi ngựa cũng không đuổi kịp. Mọi người trong hội trường cũng không xì xào gì thêm. Một số thế lực nhỏ lại có suy nghĩ riêng. Lôi gia tại Đấu Linh đại lục quả thật sứng đáng là lão đại, không phải vì võ lực của họ mà phong cách bao che và trọng dụng nhân tài. Tư cách sống và đối đãi người của Lôi gia khiến các thế lực nhỏ dần dần muốn đầu vào. Lúc trước tuy một số thế lực hâm mộ Lôi gia, nhưng Lôi gia không thể hiện ra lực lượng khiến các nhất lưu thế lực khiêng nể nên các thế lực nhỏ cũng không dám đầu quân vào Lôi gia vì sợ vạ lây. Thể hiện vừa rồi của Trấn Phong đã làm những thế lực nhỏ kia bắt đầu rung động. Trương Sang Sang cũng không thể nói gì thêm. Đồ vật là của người ta, vị cường giả của Độc Cô gia đã đáp ứng, Sang Sang lên tiếng thêm cũng chỉ thêm gai mắt mọi người trong đấu giá hội. Mục đích của Sang Sang cũng đã đạt được. Lôi gia không dễ mua chuộc. Cũng không dễ gì bị lợi nhuận trước mắt làm mù mắt. Sang Sang muốn thu phục Độc Cô gia cho Liên Minh sử dụng, làm tai mắt và tay chân cho Thiên Địa Các để tiện kèm chế Lôi gia và Nạp Lan gia. Tuy nhiên Độc Cô Kiếm đã ra mặt chỉ trích Liên Minh làm sao Sang Sang còn dám nói gì thêm. Nhưng trong mắt của Sang Sang cũng lóe lên một tia hàn ý. Nghịch ta có thể sống tốt sao?

Rất nhanh vật phẩm áp trụ của Nạp Lan gia lại được mang ra. Là một viên Hồi Sinh Đan. Trấn Phong thấy vậy thì mỉm cười. Nạp Lan gia lúc đầu đã nói trước sẽ khiến Lôi gia có được sự kinh hỷ, nhưng mọi người lại không ai có thể đoán ra đó là điều kinh hỷ gì. Hồi Sinh Đan, có công hiệu gần như là cải tử hồi sinh. Đối với người tu luyện viên đan dược này có công hiệu cải tạo lại đan điền. Chỉ vì tài liệu luyện đan quá khó kiếm nên rất ít khi có thế lực nào có thể luyện chế thành. Có được một viên cũng sẽ không dễ dàng gì xuất ra. Sẽ để dành để cứu mạng cho cường giả. Tầm quan trọng của một cường giả đỉnh tiêm thật sự quá trọng yếu cho một thế lực. Lần này Nạp Lan gia chịu xuất ra một viên đan dược như vậy thật sự là dốc hết tiền vốn.


Lôi Minh mỉm cười đưa tay ra dấu khiến toàn trường im lặng:

– Các vị, công dụng của Hồi Sinh Đan các vị cũng đã biết. Minh mỗ cũng không cần quảng cáo nhiều. Lần này Nạp Lan gia xuất ra đan dược là muốn cầu một số vật dụng họ cần. Không dùng linh thạch để đổi, chỉ dùng vật đổi vật. Chỉ cần cường giả nào có thể xuất ra đồ vật khiến tiền bối Nạp Lan gia hứng thú vậy có thể dùng vật đổi vật. Đan dược, đan phương, công pháp, thần vật chỉ cần đối với Nạp Lan gia có ích. Các vị cũng biết một viên Hồi Sinh đan giá trị không nhỏ. Vật dụng đưa ra cũng phải có cái giá tương ứng. Quý vị xin bắt đầu.

Trong khi các thế lực đang suy nghĩ có thể dùng vật phẩm gì để động lòng được Nạp Lan Vĩ Nhân thì Trần Ngọc Phương cầm theo vật phẩm Trấn Phong vừa đấu giá được vào phòng. Nàng tươi cười đem theo người hầu. Khi Trấn Phong nhìn lại lão người hầu thì ra là Nguyễn Bá đang cười típ mắt. Trấn Phong cười khổ lắc đầu. Nguyễn Bá đang đem theo một khay thịt thú, nhìn thoáng qua hình như là hắc nhãn trư cấp 5. Mùi vị thơm lừng làm Trấn Phong không chịu được cũng phải nuốt nước bọt. Lão đầu này thật biết chiều theo ý người. Hôm nay các vị trưởng lão lo công việc sốt vó nên cũng không có ai để ý những điều nhỏ nhặt hàng ngày. Hơn nữa võ giả có thể nhịn đói nhiều ngày. Giờ Trấn Phong một bên có rựu, lại có người đẹp bầu bạn tươi cười lại được thịt ngon đặt trước miệng. Phong gật đầu hài lòng mời hai người mới đến cùng ngồi xuống. Sai Lôi Hải đi ra mời phụ thân Chí Hào vào phòng gặp mặt. Ở dưới các thế lực đã bắt đầu điên cuồng tranh giành Hồi Sinh Đan. Nạp Lan gia đưa ra linh dược lần này không dùng linh thạch để đổi. Nạp Lan gia chỉ nhận vật dụng. Trấn Phong gần như đã đoán ra được vật Nạp Lan gia cần. Đây cũng là cơ hội tốt để thu phục một đại gia tộc cho mình dùng. Trấn Phong không thể không suy trước tính sau. Nạp Lan gia sống tại rìa của Thôn Kiếm Lâm. Có cửa vào nhỏ nhưng đôi khi xuất phát thú triều cũng khiến Nạp Lan gia thiệt hại không nhỏ. Hai gia tộc Lôi gia và Nạp Lan gia đã nhiều lần suy nghĩ cùng chuyển đến Thôn Kiếm Thành chung sống nhưng Nạp Lan gia vẫn còn chần chừ chưa quyết. Nạp Lan gia cũng không muốn đầu nhập vào thế lực nào khiến họ bị quản thúc. Phong cần hỏi ý kiến của các lão nhân.

Gia chủ Lôi gia bước vào. Lôi Hải không theo vào cùng. Hải đã được Phong phái đi thế chỗ của Trần Ngọc Phương trong đấu giá hội. Viên Hồi Sinh Đan đang được các thế lực từ từ vì tranh giành đã đưa ra các loại công pháp, vũ kỹ, thần vật ra mong có thể đổi lấy. Nạp Lan Vĩ Nhân khi thấy Lôi Chí Hào biến mất khỏi phòng đấu giá thì mỉm cười. Độc Cô gia kiếm được một quyển trục Nạp Lan gia sao có thể tay không mà về. Bất quá một viên Hồi Sinh Đan còn quý giá hơn tụ linh trận quyển trục rất nhiều. Lần này Nạp Lan gia tính bán cho Lôi gia một cái nhân tình. Đại hội trưởng lão đã quyết định chỉ cần Lôi gia chịu xuất ra tụ linh trận vậy thì Nạp Lan gia cũng buông tay bán cho Lôi gia viên Hồi Sinh Đan. Khiến cho một trận pháp sư có tuổi thọ đại tăng, Nạp Lan gia còn sợ sau này thiếu tụ khí trận tu luyện hay sao? Theo thời gian nhân tình này chắc chắn sẽ được bù đắp lại gấp nhiều lần. Hơn nữa thể hiện vừa rồi của Phong minh chủ đối với Độc Cô gia cũng khiến Nạp Lan Vĩ Nhân hài lòng không thôi.

Lôi gia chủ Lôi Chí Hào mỉm cười bước vào mắt lóe tinh quang nhìn Trấn Phong. Lão biết con trai lão không cần viên đan dược này nữa. Bất quá vẫn phải che mắt thế gian, không thể không mượn nước đẩy thuyền. Nạp Lan gia đưa ra đan dược, trước đó cũng đã đánh tiếng cho Lôi gia biết. Đây là kinh hỷ của Nạp Lan gia dành cho Trấn Phong. Nói gì thì nói, một trận pháp sư cường đại cũng phải khiến họ động lòng. Bao năm qua số lượng tụ linh trận của Nạp Lan gia cũng như bao gia tộc khác, chỉ đủ để duy trì cho một số cường giả đỉnh tiêm có tiềm năng khá sử dụng. Muốn bồi dưỡng thêm một số hậu bối đều là điều rất khó khăn. Cũng chỉ một câu Lôi Chí Hào để lại rồi biến mất khỏi phòng:

– Phụ thân và gia tộc sẽ tới tay Hồi Sinh Đan cho con.

Nguyễn Bá và Trần Ngọc Phương nghe vậy thì cũng vui cười ra miệng. Họ đều biết minh chủ của họ là một thể tu. Nếu Trấn Phong có thể kéo dài tuổi thọ đây cũng đồng nghĩa với việc kéo dài sự cường đại của dong binh đoàn. Đối với những thành viên đã có mặt ngay từ lúc đầu không thể nghi ngờ là điều họ mong muốn nhất. Chỉ vỏn vẹn mấy tháng thời gian họ đã một bước lên mây đi theo một minh chủ hào phóng. Cảnh giới của các đường chủ đã có sự tăng tiến rõ rệt. Họ còn được tôn trọng và trọng dụng. Ngồi nhắm nháp miếng thịt thú Trấn Phong tươi cười ra mặt. Bắt đầu giao phó một số việc của dong binh đoàn cho Trần Ngọc Phương. Không biết từ lúc nào Trần Ngọc Phương đã trở thành thư ký riêng của Trấn Phong. Cũng vì Ngọc Phương thương bưng cơm cho Phong nên đôi khi cần nhắn nhủ gì cho các đường chủ, Phong thường nhắn qua Ngọc Phương. Lâu ngày đây đã trở thành địa vị riêng của Ngọc Phương. Lôi Minh biết việc này cũng cho Ngọc Phương đãi ngộ của một phó đường chủ. Hưởng lương bổng 40 linh thạch hạ phẩm mỗi tháng. Tặng cho Ngọc Phương một lầu các nhỏ, bất quá cô nàng thích ở cùng trận pháp đường chủ Nguyễn Phương Dung nên phòng ốc của hai người to gần gấp đôi của những người khác. Các đường chủ cũng quý mến cô gái trẻ xinh đẹp này. Ngọc Phương rất hiểu ý người. Lúc rảnh rỗi Ngọc Phương sẽ cùng các nữ dong binh đoàn luyện tập và sau một thời gian sống trong dong binh đoàn cô nàng đã kiến lập một đội ngũ nữ dong binh riêng của mình. Chuyên đi chữa trị và băng bó các vết thương cho đồng môn. Một số người gọi đội ngũ này là dược y quân. Tuy chưa chính thức được thành lập và các nữ y đều có đội ngũ riêng của mình nhưng họ thường tụ tập lại cùng một chỗ, trên bả vai áo giáp được thêu một bông hoa hồng. Tượng trưng cho họ thuộc hệ phái dược y quân.

Bên dưới các thế lực đã tranh giành đến hồi cao trào.

– Vĩ Nhân dược sư, tài hạ nguyên dùng công pháp địa cấp Cửu Minh Hỏa công đổi với đại sư.

– Tại hạ nguyện dùng Nguyệt Đỉnh Lô đổi lấy đan dược.

Cửu Minh Hỏa công là công pháp địa cấp của Kim Long kiếm tông. Bất quá thế lực này chủ tu là kim hệ. Đối với hỏa công không mấy cần thiết. Đây cũng là công pháp họ dùng để trao đổi cùng luyện dược sư nhiều nhất. Rất nhiều luyện dược sư trung cấp của Kim Long đại lục đều dùng nó để tăng cường lực khống hỏa. Có thể nói đây là công pháp cường đại nhưng lại có số lượng tu luyện giả tạp nham nhất. Nguyệt Đỉnh Lô là địa cấp dược đỉnh. Thuộc loại quý hiếm đối với bất kỳ luyện dược sư nào. Một số thế lực cường đại dùng dược đỉnh cao cấp để hấp dẫn các luyện dược sư gia nhập vào thế lực của họ. Cũng có thể dùng dược đỉnh để cho luyện dược sư thuê. Thế lực vừa chịu bỏ ra dược đỉnh của mình là một trong bát tông nhất lưu thế lực đứng thứ 3, Lạc Hồng kiếm tông từ Lôi Linh đại lục. Nạp Lan Vĩ Nhân mặt vẫn không đổi sắc, lão rất có kiên trì để đổi lấy quyển trục tụ linh trận pháp. Hồi Sinh Đan là loại đan dược thần cấp. So với Sinh Tử đan thì phẩm cấp hơn mấy đại giai cảnh. Trong gia tộc nào cũng có những hậu bối không đủ thiên phú tu luyện nhưng gia tộc cũng sẽ không thể đem đồ vật quý giá như vậy đi bồi dưỡng một kẻ vô năng. Trấn Phong thì lại khác, Phong đã từng nổi danh thần đồng. Giờ sau bao năm lại có thể tu luyện tinh thần lực và trận pháp. Đặt ở bất kỳ thế lực nào cũng sẽ đập nồi bán chảo để khiến người như Phong trở thành tu luyện giả. Một thiên tài sau khi bị xuống dốc sẽ rất khó vực lại được, còn Trấn Phong đã thể hiện được bản lĩnh của mình. Các đại thế lực tuy biết vậy nhưng đồ vật nếu có thể tới tay vậy cũng có thể dùng để mua chuộc Trấn Phong. Một tụ khí trận tuy hiếm có nhưng cũng chỉ có thể dùng trong 10 năm. So với các vật địa cấp đỉnh các thế lực đã xuất ra không thể bằng được. Các đại thế lực tin tưởng thần vật của mình có thể hấp dẫn được Nạp Lan Vĩ Nhân. Nhưng lại buồn bực vì Nạp Lan Vĩ Nhân cũng chỉ thỉnh thoảng nhíu mày rồi lắc đầu không trọn món nào thích hợp cả. Khi các cường giả im lặng suy nghĩ xem họ phải xuất ra cái giá gì thì Lôi gia chủ Lôi Chí Hào đã đến trước mặt Nạp Lan Vĩ Nhân:

– Vĩ Nhân dược sư, chỉ cần tiền bối tặng viên Hồi Sinh Đan này cho Phong nhi, Lôi gia nguyện đáp ứng Nạp Lan gia với bất kỳ giá nào.

Điều này không khiến mọi người có mặt khó hiểu, vẫn biết rằng Lôi gia lần này không thể bỏ qua. Chỉ là họ cũng đang suy nghĩ Lôi gia có đồ vật gì có thể động dung được Nạp Lan gia? Tụ linh trận ư? Tuy quý hiếm nhưng không đủ để làm Nạp Lan gia động dung, với một trận pháp chỉ dùng được 10 năm để đổi lấy một đan dược thần cấp, không thể được. Tụ linh trận chỉ là địa cấp đỉnh. Lấy địa cấp đổi lấy thần cấp là điều không thể nào. Cho dù Nạp Lan gia chịu, những người ở đây cũng không chịu. Đây là đấu giá hội nên phải cạnh tranh công bằng. Đó là điều luật của Liên Minh đã đặt ra. Các đại thế lực, nhị lưu thế lực thậm chí tam lưu thế lực phải trong thời gian nhất định đem đồ vật của mình đưa ra đấu giá. Giá cả chủ nhân có thể đặt ra, nhưng không thể thiên vị bất kỳ thế lực nào. Đó là luật, nhưng một số thế lực nhất lưu cũng lén nút trao đổi thần vật hay công khai công bố vật mình muốn đổi. Nếu đôi bên chấp thuận sẽ giao dịch. Nhưng dùng vật cấp thấp hơn để đổi vật cao cấp hơn, điều này khó thành. Đan dược thuộc thần cấp nhưng cũng chỉ dùng được một lần. Lấy địa cấp dược đỉnh hay công pháp địa cấp đổi lấy đã là hạn chót. Mọi người hồi hộp xem Nạp Lan gia phản ứng ra sao.

– Chí Hào tiểu hữu. Chúng ta tuy là người nhà nhưng Nạp Lan gia ta đúng thật đang rất cần một số tụ linh trận. Hồi Sinh Đan cũng chỉ có một viên không biết chư vị tại đây nói một viên như vậy đổi được bao nhiêu tụ linh trận địa cấp đỉnh đây?

Mọi người ở đây nghĩ đến thì tái mặt. Một viên đan dược thần cấp có thể cải tạo lại đan điền cho một cường giả sắp vẫn lạc. Sau khi cường thể đan điền liền có thể dùng cảnh giới tu vị của cường giả để tự chữa thương cho mình. Chỉ cần mang theo một viên đan dược như vậy, cường giả đã có thủ đoạn hộ mệnh. Giá trị tùy vào có người nào tranh giành hay không, nếu là chí tôn giả tranh giành số lượng linh thạch sợ rằng sẽ phải dùng đến con số bách vạn để tính. So với giá cả của một tụ linh trận cấp 9 đỉnh vừa rồi mới báo, ít nhất cũng phải đổi được hàng chục quyển như vậy. Chưa đợi mọi người kịp phản ứng gì trên phòng của Lôi gia Trấn Phong đã thông qua trận pháp nói chuyện:

– Vĩ Nhân dược sư gia gia, chỉ cần gia gia chịu tặng cho điệt nhi viên Hồi Sinh Đan kia, Nạp Lan gia muốn bao nhiêu tụ linh trận điệt nhi cũng xin đáp ứng. Chỉ là số lượng có thể từ từ đưa tới Nạp Lan gia hay không?

– Ha ha ha, được lời này của chất nhi ta đã yên tâm. Bất quá số lượng sẽ không thể quá ít, bằng không anh hùng Thiên Linh giới lại nói Nạp Lan gia ta thiên vị Lôi gia.

– Ha ha ha, Vĩ Nhân gia gia nói chí phải. Phong nhi bị thương đan điền từ nhỏ, giờ nếu có thể kéo dài được tuổi thọ, cái ân cứu mạng này đâu chỉ có thể tính bằng tụ linh trận. Chỉ cần gia gia muốn ngay cả tụ khí tháp chất nhi cũng vui lòng dựng lên cho Nạp Lan gia.

Các đại thế lực nghe vậy thì giật mình. Nạp Lan gia chuyến này quá lời. Người ta báo đáp ân tình, ngươi lấy cớ gì đi chèn ép Lôi gia? Chả nhẽ cấm không cho Lôi gia trả ơn. Lôi gia không những có thể quật khởi, Nạp Lan gia cũng sẽ theo đà mà tiến mạnh. Độc Cô gia chắc chắn cũng sẽ không thiếu chỗ tốt. Nếu để hai thế lực này chiếm hết phần tốt, vậy các thế lực nhất lưu chỉ có nước húp cháo loãng. Nhưng hiện giờ đại cuộc đã định. Ai bảo ngươi không xuất ra Hồi Sinh Đan để mua chuộc người ta. Các đại thế lực giờ mới thật sự bị hẫng. Kể cả Trương Sang Sang. Một viên đan dược thần cấp để đổi lấy nhân tình của một trận pháp sư cường đại thật sự không thể ngờ là một việc buôn bán rất đáng làm. Nạp Lan gia đối với Lôi gia quả là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, giờ các thế lực hối hận cũng không kịp. Không thể nghi ngờ phe Lôi gia lần này thắng lợi quá lớn. Các thế lực tuy bất mãn nhưng cũng chả thể nói gì. Thuận mua vừa bán. Tụ linh trận thế lực nào mà chả cần. Nhưng tiếc rằng trận pháp sư quá hiếm hoi. Giờ có được một trận pháp sư nghịch thiên như vậy lại bị Nạp Lan gia phổng tay trên. Cảnh giới luyện dược của Nạp Lan gia chỉ có Hồng tộc tại Lôi Linh đại lục mới có thể sánh bằng. Nếu có thêm trận pháp của Trấn Phong trợ giúp, hai gia tộc này sẽ ngày càng khắng khít, Liên Minh Bách Tộc sẽ khó chèn ép hai đại gia tộc này hơn. Nhưng sự việc đã đành. Trấn Phong quá trọng yếu với Liên Minh, vị cường giả thần bí kia không biết có quan hệ gì với Lôi gia. Sự việc tại Đấu Linh đại lục càng ngày càng khó khống chế.

Các nhất lưu thế lực bắt đầu đỏ mắt với Đấu Linh. Nhân tài nơi này xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Cho dù các đại thế lực cố tình chèn ép và linh khí nơi này rất loãng đi nữa thì các tiểu thế lực luôn luôn xuất hiện một số cường giả trẻ tuổi với tiềm lực khủng bố. Không nói đâu xa chỉ riêng Lôi gia đã từng xuất hiện một cường giả trẻ tuổi như Lôi Thanh Nguyệt Hà. Hiện giờ mọi người có mặt đều chứng thật Nguyệt Hà đã nửa bước vào chí tôn cảnh giới, chỉ cần ngộ được đạo của mình đã có thể bước vào cảnh giới chí tôn giả. Với thiên phú của người này chỉ là vấn đề thời gian khi nào Lôi gia sẽ quật khởi. Thời gian vài ngàn năm đối với cường giả chí tôn cảnh cũng chỉ như một chớp mắt mà thôi. Độc Cô gia luôn luôn xuất hiện nhân tài kiệt xuất. Một mình một kiếm đi vào các tuyệt địa tìm kiếm cơ duyên. Tuy Độc Cô gia chỉ là nhị lưu thế lực, các cường giả trên linh hải cảnh đã rời Đấu Linh đi tìm kiếm cơ duyên của mình nhưng Đấu Linh vẫn là cái nôi của họ. Như Độc Cô Kiếm có mặt nơi này đã thể hiện ra khí khái bất phàm. Mới xấp xỉ 50 tuổi mà đã bước vào linh hải cảnh đỉnh phong. Đã tiếp cận rất gần với sinh tử cảnh rồi. Nhân tài trẻ vậy nếu sếp vào các đại thế lực đều là hạng nhân tài ngàn năm khó gặp. Sau lần đấu giá hội này các thế lực sẽ phải để ý đến Đấu Linh đại lục nhiều hơn. Nhất là Lôi gia, các đại thế lực không muốn có thêm một thế lực chen chân vào kiếm ăn với họ. Số lượng thần vật của tinh vực ngày càng khó kiếm. Tại các đại lục thì linh khí quá loãng, không phù hợp cho cấp bậc võ thánh võ thần cảnh tu luyện được nữa. Còn riêng Đấu Linh là nơi chỉ có thể đủ linh khí cung cấp cho linh hải cảnh tu luyện thì lại càng thảm hại. Trương Sang Sang lại bắt đầu suy nghĩ bước kế tiếp, nàng thật không ngờ tại sao nơi linh khí loãng thế này vẫn xuất hiện nhưng nhân tài trẻ kiệt xuất như Trấn Phong và Độc Cô Kiếm cơ chứ. Nếu có thể biết thêm chi tiết về Trấn Phong và Lôi gia như vậy sẽ dễ tính toán hơn. Trương Sang Sang không thể không nghĩ đến con bài chưa lật tại Đấu Linh. Rất nhiều các thế lực đều để ý đến Lôi gia, giờ đã là thời điểm đến lúc phải tận dụng mọi thế lực ẩn núp tại Thôn Kiếm Thành.

Đấu giá hội vẫn tiếp tục nhưng đã không còn đồ vật gì có thể hấp dẫn được Trấn Phong nữa. Phong âm trầm tính toán bước kế tiếp. Truyền lệnh cho các đường chủ thu mua thật nhiều tu luyện giả có thổ hệ, cho họ tu luyện các loại công pháp phòng thủ, đắp cao tường thành. Phong muốn sau khi hắn trở lại từ Hỏa Linh Hải Thôn Kiếm Thành phải thay đổi hoàn toàn. Với kiến thức về xây dựng hạ tầng của các thành thị của hàng chục triệu người Trấn Phong muốn trong thời gian ngắn nhất có thể sẽ biến Thôn Kiếm Thành một thành thị giàu có và đông đúc nhất của Thiên Linh giới. Đối tượng hấp dẫn dễ nhất đó không thể nghi ngờ là các thể tu. Kiếp trước đã có biết bao nhiêu doanh nhân thành đạt vì họ đáp ứng được số lượng khách hàng lớn, thí dụ như Ikea, HM, Apple, Nokia các hãng điện tử sản xuất đồ dân dụng. Chỉ cần có số lượng tiêu thụ lớn, họ sẽ kiếm lời. Thể tu là nhóm người thuộc tầng lớp thấp nhất của Thiên Linh giới. Họ cũng là nhóm người đông nhất. Ngoài họ ra còn có số lượng rất đông tu luyện giả cấp thấp. Họ vì thiếu hụt tài nguyên tu luyện nên cảnh giới vẫn mãi cứ thấp lè tè. Cho dù những người nói trên không phải cường giả nhưng con cái của họ rất có thể là cường giả trong tương lai. Chỉ là họ không đủ tài nguyên để có cơ hội thăng tiến lên thôi. Chỉ cần Phong trọng dụng họ, bảo vệ họ, họ sẽ bán mạng cho Phong. Với tài lực của Lôi gia hiện giờ Phong đã có vốn để làm việc đó.


Phong truyền các loại địa hình, thiết kế hạ tầng rất rõ ràng. Từ giao thông, đường ống nước thải, khu đổ rác, y tế, trường học rồi các siêu thị, trạm kiểm soát, trạm chữa cháy. Những ai đã từng chơi SIM mà chả phải làm quen với những điều này. Giờ đem ra sử dụng, không thể nghi ngờ lại rất thích hợp. Phong nói ít nhưng dùng cảm ngộ đánh thẳng vào linh thạch trung phẩm. Những gì Phong nhớ được về kiếp trước Phong đều lôi ra hết. Thời gian thấm thoát trôi qua. Các đường chủ đóng vai lính gác thay phiên nhau vào chầu trực nhận mệnh lệnh của Phong cho đến khí trời tối. Đấu giá hội cũng chấm dứt. Quyển trục cuối cùng được Trương Sang Sang và hoàng gia họ Lý tại Chu Tước đại lục thu mua với giá 20 vạn linh thạch cực phẩm. Thanh thiên cấp binh khí của Lôi gia cũng được Thiên Địa Các thu mua. Nhưng khiến mọi người bỡ ngỡ đó là giá của thanh thiên cấp binh khí này là ba gia tộc Lôi gia, Nạp Lan gia và Độc Cô gia không cần xuất thế hệ trẻ lên tinh vực trong kỳ tới. Đối với Liên Minh Bách Tộc đây quả là đề nghị rất dễ đáp ứng. Lôi gia không ngờ chỉ vì muốn mua mạng cho hậu bối của mình lại chịu xuất ra cái giá như vậy. Các thế lực đỉnh tiêm khi biết được điều này lại không khỏi khinh thường. Cường giả là phải không biết sợ, nếu không dám dấn thân vào nguy hiểm thì làm sao tìm kiếm được cơ duyên để trở thành cường giả đỉnh tiêm? Tại tinh vực tuy rằng rất nguy hiểm nhưng nơi đó mới có linh khí nồng đậm nhất. Không lên đó làm sao có thể tu luyện? Không trách gì bao năm nay người của ba gia tộc vẫn chưa có chí tôn giả tọa trấn. Bất quá điều này các thế lực cũng chỉ vui mừng. Hy vọng Lôi gia trong vòng 10 năm tới sẽ luyện chế ra được một thanh thiên cấp binh khí như vậy nữa. Thiên cấp khí giới đã tiếp cận rất gần với thánh cấp, có thể dùng máu và hồn lực bảo dưỡng trở thành thánh khí rồi thành thần khí, và cuối cùng là chí tôn khí.

Hai đại gia tộc đồng minh lại vì điều này mà cảm kích Lôi gia không thôi. Bao năm nay họ không có chí tôn giả tọa trấn nên cường giả trẻ tuổi vẫn lạc rất nhiều. Giận tím mặt nhưng không sao phản bác được Liên Minh. Cường giả trẻ tuổi của thế lực nào cũng thỉnh thoảng bị vẫn lạc, nhưng các nhất lưu thế lực vì được chí tôn giả của họ tọa trấn nên trong lúc nguy cấp chí tôn giả có thể ra tay hóa giải mọi hiểm nguy. Giờ người của cả ba thế lực đều không cần nhìn thấy cường giả của mình vẫn lạc trong vòng 10 năm, đối với bọn họ đã rất là vui mừng rồi. 10 năm tuy ngắn ngủi nhưng trong thời gian này ba thế lực có thể củng cố được thế lực của mình. Thế lực vui mừng nhất chính là Độc Cô gia, vì Độc Cô gia thân là một thế lực chuyên tu võ nên họ phải xuất lực nhiều hơn so với Nạp Lan gia và Lôi gia. Cường giả của họ ngã xuống cũng nhiều nhất. Độc Cô Kiếm không thể nghi ngờ đang nghiêng về phía Lôi gia. Đầu vào một thế lực đáng tin cậy không thể nghi ngờ là điều thế lực nhỏ nào cũng muốn. Nhất là Lôi gia bao năm qua chưa từng bạc đãi đồng minh của mình. Ba đại gia tộc sau bao năm qua lại đã rất nhiều lần muốn hợp lực lại làm một. Điều khó khăn nhất đó vẫn là ai sứng đáng làm lão đại. Hôm nay Lôi gia đã quyết tâm xuất hiện trước mặt thế nhân đối với 2 gia tộc khác là một điều đáng mừng. Thứ nhất là Lôi gia đã mở ra bảo địa của mình cho thế hệ trẻ vào lịch lãm. Thứ hai là đã đem ra trụ linh trận đủ hấp dẫn được 2 gia tộc khác. Thứ ba đó là Lôi gia đã xuất ra đủ thực lực của cường giả đỉnh tiêm. Điều này đã trấn áp được một số cường giả của các đại thế lực. Bán tôn cảnh nếu sử dụng thần khí đã đủ sức đấu cùng chí tôn giả một trận rồi. Sự cường đại của thần khí của Lôi gia được thừa kế từ thưở Hồng Hoang đến nay danh khí vẫn còn. Mặc dù bao năm nay Lôi gia không xuất ra thần vật đó nhưng không thể nghi ngờ Lôi gia vẫn còn bảo quản. Tuy các thế lực đỏ mắt với thần vật nhưng thần vật đã nhận chủ, đã có linh trí riêng nên cho dù là chí tôn giả cũng không thể thu phục.

Trong Hắc Giới Khí Tổ hí hửng với “tình yêu mới”. Lão mang hai thần vật ra ngắm nghía rồi tinh luyện lại. Dùng dị hỏa tinh luyện lại tài liệu, đóng cửa không cho ai vào. Động tĩnh của lão làm ra xuyên qua kết giới của lầu các khiến Đan Tổ bực mình không thôi nhưng biết Khí Tổ một khi “xuất thần” thì cho dù trời có sập cũng không thể lay động được lão. Trấn Phong bày thêm kết giới giúp Đan Tổ khiến bà dễ chịu không thôi. Động tĩnh mà có thể xuyên qua kết giới ngày thường của Khí Tổ. Lúc Trấn Phong ném hai thần vật vào trong Hắc Giới Khí Tổ đã hưng phấn đến nỗi quên luôn bày thêm kết giới. Trấn Phong giờ cũng rất là hồi hộp đợi chờ xem Khí Tổ sẽ đem cho Phong kinh hỷ gì.

Trời tối dần Phong theo các trưởng lão và các vị kim bào về gia tộc. Vòng ngoài bảo hộ do các đường chủ dong binh đoàn một mạch hộ tống Phong về gia tộc. Các thế lực muốn chặn đường làm quen với Phong cũng được Lôi Minh từ chối khéo. Trấn Phong như người không hồn chìm đắm vào cảm ngộ của trận pháp chân theo quán tính bước theo Lôi Minh. Phong đang suy nghĩ ngũ hành trận phải nên bày ra thế nào. Sau khi lãnh ngộ được ngũ hành thuộc tính phiến thiên địa trong đan điền của Phong đã rộng bằng Đấu Linh. Vòm trời cũng cao lên hơn một chút. Phong lững thững bước theo các trưởng lão của gia tộc. Trong đại sảnh mọi người bắt đầu thả lỏng đem rựu thịt ra đánh chén chúc mừng.

Trong đại sảnh ba vị kim bào ngồi dưới trướng sau ba vị thái thượng trưởng lão. Lôi Minh cũng chen vào ngồi sau lưng của Trấn Phong. Họ thuộc hàng tiểu bối nên ngồi gần cửa. Lôi Hải lo bưng trà rót nước. Độc Cô Kiếm và Nạp Lan Vĩ Nhân và các vị khác của Nạp Lan và Độc Cô gia cũng được mời. Họ thấy Trấn Phong nét mặt âm trầm như đang cảm ngộ thì khẽ nhíu mày. Tên quái vật này hôm nay đánh một trận đẹp mắt như vậy hiện giờ còn dư sức đi tìm cảm ngộ. Lại có cảm ngộ ngay lúc tiệc rựu như thế này. Ở đây không có người ngoài, hai người Vĩ Nhân và Độc Cô Kiếm thấy vậy thì biết Lôi gia có ý cho mời vì đại sự. Hôm nay sau khi đấu giá hai người họ đã được Lôi Minh theo lệnh của Trấn Phong đem đi tham quan các tụ khí tháp và một số biệt viện. Thấy quy mô của Trấn Phong dong binh đoàn thì họ phải giật mình. Trong thời gian ngắn vậy đã có thể khuếch trương mức độ đó. Khi rựu được ba chung gia chủ Lôi gia đứng lên cung kính chắp tay hướng các trưởng bối:

– Chúng ta bắt đầu cuộc họp tổng kết của ngày đi.

Toàn trường im lặng. Lôi Minh tay cầm một tờ giấy ghi chép việc buôn bán của ngày. Đứng trước toàn trường Lôi Minh rõng rạc nói:

– Kính thưa các vị trưởng bối, kính thưa các vị khách quý. Hôm nay chúng ta đưa ra tất cả 54 vật phẩm đấu giá. Doanh thu của ngày được tất cả 180 vạn linh thạch cực phẩm. Trong đó tụ linh trận quyển trục của Trấn Phong đoàn chiếm 40 vạn.

Các trưởng lão nghe đến đây thì hài lòng quay sang nhìn Phong. Số vật phẩm của Phong đem ra tuy số lượng không nhiều nhưng vô cùng quý giá. Đem lại lợi nhuận kếch xù cho gia tộc. Tinh Thần Đan, quyển trục tụ linh trận, đây đều là những vật phẩm dùng tài liệu thấp nhất để kiếm lợi nhiều nhất. Trấn Phong nét mặt đằng sau Hắc Dung không thay đổi. Các trưởng bối thấy tiểu bối của mình đang chìm trong cảm ngộ thì không khỏi lắc đầu. Cái tên tu luyện cuồng nhân này đi đâu cũng tu luyện được. Đợi một lúc Lôi Minh tiếp:

– Lần này các vật phẩm xuất ra đều là địa giai khí giới. Đan dược cao giai. Bất quá số lượng vẫn chưa nhiều nên không thu hút được các tiểu thế lực. Các đại thế lực thu gom hết. Nhưng là lần đầu tổ chức, đây cũng đã là một sự thành công không nhỏ. Theo phàn nàn của các tiểu thế lực thì họ chỉ đến góp vui. Các đại thế lực chia nhau các vật phẩm đến 9 phần. Hơn 300 thế lực tam lưu và nhị lưu khác không thể chen chân vào nổi. Tuy vậy nhưng đấu giá hội của Thôn Kiếm Thành cũng đã tạo được tiếng tăm không nhỏ. Dự định lần tổ chức kế tiếp sẽ vào thời điểm 2 tháng sau. Gia chủ, xin ngài nói tiếp.

Gia chủ Lôi gia Lôi Chí Hào đứng dậy nhìn Trấn Phong nét mặt hơi âm trầm lo lắng. Tiểu tử này từ lúc đánh xong một trận kia không đưa ra phản ứng gì là mệt mỏi. Vẫn âm trầm ít nói như thường ngày. Tụ linh trận quyển trục không dễ làm. Một trận pháp sư bình thường mỗi năm làm ra 2 – 3 quyển trục đã là không tồi rồi. Trấn Phong đưa ra cho lão mấy cuốn rồi bảo đem đi bán lấy tiền cho gia tộc. Nhưng lão vẫn chưa biết tốc độ luyện chế quyển trục của Phong. Lão cũng muốn Phong có thể tu luyện, không thể vì sự việc của gia tộc mà khiến Phong trì trệ cảnh giới tu luyện được. Lôi Minh đằng sau khẽ lay người của Phong, vẫn không có phản ứng. Lôi Chí Hào thấy vậy thì khẽ nhíu mày hơi lớn tiếng:

– Phong nhi!

Trấn Phong bị Lôi Minh lay người thì phát cáu lại bị phụ thân đánh thức khỏi cảm ngộ thì đứng phắt người dậy:

– Chuyện gì!

Sau đó quay lại nhìn mọi người thì hơi xấu hổ. Các trưởng bối nhìn thấy Trấn Phong như vậy cũng không trách. Người nào muốn kiếm cảm ngộ thì thường kiếm nơi nào yên tĩnh. Ai lại như cái tên này đứng ngay tiệc rựu mà chìm vào cảm ngộ nữa chứ. Nếu không phải hắn đang ở Lôi gia, bị người đem vào bao bế đi bây giờ còn chưa biết. Trấn Phong khẽ gãi đầu cười trừ:

– Phong nhi đang suy nghĩ trận pháp, không để ý đến cuộc họp, phụ thân cần Phong nhi có chuyện?

– Tiểu tử ngươi không mệt sao? Không cần đi nghỉ ngơi sao? Con nhớ đã hứa với Độc Cô gia và Nạp Lan gia làm quyển trục. Nói không thể không giữ lời với trưởng bối.

Trấn Phong ngốc nghếch nhìn Nạp Lan Vĩ Nhân và Độc Cô Kiếm. Dần dần mới hồi tỉnh hoàn toàn khỏi cảm ngộ rồi lấy ra 2 quyển trục đưa cho hai người. Mọi người trong đại sảnh ngước mắt ngạc nhiên nhìn tên tiểu bối này như nhìn thấy một quái vật. Lúc trước Phong đã đưa cho Lôi Chí Hào mấy quyển. Giờ lại thêm 2 quyển, tên này mất bao nhiêu thời gian để làm một quyển trục? Nhưng nhớ ra cảnh giới trận pháp của Phong lúc so tài với Vương Thánh An là thần cấp thì mới bắt đầu gật gù. Người có tinh thần cường đại như Phong sao lại cần nghỉ ngơi chứ. So với địa cấp, thiên cấp trận pháp sư đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Nhưng nói thế nào mọi người cũng không thể hiểu nổi cho dù là tên này học trận pháp từ trong bụng mẹ cũng không thể trưởng thành nhanh như vậy đi.

– Kiếm huynh, Vĩ Nhân gia gia đây là 2 quyển trục. Số lượng hai vị cần sẽ trong 3 ngày làm ra và giao lại. Bất quá Trấn Phong to gan hỏi 2 vị một điều.

Dừng lại một chút chờ Nạp Lan Vĩ Nhân tay hơi run run cầm quyển trục. Độc Cô Kiếm cũng đỡ lấy quyển trục rồi tiếp lời:

– Phong huynh đệ cứ nói thẳng. Chúng ta là người một nhà chuyện gì cũng có thể thương lượng.

Trấn Phong thấy vậy thì gật gù. Sắp xếp lại câu cú sau đó từ từ đứng dậy.

– Các vị trưởng bối. Các huynh đệ. Trấn Phong dong binh đoàn của ta thành lập không lâu nhưng nếu muốn cường đại thêm thì phải cần các vị giúp đỡ rất nhiều. Thôn Kiếm Thành linh khí quá loãng đã không thể thỏa mãn được người có đẳng cấp trên linh hải cảnh. Tuy nhiên trong Thôn Kiếm Lâm lại có linh khí nồng đậm hơn. Trấn Phong muốn mở rộng Thôn Kiếm Lâm, trọn một mảnh đất dễ thủ khó công để cắm dùi. Tạo tụ linh trận ở đó, mở rộng địa bàn cho các dong binh đoàn. Xây dựng lại Thôn Kiếm Thành, tạo phước cho bá tánh. Ta nghĩ chỉ cần chúng ta có thể tạo dựng được một phòng thủ vững chắc cho Thôn Kiếm Thành, các cư dân sẽ tìm đến Thôn Kiếm Thành an cư lạc nghiệp. Tài phú lớn nhất của nhân loại không phải là linh thạch hay tài bảo mà là nhân lực. Chỉ cần có người tài, sẽ có thể làm lên mọi chuyện. Thể tu tuy là tầng lớp thấp của xã hội nhưng họ lại là số lượng đông đảo nhất. Con cái của họ chỉ cần có thể bồi dưỡng thích hợp sẽ có cơ hội bước lên con đường tu luyện. Sẽ sinh ra rất nhiều cường giả. Hiện giờ dân số của Thôn Kiếm Thành nhiều lắm cũng chỉ hơn 150 vạn. So với các thành thị lớn khác vẫn còn kém xa. Trấn Phong muốn trong vòng mười năm con số này sẽ tăng gấp 10 lần, gấp 20 lần.

Các trưởng bối bắt đầu suy nghĩ. Các thế lực của Thiên Linh giới đều là cường giả, không mấy khi suy nghĩ cho những thể tu. Còn tầng lớp thể tu thì vẫn luôn luôn muốn trở thành tu luyện giả để bước lên con đường cường giả. Mở rộng địa bàn Thôn Kiếm Lâm, đây là ý nghĩ mà từ trước đến nay không thế lực đỉnh tiêm nào nghĩ ra. Nhưng hôm nay Phong đã chứng minh, từ ngày mở rộng Thôn Kiếm Lâm các dong binh đoàn đã có thu nhập phong phú hơn trước. Họ kiếm thu nhập khá vì bán tài liệu lại cho Lôi gia. Số lượng tài liệu luyện đan, luyện khí đã gia tăng rất nhiều. Trong khi các thế lực đỉnh tiêm khinh thường sử dụng thể tu thì Trấn Phong lại giúp đỡ thể tu, nhờ vào họ làm việc cho mình. Đôi bên đều kiếm được lợi. Một vị lão nhân của Lôi gia đứng lên ánh mắt âm trầm.

– Phong nhi, con có ý định này bá bá ủng hộ con. Nhưng Thôn Kiếm Lâm không phải nơi thể tu có thể vào sâu. Con muốn mở rộng địa bàn thì phải cần có rất nhiều linh hải cảnh, thập chí là võ thần, võ thánh cảnh tọa trấn. Tài lực cần dùng để mở rộng thế lực thật sự không nhỏ. Cho dù ba đại gia tộc hiệp lực cũng tốn kém quá lớn. Chúng ta lấy gì chống đỡ đây. Bỏ phố lên rừng, tuy là lợi nhuận cũng sẽ không nhỏ nhưng cái giá bỏ ra cũng quá đắt đi.

Trấn Phong nghe vậy thì mỉm cười. Từ ngày Phong gọi một tiếng gia gia trong cuộc họp của gia tộc. Gọi tộc nhân bằng bối phận thì họ đã từ từ cũng thay đổi cách sưng hô cứng ngắc như trước kia với Phong. Phong quay sang phía Thanh Nguyệt Hà chắp tay cung kính.


– Bà bà, Phong nhi muốn mở địa bàn tại Thôn Kiếm Lâm. Không biết bà bà có cách nào giúp Phong nhi hay không?

Thấy Trấn Phong mỉm cười thì Nguyệt Hà đã biết tên tiểu quỷ này cũng hiểu được một vài điều của các loại trận pháp và kết giới.

– Ha ha, tiểu tử ngươi chắc cũng biết nếu muốn mở ra một phiến thiên địa ở giữa chỗ nguy hiểm trong Thôn Kiếm Lâm thật ra cũng có thể dùng không gian thạch để bày kết giới. Biến một mảnh đất để trở thành phiến thiên địa tách biệt với thế giới bên ngoài. Linh khí có thể dùng trận pháp để hấp dẫn ùa vào. Phải đến võ thánh cảnh, võ thần cảnh mới có thể bày ra loại kết giới này. Với thủ pháp của Lôi gia ta nếu không phải chí tôn giả, đừng hòng có thể tìm ra kết giới. Cho dù là chí tôn giả tìm ra cũng phải mất không biết bao nhiêu thời gian mới phá nổi. Trong thế giới được cách ly có thể bày ra xuyên toa trận kết nối với một nơi khác. Theo đó có thể qua lại dễ dàng. Đây là việc ai ai cũng biết. Bày được kết giới là phải cần cảm ngộ của thời không. Thủ pháp của Lôi gia trong lĩnh vực này không kém. Nhưng điều cốt yếu là phải tìm được đủ không gian thạch. Số lượng tài phú này Lôi gia ta làm sao kiếm? Không gian thạch đâu phải củ cải trắng ven đường chứ…

Trên tay của Trấn Phong xuất hiện một viên đá đen lóng lánh. Linh khí ba động nồng đậm. Lôi Thanh Nguyệt Hà nhìn viên đá đen như vậy thì sững sờ. Tiểu tử này lại chịu xuất ra cho gia tộc? Một viên to như vậy cũng chưa đủ nhưng bà lại sững sở hơn thế nữa khi trên tay của Phong còn xuất hiện viên to hơn vừa rồi. Lại thêm viên thứ ba, viên thứ tư, thứ năm. Các viên đá đen lơ lửng trên không trung được tinh thần lực của Phong khống chế theo thứ tự từ to đến thấp. Tất cả 10 viên kích cỡ bất đồng đều. Bằng 10 viên cỡ này đã có thể bày ra kết giới to bằng một cái làng lớn. So với Lôi gia trang hiện giờ chỉ có to hơn chứ không nhỏ hơn. Lôi Thanh Nguyệt Hà thu cả 10 viên vào giới chỉ. Đây là những viên giới thạch chưa được bày kết giới, chưa được tinh luyện nên linh khí ba động chưa phóng tích, vẫn nội liễm nên còn thu được vào trong không gian giới chỉ. Với kích cỡ này sau khi tinh luyện thì sẽ không thể thu vào trong giới chỉ nữa. Không gian nhỏ hơn không thể chứa chấp không gian lớn hơn. Một viên nhỏ nhất trong đây cũng đã có đẳng cấp trên thiên cấp không gian giới chỉ. Không gian trận pháp không phải là không gian giới chỉ. Trận pháp dùng không gian thạch kết giới thu một phiến thiên địa vào và tạo thành một thế giới riêng biệt. Nhưng thế giới này khác Hắc Giới, không thể thu phóng và đem theo. Cũng như một ngọn núi vẫn sừng sững ở tại một chỗ nay bị người ta xây tường kín rồi đem dấu đi trong một không gian khác. Nhưng các cửa xây vẫn tồn tại và được duy trì bởi trận pháp với không gian hiện tại. Khi kết giới bị oanh kích mạnh mẽ sẽ hiện ra. Bất quá với thủ pháp của Lôi gia chỉ sợ nếu không phải là chí tôn giả sẽ khó lòng mà xông vào.

Trấn Phong nói xong quay sang phía phụ thân Lôi Chí Hào vung tay một cái lại một số không gian thạch nhỏ hơn rất nhiều xuất hiện. Những viên to bằng ngón tay cái. Nếu đem đi luyện chế việc tạo thành không gian giới chỉ địa cấp hay thiên cấp không thành vấn đề. Lại một số tài bảo được Trấn Phong đem tới cho gia tộc. Lôi Minh đứng đằng sau cười típ mắt. Theo minh chủ đệ đệ như vậy lão sớm muộn gì cũng được nổi bật. Lão lúc trước không đủ thiên phú tu luyện để trở thành lục tinh luyện khí sư, cũng chìm đắm vào trong luyện khí thuật nên không làm ra cống hiến gì cho gia tộc. Đến khi tuổi hạn học tập hết phải tiếc nuối mà ra ngoài lo việc làm ăn cho gia tộc. Rất nhanh Minh cảm thấy mình đối với kinh doanh có thiên phú không tồi. Trèo mãi mới vào được chân trưởng quầy phòng giao dịch của Lôi gia, sau này được Trấn Phong coi trọng nên từ chức tại phòng giao dịch để theo Phong. Bao bạn hàng của lão biết tin này đều lắc đầu chê lão vì Trấn Phong chỉ là một hậu bối mới nổi, sẽ tạo ra được động tĩnh gì chứ. Nhưng mọi người không rành chuyện của Lôi gia nên không phát hiện ra tiềm lực của Phong. Định mệnh thường yêu mến những thiên tài nghịch thiên. Đi ra cửa cũng nhặt được bảo. Theo người may mắn như vậy lão chắc chắn cũng sẽ được hưởng sái.

Trấn Phong mỉm cười nhìn mọi người. Để phụ thân há hốc mồm nhìn tên quái vật này. Cứ mỗi lúc lão tưởng mình đã nhìn thấu đứa con út thì hắn lại rút từ hồ lô ra những thứ lão không thể tưởng tượng được. Không gian thạch Phong có rất nhiều nhưng cũng chưa lấy hết ra. Tạo xuyên tinh toa cũng cần một số lượng không gian thạch. Không gian thạch rất hiếm có, dùng bớt một viên là thiếu một viên. Không dễ gì kiếm được. Số lượng Trấn Phong đưa ra cũng khiến các đại thế lực kia phải đỏ mắt. Nên biết rằng kể cả những thế lực đỉnh tiêm cũng không dễ gì có được số lượng lớn như Phong mới đưa ra. Tài lực của một gia tộc bao năm gom lại cũng có thể chỉ đủ mua số lượng như vậy mà thôi. Bất quá, muốn mua cũng không ai có dư mà đem bán. Tạo không gian kết giới không chỉ cần số lượng mà quan trọng nhất là chất lượng. Những viên linh thạch to hơn cả nắm đấm. Có viên to bằng đầu người mới đủ chất lượng để mở kết giới. Không gian thạch thường được tìm tại các không gian khoáng mạch. Số lượng rất hiếm và chủ yếu là những loại nhỏ bằng ngón tay út, có hạt chỉ bé bằng hạt vừng. Lấy những đá này luyện chế thành không gian giới chỉ. Tuy số lượng những hạt bé cũng không hiếm, nhưng đẳng cấp của chúng không thể gộp lại để mở kết giới. Trong Hỏa Linh Hải chính là kết giới của cường giả của Lôi gia đã mở ra từ 2000 năm trước. Đó là một phiến thiên địa ở giữa Hỏa Linh Hải trùng trùng nguy hiểm. Chỉ trú ngụ trong đó tộc nhân Lôi gia mới có thể hồi phục thể lực để tiếp tục lịch lãm trong Hỏa Linh Hải. Đấy là căn cứ địa, là mảnh đất tổ khởi nguồn của Lôi gia.

Thôn Kiếm Lâm. Nơi mà các thế lực thèm muốn mà vẫn chưa có cách thu phục. Các thế lực có thể chiếm núi làm vương nhưng linh thú sẽ không bỏ qua, sẽ hết lớp này đến lớp khác cứng rắn xông vào. Linh thú không hiểu trận pháp nhưng chúng có thể dùng cách trực tiếp cứng rắn oanh kích mà xông vào. Với số lượng linh thú có thể đè bẹp bất kỳ thần cấp trận pháp nào. Chỉ có không gian kết giới đem một phiến thiên địa dấu đi vào không gian khác mới khiến linh thú bỏ qua. Tuy chúng biết ba động tại các kết giới có điều cổ quái nhưng cho dù là thần thú cũng không có cách xông vào. Bất quá số lượng không gian thạch cỡ lớn rất hiếm khi tìm gặp. Nếu có tìm thấy cũng được đưa ra tinh vực để tạo không gian mới cho nhân loại sinh sống. Nếu để các đại thế lực biết việc này chắc chắn sẽ cứng rắn thu lại không gian thạch của Lôi gia. Nạp Lan gia, Độc Cô gia nghe việc bàn của Lôi gia đột ngột như vậy thì không khỏi động dung. Các luyện dược sư đến các nơi có linh khí nồng đậm thường sẽ bị các thế lực thu phục. Không thể không theo, nhưng Lôi gia là gia tộc thông gia của bọn họ. Con cháu mang họ Lôi cũng là người của gia tộc bọn họ. Nay người ta đã bày ra đường trước mặt họ. Không thể không động dung. Trấn Phong tủm tỉm cười nhìn 2 người Nạp Lan Vĩ Nhân và Độc Cô Kiếm.

– Dược sư gia gia, Kiếm huynh. Nếu ta mở tụ khí tháp trong bảo địa Thôn Kiếm Lâm, không biết các vị có thể đến tọa trấn hay không?

Nạp Lan Vĩ Nhân giọng nói hơi run run. Lão không ngờ Trấn Phong nhanh như vậy đã có thể trả dứt nhân tình cho Nạp Lan gia. Luyện khí, luyện đan đều rất cần linh khí làm mồi dẫn. Trong lúc thiên địa dị tượng sảy ra nếu không đủ linh khí cho đan dược, thần binh hấp thu chúng sẽ bị lụy tàn thành bán thành phẩm. Tại Đấu Linh rất khó luyện chế ra các thần vật nghịch thiên. Còn đến các nơi khác đều bị các thế lực lớn chiếm đóng, muốn làm gì cũng phải trả “thuế”. Riêng chỉ có Lôi gia tại Thiên Minh Trung lục lúc nào cũng mở cửa cho 2 gia tộc nhưng bọn họ cũng không dám qua lại quá nhiều vì sợ các thế lực nhòm ngó. Hôm nay Lôi gia đã bày ra đủ thực lực, hỏi làm sao 2 thế gia lão đệ này không bước thêm một bước chịu nhận Lôi gia làm lão đại. Làm ăn với Lôi gia bọn họ chưa từng bị thiệt thòi gì. Nạp Lan Vĩ Nhân giọng run run:

– Phong điệt nhi, ngươi nói Nạp Lan gia ta có thể vào kết giới của Lôi gia tu luyện hay sao?

Trấn Phong mỉm cười tủm tỉm:

– Là kết giới của chúng ta. Nhân gia gia, mẹ ta mang họ Nạp Lan. Trong máu của ta cũng có một phần của Độc Cô gia và Nạp Lan gia. Uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ chồng cây. Trấn Phong tuy mang họ Lôi nhưng ta chưa từng quên dòng máu của mình. Hơn 2000 năm nay 3 gia tộc ta đã dần dần hòa thành một thể. Tại sao cứ phải chấp nhất cơ chứ. Chỉ cần Nạp Lan gia chịu, Phong nhi xin xây tụ khí tháp cấp 9 đỉnh để mọi người cùng tu luyện. Sâu trong Thôn Kiếm Lâm ta tin tưởng có nhiều nơi linh khí còn nồng đậm hơn cả Thiên Minh Trung lục.

Nạp Lan Vĩ Nhân đã từng sống rất lâu tại tinh vực. Lão rất hiểu các đại thế lực kia. Chỉ cần Lôi gia bày ra kết giới tại Thôn Kiếm Lâm bọn họ sẽ mạnh mẽ đòi hỏi Lôi gia xuất ra không gian thạch. Bất quá số lượng không gian thạch được bày kết giới sẽ không thể tháo bỏ. Chỉ có thể dùng một lần. Lão thật hứng thú muốn nhìn mặt của các chí tôn giả kia sau khi biết số lượng lớn không gian thạch đã bị chôn tại Thôn Kiếm Lâm sẽ có phản ứng ra sao. Bao năm nay phục vụ cho Liên Minh ngoài một ít thần vật ra Nạp Lan gia cũng chả được chỗ tốt gì. Lão cũng đã chán nản. Các miếng ngon các nhất lưu thế lực đều chiếm phần tốt hết. Họ giữ lại Nạp Lan gia cũng như giữ cho mình một thầy thuốc riêng. Khi cần chế thuốc thì xuống nước nài nỉ. Khi không cần thì cứ đá sang một bên. Nhân tình nóng lạnh khiến lão phát chán. Giờ Lôi gia mời lão vào tọa trấn, đó cũng đồng nghĩa với việc giao một phần tài sản và trách nhiệm của Lôi gia vào tay Nạp Lan gia. Các trưởng lão của Lôi gia tuy hơi ngạc nhiên nhưng nếu thu phục được hai thế lực này Lôi gia sẽ như hổ thêm cánh khiến các thế lực nhất lưu kia phải kiêng nể. Chí tôn giả rất ngại đến Đấu Linh vì linh khí quá loãng sẽ không đủ cho họ tu luyện. Kết giới sau khi tạo ra sẽ không thể tháo bỏ xuống. Chắc chắn các thế lực kia sẽ đòi thu mua không gian thạch còn thừa nhưng chỉ cần Lôi gia nhất quyết nói hết rồi thì họ cũng chả có thể làm gì. Tin hay không cũng mặc. Ai dám đánh đến cửa thì chỉ có nước cá chết lưới rách ngọc thạch câu phần. Muốn chèn ép chúng ta sao. Dễ dàng gì. Nạp Lan Vĩ Nhân cũng gật đầu chấp thuận.

– Phong nhi, miếng thịt béo vậy, chất nhi định chia cho Nạp Lan gia và Độc Cô gia bao nhiêu đây?

Trấn Phong nghe vậy thì hơi suy nghĩ. Khuôn mặt sau Hắc Dung như mặt hồ lặng không ai đọc được gì.

– Trấn Phong muốn lấy ba phần mười cho gia tộc. 2 phần cho Nạp Lan gia, 2 phần cho Độc Cô gia. 1 phần dùng để duy trì trận pháp. Trấn Phong xin giữ lại hai phần.

Độc Cô Kiếm nghe vậy thì không khỏi rung động. Độc Cô gia không ra sức, chả có công lao gì. Mặc dù tài phú khiến hắn đỏ mắt nhưng vô công bất thọ lộc. Kiếm đứng dậy chắp tay cung kính:

– Phong đệ, vô công bất thọ lộc. Độc Cô gia ta không thể chiếm phần nhiều như vậy. Chỉ cần có chỗ tu luyện người của Độc Cô gia ta sẽ trở thành người thủ hộ cho kết giới. Sau này lập được công mới nghĩ đến việc chia phần sau đi.

Trấn Phong vỗ vai Độc Cô Kiếm.

– Kiếm huynh. Lôi gia ta mở kết giới, mời Độc Cô gia và Nạp Lan gia đến tọa trấn. Việc này sẽ nhất định đụng chạm không ít đến mấy tên chó má kia. Là phước hay là họa còn chưa biết được. Một khi Độc Cô gia trọn lựa bước lên con thuyền này sẽ không có đường lui. Ta muốn cho Độc Cô gia biết, lợi ích là của chung, là của chúng ta. Chúng ta phải bảo vệ lợi ích của mình. 2 phần là con số ta dùng để mua lòng trung thành của Độc Cô gia. Nhận 2 phần lợi ích này Độc Cô gia sẽ bị buộc chặt vào cùng lợi ích với Lôi gia và Nạp Lan gia. Nhất tổn cùng tổn, nhất vinh cùng vinh.

Mọi người nghe vậy đã hiểu ra. Võ lực của Độc Cô gia là cường đại nhất. Xây dựng kết giới cần người thủ hộ. Độc Cô gia sứng đáng được nhận 2 phần lợi ích này. Nạp Lan Vĩ Nhân cũng gật gù. Chắc chắn Trấn Phong cũng đa nghĩ đến vai trò của lão. Với số lượng không gian thạch nhiều thế này chỉ cần có được nguồn nước sẽ có thể trồng được rất nhiều linh thảo đem đi chế luyện thành đan. Lão nghĩ ra được thì người khác cũng nghĩ ra được. Mọi người nhao nhao náo nhiệt đem ra ý kiến của mình, bỗng chốc cả đại sảnh như một cái chợ điên cuồng. Phải chiếm mảnh đất có nguồn nước, có linh khí nồng đậm. Trồng linh thảo đem chế đan. Trong Thôn Kiếm Lâm có nhiều linh thú có thể cung cấp nguồn thú hạch, thú đan không ngừng nghỉ. Các tài liệu luyện chế vũ khí. Vũ khí có Lôi gia lo, đan dược có Nạp Lan lo, vũ lực có Độc Cô gia tọa trấn. Liên minh của ba gia tộc có thể tự cung tự cấp lại có dư để đem bán. Trấn Phong vui lòng gật đầu kéo Lôi Minh rời khỏi đại sảnh. Ở đây đã không còn việc của Phong. Toàn phòng cười ồ hăng hái phân chia công việc.

Các thế lực đỉnh tiêm cũng lần lượt trở về thế lực của mình báo cáo. 1 tuần sau tại Thôn Kiếm Thành đã có một số tửu điếm, phòng trà, khách sạn, quán rựu, thanh lâu, sòng bài được các thế lực nhất lưu mở ra. Họ muốn nghe ngóng xem Lôi gia có những động tĩnh gì. Tuy nhiên họ lại không thể ngờ. Trước đó 6 ngày trên một ngọn đồi bằng phẳng có suối nước chảy quanh sâu trong Thôn Kiếm Lâm mấy vị cường giả che mặt đã phóng ra kết giới chỉ trong khoảng thời gian chưa đến 1 canh giờ dòng suối chảy quanh đã bị ảo trận nối liền hai đầu trước đó cánh nhau cả chục dặm đường. Sương mù bao phủ vùng đồi đó rồi mảnh đất đó được thu nhỏ dần rồi biến mất vào trong một không gian khác. Đứng giữa không gian đó một đội thợ thủ công lấy ra các loại tài liệu bằng bê tông, đất đá rất nhiều và bắt đầu bắt kết giới xây dựng những phòng ốc, biệt viện và đồn điền linh thảo. Những kiểu nhà kính san sát nhau. Ở giữa phiến không gian kết giới này có một trận pháp liên tục lóe sáng đem người của ba gia tộc vào trú ngụ. Dẫn đầu đoàn người này là một thanh niên tuổi tầm 20. Mặt không bao giờ đổi sắc, mồm luôn nhai các gốc tinh thần thảo cao giai không ngừng nghỉ. Đoàn người này luôn đi vào những ngọn tháp cao 10 tầng. Thanh niên này đi đến đâu đều tay bắt kết giới dựng lên những trận pháp cấp 9 đỉnh phong. Trên tầng 10 của các tháp đều có một phòng rất rộng chiếm cả một tầng. Linh khí ngũ hành đều không ngừng nghỉ tập kết tại phòng này. Trận pháp rất lớn, đủ cho cả trăm người tu luyện. Các khí tháp này lại được bày tại các góc và các điểm tụ thành hình ngôi sao năm cánh. Những ai am hiểu trận pháp đều phải níu lưỡi không thôi khi nhìn ra các tháp này tạo thành hình của Thiên Môn Trận. Loại trận pháp thủ hộ mà Phong minh chủ đã dùng để đánh bại cường giả võ thần cảnh Vương Thánh Ân của Trận Môn. Các tháp được kích hoạt với số lượng linh thạch cực phẩm khổng lồ. Nhưng ở giữa các vùng tam giác của các ngôi sao đều là các đồn điền linh thảo chứa hương thơm nồng nàn.

Trong khi các đại thế lực đều cử người đến Thôn Kiếm Thành của Lôi gia thì hai đại gia tộc Độc Cô gia và Nạp Lan gia tuyên bố phong thành bế môn. Ngoài một số luyện dược sư của Nạp Lan gia và võ sư của Độc Cô gia được cử đến Thôn Kiếm Thành để thay gia tộc tọa trấn thì đã không ai còn thấy người của hai đại gia tộc này đâu cả. Độc Cô gia và Nạp Lan gia cũng chỉ để lại một số trưởng lão ngoại vi để tiếp tục lo việc buôn bán của gia tộc. Một số lời đồn nói người của Nạp Lan gia và Độc Cô gia đã đi vào trong nội viện của Lôi gia để tu luyện.

Một tháng sau khi đấu giá hội tại Thôn Kiếm Thành chấm dứt các đại thế lực lần lượt đến bái phỏng Lôi gia tam thiếu nhưng chỉ được các trưởng lão của Lôi gia từ chối không tiếp khách với lý do Phong nhi nha họ đang bế quan đột phá cảnh giới để trở thành tu luyện giả và nghiên cứu trận pháp. Tạm thời không ra ngoài gặp mặt ai.

Cách Thôn Kiếm Thành rất xa trên một phiến thiên địa đầy rẫy nham thạch một thanh niên lưng đeo bảo kiếm, trên người mặc bộ giáp đen có hình con hắc long âm trầm thì thào:- Hỏa Linh Hải, rớt cuộc ta đã đến.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.