Bạn đang đọc Dâm xảo tập – Chương 5:
“Ah… Nô, nô gia thích Hoàng Thượng như vậy…” Tay Lưu phu nhân duỗi đến bên hông của hắn, lôi kéo áo bào của hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đũng quần nơi có vật thô dài hùng vĩ.
“Người xem, hiện tại làm cho nữ tử vui vẻ, đương nhiên bà ấy cũng sẽ làm cho người hài lòng không phải sao?” Lưu công công nói như vậy nhưng hắn lại không nghe lọt chút gì vào tai, đầu óc hắn bây giờ đã bị lửa dục thiêu đốt, khiến hắn mơ mơ màng màng. Ngón tay và lòng bàn tay dài nên miễn cưỡng có thể bao lấy hết toàn bộ bầu ngực này, vuốt ve thưởng thức, thích thú không rời tay.
Trong lúc này, bàn tay nhỏ nhắn của Lưu phu nhân đang từ từ thăm dò vào con rồng dưới thân hắn. Hắn giật nảy người vì lực đạo rất quen này, cổ họng phát ra tiếng thở dốc nặng nề, cảm giác như đang đi trên mây, cuối cùng lửa dục lõa lồ của trước đó mới được giải tỏa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lại lần nữa…” Hắn khàn giọng, nói.
Bà ta cười khanh khách đứng lên, tiếp nhận chiếc khăn trắng mà Lưu công công đưa tới, động tác trên tay vẫn không hề ngừng lại. Khi cảm thấy vật hùng dũng kia càng lúc càng cứng, càng lúc càng kìm nén, biết hắn sắp phun tới nơi nên bà ta thay đổi động tác vuốt ve, chuyển sang xoa trên đầu rồng đỏ thẫm.
“A!” Rốt cuộc cũng trào ra, bà ta nhanh tay lẹ mắt hứng long tinh vào trong khăn. Đây là lần đầu tiên, sợ sẽ làm mặt giường quá nhớp nháp có thể gây mất hứng cho những đợt sau đó.
Dù sao cũng chỉ vừa mới bắt đầu.
“Chúc mừng Hoàng Thượng.” Lưu công công trông thấy vẻ mặt hưởng thụ của hắn, liền nịnh nọt mà nói: “Hoàng Thượng vô cùng sáng suốt, ngộ tính cực cao, dễ dàng nắm bắt được bài học đầu tiên.”
Lưu phu nhân vứt bỏ chiếc khăn trên tay, thở hổn hển, bầu ngực cũng phập phồng theo nhịp thở của bà ta. Ánh mắt hắn lúc này đã có hơi quen thuộc, không những thể mà còn có khát vọng và cả ấm ức. Bà ta hiểu ý cười cười, nằm ngửa người xuống và hướng về phía hắn, đôi chân săn chắc từ từ dang rộng ra…
“Tiếp theo là bài học thứ hai…” Lưu công công nói: “Hoàng Thượng thân là kim long, nô tài sợ làm vấy bẩn người nên dùng lông ngỗng thay cho miệng và lưỡi…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Miệng và lưỡi…” Hắn vẫn còn chìm trong dư vị mà chưa hồi phục tinh thần, thấy Lưu công công lại cầm chiếc lông ngỗng vừa rồi, tay kia cầm một chiếc dương vật giả bằng ngọc bích.
Bộ phận sinh dục phía dưới của bà không có lông tóc, hắn nghĩ có lẽ là được chăm sóc tỉ mỉ, hoặc là… được trời ban không có lông? Hắn cũng không biết. Hai chân bà ta mở ra lớn nhất có thể để hắn nhìn thấy được rõ ràng. Lưu công công khom lưng, híp mắt hít sâu một hơi, lúc này lại lộ ra một nụ cười quỷ dị:
“Ha ha, mùi vị này chính là mùi dâm mỹ của nữ tử.” Lưu công công vừa nói đưa dương vật bằng ngọc sang cho hắn, hắn vốn không muốn tiếp nhận nhưng nghĩ lại vẫn nên thành thật cầm lấy.
Hắn nhớ lại vật dưới háng của mình vừa rồi, âm thầm so sánh với thứ trên tay. Thôi, giả thì vẫn là giả, tuy cứng rắn nhưng không phải gân thịt của người, lạnh lẽo lại không hề có độ ấm.
Nhưng thứ đồ giả này cũng xem là thứ tuyệt vời trong phòng, khi đầu trên của ngọc chạm vào da thịt giữa hai chân khiến bà ta phải run lên từng trận.
Mà Lưu công công bên cạnh cũng lấy lông ngỗng khêu gợi chỗ tiếp giáp âm khí, hai mép thịt trai phì nhiêu cực kỳ mẫn cảm, lại còn mềm mại và hồng hào đến mê người. Lúc này, đầu ngón tay của bà ta âm thầm mở ra âm vật của mình.
Một hương vị ủ kín ngọt ngào chui vào mũi hắn, gậy rồng phía dưới lại thức tỉnh như bản năng.
Hóa ra chỗ ấy của nữ tử là trông như thế này! Trong lòng hắn cảm thán một tiếng. Phía trong lớp vỏ trai bao ngoài còn cất giấu hai lưỡi thịt non nớt, mà bên trên hai lưỡi thịt này là một viên ngọc trai nho nhỏ, vừa đáng yêu lại vừa lung linh. Nhưng nó chỉ lớn hơn hạt đậu xanh một chút, dưới sự âu yếm từ chiếc lông ngỗng mà từ từ chuyển sang đỏ lựng giống như sắp chảy máu.
Lưu công công thấy hắn sững sờ, bèn nắm tay hắn, đặt dương vật giả lên phía trên thịt trai của bà và ma sát qua lại.
“Á… Nô gia… Nô gia… Không chịu nỗi!” Tiếng rên rỉ dâm đãng của bà ta trở nên cao vút hơn, bàn tay kia tự nắm lấy đầu anh đào phía trên của mình.
“Trên người nữ tử có hai nơi, đều là bảo vật kỳ diệu được thần tiên ban cho, đó là hai viên anh đào trên ngực và ngọc trai ẩn nấp trong âm vật.”
“Người nhìn xem, bộ dạng của bà ấy bây giờ chính là đạt được cực khoái.”
Vầng trán ướt át làm nhòe đi đôi mắt bà, trên mặt, trên người bà ta giờ đã bị mây mù bao phủ. Tiếng ngâm nga “a ưm” hỗn loạn, tâm tư không biết đã trôi dạt về đâu.
Sau khi buông lỏng tay hắn ra, Lưu công công nhìn hắn làm theo những gì mà mình vừa mới làm. Tương tự, hắn đưa lông ngỗng vào dò xét cửa động, xoay nhẹ và nâng lên, các đầu lông ngỗng tụ thành một búi. Dâm dịch trong suốt và đặc quánh rỉ ra.
Lưu công công đưa lông ngỗng dính đầy dâm dịch lên đầu mũi để ngửi, dường như đây mới là cách để ông ta giải tỏa dục vọng. Sau đó còn vươn đầu lưỡi ra liếm, nhắm mắt thỏa mãn giống như đang thưởng thức rượu ngon. Ông ta nói:
“Ưm, nương tử vẫn đẹp như ngày nào.” Lại có chút gì đó kiêu hãnh: “Nhưng dù đẹp đến đâu thì vẫn phải phục dưới kỹ năng của ta, ha ha ha.”
“Đáng ghét!” Lưu phu nhân trách yêu một tiếng.
Còn hắn đang cầm dương vật ngọc như thể đã được đặt chân vào chốn tươi đẹp. Chơi với mép thịt trai chưa đủ, hắn bắt đầu tự hành sự mà không cần chỉ bảo. Hắn mò mẫm vào trong cái miệng nơi tuôn trào từng luồng dâm dịch, khi mạnh khi nhẹ mà đâm đầu gậy ngọc vào một chút khiến bà ta run rẩy. Ra ra vào vào, dương vật giả trơn nhẵn lẫn ẩm ướt sắp thấm đẫm hết cả lòng bàn tay hắn.
Tự nhận thấy nếu mình ở lại lâu hơn sẽ gây mất hứng, Lưu công công cung kính, đặt lông ngỗng sang một bên:
“Bài học thứ hai này, nô tài thấy Hoàng Thượng đã học được rồi, thậm chí nô tài còn chưa dạy hết thì người đã tự học được.”
“Những thứ còn lại để nô tài giảng giải sẽ không thích hợp, vậy cứ giao chúng lại cho phu nhân của nô tài.” Nói xong, ông ta lặng lẽ đứng dậy, không nhìn đôi nam nữ bị dục vọng làm cho mông lung này thêm nữa. Ông ta lui khỏi giường, chỉnh rèm và rồi biến mất sau lớp vải gấm.