Đọc truyện Đan Khí Thần Tôn – Chương 12: Phá Gia Chi Tử Tiểu Lôi
– Tiểu gia hỏa thật dễ thương.
Tiếng của Đan Tổ vang vọng trong thức hải của Trấn Phong. Chú cún với đôi mắt tròn xoe vẫy đuôi nhìn Phong như gặp được người thân thiết. Không biết tiểu gia hỏa này đã ở đây bao lâu? Trấn Phong nhìn kỹ chú cún dễ thương này thì mỉm cười.
– Không biết ngươi tên gì? Đến từ đâu. Nếu hôm nay đã có duyên với ta vậy từ nay theo ta đi.
Trấn Phong ôm cún con vào lòng rồi định quay đầu. Tiếng của Khí Tổ bỗng vang vọng.
– Tiểu tử không phát hiện ở đây thật sự có rất nhiều không gian thạch hay sao?
Nhìn lại sung quanh, sự vật đã khác rất nhiều so với 2 năm trước. Nơi này cách khu nhân loại của Lôi gia trang không xa. Bình thường rất ít có linh thú qua lại. Những người đến đây liệp sát linh thú cũng vì vậy nên rất ít đến chỗ này. Lần trước Trấn Phong bị con hắc phong lang đuổi hắn cứ thẳng hướng Lôi gia trang để chạy. Chạy đến cái hố này thì té ngã mê man bất tỉnh. Lần trước lúc tỉnh dậy ở đây không có những viên đá óng ánh như những viên kim cương đen.
– Đây thật là không gian giới thạch? Do cún con này đem đến?
Trong Hắc Giới Đan Tổ và Khí Tổ vắt óc ra suy nghĩ. Trấn Phong cũng càng lúc càng có cảm giác hắn đang bị định mệnh sắp sếp. Nếu lần trước hắn xuyên việt đến đây tại địa điểm này, lần này ở đây lại xuất hiện sinh vật không thuộc thế giới này. Tất cả là tình cờ thôi sao? Tiếng của Khí Tổ vọng lên:
– Tiểu đồ nhi, hiện tại chúng ta chưa phán đoán ra địa điểm này có cái gì cổ quái nhưng không thể là tình cờ vô cớ được. Dù sao đi chăng nữa những không gian giới thạch này là những loại tài liệu quý giá. Cứ thu trước nói sau.
Không đợi Khí Tổ dục đến lần thứ hai Trấn Phong dùng tinh thần lực cách không thu hết các viên không gian giới thạch này lại ném vào trong Hắc Giới. Chú cún con bên cạnh nhìn Trấn Phong miệng lè lưỡi như đang đợi chủ cho ăn.
– Chắc ngươi cũng đói rồi. Không biết ngươi có ăn được thịt thú hay không?
Nói xong xuất ra một miếng thịt linh thú nhỏ. Cún con đưa mũi lên ngửi nhưng rồi lại quay đi, mắt cứ nhìn chằm chằm vào chiếc Hắc Giới chỉ của Trấn Phong đeo ở bên ngón áp út tay phải. Mắt chú cún nhìn Trấn Phong xong lại nhìn Hắc Giới như đang do dự điều gì. Dường như có cái gì đó trong Hắc Giới hấp dẫn chú cún con này. Trấn Phong đang định cúi xuống bế cún con lên thì không gian ba động, cún con biến mất. Đợi một lát sau tiếng của Đan Tổ vọng ra:
– Ha ha ha… tiểu gia hỏa thật dễ thương. Đến đây đi nương cho ngươi ăn.
Thì ra cún con đã vào trong Hắc Giới. Nhưng có điều cổ quái vì Hắc Giới đã liên kết với Trấn Phong, đã nhận Phong làm chủ. Trừ hai vị Đan Tổ Khí Tổ ra sẽ không ai có thể vào Hắc Giới nếu Trấn Phong không cho phép. Nhưng cún con này xin phép cũng không thèm, muốn vào là vào. Phong nghĩ đến đây thì hơi bực mình. Ở Mỹ Phong đã quen với quyền lợi riêng tư. Đến cha mẹ muốn vào phòng con cái cũng phải gõ cửa, con cái cho vào mới được vào. Đến thế giới này hết hai lão quái vật sống trong thức hải của mình giờ lại bị cún con ăn hiếp. Coi bộ Phong phải giáo huấn tiểu gia hỏa này lại. Nhưng Phong cũng vui mừng. Tiểu gia hỏa này chắc chắn có điều bất phàm. Hắc Giới là do Khí Tổ đích thân luyện ra, có bày kết giới chắc chắn. Đâu phải ai muốn vào là vào được, nhưng đối với cún con lại không có sự ngăn cản gì. Chỉ cần dạy bảo tốt, sau này cún con sẽ là một trợ thủ đắc lực cho Phong. Nghĩ đến đây Phong không khỏi vui sướng. Tiếp tục thu thập các viên không gian giới thạch đủ các cỡ, các hình thù. Số tài phú này quả thật lớn hơn tưởng tượng rất nhiều. Một không gian giới chỉ sau khi luyện chế ra thành hoàng giai hạ phẩm giá cả cũng mấy trăm linh thạch hạ phẩm rồi. Những viên không gian giới thạch ở đây có viên còn to bằng nắm đấm, giá trị xa xỉ. Tự nhiên có tiền từ trên trời rơi xuống. Không nhặt là tên vương bát đản. Nhớ kiếp trước Phong tuần nào cũng chơi sổ số. Mấy lần về Việt Nam chơi hắn cũng đánh đề. Hay có sở thích giải mộng để đánh đề như mấy người nuôi chuột ở quê (con chuột = số 15). Có lần hắn nằm mơ thấy cái xe đạp. Ngày hôm sau đánh con 02. Tối đến nó sổ 72. Xe đạp có hai cái bánh, đánh 02 là chuẩn. Nhưng hắn lại không nghĩ đến một cái bánh có 36 xích căm cộng lại là 72. Mơ thấy bảo mà vẫn không có số làm giàu. Giờ không tốn đồng xu nào tiền từ trên trời rơi xuống. Đang vui sướng với số tài bảo khổng lồ mới thu thập được thì giọng của Đan Tổ đã hô to:
– Tiểu gia hỏa không được ăn. Cái đó không ăn được.
Trấn Phong cũng thất thần thu mình vào trong Hắc Giới. Đan Tổ đang cố giữ cún con, dùng tinh thần lực hùng hậu của bà để ngăn cản nó. Nhưng cún con như cá trạch tuột khỏi sự khống chế của Đan Tổ, chạy vào đống linh thạch cực phẩm. Lần trước đại gia gia cho Trấn Phong tầm 1 vạn linh thạch hạ phẩm. Tuy số lượng không nhỏ nhưng khi thấy tiểu gia hỏa cứ thế từng viên nuốt chửng Trấn Phong cũng không khỏi phát ớn. Linh thạch là tài liệu tu luyện giả ưa sử dụng để hấp thu nhất trong khi tu luyện. Mỗi viên cũng không to lắm chỉ bằng cỡ hai đốt tay của người lớn. Nhưng chú cún kia thân hình có bao nhiêu? Với đôi tay của Phong đã có thể nắm gọn. Thế mà hiện giờ Cún con đã nuốt phải gần 200 viên linh thạch cực phẩm. Là linh thạch cực phẩm đấy à. 1 viên tương đương với 1000 viên trung phẩm, tương đương với 1 triệu viên linh thạch hạ phẩm. Đây là do công sức của Lôi gia không biết đã dùng bao nhiêu luyện khí sư với kiếm được. 200 viên linh thạch cực phẩm đó là số gia tài khổng lồ cỡ nào. Tuy Phong có trên dưới 1 vạn viên linh thạch cực phẩm nhưng Phong cũng biết đây là số tài sản của gia tộc hết sức tài bồi cho Phong. Dùng hết một viên sẽ mất đi một viên. Với cảnh giới của Phong có số lượng cực phẩm linh thạch này thật sự không dễ kiếm. Cho dù hắn dốc sức đào móc của gia gia mới chỉ móc được có 10 vạn linh thạch hạ phẩm mà thôi. Còn chưa đổi được một viên cực phẩm linh thạch. Nhìn cún con nuốt linh thạch với tốc độ nhanh như điện thì Phong không khỏi rớt nước mắt.
– Cái tên bại gia chi tử ngươi. Nhỏ như vậy đã ăn nhiều thế? Sau này lớn ta làm sao nuôi ngươi?
Cuối cùng thì tốc độ của cún con cũng chậm lại rất nhiều. Đến khi nuốt được khoảng 300 viên thì đình chỉ, liếm liếm lưỡi rồi lại thè ra chông rất đáng yêu. Cún con ợ lên một tiếng sau đó bắt đầu nhổ ra từng viên linh thạch không còn quang sắc. Linh thạch cực phẩm chưa đến một khắc (1 khắc = 15 phút) đã bị cún con hấp thu hết 300 viên. Vẻ mặt của cún rất nhân tính. Vui vẻ tung tăng chạy quanh Đan Tổ. Thỉnh thoảng nhảy xổm lên người Khí Tổ đòi chơi. Hai lão nhân gia cũng vui vẻ âm yếm cún con này. Cún chạy đến ngước nhìn lên Trấn Phong như vẻ biết ơn. Sau đó chạy lại liếm tay Phong, áp đầu vào chân Phong như thể tỏ lòng âm yếm. Phong nghĩ thầm, hàng ăn này cũng biết lấy lòng gớm.
– Phải đặt cho ngươi một cái tên rồi. Ngươi lông bạc, lại nhanh nhẹn như tia chớm. Ta gọi ngươi là tiểu Lôi. Phá Gia Chi Tử Tiểu Lôi.
– Gâu, gâu, gúpf gúpf.
Cún con lè lưỡi mừng rỡ. Sau đó lại chạy theo Đan Tổ, trên đường vừa đi vừa ngửi linh thảo. Hai lão nhân gia cũng vui khi có cún con để chông nom. Như hai người già được chăm sóc đứa bé. Lắc đầu cười khổ Trấn Phong liền lui ra khỏi Hắc Giới. Thân thế cún con rất bí ẩn. Linh thú sau khi hóa hình sẽ biết nói tiếng người. Để sau này hỏi lại tiểu Lôi sau. Trấn Phong lui ra khỏi Hắc Giới đem hết không gian thạch thu thập hết không còn một viên. Tinh thần lực mạnh mẽ tìm kiếm không bỏ sót một viên. Mỗi viên giá trị xa xỉ. Đang lúc phải nuôi tên bại gia chi tử cún con kia nữa không thể không kiếm cách kiếm tiền thêm. Vì không để sót lại thứ gì Phong khuếch tán tinh thần lực lan rộng ra. Hiện giờ Phong vì tu luyên Tinh Thần Thí Luyện Quyết đã có thể che dấu tinh thần lực của mình. So với các lão gia hỏa tại Lôi gia trang, tinh thần của Trấn Phong mạnh mẽ hơn nhiều. Nhưng vì đẳng cấp của hắn mới tu luyện Tinh Thần Thí Luyện Quyết nên vẫn chưa giò sét được các vị lão gìa tam tinh như Lôi Chiến Cuồng kia.. Tinh Thần Thí Luyện Quyết chia chín tầng. Khi tăng thêm một tầng thì sẽ được tăng phúc cho tinh thần lực của mình. Tinh Thần Thí Luyện Quyết còn có thể giúp cho người luyện che dấu tinh thần lực. Vậy nếu người có tinh thần lực cao hơn thì đồng cấp sẽ được lợi nhiều hơn. Tinh thần lực của Trấn Phong đã đến mức độ khủng bố. Lúc trước chỉ vì chưa có công pháp thích hợp để tu luyện nên không thể công phá nổi phòng ngự của các vị gia gia.
Tu luyện một năm Trấn Phong mới bước qua giai đoạn nhập môn. Không phải vì thiên phú của hắn không đủ mà là Phong có quá nhiều điều cần học hỏi. Nào là tri thức luyện khí, tri thức luyện đan, rồi các loại võ công. Phong dùng khá nhiều thời gian để học tập các loại trận pháp. Trận Pháp không cần linh lực để luyện tập. Cần nhất đó là tinh thần lực và ấn quyết. Tay bắt ấn quyết đánh ra mắt trận sau đó dùng tinh thần lực bày ra trận pháp. Lúc đầu học Phong cũng quay cuồng nhưng càng ngày trận pháp càng rõ rệt.
Trận pháp cũng không phải điều gì quá khó học, cần nhất là tinh thần lực. Mà Trấn Phong mạnh nhất là có được tinh thần lực khủng bố. Sức chịu đựng của linh hồn quá cường hãn nên hắn có thể nhai Tinh Tthần Thảo như nhai kẹo để bồi bổ và tăng trưởng tinh thần lực của mình. Hiện giờ Phong như nghiện Tinh Thần Thảo. Cũng may là ở Thôn Kiếm Lâm không thiếu nhất đó là Tinh Thần Thảo. Tùy ý mọi nơi có thể gặp được Tinh Thần Thảo cao giai. Mùi vị của loại thảo dược này như bạc hà, cũng không khó ăn lắm đối với Phong. Sợ nhất là sự đau đớn khi bị xé nát linh hồn của Tinh Thần Lực, nhưng thuốc phàm dùng nhiều sẽ bị miễn dịch. Nhưng quái lạ là Trấn Phong miễn dịch là chỉ miễn dịch cho nỗi đau đớn của linh hồn mà thôi. Còn dược lực của Tinh Thần Thảo nhờ vào công pháp tu luyện Tinh Thần Thí Luyện Quyết đã có thể bước lên một tần cao mới.
Hiện giờ Phong muốn kiểm tra xem hắn có thể phóng xuất linh hồn của mình ra bao xa? Hướng mắt đến Lôi Gia Trang rồi đưa vào trong Thôn Kiếm Lâm. Tầm 8 dặm cách chỗ của Phong phát hiện ra có linh khí ba động của nhân loại. Phong định bỏ qua thì cảm thấy khu vực đó có ba động của một bầy linh thú hắc phong lang từ cấp 3 đến cấp 6. Hắc phong lang là loài lang thú như cho sói. Bình thường chúng nó thích sống một mình, nhưng cũng có lúc kết đội đi săn. Tiểu đội dong binh đoàn này chỉ có vỏn vẹn 5 người 3 nam 2 nữ. Ngày nào cũng có người bị linh thú giết hại. Coi bộ hôm nay số phận của họ khó thoát. Tuy Phong không phải đại hiệp gì nhưng hắc phong lang có yếu điểm trí mạng là mắt và yết hầu. Nhân loại bình thường khó có thể làm tổn thương chúng vì hắc phong lang có phong thuộc tính, rất nhanh nhạy. Không may cho loài hắc phong lang là Trấn Phong tu luyện Long Biên kiếm pháp. Kiếm chiêu chỉ chú trọng một chữ nhanh. Suy nghĩ một thoáng rồi thay hình đổi dạng. Trấn Phong nhờ có mặt nạ Hắc Dung có thể tùy ý thay hình đổi dạng và lại có thể che dấu tu vị và ba động linh khí được hấp thu. Hiện giờ Phong lại dùng hình dạng mà hắn ưa nhất khi lịch lãm và vào thành để đem tài liệu đi bán. Trấn Phong rút ra từ trong không gian giới chỉ thanh huyền binh hạ phẩm mà lần trước thập tam trưởng lão đã đưa cho hắn. Chuôi kiếm có để tên của luyện khí đồ đã thành công luyện chế ra thanh kiếm này: Trần Đan. Họ Trần, là họ đến từ Lôi Linh đại lục. Khi đã chắc chắn không ai có thể nhận ra hắn Trấn Phong tung cước bộ chạy đến nơi phát sinh sung đột. Tốc độ của Phong thật khủng bố. 2 năm trước Phong đã có thể chạy nhanh hơn cả vận động viên olympic. Hôm nay hắn còn nhanh hơn thể nhiều lần. 8 dặm đường mất chưa đến 1 phút. Đứng trên một ngọn cây quan sát tình hình xem đội ngũ này thế nào.
– Dung, Phương hai em vào giữa. Anh Cảnh đứng sau tôi lắp tên đi.
– Cái tên Thế Hùng ngươi có sắc quên bạn à. Cảnh Phong ta ngươi không lo bảo vệ sao?
– Mẹ nó cái thằng thư sinh. Thế Hùng tao chết rồi tên thư sinh mày còn lâu mới chết. Không lo giúp một tay còn ở đó nói nhảm.
Nói xong người tên Thế Hùng vung cự kiếm một nhát chém đứt đôi con hắc lang phong cấp 3 lao vào vòng bảo hộ.
– Để em bày trận. Có thể giúp cho chúng ta cầm cự thêm một thời gian. Ở đây cách không xa Lôi gia trang. Người của Lôi gia thường xuyên vào đây lịch lãm. Chỉ cần cầm cự được một thời gian thế nào cũng có người đến cứu.
Cuộc sống của dong binh đoàn là vậy. Sống trên mũi đao mũi kiếm bán mạng mỗi ngày. Nếu may mắn thì kiếm được thú hạch, liệp sát được linh thú thì có thể kiếm được chút linh thạch. Nhưng nếu không may thì phải làm mồi cho linh thú. Nhân loại chủ yếu sống bằng trồng trọt, săn bắn và đào khoáng hoặc đi làm công. Có một số người buôn bán, những nghề phục vụ cũng có nhưng số lượng không nhiều. Đây là một đoàn đội rất không bình thường. Rất nhanh cô gái vừa lên tiếng tay đã bắt ấn quyết. Tay ném ra vài viên linh thạch hạ phẩm tạo thành một vòng bảo hộ có công năng cản trở các linh thú xông vào. Tuy không thể ngăn chặn hoàn toàn nhưng trận pháp bắn ra các tia năng lượng khiến linh thú trúng phải ăn không ít đau khổ. Chúng gầm gừ những tiếng dữ tợn. Nhóm tiểu đội này đã bị bao vây. Mặc dù họ bị bao vây tứ phía nhưng cung tên của người thanh niên tên Cảnh kia rất lợi hại bách phát bách trúng. Trên mặt đất đã có không ít lang thú cấp thấp nằm la liệt. Mũi tên xuyên qua yết hầu, qua mắt cắm vào óc của lang thú rất chuẩn xác. Tài bắn cung như vậy đây là lần đầu tiên Phong chứng kiến. Thanh cự kiếm của người tên Thế Hùng cũng rất sắc bén. Nhìn hàng Phong biết đã chạm vào cảnh giới chuẩn địa cấp. Có thể một kiếm chém đứt con hắc phong lang cấp 3 da dày xương cứng. Còn người thư sinh mặt cũng không có gì hoảng sợ. Một mình chắn một phía, tay không cầm vũ khí nhưng lang thú nào xông vào đều bị phi đao của người thư sinh một nhát trúng yết hầu đoạt mạng. Trong đội ngũ của linh thú có hắc phong lang cấp 6. Tương đương với khai thiên cảnh nhân loại. Sự nhanh nhạy của lang thú này không phải thể tu bình thường có thể ngạnh khánh. Thể tu bình thường có cảnh giới giỏi lắm là tương đương với Tụ Linh Cảnh. Chỉ là số lượng của thể tu quá khủng bố nên có thể dùng số lượng mài chết các linh thú cao cấp mà thôi. Hôm nay tiểu đội này ít người sẽ không chống lại linh thú cao cấp. Sớm muộn gì cũng sẽ phơi thây hoang giã. Người thư sinh âm trầm bỗng thở dài:
– Bầy hắc phong lang này có mấy con cấp 6 trấn thủ. Chúng ta chỉ là mua thời gian mà thôi. Hay là các ngươi chạy trước để ta cản lại.
Người bắn tên ầm trầm cũng lên tiếng.
– Chạy cái rắm. Bảo bố mày từ bỏ huynh đệ, bố mày làm không được. Có chạy thì tên thư sinh mày dẫn hai em Phương, Dung chạy trước.
Họ là những dong binh, thường sống trên mũi đao mũi kiếm nên ăn nói rất tuy ý. Nghe cách sưng hô của họ chắc chắn là những người bạn thân. Người thanh niên cầm cự kiếm tên Thế Hùng cũng lên tiếng.
– Mẹ nó để tên thư sinh ở lại cản không đến một phần 10 khắc thì đã bị lang thú nuốt chửng. Đằng nào cũng không chống được lâu. Chờ con cấp 6 lên tràng thì muốn chạy cũng không kịp nữa. Mọi người chạy mau đi. 2 thằng mày bảo vệ 2 em. Để tao ở lại cản.
Vừa lúc trong đàn lang thú một tiếng gầm to như tiếng trống. Một con hắc phong lang cấp 6 đỉnh đi lên phía trước. Các con khác định lao vào tấn công thì đình chỉ, lùi lại phía sau như nhường đường cho thủ lĩnh. Những con đứng ngoài hú dài trợ uy. Nữ nhân bày trận pháp vừa nãy bình tĩnh lên tiếng:
– Mọi người không ai được đi. Chúng ta đã bị bao vây tứ phía. Dễ dàng thoát ra sao. Đánh trước một trận với con đầu đàn may ra có thể dọa được tụi nó.
Nói xong cô ta cũng rút thanh kiếm mỏng. Chỉ là một thanh huyền binh hạ phẩm nhưng tài liệu cũng khác tốt. Chứng tỏ người chế luyện thanh kiếm này đã bỏ ra không ít tâm tư. Trong đội có một cô bé mắt long lanh ươn ướt cũng cắn răng rút kiếm ra. Mọi người của tiểu đội nhìn chằm chằm con đầu lĩnh. Trận pháp thủ hộ của tiểu đội không bao lâu đã bị con đầu lĩnh sông vào cứng rắn làm tiêu hao. Lại rất nhanh một tay vung lên mấy viên linh thạch hạ phẩm lại bay ra bày vào những vị trí của trận pháp. Mắt trận lại một lần nữa lóe lên quang mang. Con đầu lĩnh bắt đầu bực mình hú lên một tiếng. Đằng sau nó lại có thêm 4 con hắc phong lang cấp 6, 2 hạ cấp và 2 trung cấp ra trợ trận. Tiểu đoàn bắt đầu cười khổ. Coi bộ hôm nay khó thoát khỏi số kiếp.
Trận pháp không chống lại đươc bao lâu. Mấy con hắc phong lang xông vào cũng bị oanh kích nhưng không tạo thành những vết thương trí mạng. Cung tên của Cảnh cũng bị lang thú nhanh nhạy gạt bỏ và né tránh. Chỉ có Thế Hùng một lần vung kiếm may mắn đánh được một nhát vào bả vai của một đầu linh thú, máu của nó chảy đầm đìa nhưng vẫn chưa có gì nguy hiểm đến tính mạng. Tình thế của đoàn đội không mấy tốt. Con đầu đàn hú lên một tiếng sau đó lao vào Thế Hùng giơ vuốt trước lên đòi đối chiêu. 4 con khác cũng theo đà lao vào tiểu đoàn. Ba chàng thanh niên tụ lại một chỗ muốn liên thủ đẩy lui con đầu đàn trước sau đó mới đối chiêu cung bốn con yếu hơn. Không ngờ nửa chừng con đầu đàn lui lại, vòng nửa vòng hướng phía cô bé yếu nhất đội. 1 vuốt đánh bay kiếm của cô bé. Cô bé ngã xuống. Tay hơi run vì sức mạnh của lang thú, không còn binh khí vậy cũng hết cách để bảo vệ lấy mình. Con hắc phong lang đỉnh phong giơ cao móng vuốt định bồi cho tiểu cô nương một vuốt. Mọi người trong đội cũng thất thần hô lên muốn đến cứu hộ nhưng bị bốn con cấp 6 bám trụ không thoát ra được.
– Phương
Mọi người cùng hô trong lúc thất thần. Mắt nhìn đồng đội của mình sắp lìa đời họ cũng không khỏi tang thương. Nhưng không kịp suy nghĩ nhiều một bóng đen từ ngoài trăm bước đã lướt đến như bay. Vượt qua vòng bao vây của bầy lang thú. Tay huy thanh kiếm rất chuẩn xác 1 chiêu nhắm ngay cổ họng của con lang thú đầu lĩnh. Hoàng kiếm sắc bén được thêm kim thuộc tính của Trấn Phong quán chú vào xuyên qua yết hầu của lang thú như đâm vào đậu phụ không một tiếng động lagn thú đầu lĩnh đã chết ngay tại chỗ. Mọi người chưa kịp nhìn ra điều gì đã sảy ra thì Phong đã xoay người cầm ngược kiếm rút ra khỏi yết hầu linh thú sau đó tung Long Biên cước quỷ dị đến gần con linh thú trung cấp gần nhất từ một góc độ không tin nổi đâm lên từ dưới xuyên qua yết hầu vào não. Lại một con hắc phong lang nằm xuống. Phong thả tay bỏ kiếm, quán chú hỏa lôi hai loại thuộc tính vào hai tay. Song-Ngưu Đồng Lao xuất. Con cấp 6 hạ cấp bị đánh bay. Đầu đập vào đá máu me bét nhè hú lên những tiếng thảm hại sau đó lăn quay ra bất tỉnh nhân sự chết không thể chết thêm được nữa.
Trấn Phong tay không nắm thành quyền. Hừ mạnh một tiếng mắt lóe lên sát khí sắc bén nhìn thẳng con hắc phong lang cấp 6 trung cấp còn lại. Nhẹ nhàng đi tới. Con hắc phong lang bị Trấn Phong nhìn chằm chằm thì cũng cảm ứng được nguy hiểm, lùi lại hai bước. Nó đang đinh quay đầu bỏ chạy thì Trấn Phong đã lao tới. Long Biên cước có sức bật khủng khiếp, xuất ra một thanh hoàng kiếm cấp 3 đỉnh từ trong giới chỉ Phong đã tự rèn trong Hắc giới. Kiếm vừa xuất thì đã đâm thẳng mắt của lang thú, xuyên vào óc. Thanh Hoàng kiếm của Phong cũng vì vậy mà tan rã. Linh lực của hắn được hấp thu gấp 100 lần khai thiên cảnh bình thường. Thanh hoàng kiếm bị quán chú linh lực vào quá nhiều cùng một lúc không chịu nổi vỡ ra thành nhiều mảnh.
Con linh thú cấp 6 hạ cấp thấy vậy cũng sợ quá cụp đuôi chạy mất. Bầy hắc phong lang như cây gãy bày khỉ tan tản ra nhiều nơi, hướng vào sâu của Thôn Kiếm Lâm chạy chối chết. Đứng trước nguy cơ sinh tử, kể cả linh trí thấp cũng cảm ứng được nguy hiểm và sợ sệt. Trấn Phong cũng không muốn bại lộ nhiều nên cũng chả nói chả rằng quay sang hóa chưởng thành quyền một nhát đánh vỡ sọ của lang thú. Dùng tinh thần lực tránh cho bẩn tay cách không hút ra thú hạch. Đoàn tiểu đội vừa được cứu cũng há hốc mồm. Họ biết tại Lôi Gia cũng có cường giả Ích Địa cảnh tọa trấn, nhưng một chiêu đoạt mạng của linh thú cấp 6. Đây là cường giả khai thiên cảnh à. Mặc dù so với các loài linh thú khác hắc phong lang có điểm yếu trí mạng nhưng đây là đầu cấp 6. Sức mạnh và sự nhanh nhạy của chúng không phải khai thiên cảnh bình thường có thể ngạnh kháng à. Người thanh niên này tuổi mới tầm 20. Tuy không anh tuấn tiêu sái nhưng khí chất lại khiến cho mọi người cảm thấy đây là một cường giả đỉnh phong của đại lục khiến cho bọn người tiểu dong binh đoàn này cảm khái không thôi. Nữ nhân bày trận hồi tỉnh trước tiên. Biết mình đã được cứu liền chắp tay cung kính:
– Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ. Xin tiền bối cho biết tên ngày sau chúng tôi sẽ hậu tạ.
– Tiền bối? Ta già lắm sao?
Người thanh niên thư sinh cũng bừng tỉnh. Chắp tay cung kính:
– Xin ca ca đừng hiểu lầm. Dung cô nương không có ý bất kính. Dong đoàn tài hạ còn có việc phải làm. Linh thú ở đây xin tặng hết cho ca ca như là quà gặp mặt. Lần sau tái kiến sẽ xin hậu tạ.
Nói xong mọi người dong binh đoàn cũng hồi hộp. Đôi khi gặp linh thú còn may. Gặp phải cường giả nhân loại vớ vẩn còn bị làm thịt. Nhất là đoàn đội của bọn họ còn có hai vị cô nương như hoa như ngọc. Gặp cường giả cảnh giới cao hơn rất dễ bị một lời không hợp dẫn đến họa sát thân. Trấn Phong trần trừ rồi gật đầu như hiểu ra điều gì. Họ là những dong binh đoàn. Ngoài đồng đội của mình ra thì cũng khó có thể tin cậy được những người khác. Phong chép miệng cảm khái cái thế giới người ăn thịt người này. Cảnh tượng cướp bóc đoạt bảo của các dong binh đoàn trong một năm lịch lãm vừa qua hắn cũng đã từng gặp qua. Nhưng thân sống trong thế giới này hắn không thể thay đổi điều gì. Chỉ lắc đầu chép miệng:
– Cấp 6, mất công ra tay mà cũng không có đến một viên thú đan.
Sau đó quay sang con linh thú cấp 6 đá nhẹ một cái rồi tiêu sái bỏ đi:
– Chỗ này là do các ngươi liệp sát. Không cần tặng cho ta. Ta cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
Năm người trong dong binh đoàn còn đang thững thờ thì Trấn Phong đã biến mất thành cái bóng nhỏ phía bìa rừng. Vui mừng sau khi gặp đại nạn mọi người trong dong binh đoàn cũng chia nhau ra thu thập tài liệu linh thú rồi rất nhanh rút lui khỏi Thôn Kiếm Lâm.
5 người của tiểu đội nghe vậy thì không thể tin nổi vào mắt mình. Nhìn thấy linh thú cấp 3 chết la liệt ở dưới đất thân toàn là bảo. Lại có mấy xác của lang thú cấp 6. Đây là món tài phú không nhỏ. Mới vừa thoát nạn lại gặp được bảo. Mọi người mừng rỡ chảy nước mắt. Vui sướng thu thập tài liệu linh thú.
Trấn Phong nhìn bóng dáng của đội ngũ dong binh đoàn mình vừa cứu rời khỏi Thôn Kiếm Lâm thì mới mỉm cười. Cách sưng hô của bọn họ thật làm cho hắn có cảm giác nhớ nhà. Như gặp đồng hương. Trấn Phong cũng hướng phía Lôi Gia trang. Hắn muốn kiếm một thanh kiếm vừa tay. Cảnh giới của Phong chỉ đúc ra huyền binh cấp thấp. Sư phụ lại chỉ mỉm cười mặc kệ bắt hắn phải tự ra tay không chịu giúp. Phong tiêu sái thay đổi lại hình dạng thật của mình rồi rảo bước tới Lôi gia trang.
…
Căn phòng của Phong vẫn im lặng chờ đợi chủ nhân trở về. Cả năm nay Phong ngủ trong lầu các trong Hắc Giới của mình. Không mấy khi về nhà. Lôi gia trang nay đã khác xưa. Tuy trời đã tối mịt. Các luyện khí đồ vẫn hớt hải chạy qua từ phòng này sang phòng khác để nghe giảng, để đi thực hành hay rảnh rỗi thì có thể cùng các học đồ khác đàm luận về luyện khí thuật. Ai trong số bọn họ cũng muốn có thể trước năm 30 tuổi đột phá lục tinh để có thể vào Lôi gia học tập luyện khí thuật càng cao thâm hơn nữa. Trấn Phong giờ không còn là nhân vật phong vân như lúc trước. Một năm thời gian rất nhiều việc đã thay đổi tại Lôi gia, Trấn Phong cũng rút lại phía sau. Gia tộc cũng biết cần giấu giếm thân phận của Trấn Phong nên nhiều việc liên quan đến Trấn Phong đã tận lực thu liễm. Xong vẫn có rất nhiều trưởng lão, chấp sự, học đồ thấy Trấn Phong thì cúi đầu chào. Biết đấy là nhân vật quan trọng của cao tầng Lôi gia. Là người không thể trêu chọc, cần phải lấy lòng. Trấn Phong một mạch đi đến luyện khí phòng hỏi chấp sự cao cấp lấy vài thanh kiếm lục tinh đỉnh phong hoặc cao giai. Chấp sự đưa cho Phong năm thanh để Phong chọn. Phong chỉ mỉm cười rồi thu luôn cả năm. Chấp sự cũng chỉ biết cười khổ cũng không dám hỏi gì. Vui cười tiễn phong đi ra khỏi cửa.
Phong ghé qua cửa của đại gia gia, phóng một tia tinh thần lực dò sét đại gia gia. Không thấy đại gia gia phản ứng Phong liền to mò khuếch tán tinh thần lực rò sét cả Lôi gia. Trong một gian mật thất một lão nhân gia mặc áo kim bào khẽ nhíu mày. Lão gật đầu mỉm cười rồi khuếch tán tinh thần truy sét xem hậu bối nào lại dám chơi đùa tại Lôi gia. Hai tia tinh thần lực lướt qua nhau như hai làn sóng đụng vào nhau. Không gian thoáng ba động nhưng rất nhanh 2 sóng tinh thần lực lại truy tung xem nới nào là trung tâm phát sóng. Trấn Phong rất nhanh đã hiểu được trong Lôi gia trang đang có cao thủ luyện khí sư trấn thủ. Phong bỗng muốn chơi đùa liền dùng Hắc Dung che dấu hơi thở sau đó cắt sóng tinh thần lực. Kéo cao cổ áo rồi biến mất trước cửa của đại gia gia. Dùng Huyền Biến bộ quán chú thêm hắc ám thuộc tính ẩn mình vào bóng tối. Hơi thở được hoàn toàn che dấu. Sau đó lui nhanh sang một góc khuất chờ đợi cường giả kia xuất hiện.
Không lâu sau cánh cửa bí mật trong phòng của đại trưởng lão mở. Đằng sau cửa một vị lão nhân nét mặt già nua nhưng vẫn còn vẻ cường tráng. Đôi mắt lão sáng rực đầy vẻ hiếu kỳ. Thái thượng trưởng lão Lôi gia Lôi Thiên Nhất thấy vị lão giả kim bào thì gật đầu chào hỏi:
– Phúc thúc. Thúc ra đây có chuyện?
– Cường giả luyện thần cảnh đỉnh phong, có thể đã nửa bước bước vào xuất thần cảnh. Là hắn?
Nghe vậy thì Thiên Nhất nhíu mày cười tươi.
– Chỉ có tiểu tử đó. Có lẽ lần này hắn đã về chơi cũng nên.
Lão giả kim bào cũng gật đầu sau đó nhận định:
– Hẳn là tiểu tử này vẫn chỉ luyện đến tầng đầu của Tinh Thần Thí Luyện Quyết nên không dấu được sóng truy sét. Ta mới có thể phát hiện ra hắn. Chỉ là hắn có điều cổ quái. Cuối cùng mặc dù bị phát hiện nhưng ta vẫn không tìm thấy hắn. Nhưng tinh thần lực của hắn quả thật rất mạnh. Đến ta đã luyện được tầng năm mà vẫn không mạnh bằng hắn. Không hiểu hắn tu luyện bằng cách nào?
– Ủa, Phúc thúc. Ngài nói tiểu tử đó có thể thoát khỏi truy tung của thúc? Mới một năm, hắn đã mạnh lên như vậy?
– Tinh Thần Thí Luyện Quyết là thiên cấp công pháp tu luyện tinh thần lực của Lôi gia ta. Những luyện khí luyện đan gia tộc kia nhìn chằm chằm vào công pháp này. Chỉ cần bọn hắn xuất ra được một cường giả chí tôn cảnh ta chắc chắn bọn hắn sẽ cứng rắn đòi chúng ta giao ra công pháp này ngay.
– Bọn họ càng ngày càng càn quấy?
Kim bào lão giả tay nắm chắc nắm đấm:
– Lôi gia ta bao đời theo tổ huấn cống hiến rất nhiều cho Thiên Linh Thế giới. Còn bọn hắn chỉ biết ngồi không hưởng thái bình. Lần trước còn đến đòi người của Lôi gia ta. Hậu bối Linh Hải Cảnh của Lôi gia lại phải đi ra tinh vực rèn luyện, một số còn vẫn lạc. Biết bao lâu nay chúng ta vẫn chưa có chí tôn giả tọa trấn nên đành phải chiều theo lệnh của liên minh. Hừ. Đợi đến lúc cường giả của ta ra đời, ta thề sẽ đem những mối nhục lúc trước trả lại bọn hắn gấp bội.
Thiên Nhất cũng thở dài. Người làm cha như lão thật vô dụng. Biết bao năm qua lão vẫn luôn tự trách. Con trai lão vẫn ôm mối hận đối với liên minh. Thân làm những gia tộc phụ thuộc thật sự rất ủy khuất. Chuyện của năm xưa mỗi khi lão nhìn thấy ba đứa cháu của mình thì lại căm phẫn. Cái luật lệ chó má sao lại bắt gia tộc của lão thủ hộ cho những người vô ơn chứ? Biết bao cống hiến nhưng vẫn không đủ. Lão không cam tâm. Để đổi lấy phần công pháp nghịch thiên Dung Hỏa Quyết lão tổ tông đã ký kết làm thủ hộ giả cho ở Đấu Linh Đại Lục. Đây cũng là một trong những lý do tại sao Lôi gia tuy có luyện khí thuật mạnh mẽ nhưng vẫn để lại dòng chính ở lại Đấu Linh Đại lục. Cũng nhờ công pháp này mà Lôi gia có thể trở thành đệ nhất luyện khí gia tộc bao lâu nay. Lời tổ huấn của tổ tiên, con cháu không dám làm trái. Lôi gia cũng cam tâm làm thủ giới giả cho Đấu Linh đại lục. Nhưng chiến tranh liên miên khiến Lôi gia khó mà xuất ra cường giả đỉnh phong. Đã bao năm qua Lôi gia vì quá đam mê luyện khí nên đã bỏ rất nhiều tinh lực nghiên cứu luyện khí. Cường giả đỉnh phong của Lôi gia cũng chỉ đến cảnh giới bán tôn cảnh là cùng. Người Lôi gia không có thiên phú về võ lực. Thực lực kém hơn người ta thì sẽ không có đủ khả năng bảo vệ chính mình. Thỉnh thoảng xuất hiện ra người tuổi trẻ có tiềm năng cao thì sẽ bị liên minh cứng rắn tách ra để đem đi tinh vực “tài bồi”. Lôi gia không phải gia tộc duy nhất cống hiến cho liên minh. Bất quá Lôi gia không có cường giả đỉnh phong nên không có ai có thực quyền cao tại tinh vực. Không có trưởng bối che chở cho tiểu bối của Lôi gia. Nhiều người nổi bật của Lôi gia không chịu nổi, cuối cùng cũng táng thân tại tinh vực không thể trở về.
Liên Minh Bách tộc, tuy là thế lực chống đối với Cổ Ma tộc nhưng thế lực này cũng xây dựng trên quan hệ song phương cùng có lợi. Trước Tân Kỷ Nguyên đã từng xuất hiện những gia tộc muốn phản bội Liên Minh đầu nhập vào Cổ Ma tộc, nhưng cuối cùng bị Liên Minh phát hiện rồi diệt tộc. Sau đó những thế lực lớn của Liên Minh Bách Tộc đã tận lực kiềm cặp những thế lực nhỏ. Không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có đồng minh vĩnh viễn, chỉ có lợi ích bất tận. Không có ai chê lợi ích của mình quá nhiều mà muốn chia sẻ lợi ích cả. Chỉ vì tài nguyên có hạn, những thế lực lớn đều không muốn có thêm người chia chén canh. Chiến tranh với Cổ Ma tộc trước sau gì cũng sẽ phát sinh. Trong chiến tranh cường giả ngã xuống là chuyện khó tránh. Chỉ có thế lực nào tài bồi ra nhiều cường giả mới có thể đứng vững và tiếp tục tồn tại. Vì để trường tồn, các đại thế lực đã bất chấp thủ đoạn.
Trong căn phòng của Lôi Thiên Nhất, hai lão nhân gia chỉ biết lắc đầu than khổ. Thực lực của Lôi gia quá mỏng. Bề ngoài chỉ là nhị lưu thế lực. Tuy đã có thế lực tương đương với nhất lưu thế lực nhưng vẫn thiếu khuyết chí tôn giả tọa trấn. Lôi gia vẫn đang bí mật tài bồi những tiểu bối. Chỉ cần có thể xuất ra một chí tôn giả, với địa vị luyện khí thuật của Lôi gia hiện giờ đã có thể đứng ngang hàng với các thế lực đỉnh. Có tư cách lên tiếng trong Liên Minh Bách Tộc.
…
Ngày 13 tháng 10, năm 5573 – Hỏa Linh Hải, Lôi gia bảo địa
Một thiếu nữ tóc xanh môi đỏ mắt nhìn xa xăm về phía chân trời. Hướng mà nàng tin tưởng đang có những người thân của mình mong nhớ. Thời gian hơn 1 năm đối với tu luyện giả chỉ một cái nháy mắt. Ngày hôm nay nàng đã bước vào Khai Thiên Cảnh. Là một cường giả đỉnh tiêm của Lôi gia. Ở đây có linh khí nồng đậm khiến nàng có thể lãnh ngộ hỏa hành một cách nhanh chóng. Linh lực hùng hậu tựa biển cả. Nàng cũng đã kiếm được địa hỏa thu phục cho mình dùng. Nhiệm vụ của nàng là phải tận lực trở thành cường giả đỉnh tiêm càng nhanh càng tốt. Đằng sau nàng có tiếng bước chân. Kịp ngoảnh đầu lại:
– Quốc ca ca.
– Đoàn trưởng! Đội đã sếp xong.
– Tốt. Lần này xuất phát đến Viêm Hỏa chi địa. Ta muốn lần này chúng ta có thể toàn mạng đi sâu vào 100 dặm.
– Đoàn trưởng. Viêm Hỏa chi địa là nơi tối dương tối cương của mảnh thiên địa này. Vào quá sâu ta sợ bọn họ sẽ chịu không nổi.
– Không nổi cũng phải chịu. Sợ sệt kiểu đàn bà biết đến khi nào mới thành cường giả. Ba gia tộc chúng ta khi nào mới thoát cảnh tù đày. Xuất phát.
– Rõ!
Đoàn người hơn 100 người. Bọn họ không ai quá 30 tuổi. Cảnh giới thấp nhất đó là Ích Địa Cảnh trung giai đỉnh phong. Trong đây là đệ tử của ba chi gia tộc Lôi gia, Độc Cô gia, Nạp Lan gia. Bình thường đây là bảo địa của Lôi gia. Nhưng một năm trước Lôi gia đã phá lệ mở cửa cho 2 gia tộc đồng minh của mình vào cùng giới trẻ Lôi gia lịch lãm. Ba gia tộc không một tiếng động. Không đánh trống khua chiêng, cứ lẳng lặng bước vào cấm địa của Lôi gia có hỏa thuộc tính nồng đậm. Những thanh niên trẻ ở đây đều là những thiên kiêu chi tử của gia tộc bọn họ. Là niềm hy vọng của gia tộc bọn họ. Thủ lĩnh của bọn họ là cường giả trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của cả ba gia tộc, Lôi Nhã Lan. 18 tuổi Khai Thiên Cảnh trung kỳ đỉnh phong. Đứng trước 101 cường giả trẻ tuổi của cả ba gia tộc Nhã Lan nói:
– Các huynh đệ, các tỷ muội. Chúng ta đều là những thiên kiêu chi tử của Độc Cô gia, của Nạp Lan gia, của Lôi gia. Hơn 2000 năm trước gia tộc chúng ta cũng từng là nhất lưu thế lực. Cường giả chí tôn của chúng ta đã vì sự tự do của Thiên Linh thế giới mà ngã xuống. Đổi lấy là hòa bình nhưng chúng ta đã không thoát khỏi số phận. Vì để kèm cặp những nhị lưu thế lực như chúng ta Liên Minh Bách Tộc đã ép chúng ta đến đây làm những thủ hộ giả. Nói cho hay thì đó là vì nhân loại mà phục vụ, nói cho đúng đó là tù binh chúng ta, kèm cặp chúng ta. Hơn 2000 năm qua chúng ta đã cống hiến không biết bao nhiêu xương máu. Tổ tiên của chúng ta, gia gia của chúng ta đã phải làm pháo hôi để đổi lấy thời gian an bình ngắn ngủi cho thế hệ trẻ chúng ta. Các ngươi nếu không muốn nối gót tổ tiên chúng ta đã từng ngã xuống 2000 năm qua thì cầm kiếm theo ta. Tại trung tâm của mảnh thiên địa này đó là Viêm Hỏa chi địa. Nơi mà có rất nhiều địa hỏa, thú hỏa. Chỉ có thu phục chúng cho chúng ta dùng, chúng ta mới đủ thực lực để chống lại Cổ Ma Tộc, đủ thực lực để bảo vệ chính mình, đủ thực lực để thủ hộ cho những người thân của chúng ta. Đủ thực lực để đứng ngang hàng với các nhất lưu thế lực kia. Đủ thực lực để không cho họ chèn ép chúng ta nữa. Đi theo ta, các ngươi có thể sẽ chết. Nhưng chỉ cần các ngươi sống, các ngươi sẽ trở lên mạnh mẽ hơn. Các ngươi có sợ chết không?
– Không sợ chết! Không sợ chết. Thề chết theo đoàn trưởng, thề chết thủ hộ cho gia tộc!
– Không sợ? Vậy thì xuất phát!
Và đoàn người cứ thế nối tiếp nhau đi vào vùng lãnh địa đầy chết chóc. Lúc đầu đến đây họ có hơn 200 người. 1 năm lịch lãm đã có hơn một nửa huynh đệ tỷ muội của bọn họ ngã xuống. Dẫn đầu đoàn người là một cường giả võ thần cảnh của Độc Cô gia, trung quân là cường giả võ thần cảnh của Nạp Lan gia và đi cuối là cường giả võ thần cảnh của Lôi gia. Họ có nhiệm vụ thủ hộ cho đoàn thanh niên này lịch lãm. Giảm bớt thiệt hại cho gia tộc nhưng mảnh đất này quá khủng bố. Họ không đủ sức bảo vệ tất cả mọi người. Những thanh niên sau một năm lịch lãm đã lãnh khốc hơn trước, trưởng thành hơn trước, mạnh mẽ hơn trước. Họ đã học được cách phối hợp ăn ý, học chấp nhận những điểm yếu mạnh của đồng minh để cùng nhau trưởng thành. Và họ tin tưởng vào đoàn trưởng của họ. Một năm qua, tiểu cô nương trẻ nhất này đã biểu hiện ra thiên phú nghịch thiên. Cũng nhờ có Nhã Lan mạnh mẽ đã cứu rất nhiều người một mạng. Bình thường Lôi gia không dám cho người vào quá sâu nhưng những sự kiện của 10 năm trước khiến ba gia tộc này nghĩ lại. Giới trẻ của họ bị ép tham gia chiến tranh ngoại vực đã không đủ sức để tự bảo vệ lẫn mình. 10 người đi không còn đến 1 người về. Nếu đã tàn khốc như vậy sao không để họ có thể mạnh mẽ lên trước khi đi ra ngoại vực. Thế giới của cường giả là vậy. Chém hoặc bị chém, giết hoặc bị giết. Muốn yên ổn sống sót một cách thoải mái thì phải có thực lực.
Trong ba thế lực ở đây Lôi gia đứng đầu. Sau đó là Độc Cô gia và cuối cùng là Nạp Lan gia. Công pháp của họ tu luyện đó là hỏa công. Có sức khắc chế Cổ Ma Tộc nhất. Nhưng cũng vì vậy mà bị các thế lực lớn mượn cớ bắt họ ra sức nhiều nhất. Trớ trêu cho Lôi gia 10 năm trước đã bị thảm hại nặng nề nhất. Cũng vì vậy Lôi gia quyết định liều một phen. Các nhị lưu thế lực cứ mỗi 10 năm lại phải cử người lên tinh vực giúp đỡ Liên Minh tăng cường quân số. Cường giả phải phục vụ cho Liên Minh 20 năm hay cho đến khi nằm xuống. Cả ba gia tộc đã quyết định, những cường giả còn sống của ba gia tộc sẽ tiếp tục phục vụ cho Liên Minh, không về sau 20 năm thời hạn. 20 năm đối với tu luyện giả chỉ là một nháy mắt, nhưng ở tinh vực đầy nguy hiểm lại mang đầy tính uy hiếp. Cổ Ma Tộc lại luôn luôn rình ngó và tập kích các quân doanh. Liên Minh Bách Tộc vẫn lạc cường giả không phải ít nhưng phe Cổ Ma Tộc cũng vậy. Chiến tranh ngoại vực đã kéo dài suốt hơn 2000 năm. Sau khi đẩy lui Cổ Ma Tộc tại Đấu Linh đại lục, chiến tranh ngoại vực đã bùng nổ với quy mô lớn hơn bao giờ hết. Giá của mỗi lần tăng quân đó là 1 võ thánh cảnh, 5 sinh tử cảnh, 20 linh hải cảnh. Đây là lực lượng khổng lồ đối với một nhị lưu thế lực. Đôi khi quá sức với họ. Nhất là khi không có cường gia chí tôn cảnh bảo vệ, cường giả dưới cấp võ thánh cảnh rất dễ vẫn lạc.
…
Trong khi đoàn người cường giả trẻ tuổi của ba đại gia tộc đi tìm kiếm cơ hội đột phá tại Hỏa Linh Hải, Thôn Kiếm Thành tam đại thiếu gia của Lôi gia, Lôi Trấn Phong không hay biết gì. Cậu ta đang ngồi vắt chân lên ghế tại một quán rựu hạng sang của các dong binh đoàn thường lui tới. Sưng huynh gọi đệ với các thủ lĩnh của các dong binh đoàn. Phong đã quyết định trước khi đến Hỏa Linh Hải nhất định phải kiến lập một thế lực riêng của mình để kiếm tiền. Tin tức từ các nơi đổ về nơi hắn đang ngồi nhanh nhất. Quán rựu Vãng Lai nằm tại khu bình dân của thể tu tại phía tây của Thôn Kiếm Thành. Hỏi thăm một số tin tức năm vừa qua Phong mới phát hiện cũng tầm một năm trước trong Thôn Kiếm Lâm đã xuất hiện một cường giả bí mật, tay sách hoàng kiếm tung hoành Thôn Kiếm Lâm. Đã liệp sát được rất nhiều linh thú cấp 6. Không ai biết cường giả này tên gì, tu vị ra sao. Cũng không mấy người đã có duyên gặp hắn. Chỉ biết hắn thỉnh thoảng đến khu giao dịch của Lôi gia bán thú hạch và các tài liệu linh thú. Hiện giờ các thế lực đều muốn chào đón vị cường giả bí ẩn này. Trong lúc Phong đang ngồi nhắm rựu cùng với đĩa thịt linh thú thì bàn bên cạnh lao nhao các tin đồn về vị cường giả bí ẩn này:
– Ê, tụi bay đã nghe nói gì chưa. Hôm trước có 5 thể tu bị một đàn hắc phong lang bao vây. Không ngờ đã được vị cường giả bí ẩn của Thôn Kiếm Lâm cứu.
– Phải phải phải, nghe nói hắn đã một chiêu đoạt mạng của hắc phong lang cấp 6 đỉnh. Còn tiện tay giết thêm 3 con cấp 6 khác.
– Cường giả như vậy không biết có tu vị gì.
– Người như vậy không phải đệ tử của đại thế lực thì cũng là nhân tài hiếm có của Thiên Minh Trung lục. Các ngươi nói thế lực nào có thể mời chào cường giả như vậy đây.
– Ngươi nói tại Đấu Linh đại lục này ngoài Lôi gia ra còn ai có thể mời chào người như vậy đây?
Nói xong bọn người bàn tán vừa rồi đều quay sang bàn Trấn Phong cười lấy lòng. Lôi gia từ trước đến nay chưa từng thu cường giả bên ngoài. Cũng chưa từng lập lên thế lực dong binh đoàn. Trong gia tộc đều có cường giả tọa trấn. Có thế lực của gia tộc riêng được thành lập từ các con cháu của gia tộc. Ngoài việc buôn bán của gia tộc và qua lại chặt chẽ với 2 đại thế lực khác của Đâu Linh đại lục rất ít khi tiếp súc với thế lực khác. Trấn Phong thấy vậy hơi bỡ ngỡ. Chẳng lẽ cao thủ bọn họ vừa nhắc đó là mình?
– Kim đại ca, Linh đại ca, Dương đại ca. Lôi gia ta thì không có ý thiết lập dong binh đoàn.
Nghe Trấn Phong nói xong thì ba người cũng gật đầu tỏ vẻ đây là lẽ đương nhiên.
– Nhưng tam thiếu ta thì lại khác. Các vị có hứng thú gia nhập không đây?
Ba người nghe vậy thì lập tức giật mình. Trấn Phong đã có thời kỳ theo dong binh đoàn của họ lich lãm. Tuy lúc đó Trấn Phong không thể hiện ra vũ lực cường hãn nhưng chưa từng bạc đãi huynh đệ. Đi theo Trấn Phong lại có thêm cường giả chuẩn ích địa cảnh nên dong binh đoàn rất hoan nghênh Trấn Phong gia nhập. Trấn Phong cũng không đòi chia chác phần hơn, chỉ muốn đi theo có cơ hội lịch lãm và học hỏi cuộc sống của thể tu mà thôi. Lôi đại tam thiếu còn thường xuyên đãi tiệc cho thể tu bọn hắn. Đi theo minh chủ vừa an toàn lại vừa có ăn như vậy bọn họ thật sự làm mơ còn không được. Với danh vọng trong giới thể tu của Lôi Trấn Phong, chỉ cần hắn hô một tiếng sẽ có bao nhiêu dong binh đoàn tiền hô hậu ủng. Lôi gia tam thiếu lại thuộc cao tầng của Lôi gia, ở Thôn Kiếm Thành và phụ cận Thôn Kiếm Lâm này, đó là con quái vật khổng lồ mà những dong binh đoàn không thể trêu trọc nổi. Có một Lôi gia đứng sau ủng hộ dong binh đoàn của Lôi gia không thể nghi ngờ sẽ trở thành dong binh đoàn hùng mạnh nhất phụ cận Thôn Kiếm Thành.
Tin tức tam thiếu Lôi gia Lôi Trấn Phong muốn thành lập dong binh đoàn. Đãi ngộ là 1 thanh Hoàng Kiếm cấp 3 đỉnh và tiền lương hậu hĩnh. Gia nhập dong binh đoàn của Trấn Phong còn có thể được trợ cấp cho người thân, đi làm nhiệm vụ còn được bảo hiểm. Nếu nhỡ gãy tay cụt chân sẽ được bồi thường sứng đáng. Dong binh đoàn mới có tên Trấn Phong dong binh đoàn. Trong lúc nhất thời các thể tu ở mọi nơi đều hô hào đáp ứng. Nhất là các thể tu đơn độc nhưng cường đại. Không phải họ không muốn gia nhập các thế lực mà vì đãi ngộ chưa đủ mà thôi. Ai mà chả muốn người thân của mình có cuộc sống tốt hơn? Ai mà chả muốn người thân của mình được bảo vệ an toàn? Sống trên mũi đao mũi kiếm rất nhiều người không dám lập gia đình cũng vì sợ người thân của họ sẽ không được bảo đảm sau khi họ ngã xuống. Với danh vọng của Lôi gia tại Thôn Kiếm Thành các thể tu không tin Lôi gia tam thiếu đã đưa ra đãi ngộ như vậy lại dám nuốt lời. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi tại quán rựu Vãng Lai đã đổi chủ. Ông chủ hiện giờ là Lôi gia tam thiếu. Trưởng quầy hiện giờ là ba trưởng đoàn cỡ trung của Thôn Kiếm Thành: Tề Kim đường chủ, Lý Dương đường chủ và Long Linh đường chủ. Trong một ngày Thôn Kiếm Thành có ba dong binh đoàn tuyên bố xóa tên và gia nhập vào Trấn Phong dong binh đoàn. Tin tức xôn xao cả Lôi gia, cao tầng của Lôi gia chỉ lắc đầu mỉm cười. Tiểu tử nhà họ đã ra tay rồi, họ sẽ ủng hộ hết mình, hỗ trợ trong âm thầm.
Trấn Phong lo tiếp khách, bố trí công việc cho ba vị đường chủ xong suôi sau đó lại như thường lệ vào trong lầu các của mình trong Hắc Giới ngủ. Bên cạnh Phong là chú cún Tiểu Lôi. Sau khi gặp được Phong thì chú cún rất biết điều. Không chạy loạn ở ngoài. Chỗ nằm thích nhất của cún là bên kho chứa đồ và vị trí là bên cạnh đống linh thạch cực phẩm. Hình như sau khi chú nuốt hết 300 viên linh thạch cực phẩm đã bão hòa. Hôm nay chú chỉ nuốt có 5 viên. Mỗi bữa 1 viên nhưng chú ăn đến 5 bữa. Thấy Phong về chú đưa mắt tròn xoe nhìn Phong rồi lè lưỡi, đứng bằng hai chân sau vẫy đuôi muốn có bao nhiêu đáng yêu thì đáng yêu bấy nhiêu. Phong thấy đống linh thạch cực phẩm của mình hôm nay lại bớt đi 5 viên thì không khỏi cười khổ. Bất quá Phong tin tưởng sau này sẽ có hồi báo.
Không đến một tuần công việc của Trấn Phong dong binh đoàn đã sắp sếp xong. Khu đất trống đằng sau quán rựu Vãng Lai được bày lên 10 cái Lôi đài. Tuyên bố ba ngày sau Trấn Phong dong binh đoàn sẽ tổ chức đấu lôi đài tuyển người.