Bạn đang đọc Dâm xảo tập – Chương 4:
Đây là lần đầu tiên hắn giao hoan với nữ tử mà lại rơi vào thế cục như vậy, đúng là chẳng ra sao. Nó được phản ánh rõ nét trên khuôn mặt, ngày nhíu mày, đêm hờ hững, không thể vực dậy tinh thần.
Giữa đêm nằm mơ, cũng không bao giờ được thấy những nữ tử xinh đẹp trong tranh nói thì thầm bên tai hắn như trước đây. Khi tỉnh dậy, bên cạnh toàn là thị nữ yến oanh, trong mắt hắn sẽ e sợ vì nhớ đến Hồ Nhi đã chết. Những điều đấy đều được lưu truyền trong Hoàng cung rồi.
Hắn như một ngọn lửa cuồng nộ, vặn thắt trong lòng, chất thành đống trong cơ thể.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những thứ này được Lưu công công để ý tới, ông ta chợt nảy ra một cách. Sau khi nói chuyện cùng với vị tiểu Hoàng Đế khó tính này thì bị hắn chất vấn:
“Khanh? Khanh muốn truyền thụ cho phòng trung thuật (1) cho trẫm?” Hắn liếc đến nơi bằng phẳng kia của Lưu công công: “Khanh có vật đó sao?”
“Hì hì, tuy nô tài không thể làm chuyện nam nữ, nhưng vẫn thành thạo một ít kỹ năng, phu nhân của nô tài càng là cao thủ trong chuyện đó!” Lưu công công dạ vâng dễ bảo, kế hoạch khi nói ra lại êm tai:
“Lúc bà ấy còn chưa xuất giá thì chính là một “dâm phu nhân” rất có tiếng trong thành, chuyên truyền thụ kinh nghiệm mây mưa cho nam nữ lần đầu giao hoan.”
“Bà ấy không thể sinh con, lại coi trọng bản lĩnh làm vừa lòng nữ nhân của nô tài nên hợp thành đôi với nô tài.”
Dâm phu nhân? Đó chẳng phải dâm nữ bán thân hay sao? Hắn là người đứng đầu một nước, sao lại có thể nhờ một nữ nhân phong tao dâm đãng dạy mình cách làm tình được chứ.
Nhưng chờ đến khi hắn được tận mắt trông thấy Lưu phu nhân thân mang tuyệt kỹ này, tất cả mọi đắn đo của hắn liền tan thành mây khói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm đó, Lưu công công đang hầu hạ hắn, một thái giám khác vội vã chạy tới và thì thầm to nhỏ gì đó với Lưu công công. Sau khi nghe xong, nét mặt của ông ta chợt sa sầm xuống. Ông ta nói là phu nhân mình vội vã vào cung, đứa trẻ năm tuổi ở nhà đột ngột sinh bệnh, nửa tỉnh nửa mê.
Hắn nghe nói như vậy liền sai ngự y đi theo đến nhà Lưu công công. Qua thêm một khoảng thời gian ước chừng đến khi đứa trẻ kia khỏi bệnh, Lưu phu nhân nằng nặc đòi vào cung gặp hắn, muốn khấu tạ long ân.
Lưu phu nhân xuất thân từ kỹ viện, lúc còn trẻ đều tiếp các loại khách nho nhã như thư sinh văn sĩ, cho nên những thứ như thi họa, đàn tấu, hay phẩm trà đều được học. Huống chi còn chưa nói đến dáng người thanh thoát tựa như một vò rượu ngon này, mỗi một cử chỉ giơ tay nhấc chân đều có hàng vạn phong tình.
Bà ta quỳ trước mặt hắn, vẫn thẹn thùng như một nữ tử chưa xuất giá. Bà ta ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt trong veo của hắn mà không cất lên thành lời, linh hồn đã bị hắn câu đi mất.
Cũng không biết bà ta dưỡng da như thế nào. Da mặt săn chắc, căng bóng hồng hào, đôi môi mọng như anh đào mùa thu, mắt đảo quanh không biết tao phụ này đang nghĩ gì.
“Ân huệ của Hoàng Thượng, dân phụ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp thánh ân!”
“Nếu đã như thế, vậy trẫm sẽ cho ngươi một cơ hội để báo đáp.”
Rèm vàng được buông xuống, âm u tách biệt, trên một chiếc giường tròn thêu da lộn có ba người: Lưu công công trong y phục thuần trắng và hắn trong chiếc áo bào tơ tằm trắng tuyết.
Đương nhiên còn có cả Lưu phu nhân dâm oa đầy nhục dục. Bà ta mặc áo choàng mỏng xuyên thấu, nằm nghiêng nửa người, nhìn thẳng vào Thiên tử còn niên thiếu ngây ngô, không chút sợ hãi.
Chuyện giường chiếu đâu nhất thiết phải phân biệt Thiên tử với người bình thường, chẳng phải đều là chuyện giữa nam và nữ cả hay sao.
Lưu công công thấy hắn nhìn chằm chằm bà ta, cười vui vẻ: “Hoàng Thượng, hay là cứ bắt đầu từ cơ bản nhất đi?”
Vừa nói dứt lời, Lưu phu nhân chậm rãi ngồi dậy. Bà ta khom người, nới lỏng thắt lưng bên hông, thoải mái lột trần lớp vải bọc trên người mình, phơi bày cơ thể ẩn tàng trước đó.
Trơn bóng tựa ngọc, tuyệt thế khó gặp. Hắn nhìn chằm chằm bầu ngực đến ngây người, không bàn lớn nhỏ, hình dạng của chúng giống như cái bát kiêu hãnh úp ngược. Phần đỉnh bát có một vòng tròn đỏ cùng với phần tâm sừng sững tựa như đang cúi đầu vấn an hắn, muốn hắn khen ngợi vì sự hiến dâng không ngại ngùng của nó.
Lưu công công cầm theo một sợi lông ngỗng, dùng đầu lông trêu đùa nhẹ nhàng trên phần tâm đỉnh kia tựa như những hạt mưa rơi xuống mặt hồ, vừa chạm đã mất khiến Lưu phu nhân rên rỉ dâm đãng:
“A ưm…” Tiếng rên này thật mê hoặc lòng người.
“Đây là bộ ngực của nữ tử. Nếu người không thấy hứng thú với nó thì sẽ nghĩ rằng càng lớn càng tốt. Nhưng thật ra bầu ngực phải tương xứng với quầng vú và núm vú. Ba phần mỗi phần một ít thì hoàn toàn giống với tự nhiên.”
Ánh mắt ông ta dõi theo chiếc lông ngỗng, giống như đang liếm qua liếm lại trên bầu ngực bà. Tim đập cực nhanh, hắn liếm môi một cách vô thức, đang định mở đai lưng của mình để phóng thích cho vật hùng dũng.
“Hoàng Thượng chớ vội. Nếu vội vàng như vậy thì chỉ có thể thỏa mãn thú vui trong chốc lát, về lâu về dài sẽ dưỡng thành thói quen xuất tinh sớm. Cho nên, cần phải biết cách kiềm chế xuất tinh mới được.”
Lưu công công giống như đang chỉ dạy cho hắn, nói xong, thậm chí còn ví Lưu phu nhân như một quyển sách khó giải, mặc cho Lưu phu nhân có rên rỉ như thế nào thì trên mặt ông ta vẫn không bộc lộ cảm xúc.
“Nữ tử đều thích nam tử chú trọng vào những chỗ mềm mại của họ.”
“Vì sao trẫm phải học cách làm hài lòng nữ tử?” Hắn nhíu mày, hỏi.
“Nam nữ hoan ái, tất nhiên, chỉ khi cả nam và nữ đều hài lòng và thích thú thì mới xứng với cái danh “nam nữ hoan ái”!” Lưu công công nói: “Chỉ khi thấy vui sướng thì mới nếm được sự thú vị trong đó.”
Dường như hắn đã hiểu một chút. Lưu công công lại lấy một cái lông ngỗng khác, để hắn cùng học cách chơi đùa. Cả người Lưu phu nhân như được trát mật, tiếng kêu mềm nhũn, mồ hôi nhễ nhại dưới sự trêu đùa của hai người, không cách nào kiềm chế được.
“Ưm… ư…” Bà ta nuốt tiếng nghẹn ngào, to gan nắm tay hắn, đặt lên bầu ngực mình.
—
(1) Phòng trung thuật: kỹ thuật phòng the, là thuật dưỡng sinh do Đạo giáo đề xướng thực hiện trong đời sống tình dục nam nữ… Yếu chỉ của Phòng trung thuật là điều hòa âm dương để dưỡng sinh.
(Trích dẫn: Phạm Văn Hưng, Văn hóa tính dục ở Việt Nam thế kỉ X – XIX, NXB ĐHQG Hà Nội, 2018)